Tu Tiên Chi Tiên Ma Thể

Chương 34




Nhạc Ly ngay trong chiến đấu hóa thành Giao Long trước cả cha mẹ hắn, một Giao Long cấp chín.

Hóa Giao Long khiến linh khí xung quanh không ngừng rung chuyển, như cái vòi rồng ập về phía Nhạc Ly, lực lượng cũng mạnh mẽ hơn không ít.

Quân Trì thay hắn giải quyết tu sĩ cầm cờ đen, khiến áp lực trên người Nhạc Ly giảm bớt, vì vậy khi Quân Trì bay trở về chỗ lúc nãy, ba tu sĩ đã bị hắn giết chết, chỉ có mỗi ba người còn sống.

Nếu Quân Trì gia nhập cuộc chiến, ba người tu sĩ kia lại càng không có phần thắng.

Tên tu sĩ đeo bao tay màu đen, thấy Quân Trì tới, liền gọi thêm hai con quái vật đối phó hắn.

Quân Trì đứng đối diện, vỗ cánh, đánh một đợt bão táp qua, hai con quái vật đưa tay che ngực, chặn công kích của hắn.

Quân Trì không chút do dự, dùng đạn Chu Tước chi hỏa bắn xuyên qua, lần này hai con quái vật không thể ngăn cản nữa, bị thiêu thành tro tàn.

Quân Trì định đối phó với tu sĩ phía sau, chỉ thấy gã cầm pháp bảo, miệng lẩm bẩm, lập tức không thấy nữa.

Quân Trì rất kinh ngạc, dùng thần thức quét qua, phát hiện không thấy khí tức tu sĩ đâu, xem ra gã không dùng thuật ẩn thân, mà là thuật thuấn di.

Trong thời gian ngắn ngủi đó, hai tu sĩ còn lại đã bị Nhạc Ly giết chết.

Nhạc Ly nhìn thoáng qua Quân Trì, trong mắt có ý cảm tạ.

Quân Trì nói: “Ngươi thuận lợi đột phá, hóa thành Giao Long luôn nha, xin chúc mừng…”

Vừa nói tới đây, thân thể Nhạc Ly như một ngọn núi lớn trầm trọng ngã xuống, rầm một tiếng đập trên đất.

Nơi này là rừng cây bên ngoài Long Cốt Sơn, Nhạc Ly ngã xuống, khiến không ít cây xung quanh bị chấn động, bay cả gốc lên.

Quân Trì kinh ngạc nhìn một màn này, bay tới chỗ Nhạc Ly, nếu chẳng phải biết Nhạc Ly không chết, hắn còn không biết nên làm thế nào mới tốt đây.

Vị huynh đệ nè, đột nhiên ngã xuống như thế rất dọa người đó.

Hắn bay hai vòng xung quanh Nhạc Ly, hỏi: “Ngươi bị mất sức sao?”

Nhạc Ly nhếch mí mắt nhìn hắn một cái, không trả lời, hồi sau, thân thể bắt đầu chuyển động.

Trên trán hắn bắt đầu xuất hiện một vết nứt, hắn không ngừng chuyển động, khe hở ngày càng lớn hơn, lúc này Quân Trì mới hậu tri hậu giác biết rằng hắn đang lột da.

Quân Trì nghĩ thầm có con xà nào đã hóa Giao Long mà còn lột da chứ.

Nhưng không thể nghi ngờ là trước mắt có một con.

Bởi vì Nhạc Ly hóa Giao Long trước, cho nên quá trình lột da vô cùng thống khổ.

Đầu tiên hắn lột lớp da trên đầu ra, sau đó không ngừng nhúc nhích chuyển động trên đất, dùng móng vuốt cào cào, lớp da mới dần dần cởi xuống.

Quân Trì bay giữa không trung hộ pháp giúp Nhạc Ly, nhìn hắn đau như vậy, thầm may mình là Chu Tước, không cần trải qua loại tra tấn như lột da.

Thêm một lát sau, Quân Yến và Tư Mã Hoài đứng trên Phi Kiếm bay tới.

Bởi vì uy áp Thần Long, cho nên hai người bay rất chậm.

Nguyên Tiêu là Hạo Thiên Nguyên Mãng, khi ở Thiên Nhất thế giới, nó tu luyện rất nhanh, chỉ trong bốn trăm năm ngắn ngủi, nó đã đạt tới cấp sáu, giờ đây tiến vào Thần Long Chi Uyên, lại ăn một con Lôi Minh Hắc Ưng cấp sáu, đã có dấu hiệu sắp đột phá, chẳng qua tại Đông Cảnh Sơn, uy áp Thần Long rất nặng, muốn đột phá chẳng phải chuyện dễ dàng, nhưng tích lũy theo thời gian, gần đây nó hay có dấu hiệu đột phá, chắc giờ đang đang ở trong động bế quan rồi.

Vậy nên khi Tiểu Hôi trở về tìm viện binh, nó mới không đến.

Mà Nhạc Tu và Hòa Hoa vẫn một mực bế quan, trừ phi có tu sĩ phá kết giới tiến vào Long Cốt Sơn, họ sẽ không xuất hiện.

Thế nên trông coi chỗ này, chỉ có mỗi xà nhân Nhạc Ly.

Quân Yến và Tư Mã Hoài di chuyển đến cạnh Quân Trì, Nhạc Ly hóa thành Giao Long khiến linh khí xung quanh rung chuyển mạnh mẽ, hai người khó khăn lắm mới khống chế được Phi Kiếm, cuối cùng đành phải đáp trên lưng Quân Trì.

Quân Trì nói: “Có mấy tu sĩ muốn tiến vào Long Cốt Sơn, trừ một kẻ trốn, còn lại đã bị giải quyết, hiện tại tiền bối Nhạc Ly đang lột da, ta phải ở đây hộ pháp giúp hắn.”

Trong nhà Tư Mã Hoài có công pháp chuyên tu hành dưới long tức, cho nên chỉ trong ba năm ngắn ngủi hắn đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ.

Còn Quân Yến, vóc dáng không chỉ cao hơn, mà còn là một mỹ thiếu niên nhanh nhẹn, tu vi tăng trưởng cực nhanh, hiện đã là Luyện Khí viên mãn, giờ chỉ chờ Trúc Cơ.

Mặc dù Quân Trì cảm thấy vui vì thiếu niên nhà mình sắp trưởng thành, nhưng nhìn Quân Yến đã mười ba mười bốn rồi mà vẫn còn bộ dáng trầm mặc, tính cách rất thiếu hụt, khiến hắn không khỏi lo lắng.

Xà thành Giao, ở trong Thần Long Chi Uyên, bởi vì có khí tức Thần Long bảo hộ, cho nên không cần trải qua thiên kiếp như những thế giới khác, thậm chí biến hóa cũng không nhất định phải trải qua thiên kiếp.

Nơi đây, ngoài thiên đạo chi hạ, còn có pháp tắc của riêng Thần Long Chi Uyên.

Thần Long Chi Uyên sẽ tự động phân biệt loài xà khi thành giao hoặc biến hóa, chỉ khi xà không nhập ma mà thành Giao hoặc biến hóa, mới không cần trải qua lôi kiếp giáng xuống.

Đây cũng là nguyên nhân mà loài xà các thế giới khác mang huyết mạch Thần Long muốn tìm đến Thần Long Chi Uyên.

Tốc độ lột da của Nhạc Ly rất chậm.

Quân Trì bảo Quân Yến và Tư Mã Hoài trở về trước, còn hắn sẽ canh giữ ở đây.

Quân Yến và Tư Mã Hoài không chần chờ, đã bay đi mất rồi.

Trong ba năm nay, Quân Trì không hề xao lãng, mặc dù hình người vẫn không có tu vi, nhưng hình thái Chu Tước đã tăng trưởng không ít, nay đã là Kim Đan trung kỳ, hơn nữa thiên phú thần thông và kỹ xảo chiến đấu cũng có chỗ tiến bộ.

Quân Trì từng hỏi Nhạc Ly chuyện kỳ lạ vì sao mình không có tu vi, Nhạc Ly chỉ nói khi hắn biến thành người, yêu đan vẫn còn, chẳng qua như bị cái gì đó phong tỏa, mà cái thứ phong tỏa tu vi hắn, ngay cả Nhạc Ly cũng không biết, vì vậy không tài nào giúp hắn cởi bỏ nó được.

Nếu như Nhạc Ly đã không có cách, Quân Trì chỉ đành buông tha.

Bất quá Nhạc Ly có chỉ cho hắn một con đường, nói rằng đợi Thần Long ngủ say tỉnh lại, có lẽ sẽ cởi bỏ được bí mật trên người hắn.

Quân Trì chỉ đành trông cậy vào điều đó.

Nhạc Ly lột da mất bảy bảy bốn mươi chín ngày, ban đầu Quân Trì còn hào phóng canh giữ bên trong, về sau thì tự tu hành ở cách đó không xa, Tiểu Hôi và Nhạc Ban cũng chạy tới đây.

Hai tiểu gia hỏa thậm chí còn chơi tại nơi gần chỗ Nhạc Ly lột da, Nhạc Ban thích thú chui tới chui lui bên trong lớp da mà ca ca nó đã lột xong, khiến người ta dở khóc dở cười, may mà không xảy ra chuyện gì, Quân Trì mới không giáo huấn hai tiểu gia hỏa nghịch ngợm.

Mãi đến khi cái đuôi Nhạc Ly dứt khỏi lớp da, hắn đã trở nên suy yếu cực độ.

Lớp vảy trên người hắn cứng cáp sắc bén hơn ban đầu, lưu động một tầng ám quang kim sắc, móng vuốt cũng dài ra sắc bén hơn không ít, hơn nữa đã mọc đuôi Giao Long.

Lột da xong, hắn nằm im không nhúc nhích thật lâu.

Linh khí xung quanh không ngừng tụ tập về phía Nhạc Ly, tiến vào cơ thể hắn, cả người hắn dần dần nhỏ lại, sau đó hóa thành hình người.

Nhạc Ban và Tiểu Hôi đứng cách đó không xa nhìn hắn, không lâu sau, Quân Trì từ bên ngoài bay vụt tới, đáp xuống đất, thảy Nhạc Ly nằm không cử động lên lưng mình, rồi dùng móng vuốt chộp lấy lớp da mới lột, nói với Nhạc Ban và Tiểu Hôi: “Đi, về thôi.”

Sơn động của Nhạc gia, bởi vì Nhạc Tu và Hòa Hoa đang bế quan, nên có đặt cấm chế, Quân Trì đành mang Nhạc Ly không chút động tĩnh trên lưng trở về nhà mình.

Lớp da bị Quân Trì quăng xuống cách chỗ bọn họ không xa, chồng chất như một ngọn núi nhỏ.

Sau khi đặt Nhạc Ly vào trong nhà, Quân Trì biến trở lại hình người, chiếu cố hắn một hồi, để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt.

Tiểu Hôi đứng trên ban công nhìn vào trong phòng, Nhạc Ban cũng lượn qua lượn lại trên cửa sổ vây xem.

Quân Trì nghĩ Nhạc Ly quá mệt mỏi cho nên mới không có động tĩnh, hắn đứng trông Nhạc Ly trên giường, trừ ban đầu giúp hắn lau bùn đất trên người, tìm một bộ pháp y đắp lên, thì Quân Trì không biết mình có thể làm gì nữa, vì vậy đành phải đứng bên cạnh nhìn xem.

Lúc Nhạc Ly còn nửa người nửa xà là một mỹ nam tử, sau khi hoàn toàn biến thành người, đương nhiên vẫn là mỹ nam tử, chẳng qua trên đầu xuất hiện nhiều thêm hai cái sừng mà thôi.

Quân Trì nhìn cái sừng trên đỉnh đầu, cái sừng trông như cục “thịt thừa” phân ở hai bên, có màu đen, cái này so với sừng Rồng rất khác biệt đó.

Quân Trì thấy tóc hắn quấn ở trên, nên thò tay ra vuốt thẳng nó, vừa sờ lên cái sừng thịt, Nhạc Ly bỗng rên khẽ một tiếng.

Lập tức, Quân Trì bỗng cảm thấy một cỗ đại lực đánh úp từ phía sau, kéo hắn thụt lùi về, hắn khó khăn lui thêm mấy bước mới có thể đứng vững vàng.

Quân Yến ở trong phòng, y liếc mắt nhìn Nhạc Ly một cái, rồi lại nhìn về phía Quân Trì, đen mặt hỏi: “Ca ca, ngươi đang làm gì đấy?”

Mà lúc này, Nhạc Ly cũng tỉnh lại.

Hắn chậm chạp ngồi dậy, bộ pháp y đang đắp trên người liền tuột xuống, hắn cứ thế trần truồng ngồi bên đó, nhìn Quân Trì Quân Yến.

Ước chừng thời điểm còn nửa người nửa xà trần truồng đã quen, nên giờ hắn không cảm thấy mình như vậy có gì không đúng.

Quân Trì không biết tại sao Quân Yến tức giận, hắn liếc Quân Yến một cái, lại phóng toàn bộ ánh mắt về phía Nhạc Ly, nói: “Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào? Ngươi lột da mất bảy bảy bốn chín ngày, lột da xong, ngươi biến thành hình người. Là ta dẫn ngươi về đây, còn nhớ rõ không?”

Nhạc Ly cúi đầu nhìn chân của mình, sau đó đứng lên đi vài vòng quanh phòng, vòng thứ nhất hắn còn loạng choạng không vững, nhưng đến vòng thứ hai thì đã ổn định hơn, không khác gì người thường.

Hắn thích ứng với hai chân xong, mới trả lời Quân Trì: “Ta vẫn nhớ ngươi một mực ở bên cạnh giúp ta hộ pháp, đa tạ ngươi.”

Quân Trì cười đáp: “Ai, nói cảm ơn gì chứ, đều là hàng xóm với nhau. Hơn nữa, tu vi ngươi cao thâm, là tiền bối. Bình thường hay chỉ điểm tu hành cho ta, ta còn lo không biết báo đáp ra sao, hộ pháp thôi, chẳng tính là gì.”

Nhạc Ly gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Hắn nhìn Quân Yến một mực trầm mặc, tựa hồ thập phần mất hứng, Nhạc Ly cũng không thèm để ý y, một mình rời khỏi phòng.

Hắn vừa ra đến ban công, Nhạc Ban liền từ cửa sổ phóng lên trên người hắn, bò bò xung quanh.

Hắn sờ soạng tìm Nhạc Ban, cầm nó lên rồi ném ra cái cây bên ngoài.

Nhạc Ban bị ngã đau, thế nhưng nó vẫn hào hứng ngẩng cao đầu, dường như nghĩ Nhạc Ly đang vui đùa với mình.

Thấy Nhạc Ly không để ý tới nó, Tiểu Hôi đứng trên sân thượng bay xuống, đi chơi với Nhạc Ban.

Nhạc Ly nhìn da rắn cách tiểu sơn động không xa, ngoắc tay về phía lớp da rắn, da rắn liền biến thành xiêm y màu đen, trực tiếp bay tới mặc lên người hắn.

Bất quá thẩm mỹ của Nhạc Ly chẳng cao hơn cha mẹ hắn bao nhiêu, cho nên kiện xiêm y kia chẳng phải mấy bộ quần áo áo choàng bình thường, mà là loại nịt quần bó sát, bọc lấy thân thể thon dài của hắn.

Quân Trì cũng đi ra ban công, Nhạc Ly liền hỏi hắn: “Trước khi ta lột da, một tu sĩ đã bỏ trốn, đúng không?”

Quân Trì gật đầu trả lời: “Đúng vậy. Tên tu sĩ kia có thể dùng quỷ thủ triệu hoán quỷ vật tác chiến, trong tay gã còn có pháp bảo thuấn di, không biết đã biến tới nơi nào. Lúc đó ngươi bắt đầu lột da, cho nên ta không có đuổi theo.”

Mái tóc dài sau lưng Nhạc Ly bắt đầu chuyển động, giống như cái đuôi quất tới quất lui, thắt thành cái bím tóc rồi rũ xuống.

Nhạc Ly nhíu mày nói: “Trên người mấy tu sĩ kia mang theo quỷ bài Long Cốt U, có thể chống lại uy áp Long tức.”

Quân trì trầm ngâm trong chốc lát, “Ta thấy trên người bảy tên tu sĩ đều bao trùm hắc khí bạch quang, ngăn cách bọn họ khỏi uy áp Long tức, khiến họ có thể sử dụng thuật pháp, đây chính nhờ tác dụng của quỷ bài Long Cốt U đó sao?”

Nhạc Ly gật đầu, “Đúng vậy, bọn họ dùng Long Cốt và máu tươi của bản thân để tế luyện, có thể chống đỡ uy áp hơi thở Ngự Long.”

Quân Trì nói: “Vì vậy có thể thấy, việc bọn họ đến hoàn toàn đã được chuẩn bị trước. Đầu tiên, bọn họ biết rõ cách đối phó uy áp Long Tức, tiếp theo, mục đích của họ là tiến vào Long Cốt Sơn. Hơn nữa tu vi đều không thấp. Nhưng sao bọn họ lại biết cách đối phó uy áp Long tức? Và bọn họ muốn tiến vào Long Cốt Sơn để làm gì?”

Nhạc Ly nói: “Đúng là thế.”

Nói xong, hắn trầm ngâm một lát, rồi tiếp tục: “Ta muốn đi báo tin để cha mẹ xuất quan. Chuyện này không phải chuyện đùa.”

Quân Trì nói ngay: “Nếu như có cần chúng ta, thì cứ gọi một tiếng.”

Nhạc Ly nhìn Quân Trì gật đầu một cái, lúc chuẩn bị đi, hắn chỉ chỉ tay về phía Nhạc Ban, nói: “Xin hãy giúp đỡ chiếu cố Nhạc Ban một đoạn thời gian. Còn nữa, các ngươi nên đặt thêm một ít cấm chế xung quanh động phủ, chỉ sợ những tu sĩ âm mưu tiến vào Thần Long Chi Sơn, là vì hướng tới bảo vật trong Long Cốt Sơn. Đoán rằng không chỉ Long Cốt Sơn ở Đông Cảnh, mà những địa phương khác cũng có tu sĩ muốn tiếp cận. Nếu những tu sĩ đó đến đây, nhưng các ngươi lại chưa chuẩn bị gì, e rằng sẽ thụ thương.”

Nói rồi, hắn liền hóa thành một đạo hắc quang bay đi.

Sau khi Quân Trì nói chuyện với Nhạc Ly xong, thần sắc ngày càng trở nên nghiêm trọng.

Kỳ thực vào lúc đối chiến với mấy tên tu sĩ kia, trong lòng hắn đã có dự cảm này, chẳng qua nghĩ tới bên trong Thần Long Chi Uyên, có không ít Giao Long sắp hóa Rồng trông coi, ngoại trừ một số Giao Long đang ngủ say, đa số đều tỉnh táo thủ hộ nơi này, cho nên hắn chẳng lo lắng quá nhiều.

Nhưng lỡ như có rất nhiều tu sĩ đến, chỉ vì tư tâm bản thân mà muốn phá hủy nơi đây, như thế sẽ xảy ra một trận đại nạn.

Quân Trì nghĩ kĩ, hô to với hai tiểu gia hỏa đang chơi rất cao hứng phía dưới, “Từ hôm nay về sau, không cho phép các ngươi rời khỏi đây!”

Hai tiểu gia hỏa chỉ nhìn hắn một cái, lại bắt đầu trò chơi của mình.

Tiểu Hôi bay lên muốn bắt Nhạc Ban, Nhạc Ban hết trừu lại đánh, đột nhiên, nó quay đầu lại, phun một hơi về phía Tiểu Hôi, một đoàn lửa nóng bổ nhào về phía Tiểu Hôi, đốt trụi không ít lông vũ Tiểu Hôi.

May mà tu vi nó thấp, không tạo thành thương tổn gì lớn.

Nhưng hai thằng nhóc có vẻ như bị dọa, sững sốt hồi lâu.

Thẳng đến khi Nhạc Ban đến xem lông vũ Tiểu Hôi, thấy không nguy hiểm đến tính mạng, nó mới cao hứng trở lại, bổ nhào vào Tiểu Hôi.

Quân Trì nhìn chằm chằm hai tiểu gia hỏa bên ngoài, thở dài trong lòng, không quan tâm chúng nữa.

Bây giờ Quân Trì mới nhớ tới Quân Yến, nghiêng đầu nhìn về phía y.

Gương mặt Quân Yến không mang chút biểu tình, ánh sáng mặt trời chiếu lên người y, phủ một tầng sáng trên dung mạo tuấn mỹ.

Quân Trì liền hỏi: “Đang suy nghĩ gì vậy?”

Quân Yến nói: “Nếu như những người đến đây là tu sĩ, vậy thì làm sao họ đến được? Nếu bọn họ đã nghĩ ra biện pháp đến đây thì cũng đã cân nhắc việc làm sao để trở về. Hay là chúng ta đi bắt một kẻ tra hỏi thử.”

Quân Trì đáp: “Như thế xác thật có thể thực hiện, nhưng người kia đã bỏ trốn rồi, Thần Long Chi Uyên lớn như vậy, muốn đi tìm gã, e rằng không dễ dàng. Bất quá thông qua lời Nhạc Ly suy đoán, tu sĩ tiến vào đây ắt hẳn vẫn còn nhiều, đợi đến khi chúng ta tìm được người khác thì sẽ hỏi thăm. Để ta báo tin cho Nhạc Ly, nếu bọn họ bắt được tu sĩ thì lưu lại một người sống, chúng ta biết được thêm tin tức thì càng tốt.”

Quân Trì đã mười lăm mười sáu, Quân Yến cũng mười ba mười bốn, bất quá Quân Yến cao hơn Quân Trì không ít, so vóc dáng, y trông giống ca ca hơn.

Lúc này, y đứng trên cao nhìn chằm chằm Quân Trì, ánh mắt tĩnh mịch, bên trong tối đen khó hiểu.

Quân Trì bị nhìn mãi thì khó chịu, không khỏi hỏi: “Đệ nhìn chằm chằm ta làm gì?”

Quân Yến không dời ánh mắt đi nơi khác, chỉ hỏi lại: “Quan hệ giữa ca ca và Nhạc Ly thân thiết lắm sao?”

“Hả?” Quân Trì thoáng ngạc nhiên, “Nhà bọn họ là hàng xóm duy nhất của chúng ta, mà chỉ có mỗi ta làm người giao lưu giữa hai nhà, với hắn thường hay chỉ đạo ta tu luyện, đương nhiên khá thân thiết. Ngươi hỏi cái này để làm gì? Chẳng lẽ giữ mối quan hệ gần gũi, ngược lại không tốt ư?”

Quân Yến nói: “Ta là đệ đệ ngươi mà.”

Quân Trì hoàn toàn không hiểu logic nói chuyện của Quân Yến, đưa tay xoa xoa đầu y, “Ta đương nhiên biết ngươi là đệ đệ ta, nhưng điều này cùng quan hệ tốt với Nhạc Ly có gì xung đột hử?”

Quân Yến nói: “Ta không thích nhìn ca ca thân cận với hắn quá.”

Quân Trì mỉm cười, hắn biết đệ đệ đối với mình mang theo độc chiếm cường đại, bởi vì cả hai sớm sống nương lẫn nhau, cho nên tính cách này của Quân Yến không đáng trách, Quân Trì không cảm thấy chỗ nào sai, ngược lại còn vui mừng, nói: “Quan hệ giữa ta và Nhạc Ly tốt, chỉ vì hắn là hàng xóm chúng ta, lại hay chỉ đạo ta tu hành. Còn ngươi là đệ đệ ta, huyết mạch tương liên, vĩnh viễn là người thân cận nhất. Thế nên ngươi đừng có vì quan hệ hơi tốt giữa ta và hắn mà đen cả mặt chứ, biết chưa? Ngươi phải học thêm cách lễ phép nữa. Bây giờ Nhạc Ly là Giao Long cấp chín, vượt qua cả cha mẹ hắn, chẳng lẽ không đáng để ngươi tôn trọng sao?”

Quân Yến lúc này mới trầm mặt gật đầu.

Quân Trì nghĩ thầm tính cách Quân Yến trên các phương diện khác quả thật có chỗ thiếu hụt, chỉ có thể chậm rãi dẫn dắt, hoàn toàn không còn cách nào khác.

Quân Trì và Quân Yến đi đặt thêm cấm chế chung quanh động phủ, tu sĩ bình thường khó mà tiến vào, sẵn tiện đặt cấm chế giam cầm hai đứa Tiểu Hôi và Nhạc Ban bên trong, Nhạc Ban mới học được phun lửa, vì vậy nó làm mãi không biết mệt, thường xuyên phóng lên cao, khiến Tiểu Hôi bị xém lửa dính đầy bụi, vì vậy cuộc đùa giỡn của cả hai liền thăng cấp, tạm thời không có ý kiến gì với lệnh cấm đi chung quanh.

Lại trôi qua thêm mấy ngày, Quân Trì một mình bay vào động phủ Nhạc gia, muốn dò xét mấy chuyện trước và sau này.

Nhạc Tu và Hòa Hoa xuất quan, đối với chuyện Quân Trì hộ pháp giúp Nhạc Ly lúc lột da, đều tỏ vẻ cảm tạ, còn tặng Quân Trì một bộ pháp y.

Quân Trì cầm trong tay, mới biết nó được luyện chế từ da mãng xà.

Nhạc Tu ngồi trên ghế, nói: “Đây được luyện chế từ da mãng xà mà Nhạc Ly từng lột, là một vật phòng ngự tuyệt hảo, khi ngươi hóa thành hình người thì không có tu vi, mặc cái này vào, có thể thủ hộ cho ngươi.”

Quân Trì liếc nhìn Nhạc Ly một cái, nghĩ đến thứ này luyện chế từ da của hắn, không khỏi có chút kinh ngạc.

Vì vậy cảm ơn Nhạc Tu và Hòa Hoa xong, hắn quay sang cảm ơn Nhạc Ly.

Nhạc Ly chỉ nhàn nhạt gật đầu lại rồi thôi, thiết nghĩ hắn cũng chẳng để ý chuyện cha mẹ dùng da mình luyện chế thành pháp y tặng người khác.

Sau đó Quân Trì liền hỏi chuyện đám tu sĩ lần trước muốn tiến vào Long Cốt Sơn.

Nhạc Tu nói: “Ta đã truyền tin cho những đồng tộc thủ sơn khác rồi, chỗ bọn họ không có tu sĩ tiến vào, mà tên tu sĩ đã bỏ trốn, cũng biệt vô âm tín, không biết bây giờ đang ở xó nào. Bất quá nay xuất hiện tu sĩ cầm Long Cốt Bài muốn tiến vào Long Cốt Sơn, việc này chẳng phải chuyện đùa nữa. Theo lời dự đoán của mấy vị đồng tộc Thành Giao nhiều năm, ít năm nữa giọt Thần Long chi thủy đầu tiên sẽ hội tụ tại đây, hiện tại chính là thời điểm kết giới Thần Long Chi Uyên suy yếu nhất, nếu có thế giới nào đó chữa trị thành công thông đạo dẫn, tiến vào Thần Long Chi Uyên, cũng không phải không có khả năng. Giờ đây, nhất định phải cảnh giác, ta và Hòa Hoa sẽ không bế quan nữa, cho đến khi giọt Thần Long chi thủy đầu tiên rơi xuống, Long tộc thức tỉnh thủ hộ nơi đây.”

Quân Trì nghe xong thì nói: “Cứ phòng thủ như vậy chẳng phải rơi vào thế hạ phong ư, vì sao không truy tìm đám tu sĩ kia xem họ dùng biện pháp gì để tiến rào, rõ ràng bọn họ có chuẩn bị mà đến, chứ không phải vô tình bị khe hở không gian cuốn vào. Chẳng lẽ không còn cách nào để tìm được cái thông đạo đó sao?”

Nhạc Tu nói: “Chúng ta vẫn chưa hóa Rồng, cho nên không thể dùng thần thức tìm kiếm thông đạo.”

Quân Trì thở dài một tiếng trong lòng, thầm nghĩ vì sao cái gì cũng cần Chân Long tồn tại mới có thể giải quyết được vấn đề.

Quân Trì cầm theo bộ pháp y quay về nhà, vừa về đến nhà liền hóa thành hình người mặc nó lên xem thử.

Mỗi khi Hạo Thiên Nguyên Mãng tiến một cấp đều phải lột xác, mà lớp da họ lột ra, là tài liệu tuyệt hảo để luyện khí và luyện chế pháp y, đương nhiên, cấp mãng xà càng cao thì càng tốt.

Mà thời điểm Hạo Thiên Nguyên Mãng hóa Giao Long, lần lột da cuối cùng, cũng chính là lần tốt nhất, Hạo Thiên Nguyên Mãng sẽ tự dùng nó làm pháp y cho chính mình, mà bộ pháp y đó chính là vật hộ thể tuyệt hảo của họ.

Trừ lớp da thời điểm hóa Giao Long ra, cái tốt thứ nhì chính là thời điểm lột da hồi cấp tám.

Hiện tại Nhạc Ly đem lớp da lột khi cấp tám đó tặng cho Quân Trì.

Quân Trì mặc lên người, cảm thấy phi thường thỏa mãn, hơn nữa nhìn kiểu dáng, không phải thẩm mĩ quần áo nịt của một nhà Nhạc gia, mà giống như những bộ dáng pháp y Quân Trì thường hay mặc, rất hợp với thẩm mĩ của hắn.

Quân Trì mặc bộ pháp y này, trong nội tâm quả thật cảm thấy bất an, phần tạ lễ có hơi nặng quá đi, cái pháp y này, chỉ sợ tương đương với một kiện linh khí thượng phẩm rồi.

Quân Trì đi vào bên trong, Nhạc Ban đang luyện tập phun lửa cách đó không xa bỗng nhiên nhìn về phía hắn, hơn nữa còn buông tha chuyện tập luyện, bò bò lên phòng, rồi bò bò lên người Quân Trì.

Nó vốn chẳng hay yêu thích cái gì, hiện tại tỏ vẻ như vậy, chắc là cảm nhận được khí tức Nhạc Ly trên pháp y hắn đang mặc.

Nếu Nhạc Ban có thể cảm nhận được khí tức ca ca nó trên pháp y, thì người kia đương nhiên cũng cảm nhận được.

Bởi vì gần đây mọi chuyện không yên ổn, nên Quân Yến không bế quan trùng kích Trúc Cơ kỳ, mà đang luyện tập thuật pháp, cho nên mỗi tối y đều trở về nhà gỗ ở.

Quân Trì chuẩn bị tốt dụng cụ làm bếp, buổi tối làm trà linh quả, lại làm thêm thịt hầm cách thủy.

Ban đầu Quân Yến còn không để ý pháp y trên người Quân Trì, sau khi ăn xong, y mới hỏi Quân Trì: “Ca ca, vì sao trên người ngươi có khí tức của Nhạc Ly.”

Quân Trì liền chỉ chỉ pháp y trên người mình, nói: “Bởi vì ta hộ pháp giúp Nhạc Ly, cho nên cha mẹ hắn tặng ta cái này. Là nó mang theo khí tức của hắn.”

Nói đến đây, Quân Trì bảo: “Dù sao khi gặp chuyện ta cũng hóa thành Chu Tước, bộ pháp y này để ta mặc cũng chẳng có tác dụng gì, không bằng cho đệ nhé.”

Quân Yến nghe xong, phát hiện bộ pháp y này luyện chế từ da Nhạc Ly, vì vậy rất tức giận nói, “Ta chẳng cần nó.”

Quân Trì không khỏi khuyên y, “Cứ hay bộc phát tính tình trẻ con, ngươi không còn nhỏ nữa, không thể thành thục hơn sao. Bộ pháp y này là hộ pháp tuyệt hảo, cha mẹ Nhạc Ly vậy mà tặng cho ta, chính là một phần tình. Ngươi cũng nên hiểu tốt xấu chứ.”

Quân Yến càng thêm tức giận, trực tiếp đứng dậy nhảy ra khỏi nhà cây, phớt lờ Quân Trì luôn.

Hoàn chương 34.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.