Vẫn Mãi Yêu Người

Chương 15




Posted on07.07.2013bykhoailangtay

“ Anh làm gì có lỗi … lỗi là do em… em nói dối anh đi gặp Siwon … em sai … được chưa … anh đi về đi ..”

Đặt tay lên đôi vai gầy của JaeJoong , YunHo trầm lặng nhìn vào đôi mắt ướt sủng nước kia … bất giác anh khẽ thở dài …

Rõ ràng là đang giận cậu vì cái tội nói dối kia nhưng tại sao nhìn vào ánh mắt cậu … anh chỉ muốn bỏ xuống hết tất cả … chậc chậc … có giận lâu lắm cũng không thể nhìn người mình yêu khóc đây mà

“ Aishh !!!…. JaeJoong ah … không phải chúng ta đã hứa với nhau là chúng ta sẽ tin tưởng lẫn nhau sao ? … Vậy khi em đi gặp SiWon … em có nghĩ đến lời hứa đó không ? “

Lấy tay quẹt quẹt đôi mắt ướt nước …JaeJoong nức nở

“ Em biết em có lỗi khi nói dối anh … nhưng anh cũng thật quá đáng … anh không quan tâm đến em… không nghe em giải thích… anh cứ thế bỏ đi…hix… hơn nữa … anh luôn lạnh lùng với em khi chỉ có hai người … anh luôn viện lý do này nọ để không nói chuyện với em  hơn một tháng … nếu anh là em anh có chịu đựng nổi không ? “

Mím môi JaeJoong gạt tay hắn ra khỏi vai mình , cậu bảo

“ Anh đi ra ngoài đi … em muốn nghỉ … em muốn chúng ta cần suy nghĩ lại tình cảm của mình … nếu anh cảm thấy anh vẫn đúng và  luôn đúng thì em nghĩ … chúng ta nên ly thân một thời gian đi … ! “

Vẫn giữ thái độ bình tĩnh nhưng trong lòng lại dậy sóng khi nghe hai chữ “ ly thân “ , YunHo hắn vội vàng ôm cậu vào lòng … ai sai ai đúng cái đó nghĩ sao đi … quan trọng bây giờ là phải giữ cậu lại … nếu không muốn mất cậu …

“ Được … được rồi … cái gì cũng được … anh thừa nhận là anh ghen khi thấy em và Siwon … anh không quan tâm đến em nhưng em cũng phải nghĩ đến cảm xúc của anh chứ… một người chồng khi thấy người vợ mình đang ngồi với bạn trai cũ .. em nói xem em có ghen giống anh không nào ?

Gì cũng được … anh không muốn chúng ta ly thân… hai chữ đó không dễ nói ra đâu biết không ? “

Ở trong ngực hắn , JaeJoong cười thầm … phải vậy chứ … phải làm căng một tí cho cái con người này biết … ỷ lớn con luôn ăn hiếp cậu … mà cậy cũng tốn không ít nước mắt nha … ừ … thừa nhận lúc cãi nhau với hắn … cậu tủi thân lắm nha…. Nhất là vào ban đêm đó … không ai ôm mình hết… mà cũng không được ai đó vỗ về nha ….

Hít hít mũi , JaeJoong đánh mạnh vào ngực hắn … cậu kể tội

“ Anh ghen làm như em không biết ghen chắc … chẳng người ta tin tưởng anh nhưng anh có tin tưởng người ta đâu…. “

“ Biết rồi … biết rồi … anh sai khi ghen vô cớ nhưng em cũng phải nghĩ đến tâm trạng của anh nữa chứ… “

Nũng nịu cậu bảo

“ Được rồi … cả hai chúng ta đều sai … em sai khi nói dối anh … còn anh thì ghen tuông vô cớ … chúng ta huề nhau đi anh…. Giận dỗi như thế nay … em mệt lắm … tối đến không được anh ôm vào lòng … em buồn lắm …. “

Nhìn vào đôi môi đang bĩu ra , YunHo không kiềm chế cúi xuống cắn cắn đôi môi mọng kia một chút rồi bảo

“ Cái gì cũng bỏ hết … sau này có gì cũng phải nói với anh biết chưa … anh cũng buồn khi chúng ta lạnh lùng với nhau… em đó … khóc riết tối nào mắt cũng sưng mọng … còn nữa nha … chăn cũng không đắm đàng hoàng … hại anh tối nào cũng chờ em ngủ mới dám kéo chăn lại đàng hoàng cho em với thoa thuốc … tội này đáng đánh lắm ….”

Tỏ vẻ biết lỗi JaeJoong ôm lấy hắn thỏ thẻ

“ Người ta biết lỗi rồi mà … hi hi “

“ Biết lỗi rồi thì mau khai thật cho anh biết … em có thai đúng không ? “

Buông hắn ra , JaeJoong nhìn hắn rồi đỏ mặt gật đầu … thái độ của hắn khi thấy cậu gật đầu là vội vàng bồng lấy cậu khiến cậu la oai oái

“ YunHo ah… té… té em bây giờ… còn có baby nữa đó … “

Mặc kệ cậu la … hắn bồng lấy cậu xoay vài cái rồi đặt cậu ngồi trong lòng mình … hôn đánh chụt vào trán … vào mắt … vào môi… hắn mừng rỡ

“Cảm ơn… cảm ơn em… em cho anh một món quà vô giá JaeJoong ah “

Mỉm cười ngọt ngào JaeJoong … vô cùng hạnh phúc … bất giác đặt tay hắn lên bụng mình cậu khẽ cười

“ YunHo ah… anh hạnh phúc không ? “

“ Dĩ nhiên là hạnh phúc rồi JaeJoong ah…nhưng tại sao không nói cho anh biết hả … nếu em không ngất đi … thì em định bao giờ mới nói cho anh biết đây hả ? “

Thấy hắn nghiêm mặt , JaeJoong vùi mặt vào cổ hắn , cậu thì thầm

“ Ai bảo lúc đó anh không nghe em nói … làm sao em nói đây… baby ngày nào cũng hành em … nhưng anh không quan tâm đến em làm sao anh biết chứ … “

Cốc nhẹ lên đầu cậu , hắn dí dỏm nói

“ Vậy từ bây giờ anh sẽ chăm nom em kĩ càng hơn … bù đắp lại cho em 1 tháng vừa em đã chịu khổ rồi … nhân viên Kim ah nghe Jung tổng nói đây … bắt đầu từ bây giờ nhân viên Kim có trách nhiệm là phải ở nhà ăn uống và nghỉ ngơi đầy đủ để bồi bổ cho cơ thể và baby biết chưa ? “

Biết ý hắn đã quyết , cậu gật đầu cười

“ Nhân viên Kim đã biết rồi Jung tổng ah … ~~~ “

“ Nhân viên Kim ah … em nói xem … Jung tổng có nên chúc mừng việc lớn này không ? “

Nghe giọng hắn có chút gian manh , cậu khẽ khiêng người định rời khỏi thì bỗng hắn siết chặt hơn và nói nhỏ

“ Baby chắc cũng đang mừng … chúng ta cũng giúp nó thôi nhỉ …”

Dứt lời YunHo đặt cậu trên giường và nằm xuống khéo chăn lên … không biết ngày hôm đó như thế nào mà toàn bộ người Kim gia đêm đó không ai ngủ được chỉ việc tiếng động phát ra từ phòng cậu út nhà này … tuy các phòng ở Kim gia đều có cách âm hết nhưng vì ai đó quá gấp gáp khi vào phòng đã quên đóng cửa ah ~~~

Đêm đó mọi người đều được rửa tai và mắt đó ah ~~~~

.

.

.

.

.

“ Mày sẽ phải chết JaeJoong ah !!!! “

Lọ axit đổ đầy trên tấm hình của JaeJoong … nó phát ra từng tiếng xèo xèo rợn người kèm theo đó là tiếng cười man rợ của một ả đàn bà người không ra người… quỷ không ra quỷ …

…………………..

Lấy tay đỡ thắt lưng JaeJoong uể oải đi vào phòng ăn … bên trong phòng lúc này là  ông bà Kim đang tủm tỉm cười … HeeChul vừa vuốt cái bụng vượt mặt vừa cười ha hả …. Kèm theo đó là tiếng dụ dỗ của JunSu đang bón từ thìa bột loãng cho ChanHee

JaeJoong vừa ngồi xuống chiếc sofa … HeeChul buông lời trêu chọc …

“ Joonggie ah ~~~ em thật mãnh liệt ah ~~~ “

Đang suy nghĩ những gì anh mình nói … bỗng JaeJoong đỏ mặt … cậu nói nhỏ

“ Yah… Chullie hyung… hyung nghe lén ah… “

Vẫn nụ cười gian xảo HeeChul nói bóng nói gió

“ Ai da … ai đó khi vào quên đóng cửa … khiến mọi người được phen rửa mắt nha ~~~ “

Lúc này YunHo xuống đến nghe thế cũng đỏ mặt vì cái tội lo lắng cho vợ yêu bé nhỏ nên bây giờ có chuyện cho mọi người trêu nha ~~~

Ôm lấy JaeJoong … YunHo đáp trả

“ Hyung cũng được rửa mắt ah ~~ “

HeeChul cũng đỏ mặt khiến ông bà Kim được một trận cười nghiêng ngả … JunSu cũng cười một chút mặc dù trên gương mặt cậu u sầu nhiều hơn …

“ Thôi được HeeChul ah… đừng chọc em con nữa … nó ngượng chín mặt rồi kìa ~ “

Ông Kim vội giải vây cho con trai lẫn con rể … thấy thế  HeeChul cũng nghiêm túc trở lại … và nói

“ Papa , mama chúng ta ăn sáng thôi … “

“ Được rồi … ! “

Dứt lời vị quản gia vội vàng kêu người hầu đẩy xe thức ăn lên… nhìn từng món ăn được dọn lên , bà Kim chợt nói …

“ Sáng nay ta có bảo nhà bếp là ăn theo kiểu Pháp sao lại dọn lên mấy món này ! “

Bà vừa dứt lời thì một ả hầu bưng thố canh nóng chợt long mắt lên hét lớn

“ MÀY CHẾT ĐI JAEJOONG !!!! “

Thố canh axit bị ả hất về phía JaeJoong … nhưng người ngã xuống không phải là JaeJoong mà là YunHo và YooChun…

Nhìn YunHo lẫn YooChun bị axit làm phỏng … cả gia đình đều vội vàng gọi cấp cứu … riêng ả ta cố gắng trốn ra khỏi nhưng lại bị vệ sĩ của HeeChul bắt giữ kịp thời … hiện trường vụ án  ngoài tiếng khóc của ChanHee vì hốt hoảng mà còn có tiếng la thất thanh của JaeJoong lẫn JunSu

“ YunHo ah !!! “

“ YooChun ah !!!! “

.

.

.

.

.

Buổi sáng hôm đó là một buổi sáng kinh hoàng đối với tất cả mọi người … YunHo và YooChun thì nằm bện viện …. JaeJoong thì lo sợ đến mức sém tí là ngất xỉu … JunSu mặt ngoài nói là từ bỏ YooChun nhưng khi thấy gã như thế lòng cậu như lửa đốt … cậu la hét các bác sĩ … y tá … khiến ông bà Kim phải kêu vệ sĩ áp tải cậu về …

Nhìn phía phòng cấp cứu … JaeJoong bồi hồi nhớ lại … nếu YunHo không đẩy ra … thì toàn bộ thố canh axit đó đã vào người cậu và JunSu lẫn bé ChanHee vì cậu ngồi gần JunSu nhất … nếu cậu hứng trọn vẹn thố canh đó thì JunSu cũng dính vào người một ít cả bé ChanHee nữa…

Nghĩ lại cậu rùng mình … là ai… ai độc ác đến muốn lấy mạng cậu…bất giác cậu sờ lên vùng bụng…cả baby của cậu với YunHo nữa…

Thấy JaeJoong rùng mình … bà Kim vội ôm trấn an

“ Joonggie của mama… không sao… không sao…hết… mọi việc đã có bác sĩ lo … con đừng sợ… sẽ ảnh hưởng đến baby đó … ! “

Run rẩy JaeJoong nhìn ông bà Kim và Heechul … cậu kích động nói

“ Papa , mama… HeeChul hyung ah…. Yunho…. YunHo… cứu con… nên mới bị như thế…. Con mới là người nên bị như thế… người đàn bà đó…. “

“ Joonggie ngoan… không sao cả … YunHo đã có các bác sĩ lo…. Người đàn bà đó cũng bị bắt rồi …đừng sợ gì cả …”

JaeJoong định nói nữa thì đèn phòng cấp cứu chợt tắt … bác sĩ đi ra … JaeJoong chạy đến nắm lấy tay bác sĩ hỏi tới tấp

“ Bác sĩ … YunHo… YunHo… thế nào…. Anh ấy thế nào ? “

TBC

A/N : hố hố hố … mọi ng đoán xem YunHo ra sao ah… cả YooChun nữa …. còn có người đàn bà kia là ai nha ~~~

Khoai ta thăng đây ~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.