Tuyệt Luyến - Chức Vân

Quyển 2 - Chương 9




Lại một lần nữa nhìn về phía đồng hồ treo tường.

Hướng Hiểu Đông đứng ngồi không yên nhìn điện thoại, bực bội  khiến cậu không cách nào xử lý bất kỳ công việc gì. Đã sắp tới giờ hẹn buổi chiều với ba, vì cái gì còn chưa nhận được điện thoại của Húc Đông a?

Sáng nay, hai người cùng tới công ty xử lý một ít công vụ. Mà sau khi qua loa dùng bữa trưa, Hà Húc Đông chỉ lưu lại một câu “Đợi điện thoại của tôi.” Rồi rời đi.

Hướng Hiểu Đông thở dài. Cậu biết rõ chính mình tham lam cố chấp muốn có cả tình thân lẫn tình yêu, cho nên mới mãi do dự không tiến tới. Cậu cùng Húc Đông bất đồng ở chỗ, người kia so với cậu luôn hành động dứt khoát, cho nên khi đã nắm rõ vấn đề, hắn liền nhanh chóng triển khai hành động, bởi vì do dự không phải là cá tính của hắn.

Lúc này đây, Hướng Hiểu Đông rút cục đã hiểu được tâm tình của Hà Húc Đông khi thấy mình trở về nhà. Cậu còn có chút không chịu nổi thì với cá tính của Húc Đông, chắc chắn lúc đó sẽ vô cùng bực bội a? Cậu vì ngu muội của chính mình mà cười khổ.

Mà bây giờ, dù cho bản thân vội vàng xao động, nhưng đã đáp ứng giao cho Húc Đông xử lý mọi việc nên chỉ có thể ngồi chỗ này chờ.

“Bộ dạng ngươi thoạt nhìn rất phiền muộn nha, chờ điện thoại a?” Hai cái lão bản thì sao nào? Trương Á Cầm cười cười, nàng chính là thư ký vạn năng a – cái gì cũng đều quản được.

Bất quá buổi sáng không phải rất tốt đó sao? Cả một năm bọn hắn cũng không nháo quá mấy lần. Chuyện ba trước tuần kia, qua một tuần cũng tốt lên rồi nha! Trên cổ còn lưu lại dấu hôn thực rõ ràng. Tuy giám đốc nói có việc không đến công ty, nhưng nhìn bọn họ điện thoại vẫn là tình nùng ý mật, trong mắt toàn điềm mật ngọt ngào, kiến phụ nữ đã kết hôn như nàng cũng không ngừng ngưỡng mộ.

Ai ai, xem bọn họ đều đã nhận thức đã mười năm rồi, vì cái gì còn có thể ngọt ngào như vậy a?

Bất quá cũng tốt a…, có thể chính thức xem là điềm mật cũng chỉ là chuyện một năm nay thôi – Tân hôn a.

“Có một chút việc…” Hướng Hiểu Đông mỉm cười nói, lại một lần nữa nhìn đồng hồ.

Tuy Trương Á Cầm biết về chuyện của hai người, nhưng Hướng Hiểu Đông cũng không tính toán nói hết cho nàng, dù sao cậu cũng không phải loại người dễ dàng chia sẻ tâm sự cùng người khác. Trước mắt, Hướng Hiểu Đông chỉ kể rõ mọi chuyện của mình với Kỳ Quân.

“Vẫn còn muốn đợi sao?” Trương Á Cầm cho rằng hai người này chắc là có chút tranh chấp, chưa ai nhượng bộ: “Hay ngươi cứ dứt khoát gọi trước cho nhanh?”

“Chính mình gọi trước?” Hướng Hiểu Đông giật mình, trong đầu tựa hồ có chỗ nào đó bỗng chốc được đả thông.

Đúng rồi! Mình sao cứ ngốc chờ ở đây a?

Hướng Hiểu Đông chợt đứng lên, cầm theo áo khoác vội vã nói: “Ta đi ra ngoài, đem hội nghị thường niên dời đến cuối tuần đi.”

“Ah? Đợi…” Trương Á Cầm ngây người nhìn nhân ảnh biến mất tại cửa thang máy, cái này… Đây là có chuyện gì a? Nàng có nói trúng gì a?

Đợi đã nào…! Hoãn lại hội nghị thường niên!???

Nhìn về phía đồng hồ trên tường, kêu thảm một tiếng, chỉ còn 10 phút nữa là đến giờ họp nha! Nàng nhanh chóng cầm điện thoại gọi cho mấy vị trưởng phòng, lần lượt bàn giao cùng bọn họ việc hội nghị sẽ hoãn lại.

Có một cái lão bản tính tình khó chịu bốc đồng đã đủ thảm rồi, như thế nào lại giống như mọc thêm một cái nữa a!?

*******

Lúc này, Hà Húc Đông dĩ nhiên là đứng tại văn phòng Hướng thị.

“Đã lâu không gặp, bác trai.” Hà Húc Đông trầm tĩnh đứng đó, ánh mắt nhìn thẳng ba Hướng: “Thật xin lỗi, ta không muốn dùng cách này, nhưng ta chỉ muốn có cơ hội nói chuyện cùng bác.”

Ba Hướng oán hận nhìn chằm chằm người trước mặt. Tiểu tử này còn dám vác mặt đến đây? Vậy mà… Lại còn mang vẻ mặt trấn tĩnh uy hiếp, giống như nếu ông không muốn nói tại văn phòng, thì ra bên ngoài nói cũng không sao cả?

“Ta không có lời nào để nói với ngươi” Chính là hắn, kẻ đã đem một gia đình đang hảo hảo đi tới tình trạng ngày hôm nay.

Con của ông… Ông trước nay đều ký thác tất cả kỳ vọng, tín nhiệm lên đứa con trai độc nhất. Vậy mà sau lưng ông, nó lại cùng người  này nói chuyện yêu đương, lại che giấu gia đình lâu như vậy!

Con trai phản kháng lại ông, nhất định không chịu cùng nam nhân này tách ra. Đến cả vợ cùng con gái cũng nói ông bất công đứng về phía hắn! Người vợ trước nay luôn dịu dàng ngoan ngoãn đã hờ hững với ông hai tuần nay. Cả con gái bảo bối yêu làm nũng cũng rất ít nói chuyện với ông.

“Ta không phải tới tìm bác tranh luận.” Hà Húc Đông ôn hòa hữu lễ, giống như trước nói: “Ta chỉ muốn hỏi, bác đến tột cùng là vì cái gì mà phản đối? Chỉ là bởi vì chúng ta cùng giới tính thôi sao?”

“Nói nhảm! Điều đó còn phải nói sao?” cùng là nam nhân, ông cũng không hiểu rõ thế nào lại có thể yêu người cùng giới: “Loại chuyện vô lý này, ta tuyệt không đáp ứng!”

“ Ý bác là, nếu Hiểu Đông là nữ nhân, bác cũng sẽ không phản đối?” Hà Húc Đông có chút nhíu mày, “Ta không rõ giới tính mà bác nói với chuyện ta yêu hay không yêu Hiểu Đông thì có quan hệ như thế nào? Chẳng lẽ yêu thích hay không còn phải dựa vào là nam hay nữ để luận định?”

“Nam nữ kết hợp vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, khác phái tương ấp, đồng tính tương trách, đây là đạo lý rất đơn giản!” Ba Hướng nói ra lý lẽ hùng hồn. Bọn họ đều là nam nhân ah, không thể cùng một chỗ, tuyệt đối không được!

“Theo bác nói, vì cái gì ta cùng Hiểu Đông lại ở cùng một chỗ?” Hà Húc Đông lộ ra một nụ cười mỉa mai, vừa giống như cười nhạo lại vừa giống như thương cảm người trước mặt vô tri: “Không phải sự thật đã chứng minh tình yêu không câu nệ giới tính sao?”

“Cái này…” Ba Hướng lập tức á khẩu, không trả lời được, lại vẫn cố chấp cãi: “Mặc kệ như thế nào, cái này chính là không hợp lẽ thường tình! Sự thật chính là hai người các ngươi đều là nam nhân, không có khả năng gắn bó lâu dài, răng long đầu bạc.”

“Không thể răng long đầu bạc, bác làm thế nào lại biết? Bác cũng không có cơ hội chứng minh, lại có thể nào nhận định là không thể lâu dài?” Hà Húc Đông nhẹ nhàng chậm rãi nói: “Bác là một thương nhân, vì sao lại không tin những gì tận mắt chứng kiến, mà lại cố chấp theo những cái luân thường pháp lý hoang đường kia?”

“Ta… ta không có làm sai!” Ba Hướng chấn động, lại ngoan cường phản bác: “Các ngươi vốn là không tự nguyện ở chung một chỗ.”

Hà Húc Đông giật mình, nở nụ cười: “Có lẽ bác nói không sai, chúng ta vốn không nên ở cùng một chỗ.”

Không ngờ tới hắn lại trả lời như vậy, ba Hướng ngược lại ngây ngẩn cả người.

“Nhưng cho đến ngày hôm nay, không thể chỉ một câu nên hoặc không nên là có thể định đoạt được phải không?” Hà Húc Đông nhàn nhạt nói xong, ánh mắt bắt đầu đông lạnh: “Ta chỉ là thuận theo lòng mình, cùng người yêu ở cùng một chỗ, mặc kệ cái chết tiệt gì mà nên hay không nên, ta đều sẽ không buông tay. Bác có thể cho mình là đúng, giống như ta cũng không cho là mình và Hiểu Đông đã sai.”

“Ngươi… Ngươi đều không nghĩ tới sự việc vỡ lở ra, các ngươi căn bản là không còn đường sống sao?” Tuy liên tiếp thất bại, nhưng ba Hướng vẫn không có cách nào gật đầu: “Đừng nói là sự nghiệp, cho dù là nhân viên cũng không ở lại công ty.”

“ Tuy con người chính là một lòng hai mặt nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều có thành kiến. Nói khó nghe một chút chính là, xã hội này chỉ cần có lợi ích, ai sẽ đem ngươi đuổi ra khỏi cửa?” Hà Húc Đông vẫn bảo trì thái độ như cũ: “Huống hồ, ta không cho là mình cần dựa vào những cái này để sống, chỉ cần là cùng Hiểu Đông, hai người cũng có thể sống rất tốt.”

“Đó là chuyện không có khả năng.” Đối với sự tự tin của hắn, ba Hướng có điểm giận dỗi, “ Ngươi chính là đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản!”

“Ta không phải đơn giản hóa mọi chuyện, ta đối với bản thân tràn đầy tự tin.” Hà Húc Đông có chút cười lạnh, âm thanh hữu lực đem từng chữ nói ra, khí thế lại lập tức làm ba Hướng á khẩu.

Nhìn ba Hướng im lặng, Hà Húc Đông lại nói: “Theo ta mà nói, bác tán thành hay không đối với ta cũng không có gì khác biệt. Cho dù bác không ủng hộ, ta cùng Hiểu Đông cũng sẽ không tách ra.”

Những lời này lọt vào tai ba Hướng khiến ông càng nổi giận: “Vậy ngươi tới làm cái gì? Mau cút ra ngoài!!”

“Nhưng là Hiểu Đông thực để ý.” Hắn nhớ tới người yêu thì thầm bên tai tối qua, vẻ mặt lãnh ý thoáng chốc mềm xuống: “Tuy nhiên Hiểu Đông nói với ta, vô luận thế nào đều theo ta cùng một chỗ, cho dù bác không chấp nhận cũng vậy. Nhưng ta biết, nếu bác không chấp nhận, cậu ấy sẽ tiếc nuối. Ngược lại ta muốn hỏi, chẳng lẽ bác không luyến tiếc sao? Cùng con mình trở thành người xa lạ, bác cũng không có cảm giác gì sao?”

“Ta…” Nghe được mấy câu kia, trong lòng ba Hướng chấn động, không biết phải phản ứng sao, Kỳ thật từ tận đáy lòng ông đã sớm âm thầm biết rõ, con trai lần này quyết không thỏa hiệp, nhưng vẫn cứ quyết tuyệt mà nói…

“Hay là, bác đem ánh mắt người đời cùng sĩ diện mặt mũi còn quan trọng hơn Hiểu Đông?” Hà Húc Đông nhẹ nhàng hỏi: “Nếu thật là như vậy, ta nghĩ cũng không còn chuyện gì để nói cùng bác.”

“Ta không phải!” Những lời này lại một lần nữa làm ba Hướng rung động. Bởi vì nó cũng giống như những gì con trai ông từng nói: “Ta là vì… Vì muốn tốt cho nó…”

Ông thật sự cho là mình vì muốn tốt cho Hiểu Đông… Vì muốn tốt cho con trai!

“Bắt cậu ấy làm những việc mình không muốn, buộc cậu ấy rời xa người mình yêu, như vậy gọi là tốt cho cậu ấy? Xin tha thứ cho ta thật không hiểu được suy nghĩ của bác.” Hà Húc Đông lạnh lùng nói, sau khi cảm thấy ba Hướng giống như xấu hổ đỏ mặt mới chậm dần khí ngữ: “Ta cũng không trách cứ bác, bởi vì một năm trước ta cũng không hơn gì bác, thậm chí có điểm kém cỏi hơn. Nhưng là, Hiểu Đông đã thay đổi ta, cậu ấy… Cho ta rất nhiều điều mà sự vật sự việc khác không thể thay thế.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.