Tuyệt Đối Khế Hợp

Chương 38




Bang chiến

Nhìn thấy dòng chữ của Tàn Mặc Vô Ngân trên kênh thế giới, Liên Phi Nhi có chút ngây ngốc. Cô không nghĩ Tàn Mặc Vô Ngân lại đột nhiên nói ‘bên thua phải giải tán bang’ như vậy, không nghĩ lại đến mức cùng đường như thế.

Nhưng cho dù hiện giờ cô muốn đổi ý cũng vô dụng, hệ thống đã tự động xác nhận ước hẹn bang chiến, tám giờ tối mai chính thức bắt đầu. Hơn nữa Tàn Mặc Vô Ngân nói trước cô mới xác nhận bang chiến, không ai tin có người giở trò với cô.

[Thế Giới] Thính Giả Hữu Tâm: oa, đại thần! Chụp ảnh chung, chụp ảnh chung!

[Thế Giới] Bát Quái Tiểu Phân Đội: tôi biết ngày nào đó Thiên Phong Nhã Các và Chiến Minh Điện sẽ khai chiến mà. Trước kia còn có thể nể mặt Trầm Khê, hiện giờ Trầm Khê cũng đi rồi, Thiên Phong Nhã Các sẽ không có gì phải lo ngại.

[Thế Giới] Tiểu Niếp Tử: ai nói cho tôi biết vì sao Thiên Phong Nhã Các lại bang chiến với Chiến Minh Điện không?

[Thế Giới] Nhất Quý Trán Lạc: Điệp Mộng Tâm Túy của Chiến Minh Điện cố ý phá hàng ngày của phó bang chủ bọn tôi, lại còn mắng chửi. Bang chủ phu nhân Chiến Minh ĐIện dẫn người đến nói lý, kết quả chưa hiểu gì đã nói bọn tôi bắt nạt người mới, lại ám chỉ Trầm Khê không trọng nghĩa, ghen tị Liên Phi Nhi. Hiện giờ toàn bộ bang Thiên Phong Nhã Các bọn tôi không vui vẻ gì, tất nhiên phải bang chiến.

[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: người ta gây chuyện trước, Thiên Phong Nhã Các không đáp lại, chẳng phải là coi bang bọn tôi không có người sao?

[Thế Giới] Phong Tiêu Tiêu: thì ra là thế. Người phá phụ bản khiến người ta chán ghét nhất.

[Thế Giới] Hồng Nương Hủ Gia: ta đi! Bang chiến? Làm cái gì đây a? Đã hỏi qua bọn tôi chưa?

Người trên kênh thế giới ồn ào nói xong, người Chiến Minh Điện cũng đã xuất hiện.

[Thế Giới] Thiển Lam Quyến Rũ: ai đồng ý thế? Đánh với Thiên Phong Nhã Các? Không phải là không có việc gì làm đi kiếm chuyện đó chứ?

[Thế Giới] Cúc Hoa Cô Nương: trước đó Điệp Mộng Tâm Túy làm sai nhưng bọn tôi vô tội a. Dựa vào cái gì vì một tên ngu ngốc mà ra mặt?

Hạ Tử Thần nhìn câu nói của Tàn Mặc Vô Ngân, cũng hiểu được ván cược này hơi lớn. Cậu không lo lắng cho Thiên Phong Nhã Các, mà phiền lòng với Chiến Minh ĐIện hơn.

“Này là chuyện gì?” An Cảnh không thể tin quay đầu hỏi. Hắn chỉ mới đánh phụ bản, sao khi trở về thời thế lại thay đổi như vậy?

“Liên Phi Nhi muốn bang chiến, Kiếm Lang đồng ý.” Hạ Tử Thần nói thẳng.

“Tôi thao, cô ta đầu óc có bệnh à?” An Cảnh quát lớn.

Trầm Dịch Thành cũng nhíu mày, dường như không tin Liên Phi Nhi lại làm ra chuyện như vậy.

Hạ Tử Thần không giải thích nhiều, chỉ đưa đoạn đối thoại của mấy người đó cho xem.

“Cô ta ngoài việc rước lấy phiền phức thì còn có thể làm gì a?” An Cảnh tức giận đập bàn, “Chẳng lẽ mai thua phải giải tán bang hội thật sao?”

Hạ Tử Thần không nói, cậu cảm thấy tuy Tàn Mặc Vô Ngân nói như vậy nhưng thật sự là Chiến Minh Điện có giải tán hay không hắn không quan tâm. Chiến ước kia chỉ là để đề phòng Liên Phi Nhi đến lúc đó đổi ý hoặc lùi bước, cũng là biểu hiện mức độ quan trọng đối với chuyện này của Thiên Phong Nhã Các.

[Thế Giới] Liên Phi Nhi: lần bang chiến này là chuyện của cả tập thể. Ai không muốn thì lui bang, không ai giữ mấy người.

[Thế Giới] Thiển Lam Quyến Rũ: cô cho bản thân là ai? Khi nhận bang chiến cũng không hỏi một câu, nhận xong rồi thì bảo bọn tôi đánh, dựa vào cái gì chứ?

[Thế Giới] Cúc Hoa Cô Nương: đúng. Bọn tôi chơi game không phải chỉ chạy quanh cô. Chiến Minh Điện vốn là một bang hội tốt, từ khi cô tham gia không được như trước nữa.

[Thế giới] Liên Phi Nhi: không muốn ở lại thì cút, không ai cầu các cô ở lại. Không có mấy người, trong bang thật thanh tĩnh.

Ầm ĩ trên kênh thế giới, Hạ Tử Thần nhìn ba người này đều nhíu mày, có lẽ ở kênh bang hội cũng đang tranh cãi.

[Thế Giới] Tiểu Niếp Tử: còn chưa mở đầu, Chiến Minh Điện đã có nội chiến.

[Thế Giới] Thính Giả Hữu Tâm: lại nói, Chiến Minh ĐIện gần đây yêu cầu nhận người càng ngày càng thấp. Tên phá phụ bản cực phẩm đều thu vào bang, cũng khó trách nội chiến.

[Thế Giới] Tiểu Quai Tối Quai: chuyện của Chiến Minh Điện người ngoài không có tư cách xen mồm, đều câm miệng đi.

Chiến Minh ĐIện hiện giờ như thế nào, Hạ Tử Thần không rõ. Nhưng thấy ba người kia đều im lặng, Hạ Tử Thần cũng có chút áp lực. Việc này bắt đầu từ Điệp Mộng Tâm Túy, thật ra chỉ cần giết cô ta phải rời khỏi game là được, căn bản không đến mức kéo theo cả Chiến Minh Điện. Chỉ là Liên Phi Nhi này luôn sẽ không để ý mà tạo thành chuyển biến thần kỳ, vì thế oán giận cá nhân biến thành bang chiến, làm cho Hạ Tử Thần nhớ đến một câu – thành sự bất túc, bại sự hữu dư (việc làm được không đủ, việc xấu có thừa).

Nhưng đây là chuyện của Chiến Minh Điện, không cần cậu quan tâm. Trước kia cậu không muốn chính tay mình hủy Chiến Minh Điện mới chọn rời đi, hiện giờ, những chuyện này cậu cũng không có tư cách nói, chỉ có thể đứng ngoài yên lặng quan sát. Trong chốc lát cậu cũng nghĩ, nếu Chiến Minh Điện có thể đạp đổ mà xây dựng lại, có lẽ cũng là chuyện tốt.

Đang nghĩ, Tàn Mặc Vô Ngân gửi đến mật tán gẫu.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: tối mai có chuyện gì không?

[Mật] Trầm Khê: tạm thời không có, sao?

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: tối mai đến phòng tôi đi.

[Mật] Trầm Khê: làm gì?

Phòng của Tàn Mặc Vô Ngân cậu chưa tới bao giờ, đột nhiên bảo cậu tới, Hạ Tử Thần hơi bất ngờ.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: ngày mai bang chiến dù em không tham gia, đợi ở trong phòng xem tôi và bọn họ đánh cũng nhàm chán, không bằng đến chỗ tôi đi.

[Mật] Trầm Khê: tôi nghĩ chút.

Không từ chối luôn, tuy An Cảnh và Đường Huy có vẻ cũng không muốn tham gia bang chiến, nhưng nếu không thì sẽ mất mặt mà giải tán bang, dù sao cũng muốn chống đỡ một chút. Tàn Mặc Vô Ngân nói không bắt buộc Hạ Tử Thần tham chiến, đối chọi với người Chiến Minh Điện, nhưng nghĩ lại, từ khi ở Thiên Phong Nhã Các, người trong bang đối xử với cậu rất tốt, cậu ở trong bang cũng rất thoải mái. Hiện giờ toàn bang hội phải ứng chiến, cậu không thể nào tránh phía sau.

Lại nói, lần này là Điệp Mộng Tâm Túy sai trước, cậu cùng Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết có quan hệ rất tốt. Hơn nữa Điệp Mộng Tâm Túy kỳ thị đồng tính luyến ái làm cho cậu có chút căm tức, cho nên lần này bang chiến cậu vẫn hi vọng tham gia.

Nếu là hai bên đối chiến, cậu và ba người kia ở cùng một phòng sẽ có chút không được tự nhiên. Dù không ngại quan hệ giữa cậu cùng An Cảnh và Đường Huy, nhưng tránh cho sự bất tiện khi nghe chỉ huy, Hạ Tử Thần cũng hiểu được tránh ra ngoài thì tốt hơn.

Buổi chiều hôm sau, Hạ Tử Thần lấy cớ cha gọi về nhà ăn cơm, liền mang theo laptop rời khỏi phòng. Thật ra cậu vốn muốn trở về nhà, dù sao chỉ cần không ở cùng phòng là được, nhưng gọi điện cho cha, cha nói hôm nay buổi tối phải tăng ca, Hạ Tử Thần liền không nói muốn về nhà nữa. Sau đó gọi điện cho Cố Hủ, lát sau, Cố Hủ tới nơi hai người hẹn trước đón cậu, hai người mua thức ăn ở ngoài mang về.

Đây là lần đầu tiên Hạ Tử Thần vào khu ký túc xá nghiên cứu sinh, khu dạy học hay ký túc xá của bộ phận nghiên cứu đại học A tách ra khỏi khu học viên chưa tốt nghiệp, tuy không xa lắm, nhưng khoảng cách cũng không nhỏ, cho nên gần như không gặp nhau.

Ký túc xá nghiên cứu sinh không cao, mỗi tầng có hơn mười phòng. Cố Hủ dẫn hạ Tử Thần đi vào, quản lý khu nhà chỉ gật đầu cười, đăng ký cũng không cần.

Cố Hủ ở tầng năm, lên tầng rẽ trái đi đến cuối hành lang là phòng hắn.

Khi mở cửa, Cố Hủ chỉ cửa phòng bên cạnh, “Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết ở phòng đó.”

“Sao?” Hạ Tử Thần có chút ngoài ý muốn, “Ở gần như vậy?”

Việc Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết cũng lànghiên cứu sinh của đại học A cậu đã nghe Tàn Mặc Vô Ngân nói qua, chỉ là bọn họ không cùng một khoa. Không nghĩ tới phòng ngủ lại sát nhau như vậy.

“Ừ, rảnh sẽ giới thiệu cho em. Hiện giờ bọn họ hẳn là chưa về.” Mở cửa phòng ngủ, Cố Hủ nói, “Vào đi.”

Hạ Tử Thần nghiêng người vào cửa, so với phòng của sinh viên chưa tốt nghiệp, phòng của nghiên cứu sinh quả thực chính là nhà trọ nhỏ, tuy không lớn nhưng đầy đủ thiết bị. Gần cửa là bếp, phía trước là phòng khách nhỏ, hai bên phòng đều có một cánh cửa, là phòng ngủ riêng, một phòng hai người, có ngăn cách không gian riêng. Thảo nào nghiên cứu sinh của trường đều thích ở lại, cho dù trường học cũng không quy định bắt buộc.

“Bạn cùng phòng của anh đâu?” Hạ Tử Thần hiện giờ mới nhớ tới, bản thân đến có quấy rầy đến người cùng phòng ở đây không.

“Phòng này chỉ một mình tôi ở, buổi tối em có thể ngủ phòng đối diện.” Cố Hủ khóa kỹ cửa, đem thức ăn để vào bếp, “Bạn cùng phòng đầu năm nay đã đi học trao đổi ở Anh, nơi này tạm thời không sắp xếp người khác vào ở.”

Hạ Tử Thần yên lòng gật đầu, để máy tính lên trên sô pha.

Cố Hủ rửa tay xong, pha cà phê bằng máy, Hạ Tử Thần nhìn động tác tao nhã mà quen thuộc của hắn, cảm giác người này rất hưởng thụ cuộc sống.

“Tôi còn một máy tính nữa, em có thể không cần mang đi.” Cố Hủ mỉm cười vào phòng ngủ.

“Anh nói với bọn họ là về nhà, lại không mang theo máy tính, buổi tối vào game không phải rất kỳ lạ sao.” Hạ Tử Thần cởi áo khoác đi rửa tay. Máy tính ở nhà cậu tính năng không tốt bằng laptop, đã rất cũ rồi. Cậu không thể lấy máy tính làm việc của cha để chơi game.

“Nếu tối không muốn tham gia cũng không cần miễn cưỡng.” Cố Hủ tùy ý nói.

“Không sao, dù gì cũng nhàn rỗi.” Hạ Tử Thần từ nhà vệ sinh đi ra.

Cố Hủ đưa cho cậu một bộ quần áo mặc ở nhà, “Thay ra cho thoải mái.”

“Vâng.” Uống cà phê, hai người nói chuyện một lúc, lại ăn cơm tối. Gần tám giờ mới login. Lúc này thành viên của Thiên Phong Nhã Các đã login đầy đủ, toàn bộ tập hợp ở lãnh địa bang hội.

Phân chia nhóm và sắp xếp đã thảo luận xong từ đêm qua, đương nhiên không có Trầm Khê. Người Thiên Phong Nhã Các biết cậu có quan hệ tốt với Tiềm Hành Đêm Khuya bọn họ, nên không muốn làm khó cậu, không đề cập với cậu nhiều.

Nhưng khi login, Trầm Khê lại chủ động yêu cầu tham gia, Kiếm Lang nghĩ nghĩ, cuối cùng để Trầm Khê và Tàn Mặc Vô Ngân thành một nhóm riêng, vậy nên đội bọn họ chỉ có hai người. Trầm Khê vốn là vú em cố định của Tàn Mặc Vô Ngân, cho nên lần này bang chiến chỉ phụ trách bản thân và Tàn Mặc Vô Ngân, những người khác cũng không thể nói gì.

Bởi vì hệ thống nhận định Thiên Phong Nhã Các là bên khai chiến, Chiến Minh Điện là bên ứng chiến, cho nên Thiên Phong Nhã Các là bên đi công chiếm Chiến Minh Điện.

Thắng bại của bang chiến dựa trên đánh giá từ nhiều mặt. Một là cắm cờ bang hội. Nếu Thiên Phong Nhã Các có thể trong hai giờ quy định bang chiến đoạt được cờ bang hội đối phương trên mái nhà, đông thời đặt cờ của mình lên sẽ tính là thắng. Tương tự như vậy, nếu Chiến Minh Điện đoạt được cờ của Thiên Phong Nhã Các trên chiến xa, đồng thời đặt cờ của mình lên, Chiến Minh ĐIện sẽ thắng.

Nếu trong hai giờ mà không đoạt được cờ, sẽ so sánh điểm chiến đấu của bang hội hai bên. Mỗi lần giết thành viên bình thường sẽ được mười điểm, đường chủ là hai mươi điểm, phó bang chủ là bốn mươi điểm, bang chủ là năm mươi điểm. Sau khi tử vong, mỗi người sẽ có từ ba mươi giây đến năm phút thời gian đợi sống lại khác nhau, số lần chết càng nhiều, thời gian đợi sống lại càng dài.

Nếu đến lúc đó điểm hai bên bằng nhau, thì sẽ dựa vào số lần tử vong để quyết định thắng thua.

Trầm Khê và Tàn Mặc Vô Ngân, thêm ba công kích cùng một vú em đứng trên chiến xa giữ cờ. Kiếm Lang cùng Bách Thảo Chiết dẫn theo Phiên Nhiên Khởi Vũ cùng hai công kích đi cướp cờ. Những người khác chia thành nhiều tổ, mở đường cho Kiếm Lang bọn họ, đánh chết địch chặn đường.

Sau khi hệ thống tuyến bố, bang chiến chính thức bắt đầu. Cửa lớn Chiến Minh Điện vừa mở, thành viên Thiên Phong Nhã Các dựa vào sắp xếp trước đó mà đi, các hiệu ứng của vũ khí hỗn loạn, gần như không thấy rõ tên của nhau.

Trầm Khê đứng ở chỗ cao đằng xa, nhìn trận đánh phía dưới, kênh bang hội không ngừng nhảy ra thông báo thành công đánh chết và bị đánh chết. Trước mắt, Thiên Phong Nhã Các đang chiếm thế thượng phong.

Nhìn biển người phía dưới, Trầm Khê không thấy tên Thiển Lam Quyến Rũ các cô. Nhấn vào ô bạn tốt, mấy người đó vẫn ở trong game, nhưng kiểm tra vị trí thì thấy Thiên Lam Quyến Rũ và Ôn Nhu Thâm Lam đang ở chủ thành, Cúc Hoa Cô Nương bọn họ đang đánh phụ bản hàng ngày.

[Bang Hội] Vú Em Kiêu Ngạo: Chiến Minh Điện thật không biết xấu hổ, cư nhiên lại gọi cả bang hội đồng minh.

Nhìn thấy câu nói này, Hạ Tử Thần mới phát hiện đúng là có người ở bang hội khác xen lẫn ở trong.

[Bang Hội] Huyết Tinh Tham Lam: chú ý làm gì, cứ trực tiếp chém toàn bộ.

[Mật] Trầm Khê: các cậu không tham gia bang chiến?

Một lát sau nhân được câu trả lời của Thiển Lam Quyến Rũ.

[Mật] Thiển Lam Quyến Rũ: thần nãi, bọn tôi rời bang rồi!

[Mật] Trầm Khê: sao?

Cậu không thấy An Cảnh nhắc tới, nhưng nói đến chuyện rời bang, cũng là nằm trong dự tính rồi.

[Mật] Thiển Lam Quyến Rũ: Liên Phi Nhi nói chuyện rất quá đáng. Chúng ta đều là người chơi game, cũng không phải thủ hạ chạy theo cô ta. Cô ta ngày hôm qua nói những lời như vậy, tôi cảm thấy Chiến Minh Điện không giống như trước nữa nên rời bang.

[Mật] Trầm Khê: ừ, tôi hiểu.

[Mật] Thiển Lam Quyến Rũ: tuy việc này có thể làm người ngoài cảm thấy chúng ta không có tình nghĩa, nhưng đổi lại là ai cũng sẽ không thể tiếp tục chịu đựng làm công cho Liên Phi Nhi.

[Mật] Trầm Khê: ừm, tôi chỉ là không thấy mọi người trên chiến trường nên hỏi một chút.

[Mật] Thiển Lam Quyến Rũ: bọn tôi vốn định chờ các cậu đánh xong mới nói. Cậu cố gắng đánh đi.

[Mật] Trầm Khê: được.

Trong lòng không nặng nề như đã nghĩ, trong tiềm thức của Hạ Tử Thần, có lẽ đã sớm cho rằng một ngày nào đó Thiển Lam Quyến Rũ bọn họ sẽ rời đi. Một bang hội thịnh vượng không phải chỉ có một người cố gắng là đủ, mà một bang hội suy yếu cũng không phải một người có thể làm được. Điều này bọn họ đều cần phải tự kiểm tra lại bản thân.

Đang nghĩ, một đội của Chiến Minh Điện nhân lúc mọi người chưa chuẩn bị, từ bên phải chạy tới.

Hạ Tử Thần nhìn kỹ, người dẫn đội lại là Đường Huy, trong đội còn có Tiềm Hành Đêm Khuya, hai công cùng một vú em. Xem ra bọn họ là có chuẩn bị trước đến đoạt cờ.

“Đến rồi.” Cố Hủ ngồi ở sô pha đối diện Hạ Tử Thần nói.

Hạ Tử Thần không lên YY, Cố Hủ ngồi ngay trước mặt cậu rồi nên có sắp xếp gì hắn chỉ cần nói một tiếng với Hạ Tử Thần.

“Công kích khác đều dễ đối phó, trước đánh vú em rồi nói sau.”

Tàn Mặc Vô Ngân gật đầu, công kích vú em. DPS của Thiên Phong Nhã Các nhìn ra ý định của Tàn Mặc Vô Ngân, cũng tiến lên hỗ trợ. Lúc này, Tàn Mặc Vô Ngân lại đem mục tiêu chuyển tới Đường Huy và An Cảnh, so với những người khác, hai người bọn họ có tính công kích cao hơn.

Đường Huy và An Cảnh đều hiểu đấu pháp bình thường của Hạ Tử Thần, tuy tập kích vú em là đấu pháp chính xác, nhưng bọn hắn không thể đi đánh Trầm Khê, hơn nữa có sự che chở của Tàn Mặc Vô Ngân, thủ pháp của Hạ Tử Thần sẽ không để cho bản thân bị rớt huyết nhiều, cho nên An Cảnh bọn họ tập trung đi đánh vú em kia.

Trầm Khê và những người khác trong bang hội không cùng tổ đội cho nên thêm huyết cả đội không thể làm được, chỉ có thể thêm huyết đơn. Vú em Thiên Phong Nhã Các cũng thông minh, thấy Trầm Khê thêm huyết cho bọn họ xong, bản thân quyết định đi lên đánh vú em Chiến Minh Điện, tuy công kích không lớn nhưng một ít còn hơn không.

Thấy thời gian đã đủ, Tàn Mặc Vô Ngân chuyển mục tiêu tới trên người vú em đối phương, quần công phát tới, trực tiếp đánh chết vú em và công đội đối phương.

Sau đó mọi người chia làm hai nhóm, Trầm Khê và Tàn Mặc Vô Ngân đối phó Tiềm Hành Đêm Khuya và Ám Sát Hoàng Hôn, những người khác đối phó với nhau.

Bởi vì phải giữ cờ, Hạ Tử Thần không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể lôi kéo An Cảnh chạy một vòng lớn quanh hai đội đang đánh gần đó, có nhóm nào phát động quần công sẽ kéo An Cảnh đến. Đương nhiên An Cảnh cũng sẽ không cố gắng chạy tới, nhưng có đôi lúc bị Trầm Khê định thân, muốn chạy cũng không được, cho dù giải trạng thái, những người khác cũng sẽ tận dụng thời gian mà định thân hắn lại.

Bên kia Tàn Mặc Vô Ngân và Ám Sát Hoàng Hôn vẫn đang chém giết, phạm vi chạy của Hạ Tử Thần đều là nơi có thể thêm huyết được cho Tàn Mặc Vô Ngân, cho nên lần này không cần Tàn Mặc Vô Ngân đi tìm cậu, cậu cứ chạy quanh Tàn Mặc Vô Ngân là được. Hồi huyết liên tục hết thì lại cấp thêm, huyết rớt nhiều một chút liền cấp thêm huyết lớn, tóm lại Tàn Mặc Vô Ngân có thể hoàn toàn không lo.

Tuy vậy nhưng Tàn Mặc Vô Ngân vẫn chú ý tới kỹ năng của Trầm Khê, sau khi tính thời gian làm lạnh kỹ năng của cậu, sẽ phát tới một kỹ năng triệu hồi, kéo Trầm Khê và Tiềm Hành Đêm Khuya đến gần, định thân tiếp.

Lặp lại vài lần như vậy, có mấy người Chiến Minh Điện định lặng lẽ đi tới trợ giúp nhưng cuối cùng đều bị ngăn cản ở ngoài chiến xa. Một lúc sau, Ám Sát Hoàng Hôn không còn huyết, tên bị biến thành màu xám. Bên kia cũng đánh xong một DPS của Chiến Minh Điện còn lại, bắt đầu tập thể đánh Tiềm Hành Đêm Khuya.

Tiềm Hành Đêm Khuya vốn định chạy trốn lại bị Tàn Mặc Vô Ngân dùng trường tiên kéo về tiếp tục đánh. Cuối cùng ngã xuống bên cạnh Ám Sát Hoàng Hôn.

[Phụ cận] Tiềm hành Đêm Khuya: tiểu Trầm, cậu thật đúng là không lưu tình chút nào a.

[Phụ cận] Ám Sát Hoàng Hôn: Trầm Khê đã gả ra ngoài rồi.

[Phụ cận] Trầm Khê: …..

Sau khi ngã xuống, hai người không trở về điểm sống lại, có lẽ căn bản không muốn tham gia bang chiến lần này, chỉ là nể mặt Trầm Dịch Thành mà thôi.

Giữa chiến trường quyết liệt, Hạ Tử Thần bên này đánh xong đội của An Cảnh, ngồi xuống nói chuyện phiếm. Lúc này, hệ thống thông báo – Thiên Phong Nhã Các do bang chủ ‘Kiếm Lang’ dẫn dắt thành công cướpp cờ bang ở mái nhà bang hội Chiến Minh Điện. Bang chiến lần này, Thiên Phong Nhã Các thắng. Chúc mừng các hiệp khách Thiên Phong Nhã Các.

[Phụ cận] Hoa Hướng Dương: thắng, ha ha. Bang chủ, cầu chi trả chi phí sửa trang bị!

[Phụ cận] Nhất Quý Trán Lạc: tôi liếc mắt một cái liền thấy đại thần và đại thần phu nhân nơi đó rất nhàn nhã. Chúng ta đánh đều mệt chết rồi.

[Phụ cận] Vú Em Kiêu Ngạo: gọi bang hội đồng minh đến hỗ trợ, rất đê tiện. Nếu không đã sớm diệt xong rồi.

[Phụ cận] Tam Kiến Chung Tình: đánh xong đánh xong, đi thôi các con. Tổ đội nhiệm vụ hàng ngày a.

[Phụ cận] Kiếm Lang: chi phí sửa chữa trang bị của mọi người cứ đi tới bang hội nhận, ai chưa làm hàng ngày thì tổ đội đi, đừng để chậm trễ. Hôm nay mọi người vất vả rồi.

[Phụ cận] Hoa Hướng Dương: không vất vả, bang chủ, phó bang chủ vất vả rồi.

[Phụ cận] Phiên Nhiên Khởi Vũ: a, mọi người vất vả rồi, hàng ngày tổ tôi với.

[Phụ cận] Tam Kiến Chung Tình: vất vả a. Tới cửa phụ bản.

Mọi người nói vất vả một tràng, sau đó rời đi. Không ai mắng chửi gì Chiến Minh Điện, mọi người đều vội đi.

[Mật] Trầm Khê: Chiến Minh ĐIện ai giữ cờ.

[Mật] Tiềm hành Đêm Khuya: Dịch Thành và nhóm của Liên Phi Nhi.

[Mật] Trầm Khê: ….. các anh thật sự sắp xếp như vậy.

Lúc trước bọn họ cùng Kiếm Lang, Bách Thảo Chiết thi đấu PK hai người, đối phương đều có thể đánh ngã bọn họ, huống chi một Liên Phi Nhi. Sự sắp xếp kiểu này quả thật là sai lầm.

[Mật] Tiềm hành Đêm Khuya: có người nhất định muốn như vậy, anh cũng lười nói.

[Mật] Trầm Khê: anh không sợ thua sẽ phải giải tán bang sao?

[Mật] Tiềm Hành Đêm Khuya: giải tán cũng được. Xây bang hội, đổi bang chủ mới, Liên Phi Nhi sẽ không còn chỗ đứng nữa.

[Mật] Trầm Khê: …..

Lúc này, kênh bang hội đang nói đám người Liên Phi Nhi kia giữ cờ không tốt thế nào, thậm chí khi công kích chạy qua, cô ta lại thêm huyết nhóm tại chỗ, ngay cả chạy trốn cũng không chạy, người khác chưa làm gì cô ta đã bị Phiên Nhiên Khởi Vũ đánh chết.

Một trị liệu chết trong tay một trị liệu khác, tin rằng trong game này không có mấy người.

Cố Hủ đứng dậy đi rót cà phê, Hạ Tử Thần giương mắt hỏi: “Anh thật muốn Chiến Minh Điện giải tán bang?”

“Không giải tán cũng được.” Cố Hủ cười nói, “Bắt em đến đổi.”

“Sao?” Hạ Tử Thần không hiểu ý hắn.

“Chuyển đến ở cùng tôi đi.” Cố Hủ nhìn Hạ Tử Thần, trong mắt không có nửa phần vui đùa.

Hạ Tử Thần nhất thời nghẹn lời, không biết nên gật đầu hay lắc đầu…..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.