Vì Trở Thành Tom Sue Mà Phấn Đấu

Quyển 5 - Chương 49




Hai người Bernard cùng Seville quả thật bị đánh đến trở tay không kịp, nhưng đợi khi nhìn thấy Cố Khanh thay đổi lại bày ra tư thái công kích, hai người cũng nhìn ra vài thứ. Tỷ như đơn giản nhất, Cố Khanh có sát ý với họ.

Tuy rằng không biết vì sao sẽ như vậy, nhưng hai người vẫn đề cao tinh thần, thật cẩn thận phòng bị Cố Khanh, chung quy thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, một cái phất tay hai người phỏng chừng liền phải trở lại nơi hồi sinh.

“Anh đến tột cùng là loại người nào?” Seville nhìn chằm chằm trước mắt một thân hoa lệ hắc bào Cố Khanh chất vấn nói, thanh âm bén nhọn chói tai.

Cố Khanh nghe vậy nhướn mi lên, cũng không để ý. Quạt bị hắn cầm trong tay lại “Roẹt” một tiếng mở ra, lộ ra khung quạt phiếm hàn quang bén nhọn, lóe ánh sáng yêu dị. Cố Khanh cũng không thèm nhìn tới hai người, dưới tay đột nhiên dùng sức quạt, nhất thời vài hàn quang trong tiếng xé gió bắn thẳng đến hai người.

Hàn quang đến khí thế bức người, Seville lập tức bị ép ngẩn tại chỗ, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó bay tới mình. May mắn Bernard thanh tỉnh nhanh, đẩy Seville ra mới đúng lúc tránh thoát.

Hai người kinh hồn chưa định quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nơi hai người ở lúc đầu, hai ngân châm yếu như lông tóc đâm vào mặt đất, nơi lộ ra lóe hàn quang lạnh lẽo.

Seville thật sự hoảng sợ, cậu ta hiện tại đẳng cấp tuy rằng cao nhưng phần lớn là đám người Bernard mang theo, cậu ta bình thường chỉ cần đứng ở sau họ phụ trợ là được, chủng tộc của cậu ta là chủng tộc phụ trợ là chính, nhưng lại có mục sư khác, bởi vậy kinh nghiệm thực chiến của cậu ta đúng là thiếu không thể thiếu hơn được nữa.

Seville bình tĩnh tim đập đôi chút, thấy được Alviss đứng cách đó không xa, nhất thời chuẩn bị khóc, tội nghiệp nhìn về phía Alviss, hi vọng có thể được Alviss thương tiếc.

Nhưng đầu não anh tuấn mê người của chúng ta, Alviss đại nhân đang toàn thân tâm trầm mê trong một kích soái khí kia của Cố Khanh, không phân ra một chút tinh thần thần cho hai người chẳng có quan hệ trên mặt đất, cả đầu nghĩ chính là Cố Khanh sao có thể mê người như vậy chứ! Thật muốn giấu hắn đi đến nơi không cho người khác nhìn thấy!

Dáng vẻ si mê này, khiến Seville hung hăng hít khí, ánh mắt nhìn Cố Khanh đều sắp bốc lửa, nhưng vũ lực không đủ, đánh không lại Cố Khanh chỉ có thể cứng rắn chịu đựng, nhịn đến biểu tình cả người đều có chút vặn vẹo.

Cố Khanh nhìn tay cầm quạt giấy của mình, ánh mắt có chút mơ hồ. Hắn cũng không nghĩ tới thân thể mở ra hình thái Boss thì vũ lực cao như vậy, chỉ nhẹ nhàng vung, ngân châm mười cm liền chỉ còn lại có cái đuôi.

Nhưng đây cũng là đương nhiên, Cố Khanh là boss sau này của game, người chơi sau này đẳng cấp trang bị đều lên, cho nên mới có thể đẩy ngã boss này, mà hiện tại cũng chỉ có thể bị boss đẩy.

Cố Khanh xoay lưng đi vài bước, quạt chầm chậm phẩy ở lòng bàn tay, cũng chầm chậm vỗ vào ngực Seville cùng Bernard, làm cho trái tim họ không tự giác nhảy lên cùng tần suất kia.

Nhưng Cố Khanh lại không biết tình huống hai người kia, hắn chỉ cảm thấy chuyện này có chút phiền phức. Nếu mình không bị đẩy ngã, hoặc là nói không bị nhân vật chính Seville đẩy ngã, hệ thống không thể lợi dụng thế giới game số liệu hỗn loạn mà mang mình đi thế giới hiện thực là việc nhỏ, ý thức thế giới phát hiện chính là việc lớn.

Seville là một trong nhân vật chính thế giới này, trong thế giới này tất cả phát triển đều là quay chung quanh nhân vật chính để phát triển. Ở kiếp trước, phó bản này cũng nên là do đám người Seville mở ra, coi như là đưa bàn tay vàng cho Seville thân là nhân vật chính.

Mà hiện tại, có thể vì mình mà phó bản này bị mở ra trước, nhưng năng lực của đám người Seville còn chưa đạt tới trình độ có thể đẩy ngã mình, nếu cuối cùng đẩy ngã bản thân, mở ra con đường không phải Seville, mình là ngọn nguồn tất cả có thể sẽ bị ý thức thế giới bài xích, nhiệm vụ này cũng thất bại.

Quạt không ngừng phẩy trong tay bỗng dừng lại, thân ảnh chợt lóe, biến mất trong đại điện. Nhịp tim hai người Seville cũng chợt dừng lại, bóng Cố Khanh vừa biến mất, lập tức liền lưng tựa lưng đề phòng.

Cứ như vậy đã lâu, nhưng trong đại sảnh trừ tiếng hít thở của hai người thì thanh âm gì không có, Cố Khanh giống như biến mất khỏi hư không, nhưng mắt phải Bernard nhảy lên cùng hai tay có chút run lại nói cho gã Cố Khanh còn ở đây.

Seville không có kinh nghiệm, tinh thần buộc chặt thời gian dài khiến cậu ta có chút ăn không tiêu, ăn không tiêu liền có chút mất tập trung.”Cẩn thận!” Seville tinh thần hoảng hốt một chút, Bernard liền cảm giác được ở sau có động tĩnh, quát to một tiếng, dùng đại kiếm đánh, làm Seville hoảng sợ.

Đại kiếm đánh vào không trung, vòng cảnh giác mà hai người khởi động có lỗ hổng, Bernard bị một cước đá ra thật xa, Seville cũng bị đạp ra ngoài theo đến trên người Bernard.

Cái này cũng chưa tính là chấm dứt, theo hai người bay ra, nghênh đón hai người kế tiếp chính là trái một cước, phải một đá. Hai người giống như bao cát, bị đánh từ này đầu tới đầu kia, lại từ kia đầu bị đá về đầu này.

Độ mô phỏng của 《 Thế giới thứ hai 》 đạt tới 80%, một cước tiếp một cước hai người bị đá đến mức cả người đau đớn, lại bởi vì vị trí Cố Khanh đá được chọn tốt, tuy rằng đau đớn gia tăng, lượng máu lại không quá ít.

Cho nhân vật chính làm bao cát đánh trong chốc lát, Cố Khanh chợt hiện thân, tay phải phủ ngực quỳ một gối xuống trong đại điện. Alviss vốn đứng ở một bên thưởng thức bà xã treo hai người này lên đánh, nhìn thấy số liệu trong cơ thể bà xã đột nhiên loạn thành một đoàn, bước lên phía trước đỡ lấy, dùng ý thức chỉnh lại số liệu trong cơ thể Cố Khanh, thấy hiệu quả cũng không lớn, chỉ chốc lát sau khóe miệng Cố Khanh liền có máu chảy ra.

Alviss mày càng nhíu càng chặt, đang chuẩn bị tăng cường độ chỉnh sửa, liền bị Cố Khanh đẩy ra. Cố Khanh lau vết máu ở khóe miệng đứng lên, thân thể lung lay đi về phía trước vài bước mới đứng vững, lại nhịn không được có khụ ra một búng máu từ khóe miệng chảy xuống.

“Anh hiện tại cần nghỉ ngơi chỉnh sửa.” Alviss nắm chặt tay Cố Khanh thấp giọng nói.

Cố Khanh bỏ tay Alviss ra, nhìn thấy tầm mắt Alviss lo lắng thì nuốt xuống lời trách cứ, ngược lại ôn nhu mà kiên định nói: “Đây là trách nhiệm của tôi, Al. Ý nghĩa tồn tại của tôi là vì một ngày này.”

“Trách nhiệm, ý nghĩa của anh? Đây là có ý gì?” Alviss còn chưa nói xong, Bernard bình tĩnh chống cả người đau đớn từ trên mặt đất đứng lên cũng đã mở miệng hỏi.

Cố Khanh quay đầu nhìn về phía hai người, biểu tình trên mặt lại chuyển thành lạnh lùng: “Ý trên mặt chữ, hôm nay, không phải tôi chết, liền là hai người chết!”

Nói xong lại công kích hai người, Bernard đẩy Seville ra khỏi vòng chiến, một mình nghênh đón, dù sao chết cũng chỉ mất một cấp, dù có thế nào thì Seville cũng không thể xảy ra chuyện, ánh mắt Bernard kiên định thầm nghĩ.

Ý thức thế giới bởi vì Cố Khanh làm hại Seville đã cảm giác được tồn tại của Cố Khanh, đang nhiễu loạn số liệu tạo thành thân thể Cố Khanh, thân thể Cố Khanh hiện tại cũng chỉ là miệng cọp gan thỏ mà thôi, mỗi lần đối đầu với Bá Nạp, tuy rằng là Bá Nạp bị đánh, thân thể Cố Khanh lại càng ngày càng suy yếu.

Lượng máu không đếm được khi làm Boss lấy một loại tốc độ đáng sợ hạ xuống, không đánh nhau một lần, chính là hạ xuống một chút.

Dần dần, Bernard chỉ cảm thấy đánh càng thoải mái, chú ý tới sắc mặt Cố Khanh giống như giấy trắng, lại kết hợp hai búng máu cùng lời Al vừa nãy, Bernard cảm thấy bản thân bắt được cái gì.

Lượng lam của Bernard tiêu hao rất nhanh, nhưng hai người giao chiến nhanh chóng, hắn không có thời gian ăn lam dược, Bernard vỗ đại kiếm đánh Cố Khanh ra vài bước cũng không quay đầu lại hét lên: “Seville, hồi lam cho anh!”

Seville sau khi bị Bernard đẩy ra vòng chiến thì trực tiếp bổ nhào vào người Al, thấy dáng vẻ Bernard tựa hồ đã thành thạo, liền thừa dịp cơ hội này muốn cùng Al nhiều lời vài câu

Seville cũng có đọc tiểu thuyết trên Internet, trong đó liền có nhân vật chính cùng NPC trong game yêu nhau, Al tuấn mỹ cùng khí thế cường đại trên người hắn khiến Seville vừa gặp đã yêu, không khỏi ảo tưởng hình ảnh khi hai người ở chung. Trước đây Al đều ở cùng với Cố Khanh, khiến cậu ta tìm không thấy cơ hội, hiện tại Cố Khanh bị Bernard cuốn lấy, cậu ta liền có cơ hội.

Seville ôm tay Alviss mềm mại tìm đề tài, nhưng lực chú ý của Alviss đều ở trên người Cố Khanh, căn bản không để ý tới Seville.

Ánh mắt Alviss đều dính trên người Cố Khanh, chỉ cảm thấy người trong lòng thật sự là rất chuyên nghiệp. Hắn biết Cố Khanh là boss, cần bị giết chết. Nhưng không sao, hắn là đầu não, chỉ cần thân thể Cố Khanh vẫn còn, liền có thể cho hắn sống lại, đến lúc đó không có trách nhiệm thân là boss Cố Khanh liền có thể vui vẻ ở cùng với hắn đi, Alviss tâm tình sung sướng thầm nghĩ.

Seville cũng không thèm để ý, dù sao Cố Khanh kia làm boss sớm muộn gì cũng phải chết, có lẽ mình còn có thể gọi người đến cùng nhau hỗ trợ giết chết hắn, đến lúc đó Al chính là của cậu ta. Nghe được Bernard gọi cậu ta, Seville mắt sáng lên.

“Al em hát cho anh nghe nhé!” Người cá xinh đẹp hát hay, lấy tiếng ca làm vũ khí, lấy tiếng ca phụ trợ cho đồng đội. Seville biến thân thành trạng thái người cá sau đó liền có thể ngâm nga ra một vài giai điệu duyên dáng, đó là giai điệu chưa từng nghe qua, có chút giống tiếng Phạm trong truyền thuyết Đông Phương.

Al nhất định sẽ thích thanh âm mình! Ôm suy nghĩ như vậy, Seville từ mặt bản ảo lựa chọn hình thái chủng tộc.

Sau ánh sáng xanh chói mắt, điệu hát duyên dáng từ ánh sáng xanh truyền ra. Al bên cạnh, cùng Bernard Cố Khanh trong chiến đấu đều sửng sốt.

Thanh âm này…

Al không hiểu sao thấy quen thuộc, Cố Khanh cũng không khỏi nghiêng mắt nhìn qua. Ánh sáng xanh tiêu tán, thiếu niên tóc vàng mắt xanh ban đầu biến mất, ngược lại biến thành một người cá tóc đen mắt đen, có đuôi cá màu lam phủ trên mặt đất…

Cố Khanh co rút khóe mắt, hình tượng này sao lại nhìn quen mắt vậy chứ… Bài hát đó, là bài hát hiện đại đi?

Al ánh mắt ngẩn ngơ nhìn thiếu niên người cá, người cá tóc đen đuôi lam khiến hắn cảm thấy quen thuộc, nhưng nhìn thiếu niên người cá che mặt ánh mắt tình cảm, thấp giọng ngâm nga, Al lại cảm thấy có cảm giác không thích hợp.

Là gì đây? Không thích hợp cái gì chứ?

Khóe mắt liếc đến Cố Khanh con rút khoé miệng, ánh mắt Al bỗng dưng sáng lên. Đúng rồi, là người, không đúng người. Không nên là cậu ta, không nên là cậu ta, mà hẳn là Cố Khanh.

Alviss cong khóe miệng, lại bỗng dưng khóe mắt tan vỡ, rống lên.

Bernard nghe nhiều tiếng ca của Seville chỉ ngắn ngủi hoảng thần, cảm thấy thân thể chậm rãi hồi phục sức lực, Bernard cũng đã hồi thần.

Nhìn thấy Cố Khanh cùng Alviss không trong trạng thái, Bernard kéo khóe miệng gợi độ cong hoàn mỹ, chuẩn bị chiêu lớn, sức công kích gấp mười với cái giá là lấy hết lam. Kỹ năng này làm là một nhiệm vụ rất rườm rà mà có được, vốn tưởng rằng là gân gà, bởi vì làm một trong người chơi đứng đầu game, không ai đáng để gã lấy cái giá này tác chiến, lại không nghĩ rằng hiện tại liền có thể dùng được.

Ánh sáng đỏ dày đặc từ trên người Bernard sáng lên, sau đó chém mạnh vào người Cố Khanh, trước sau không đến hai giây, Alviss thậm chí không kịp điều động số liệu bảo vệ.

Bỏ tay Seville kéo hắn ra, Alviss vọt tới trước mặt Cố Khanh muốn ôm hắn lại, nhưng khi đụng vào thì thân thể đó liền biến thành bột phấn.

“A ——” Alviss hai mắt đỏ hằn nhìn Cố Khanh một chút số liệu cũng không giữ được, tuyệt vọng rống lên. Nhất thời, game vốn vận hành ổn định bỗng nhiên bắt đầu bùng nổ hỗn loạn, tất cả người chơi trong nháy mắt bị cách ly cơ thể bị lưu lại ở trong game, không thể offline.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.