Đỗ Đại Duy tuy nói muốn tâm sự cùng ta, nhưng ánh mắt của hắn vẫn chú ý Tiểu Quân.
"Chào Đỗ quản lý, anh rể tôi vừa rồi còn nói về ngài."
Tiểu Quân cướp lời, đã nàng biểu lộ thân phận, ta cũng không nên giải thích, chỉ là âm thầm đá nàng một cái.
"Cô là em vợ Trung Hàn? Ha ha, hạnh ngộ hạnh ngộ, anh rể cô nói cái gì về ta?"
Đỗ Đại Duy thân thể béo phì, đôi mắt lại nhỏ đến thương cảm, hết lần này tới lần khác lông mày hắn lại thưa thớt, lúc bắt đầu cười, không nhìn kỹ, thực không thể phân biệt con mắt với lông mi.
Thấy Đỗ Đại Duy trong mắt hiện dâm quang, ta thầm thấy phẫn nộ, hận không thể nện một quyền vào cái mũi nhảo nhoét của hắn.
"Anh rể tôi nói: ông rất có phúc khí a, bên người có một vị tỷ tỷ đẹp như thiên tiên."
Tiểu Quân trước kia thích cùng ta tranh luận đã quen, tự nhiên có chút công phu mồm mép, khiến ta không nghĩ tới, Tiểu Quân có biết nịnh người như thế, huống chi nàng còn nhỏ, nói ra không có gì cố kỵ. Nghe lời ca ngợi như thế, Đỗ Đại Duy cùng Cát Linh Linh lập tức mừng rỡ.
"Linh Linh tỷ, muội là Tiểu Quân, tỷ cho muội xem chiếc váy này với."
Tiểu Quân nhất định là ca ngợi phát ra tự đáy lòng, mắt nàng một mực đảo quanh trên người Cát Linh Linh, nhìn ra nàng rất thưởng thức phong cách ăn mặc của Cát Linh Linh.
"Tiểu Quân miệng thực ngọt, muội cũng rất xinh đẹp, tóc muội trông rất sáng bóng, có dùng dầu gội nào không?"
Cát Linh Linh mái tóc như cũ tùy ý buông xõa, ta còn để ý thấy cặp tóc của nàng thường xuyên biến hóa, tại nơi bất đồng sẽ dùng cặp bất đồng, thậm chí khí trời bất đồng, cái cặp cũng có cái tương ứng. Có thể đem cái cặp phối hợp với tâm tình, chỗ dùng, thời tiết, nàng nhất định là người rất cẩn thận. Nhưng cái biến hóa rất nhỏ này ngoại trừ ta, có mấy ai chú ý?
Ta lộ vẻ tươi cười khó có thể phát giác, người cẩn thận tình cảm nhất định rất nồng nhiệt.
Nếu như nói cái cặp đẹp cũng không nhiều người chú ý, như vậy bộ âu phục màu đen đai mảnh nàng mặc thực sự khiến tất cả mọi người kinh diễm. Hai cái đai màu đen tinh tế đeo trên bờ vai nhỏ như ngó sen, tuy là áo có cổ tròn, nhưng vì cổ áo rất thấp cho nên vẫn có thể trông thấy hai vật thể đầy đặn hình tròn, mà bờ eo bó sát càng đem dáng người hoàn mỹ của Cát Linh Linh biểu lộ không bỏ sót.
Chiều dài váy cũng rất vừa phải, không dài không ngắn. Trong nhà ăn, váy quá ngắn thì hơi mất thân phận, quá dài lại mất đi sự gợi cảm, Cát Linh Linh lại có thể đem chiều dài đạt đến lý tưởng. Càng quan trọng hơn là, bộ ngực nhất định phải rất chặt mới có thể mặc vào, áo ngực lại phá hỏng mỹ quan, cho nên lúc mặc nó, nữ nhân thường không mặc áo lót. Ta khẳng định Cát Linh Linh không mặc áo lót.
"Muội cho tới bây giờ chưa bao giờ dùng qua dầu gội đầu."
"Không dùng dầu gội mà cũng sáng như vậy? Tỷ tỷ thật hâm mộ, Tiểu Quân nhất định phải bảo dưỡng tóc thật tốt."
"Bảo dưỡng? Bảo dưỡng như thế nào? Linh Linh tỷ mau nói cho muội biết."
"Giới thiệu cho muội dùng vài loại tinh (hoa) dịch......"
Hai mỹ nữ lớn nhỏ chẳng những không bài xích lẫn nhau, còn trò chuyện phi thường hợp ý, đem, ta cùng đỗ Đại Duy gạt sang một bên, chúng ta nhìn nhau cười cười, cũng dứt khoát vừa uống rượu, vừa mở rộng chủ đề hàn huyên, qua lời nói, ta lại biết Đỗ Đại Duy lại kiếm được một số tiền lớn, tiền hoa hông của hắn cao đến kinh người.
Đỗ Đại Duy còn vụng trộm nói cho ta biết, hắn mới mua một chiếc vòng tay kim cương cho Cát Linh Linh, nhìn sang cổ tay Cát Linh Linh, quả nhiên trên đôi tay ngọc thon thon có một chiếc vòng tay tinh mỹ, dưới ánh đèn nhu hòa tạo ra bạch quang chói mắt. Trách không được Cát Linh Linh tâm tình đột nhiên chuyển tốt, ta thở dài trong lòng: Muốn nghĩ đến nữ nhân xinh đẹp, nhất định phải phải có tiền; Muốn nữ nhân xinh đẹp vui vẻ, nhất định phải phải có rất nhiều, rất nhiều tiền, ít nhất phải có tiền như Đỗ Đại Duy.
Tuy ta chán ghét Đỗ Đại Duy, căm hận ánh mắt hắn nhìn Tiểu Quân, nhưng ta vẫn phải bội phục bổn sự kiếm tiền của hắn.
"Đỗ quản lý, Đỗ đại ca, về sau xin ngài chiếu cố nhiều hơn."
Ta cố gắng làm ra bộ dạng cung kính rót một bát rượu lớn cho Đỗ Đại Duy.
"Đừng khách khí, cứ dụng tâm làm việc, cậu cũng có thể kiếm nhiều tiền, trước đó ta nhìn ghi chép giao dịch của cậu mà thấy tiếc thay cho cậu, ngày đó ta cũng dặn dò qua, lỗ lãi cũng không cần cậu phụ trách, thế nhưng ngươi cậu vẫn chân tay co cóng như cũ, nếu như ngày đó cậu lớn mật hơn, lòng dạ ác độc hơn, vậy tiền hoa hồng chí ít cũng phải bảy triệu mấy."
Đỗ Đại Duy vỗ vỗ bờ vai của ta, ánh mắt lộ ra sự tiếc nuối.
Ta càng là hối hận không kịp, nếu như ta có bảy triệu tiền hoa hồng, vậy thì hết thảy đều không thành vấn đề.
"Tiểu Quân nha, ở thành phố có rất nhiều món ăn ngon, địa phương thú vị, muội nếu ở lại chơi vài ngày, có thời gian ta sẽ mang muội đi khắp nơi."
Hai mỹ nữ lớn nhỏ đã như keo sơn, Cát Linh Linh tựa hồ rất thích Tiểu Quân, nàng một bên nói chuyện phiếm, một bên vuốt ve mái tóc Tiểu Quân, thần thái thân mật tựa như một đôi tỷ muội đoan trang trời sinh.
"Thật sự quá tốt, muội ở chỗ này lại không biết những người khác, muội...... Tỷ phu lại không đưa muội đi chơi."
Tiểu Quân có chút hưng phấn, thiếu chút nữa lộ ra miệng.
"Tiểu Quân ở nhà một mình thật cô đơn, tỷ tỷ ngươi đâu? Nàng vì sao không có tới? Tiểu Quân xinh đẹp như vậy, tỷ tỷ của muội nhất định rất đẹp a?"
Cát Linh Linh lôi kéo tay Tiểu Quân hỏi, không thể tưởng được trong thời gian ngắn, hai nữ nhân mới quen đã thân, giống như tri kỷ.
"Muội...... Tỷ tỷ của muội ở quê nhà, nàng...... Đương nhiên rất đẹp, bất quá so với Linh Linh tỷ còn kém một chút, lần này là tỷ tỷ để cho muội tới xem tỷ phu có nữ nhân khác hay không."
Tiểu Quân bắt đầu bịa đặt, tuổi còn nhỏ, nói dối lại rất tự nhiên trấn định, mặt không đổi sắc, êm tai nói, đem lời giả dối biến thành thật sự, ta âm thầm ngạc nhiên, điểm ấy Tiểu Quân rất giống ta, kỳ thật, đâu chỉ những này? Tiểu Quân giống ta nhiều chỗ lắm, lòng bàn tay trái nàng có nốt ruồi đỏ, ta cũng có; Tiểu Quân thích nước, ta cũng thích nước; Tiểu Quân nhíu mày thần thái cùng ta thập phần giống nhau; Trước kia nói làn da Tiểu Quân là khác biệt lớn nhất với ta, hôm nay da thịt nàng trở nên trắng loáng, thoạt nhìn càng lúc càng giống ta, chẳng lẽ cái này là duyên phu thê trong truyền thuyết?
"Trong công ty mỹ nữ rất nhiều, nam nhân đều rất háo sắc, muội lại không ở công ty kt, rất khó coi chừng tỷ phu đấy."
Cát Linh Linh một bên cùng Tiểu Quân đùa giỡn, một bên trừng mắt Đỗ Đại Duy, hiển nhiên, nói nam nhân háo sắc là chuyên chỉ Đỗ Đại Duy. Đỗ Đại Duy ho khan hai tiếng, làm bộ không nghe thấy, chỉ vùi đầu uống rượu.
"Như tỷ tỷ nói thì tốt quá, nếu muội có thể công tác tại công ty kt thì tốt rồi, có muội ở đây, tỷ phu cũng không dám làm chuyện xấu gì."
Tiểu Quân càng nói càng giống thật, làm cho ta thực sự có ảo giác là tỷ phu.
Cát Linh Linh hai mắt đột nhiên phát sáng:"Tốt lắm, dứt khoát tiến vào làm ở công ty kt, Ừ, làm thư ký quản lý bộ phận đầu tư, công việc tuyệt đối không khổ cực."
Ta âm thầm buồn cười, đoán chừng là Cát Linh Linh là muốn xếp một đôi mắt bên người Đỗ Đại Duy, giám thị "tỷ phu" Là chuyện nhỏ, giám thị Đỗ Đại Duy mới là thật. Bất quá, nếu Tiểu Quân thật sự có thể vào công ty, đối với ta cũng là việc vui lớn. Dượng đã thông báo "Nếu như Tiểu Quân không muốn về quê nhà, tìm chỗ làm cho Tiểu Quân" Mà ta càng hy vọng Tiểu Quân luôn bên cạnh ta, như vậy vừa có thể làm cho nàng độc lập, lại có thể chiếu nàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
"Có thể chứ?"
Tiểu Quân không thể tưởng được mình chỉ nói đùa một câu là có khả năng tiến vào công ty kt đại danh đỉnh đỉnh. Phải biết rằng năm đó ta phải phí hết sức chín trâu hai hổ, cộng thêm tri thức tài chính cường hãn mới tiến vào công ty .
"Đương nhiên có thể, ta nói có thể là có thể, Đại Duy, ngươi ngày mai lập tức an bài Tiểu Quân, biết không? Phải an bài !""
Cát Linh Linh quả thực ra lệnh cho Đỗ Đại Duy, Đỗ Đại Duy là vương bài của công ty chúng ta, đại nhân vật động vào bỏng tay, chỉ cần hắn gật đầu, công việc của Tiểu Quân tuyệt đối là chuyện nhỏ như một cọng lông.
"No problem."
Đỗ Đại Duy búng tay một cái, còn thanh tú nói một câu tiếng Anh, ý là không có vấn đề.
Cũng may câu tiếng Anh này ngay cả học sinh tiểu học cũng hiểu, Tiểu Quân tốt nghiệp trung học đương nhiên không nói chơi.
"A !" cám ơn Linh Linh tỷ, cám ơn Đỗ đại ca, muội lúc nào có thể đi làm?"
Tiểu Quân kích động, vẻ mặt đỏ bừng.
"Lúc nào cũng có thể, bất quá, không bằng cứ chơi vài ngày đã. Ngày mai hãy đi mua một ít quần áo, vào làm nhân viên trong công ty kt cũng không thể mặc quần jean đi giày thể thao được."
Nhìn bộ dạng sốt ruột của Tiểu Quân, Cát Linh Linh hé miệng cười trộm.
Tiểu Quân liên tục gật đầu:"Đúng đúng đúng, cảm ơn Linh Linh tỷ , Linh Linh tỷ, muội nhất định sẽ làm việc thật tốt, giám thị chặt chẽ tỷ phu muội, mặt khác, Linh Linh tỷ, muội có cần giám thị Đỗ đại ca không?"
Tiểu Quân lời nói quả thực long trời lở đất, vừa dứt lời, Cát Linh Linh lập tức che miệng bật cười, cười đến không ngậm miệng được, nàng một còn không ngừng gật đầu:"Ta tuyệt đối không nhìn lầm Tiểu Quân, Tiểu Quân xinh đẹp lại thông minh."
Ta cùng Đỗ Đại Duy hai mặt nhìn nhau, Tiểu Quân lại hồn nhiên mà nhìn chúng ta, hỏi:"Muội nói sai cái gì sao?"
Ta kinh hãi lạnh người nhìn Đỗ Đại Duy, sợ hắn tức giận, Đỗ Đại Duy lại nhún nhún vai:"Không sao cả, hoan nghênh giám thị."
Cát Linh Linh lại là một hồi đắc ý, cười như hoa lê trong tuyết, ta thấy vậy mà nước miếng tung bay, linh hồn nhỏ bé thiếu chút nữa bay đi mất, trong nội tâm không khỏi thầm nhủ: vợ thủ trưởng, không thể đùa giỡn.
Uống hết bình rượu thứ tư, tất cả mọi người cơm nước no nê, sắp chia tay, Cát Linh Linh còn ôm Tiểu Quân đầy lưu luyến, muốn đưa chúng ta về nhà. Thịnh tình không thể từ chối, lại có thể tiết kiệm một chút tiền xe, Tiểu Quân đương nhiên cam tâm tình nguyện, ta càng là thụ sủng nhược kinh.
Đỗ Đại Duy quả nhiên đi một chiếc Ferrari màu đỏ, đây là sinh lần đầu tiên ta ngồi cao cấp xe như thế, cảm giác hư vinh thật sự khó có thể miêu tả.
Vừa về tới nhà, đầu ta choáng váng ngã xuống giường hát bi ca: "Tiểu Quân, xong rồi, xong rồi, ca muốn lưu manh một lần, mau giới thiệu cái đồng học bộ ngực lớn kia cho ta."
Nằm ở bên cạnh ta Tiểu Quân bĩu môi, dịu dàng nói:"Có váy thì có nữ nhân, không có váy không có nữ nhân."