Tư Hôn Mật Ái

Chương 17: Chương 17





Nhậm Nhiễm vội vàng nhắm mắt giả bộ ngủ.

Lăng Trình Tiện tiến vào trong phòng, đứng trước giường.

Nhậm Nhiễm đè nén không dám ra, cho đến khi nhe được tiếng bước chân đi về phía nhà tắm, lúc này cô mới hé một góc ra nhìn trộm.

Sau khi tắm sau, anh cũng không tìm cô gây phiền phức, hai người ngủ hai bên giường trong hoà bình.

Những ngày sau đó, trong lòng Nhậm Nhiễm luôn thấp thỏm, là bởi vì chuyện video giống như một quả bom hẹn giờ có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

Quan hệ giữa cô và Lăng Trình Tiện không lạnh không nóng, cho dù ngày nào anh cũng về, nhưng cũng không nói câu nào với nhau.

Hôm nay Nhậm Nhiễm nghỉ ở nhà, Lăng Trình Tiện từ giường ngồi dậy: “Tối nay có tiệc xã giao, cô đi cùng với tôi.

”Cô vô thức cau mày: “Anh mang theo một bạn nữ khác đi đi.

”“Đó là nơi để ghi điểm, hôm nay nhà họ Hoàng mở tiệc chiêu đãi, nhất định phải là chủ nhà có mặt mới được xem là tôn trọng.

”Nhậm Nhiễm bị những lời này làm cho cả trong và ngoài đều không thoải mái, nhưng vì đã gả cho Lăng Trình Tiện, có những hoạt động gặp mặt phải có mặt thì vẫn phải có mặt.

Bởi vì nhà họ Hoàng mở tiệc chiêu đãi, Nhậm Nhiễm đã đặc biệt chọn một chiếc váy dài lông cừu, dáng người cô cao gầy, eo được chiếc váy bó sát khiến cho người cô trông càng mảnh mai hơn.


Lúc ngồi trên xe Lăng Trình Tiện không quên nhắc nhở: “Nói là tiệc nhà, thật ra là nhà họ Hoàng tổ chức cho cháu trai sinh nhật mười tuổi, tôi đã chuẩn bị quà xong rồi, chút nữa cô tự mình tặng cho bà Hoàng.

“Được.

”“Nhậm Nhiễm, cô đã từng yêu chưa?”Trái tim Nhậm Nhiễm như bị lưỡi dao mạnh mẽ chém qua, tuy rằng không giày vò tâm can, nhưng vẫn rất đau: “Cậu Tư, ai mà chẳng có thời thiếu niên vô tri.

”“Yêu mấy lần?”“Là yêu thầm.

” Nhậm Nhiễm không muốn tiếp tục chủ đề này.

Khóe miệng Lăng Trình Tiện nhếch lên thích thú: “Quả nhiên, là bởi vì người đàn ông kia không được sao?”Nhậm Nhiễm không mở miệng lần nữa, hai mắt nhìn ra ngoài cửa xe, cũng bởi vì câu nói của Lăng Trình Tiện mà bị kéo về quá khứ.

Đến nhà họ Hoàng, sân biệt thự rất náo nhiệt, tuy rằng nhà họ Hoàng đã nói rằng không làm lớn, nhưng thực tế bạn bè thân quen quá nhiều, chỉ có thể sắp sếp chỗ ngồi theo mối quan hệ quan trọng, Nhậm Nhiễm và Lăng Trình Tiện được sắp xếp ngồi ở bàn chính giữa phòng khách.

Cô tặng quà cho bà Hoàng, sau đó được mời vào chỗ ngồi một cách lịch thiệp.

Nhậm Nhiễm buồn chán định lấy điện thoại ra chơi thì nghe thấy có tiếng gọi cô: “Chị.

”Cô quay đầu lại, thì nhìn thấy Từ Vân đẩy Nhậm Miễu đến cạnh cô, Nhậm Nhiễm đứng dậy, cô đã không còn liên lạc với gia đình kể từ lần trước không lời từ biệt.


“Mẹ, sao mọi người lại đến đây?”“Nhà họ Hoàng gửi thiệp tới.

”Nhậm Nhiễm không khỏi liếc nhìn Nhậm Miễu, trước giờ cô ta chưa từng tham gia những dịp như vậy, Nhậm Miễu mặc một chiếc quần dài liền thân, trang điểm thời thượng, nếu như không phải ngồi trên xe lăn, ai cũng không thể biết chân của cô ta đã bị tàn phế.

“Là anh rể bảo tôi tới.

”Nhậm Nhiễm không nói chuyện, Từ Vân giải thích: “Đúng vậy, Lăng Trình Tiện nói rằng nên đưa Miễu Miễu ra ngoài đi lại gặp người này người nọ! ”“Em cũng vui vẻ nghe lời anh rể.

” Nhậm Miễu nhìn bốn phương: “Anh rể đâu?”“Nếu như em tìm anh ta thì ra ngoài tìm, anh ta không ở đây.

” Cảm xúc của Nhậm Nhiễm đều bình thản từ đầu đến cuối, Từ Vân có chút không vui: “Nhiễm Nhiễm, con nói kiểu gì vậy?”Nhậm Nhiễm không tiếp lời, quay về ghế ngồi.

Người nhà họ Nhậm được sắp xếp ngồi ở ở bàn bên cạnh, không lâu sau Lăng Trình Tiện cùng vài người từ ngoài đi vào.

“Chưa đến đủ người sao?” Lăng Trình Tiện nhìn thấy hai ghế trống đối diện.

“Nhìn xem, nhắc tào tháo tào tháo liền tới.

” Anh Hoàng đang lo liệu việc nhà vội vàng đứng dậy tiếp đón: “Anh Hoắc, Cô Lâm, hai người đến thật đúng lúc.


”Tầm nhìn Nhậm Nhiễm đang rũ xuống, nhưng vừa nghe thấy họ này thì máu toàn thân đột nhiên dồn lên trán.

Có thể là do cô quá nhạy cảm, người họ Hoắc trên thế giới này có nhiều biết bao.

Ghế đối diện được kéo ra, một nam một nữ ngồi xuống, người đàn ông vừa vặn ngồi đối diện với Nhậm Nhiễm.

“Đây là vị hôn phu tương lai của cô Lâm sao?”Cô Lâm cũng đĩnh đạc nói: “Đúng vậy, đây chính là vị hôn phu tương lai của tôi, Hoắc Ngự Minh.

”Trong lòng Nhậm Nhiễm rơi lộp bộp một tiếng, cô ngẩng đầu lên, vừa vặn bắt gặp cái nhìn người đàn ông cũng nhìn cô, khuôn mặt đã mờ ảo trong trí nhớ của cô cùng với khuôn mặt phía trước hợp lại thành một.

Người kia đã cùng cô nằm bên sườn ruộng dã điền, cậu thanh niên thảo luận làm thế nào để lắp đầu chí hướng và nguyện vọng, bây giờ đã không còn vẻ non nớt đó nữa, thay vào đó là toàn thân chín chắn và lạnh lùng giống như mặc áo giáp, giống như biến thành một ngươi khác.

Nhậm Nhiễm vội vàng rời tầm mắt, một màn này đã bị Lăng Trình Tiện thu vào mắt: “Quen biết sao?”Sau khi tự cười nhạo bản thân, cô mới mở miệng: “Tôi làm gì có bản lĩnh phi thường như vậy, có thể quen biết nhân vật không tầm thường như anh Hoắc đây.

”Hoắc Ngự Minh không nói chuyện, Lâm Hoàng Song đi ra ngoài tán gẫu, đúng lúc yến tiệc chính thức bắt đầu, đến việc cầm đũa Nhậm Nhiễm cũng không muốn cầm, chỉ cảm thấy như ngồi trên đống lửa, hận không thể lập tức rời khỏi đây.

Lăng Trình Tiện lắc nhẹ đáy ly, chất lỏng rượu màu đỏ từ từ trượt lên tới nửa ly: “Nghe nói hạng mục công ích công trình thủy lợi ở thành phố Châu, cô Lâm cũng có hứng thú?”“Nhà họ Lâm chúng tôi luôn chú trọng công ích, nếu như có thể có được đương nhiên là rất tốt.

”Thứ Lăng Trình Tiện đã nhất định muốn có được, đương nhiên sẽ không nhường người khác, càng không cho phép người ta tới cướp mất: “Hạng mục này không có lợi nhuận.

”“Tôi biết không có lợi nhuận, nhưng có thể tạo được danh tiếng tốt, cái chúng tôi nhìn chúng chính là phía sau.

”Trong phòng khách nhà họ Hoàng có một thiết bị chiếu hình, những bức ảnh ở trên phông nền lớn đã được lựa chọn rất tỉ mỉ, Lăng Trình Tiện dựa sát Nhậm Nhiễm, cánh tay vòng qua eo cô: “Em nói xem anh Hoắc và cô Lâm có phải là trời sinh một cặp không?”Tận sâu trong lòng Hoắc Ngự Minh giống như bị giao động, ánh mắt nhìn lên chân mày của Nhậm Nhiễm.


Anh ta nhìn thấy hai hàng lông mày nhướng lên, đáy mắt cũng gợi sóng không yên.

“Em và anh, không phải cũng là trời sinh một cặp sao?”Lời nói này rõ ràng đã khiến cho Lăng Trình Tiện rất vui, anh cũng không quan tâm đây là buổi gặp mặt gì ở trước mặt đám đông mà hôn lên mặt Nhậm Nhiễm.

Nhà họ Hoàng cũng chuẩn bị một video chúc mừng, rấ nhiều nhân vật nổi tiếng ở thành phố Tống đều đã xuất hiện, Nhậm Nhiễm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó, trong lòng tràn đầy lo lắng.

Thậm chí cô còn cảm thấy hoang mang, luôn có cảm giác sẽ có chuyện xảy ra.

Ngay khi ảnh trên màn hình thay đổi, chuyện mà Nhậm Nhiễm lo lắng nhất đã đến rồi, sắc mặt cô tái nhợt không dám tiếp tục nhìn, đôi mắt sống chết nhìn xuống dưới.

Trong đám đông có người ngạc nhiên hô lên: “Đó là! ”Không sai, đấy chính là khuôn mặt của Lăng Trình Tiện, rất nét và rõ ràng.

Nhậm Nhiễm đan chặt hai tay vào nhau, nghe thấy tiếng cô Lâm hô một tiếng ôi trời: “Đây là gì vậy.

”Nhà họ Hoàng gấp gáp đến đổ mồ hôi lạnh, lập tức đứng dậy quát lớn: “Tắt đi! Tắt đi!”Lăng Trình Tiện không nhanh không chậm mở miệng nói: “Tắt đi làm gì, rất đẹp mà, tiếp tục thưởng thức.

”Người này nhất định là kẻ điên rồi, lúc này Nhậm Nhiễm cũng không dám chọc vào, dứt khoan ngậm chặt miệng.

Anh Hoàng ngơ ngác, cho rằng anh bị tức đến hồ đồ luôn rồi: “Cậu Tư, tôi không biết những thứ này từ đâu đến.

”“Không xem đến cuối cùng, ai biết được đã xảy ra chuyện gì?” Lăng Trình Tiện nói lời chắc nịch, người bên cạnh cũng không dám mở miệng, càng không dám ý kiến, Hoắc Ngự Minh nghịch bật lửa trong tay, nhìn Nhậm Nhiễm ngồi phía đối diện.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.