Tương Tư Bất Hối

Chương 15




Kinh thành, phủ quốc trượng

Mị ngồi ở trong đại sảnh tráng lệ của Tiết phủ, tâm tình buồn bực cực độ, nếu có thể, nàng nhất định vĩnh viễn không muốn lại bước vào nơi này lần nữa. Mỗi lần nghĩ đến Diễm ở trong này đã bị ngược đãi, nàng đã muốn nổi một ngọn lửa đốt trụi nơi này.

Lại nhắc đến ngày hôm qua, phản ứng của Diễm khi nàng cầu hôn làm nàng không khỏi có chút chua sót. Ở trong lòng hắn, trừ bỏ câu tuyên ngôn lúc sáu tuổi của nàng , ngoài ra không có một chút dấu vết nào lưu lại, quyết tâm thú hắn của nàng càng lớn dần. Mười năm nay, chỉ tại hắn không biết tới tình yêu của nàng thôi, từ giờ trở đi, nàng sẽ xâm nhập vào cuộc sống của hắn, thay đổi cách suy nghĩ lúc nào cũng chỉ có quốc, có gia của hắn.

Nàng sẽ không từ thủ đoạn nào!

Việc thứ nhất phải giải quyết chính là Tiết Thống. Muốn vào cửa chính của phủ quốc trượng thật đúng là không dễ dàng nha! Đặc biệt nàng lại chỉ là một nhạc sỉ nho nhỏ, không có quyền thế gì. Nếu không phải nàng sớm chuẩn bị, hiện tại sợ không ngồi ở chỗ này rồi! Nàng biết mẹ con Tiết Khả, Tiết Thống bỉ ổi không lường được, lo sợ Thiết gia lại được nắm binh quyền, nay Thiết gia chỉ có Thiết Diễm một thân nam tử tại triều đình, chỉ có tân đế bảo hộ, vì thế Tiết Khả muốn nhân cơ hội này đưa hắn về lại Tiết phủ, nắm giữ trong tay. Chuyện như vậy trải qua một lần là đủ rồi! Nàng vô luận như thế nào đều sẽ đem Thiết Diễm bảo bọc cẩn thận [ Sunny: :x Ôi tỷ ơi!!!!] , mặc kệ có thể xâm nhập vào tâm hắn hay không , nàng cũng muốn cho hắn một mảnh trời riêng để thỏa sức bay lượn.

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, không chỉ một người, xem ra bị kích động đi ra đây không chỉ có Tiết Thống a~, dù sao chuyện đó cũng là chuyện nhà Tiết phủ.

Nhìn theo hướng bên ngoài, hai người nhìn như chậm rãi đi vào trong sảnh, kì thực lại thở loạn nhịp, quả nhiên không ngoài sở liệu, đúng là mẹ con Tiết Khả Tiết Thống. Nếu không phải nàng thính lực cực tốt, nghe được ra âm thanh cước bộ của Tiết Khả Tiết Thống rơi xuống đất nặng hơn bình thường, hô hấp loạn nhịp, thật đã tin lầm bộ dáng trấn định của các nàng rồi.

Đối với cấp bậc của quốc trượng , nàng vốn chỉ là một nhạc sĩ nho nhỏ phải đứng dậy chào, nhưng Mị cố tình ngồi vững vàng ở chỗ kia, ngay cả mi mắt một chút cũng chưa nâng . Muốn nàng chào? Nàng hừ lạnh, các nàng không xứng. Quốc trượng? Phượng hậu đã tự tử rồi, cái danh quốc trượng này sợ phải bỏ thôi.

Tiết Thống thấy nàng vô lý như thế, há mồm định phát tiết bực tức, lại bị Tiết Khả đưa tay ngăn lại, không nhanh không chậm ngồi vào chỗ của mình.

Thật đúng là giả tạo. Mị bỗng nổi lên ý muốn nhạo báng, nhưng cũng không lên tiếng, để xem ngươi có thể bình tĩnh bao lâu.

Đại sảnh dị thường im lặng, cuối cùng vẫn là Tiết Khả mở miệng trước .

“Không biết vị này xưng hô như thế nào ?” Tiết Khả là một lão thái thái mập mạp , nhìn qua thì hòa ái dễ gần, nhưng ở trong mắt Mị, nàng ta chỉ là sói đội lốt cừu thôi. Về phần Tiết Thống đứng một bên , thân hình gầy gò, hạ bàn vững chắc, đôi mắt nhỏ lóe ra tinh quang, chắc là võ công cũng không tồi. Tuy vậy, Mị cũng không đem nàng ta để vào trong mắt.

“Tại hạ là một nhạc sĩ nho nhỏ, phải xưng hô râu ria làm gì, ta đến chỉ là muốn hỏi quốc trượng vài chuyện thôi.” Mị cũng lười cùng nàng ta nói lời vô nghĩa, nhìn sang Tiết Thống đứng một bên, nàng xúc động chỉ muốn bầm thây nàng ta ra vạn đoạn .

Mắt Tiết Khả chợt lóe, đảo mắt một vòng, lại nhìn đến bộ dáng người ngồi trước mặt mình,“Không biết cô nương như thế nào nhặt được vật kia,Tiết phủ ta chắc chắn đem vật phẩm giả kia giao cho Hoàng Thượng xử lý, chứng minh bọn ta trong sạch.”

Uy hiếp nàng? Nàng trước đây từng ở trong xã hội đen a!

“Được, quốc trượng có thể thử, ta không ngại ở trước mặt Thánh Thượng làm rõ mọi chuyện đâu.”

Tiết Thống hừ lạnh một tiếng,“Ta sao biết ngươi thật sự có ngại hay không.”

Tiết Khả nhíu nhíu mày.

Mị lại nở nụ cười, thật đúng là cái thứ không đầu óc, một câu của nàng đã khích hắn thành như vậy a~. Mị đưa tay vào trong lòng lấy ra một quyển sổ,“Vậy ngươi không ngại thì cứ nhìn xem đi.”

Đôi mắt nhỏ của Tiết Thống chợt lóe, không đợi nàng ta hành động, Mị dĩ nhiên tiếp tục ngồi ngay ngắn ở trên ghế, nàng ta thậm chí cũng không thấy rõ Mị như thế nào đem quyển sổ thu lại. Tiết Thống không khỏi cả giận,“Hừ, ngươi làm như vậy có thể ra được cửa của Tiết gia ta sao?”

Tiết Khả không nói gì.

Đe dọa? Không biết ai dọa ai.

“Không bằng cứ thử xem thì biết thôi?” Mị đứng dậy, hướng cửa đi ra.

“Thống nhi,” Tiết Khả kéo tay Tiết Thống, đánh giá nữ nhân mảnh khảnh trước mắt , tuổi trẻ nhưng lại có thể trấn định như vậy, nếu không nắm chắc phần thắng, một thân một mình làm sao có thể bình tĩnh như vậy? Huống chi quyển sổ kia có thể khiến nàng đích thân đem dến, chắc chắn nửa phần không phải giả rồi.

“Không biết cô nương muốn cầu vật gì?”

“Thiết Diễm hưu thư.” Mị cũng không muốn cùng nàng dài dòng vô nghĩa.

“Hả?” Nhớ tới nàng mới vừa rồi tự xưng là nhạc sĩ, chẳng lẽ chính là……“Ngày trước nghe nói có người đi Thiết gia cầu hôn, không biết là có phải chính là cô nương không?”

“Đúng thì như thế nào? Không đúng thì như thế nào?” Mị có chút không kiên nhẫn rồi nha~.

Tiết Thống nhìn Mị, ánh mắt càng thêm khinh thường, Thiết gia sao?Namnhân như vậy cũng đáng để cầu hôn? Nếu không phải nương bảo phải có được hắn, nàng ngay cả liếc mắt một cái để nhìn nam nhân kia cũng không nguyện ý đâu.

“Thống nhi, viết hưu thư.” Tiết Khả trầm ngâm một lát, lập tức đưa ra quyết định, bất quá chỉ là một Thiết Diễm, chỉ cần có thể bảo trụ Tiết gia là được. Thiết gia không đáng ngại, nhưng tiểu cô nương này, tựa hồ thâm tàng bất lộ a~. Trong ánh mắt kia cuồng ngạo không kiềm chế được, không phải là loại người có thể mua chuộc , nhưng cũng không thể đắc tội, đợi ngày sau điều tra rõ chi tiết lại đến đòi ân oán cũng còn kịp.

Mị đem hưu thư cất vào trong lòng, ném quyển sổ, lập tức quay lưng đi khuất. Nơi này, nàng một khắc cũng không muốn ở lại.

*** ***

Đêm đó, Loan Phượng điện .

“Ngươi làm sao lấy được hưu thư ?” Triệu Lang ngồi ở án thư sau, nhìn tà tựa vào nhuyễn tháp thượng Mị, này nhuyễn tháp là nàng cố ý sai người chuẩn bị, chuyên môn cấp này thích đêm tham, không thương đi môn nhân.

“Trao đổi. Một quyển sách tội trạng của Tiết phủ vơ vét của cải của dân và quân lương.” Mị thoải mái dựa vào ghế, lấy đến hưu thư, tâm tình của nàng tốt hơn rất nhiều rồi.

“Cái gì?” Triệu Lang hét lớn một tiếng.

“Không được tiến vào!” Ngay sau đó liền ý thức được mình thất thanh sẽ làm thị vệ ngoài điện chạy đến, lên tiếng quát bọn thị vệ “Ngươi làm sao có thể? Như thế nào……”

Bảng tình báo kia, cũng chỉ có thể khống chế bách quan trong nhất thời, Tiết gia nắm giữ triều chính không phải một hai ngày, các quan viên cũng sẽ không bởi vì vậy cùng Tiết gia đối địch. Một quyển sách có thể xóa bỏ được u nhọt của triều đình, nàng lại cư nhiên lấy đến đổi lấy hưu thư của một người nam tử, sao có thể chẳng phân biệt được nặng nhẹ như thế , không để ý đến việc lớn gì cả.

Triệu Lang nhụt chí ngồi trở lại long ỷ, trong lòng hiểu được, trong lòng người này làm sao có cái gì mà đại nghĩa quốc gia? Vì nam nhân kia, hành thích vua cũng không tiếc, một quyển khoản sách nhỏ lại như thế nào ở trong mắt nàng được, nhưng Mị như thế thì đem nàng đặt chỗ nào chứ, nàng đối đãi Mị hết sức chân thành, là thiệt tình đối đãi cơ mà.

Mị nghe được một tiếng khiển trách của nàng , lại thấy vẻ mặt nàng như thế , dĩ nhiên đoán được trong lòng nàng suy nghĩ gì. Trong lòng than nhẹ, hiểu được nàng đối đãi với mình rất tốt, như muội muội, như bạn thân, đối với một người đế vương mà nói, đúng là khó có đượ. Nàng vừa không phải là ngốc tử, cũng không phải đầu gỗ, như thế nào không rõ được. Vì như thế, nàng không có rời đi, vẫn ở bên Triệu Lang, cũng vì như thế, nàng mới có thể vẫn ở tại nơi dơ bẩn thị phi này tới bây giờ . Không chỉ vì Thiết Diễm, cũng là vì Triệu Lang. [Sunny: Mị tỷ vừa có tình vừa có nghia~ :x ]

“Một quyển sổ, dù lay động được thân cây, cũng không có thể nhổ tận gốc được. Gấp gáp sẽ hỏng việc. Đợi khi các nàng làm ra chuyện gì khác, chúng ta cũng có thể nắm giữ cơ hội mà phản đòn.” Triệu Lang nghe xong lời của nàng thì trầm tư đứng lên. Mị dừng một chút, lại nói,:“Nay các nàng ở minh, chúng ta ở ám, nhất cử nhất động của các nàng chúng ta đều có thể nắm được. Nàng muốn quyền, ngươi liền cấp nàng quyền, muốn thế, ngươi liền cấp nàng thế. Nhớ rõ lời nói , thịnh cực tất suy. [Sunny: câu này hình như ý nói là khi Tiết gia thịnh vượng rồi sẽ lơ là đề phòng, dễ dàng cho Triệu Lang nhổ tân gốc] Ngươi cũng có thể mượn cơ hội này bồi dưỡng thế lực, mượn tay Tiết gia đem người của ngươi sắp xếp vào làm gián diệp , về phần làm như thế nào, nói vậy ngươi so với ta hẳn rõ ràng hơn rồi.”

Triệu Lang là người thông minh, tất nhiên là vừa nghe xong liền nghĩ thông suốt lợi hại bên trong, nhưng làm sao để thực hiện đây……

Nhìn ra lo lắng của nàng, Mị đành phải tiếp tục nói,“Tiết gia phản tâm không phải mới đây, cũng là họa lớn trong triều, tất nhiên là không thể lưu. Cứ vừa cổ vũ, đồng thời cũng muốn chèn ép, nàng không phản, ngươi cứ đơn giản bức nàng phản. Như vậy mới có thể trảm thảo trừ căn, diệt cỏ tận gốc.”

Không cho Triệu Lang cơ hội chen vào nói , Mị đơn giản một lần nói hết, “Hơn nữa đại thống lĩnh Kim nhân mặc dù từng nói qua, nếu còn sống không câm phạm Tống nữa, nhưng theo ta được biết, nàng ta nay nằm trên giường bệnh triền miên, cũng không biết có thể chống đỡ bao lâu nữa đâu.”

“Ngươi là nói Kim nhân sẽ lại một lần nữa đến phạm?”

“Tuyệt đối sẽ xâm phạm. Không chỉ Kim nhân, còn có Thổ Phiên cùng Tây Hạ, liền ngay cả Hung Nô cũng không thể khinh thường đâu. Chuyện ngươi cần làm còn có rất nhiều, không phải chỉ có Tiết gia là mối họa đâu.”

“Kia, nếu là Kim nhân đến phạm, Thiết Diễm tất sẽ phải gánh trọng trách.” Triệu Lang có chút không xác định thật cẩn thận nói, lấy uy danh của Thiết Diễm ở Bắc Cương , tất nhiên sẽ phải ra trận chống Kim nhân. Nhưng người trước mắt này sẽ để hắn đi mạo hiểm sao?

“A,” Mị cười nhẹ một tiếng,“Không cần ngươi tuyên chỉ, hắn sẽ tự tiến cử bản thân thôi. Cùng lắm là, ta cùng hắn cùng ra chiến trường.”

Triệu Lang lại dùng ánh mắt quỷ dị nhìn nàng, sủng nam nhân cư nhiên lại sủng thành dạng như nàng vậy, cũng coi như là chuyện đáng ghi vào sách sử rồi. Bất quá vậy cũng tốt, có người có thể làm Mị muốn ở lại trong triều. Nàng chỉ sợ là cho tới bây giờ Mị cũng chưa bao giờ đem thân phận hoàng đế này để vào mắt, nàng tin tưởng, Mị giúp nàng, đơn giản là vì mình là tỷ tỷ của Mị. Bất quá, nếu là có thể đem Thiết Diễm ở lại trong triều, chẳng khác nào là Mị lưu lại rồi. Xem ra, nàng phải hảo hảo trọng dụng vị tướng quân này a! [ Sunny: Triệu Lang tỷ thiệt thông minh tinh ý=]]

Nhưng, Tiết gia tuy rằng giải quyết rồi, vẫn còn có một người a, người này ngay cả nàng cũng không thể từ chối đâu!

Nàng rất ngạc nhiên, hoàng di hỏa bạo kia nếu chống lại tiểu nha đầu cuồng ngạo không kiềm chế được này, sẽ phát sinh cái gì?

Triệu Lang nổi lên tính hiếu kì, không khỏi đắc ý, nói,“Hoàng di của trẫm, ba ngày sau hồi kinh.”

Quả nhiên, mi mắt thanh tú của tiểu nha đầu đang tựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần kia nhăn lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.