Tư Hôn Mật Ái - Bà Xã VIP

Chương 45: Quyển 2 - Chương 45 - Hai người cùng rơi xuống nước, anh cứu người nào trước?




Trần Lộ rơi vào trong nước , theo bản năng quơ múa hai tay , cái đầu thật vất vả để nổi lên mặt nước , giọng nói tràn đầy kinh hãi kêu lên , " cứu mạng a , cứu mạng !"

Giang Ý Duy ở trong nước , ngoại trừ quần áo dính vào thân thể không thoải mái ra , nhiều lắm là bị sặc nước mà thôi , cô vươn tay vuốt sạch nước trên mặt , Trần Lộ đang ở phía trước mặt cô cách đó không xa , mắt thấy Trần Lộ nhô đầu lên , cô bơi qua đó , tay tóm gáy Trần Lộ đem cô ta nhấn vào trong nước , " quá đã đúng không ? Tới a , như vậy chơi thoải mái không ? "

Chử Đồng đứng sát cạnh hồ bơi , Trần Lộ bị dìm nước đến nói không nên lời , cộng thêm ở trong nước sợ đến không chịu được , chỉ còn dư lại một đôi tay ở trên mặt nước đang quơ múa , tóc trôi về phía trước dính lên trên gương mặt , nhếch nhác muốn chết . Chử Đồng ngồi xổm xuống , " Giang Giang , cậu đừng quá kích động . "

Hai chân Trần Lộ đạp lung tung , vốn là cách bờ của hồ bơi không xa , cô ta nhắm chặt hai mắt , hai tay quơ quào loạn xạ , bất thình lình bắt được ống quần của Chử Đồng , Chử Đồng hất tay của cô ta ra , nhưng Trần Lộ lập tức tựa như nắm được cọng rơm cứu mạng , lẽ nào chịu buông ra , cô ta dùng sức lôi kéo , vốn là trên bờ hồ cũng toàn là nước , Chử Đồng dưới chân bỗng nhiên trượt ngã , cũng rơi xuống nước theo .

Đến đây , những người đàn ông chung quanh cười đến bò lăn , chẳng qua là có người lo lắng , " vạn nhất Tứ ca trách tội thì làm sao bây giờ ? "

" đúng vậy , Trần tiểu thư không biết bơi , xảy ra chuyện không tốt ......"

Chử Đồng cách bờ hồ gần nhất , mũi cô bị sặc nước đến ê ẩm , một tay vịn vách bờ hồ , bàn tay lau lung tung trên mặt , Trần Lộ nắm lấy cô , cuối cùng có thể lấy hơi hổn hển , " cứu mạng a , cứu mạng --"

Cô ta mặc dù gầy , nhưng dù sao trọng lượng cũng không nhẹ , nhiều lần thiếu chút nữa đem Chử Đồng nhấn chìm xuống dưới hồ , Giang Ý Duy bơi tới lôi kéo , " cô buông tay ra !"

" cứu mạng , tôi không muốn chết , kéo tôi lên -- a !" một ngụm nước chợt tràn vào trong miệng cô ta , thời điểm một người đến gần sự tuyệt vọng nhất , sức lực cũng lớn đến kinh người , Trần Lộ gắt gao lôi kéo cổ áo của Chử Đồng không buông tay , Giang Ý Duy giận đến mức đè đầu cô ta lại tiếp tục nhấn xuống dưới nước .

Có người đang muốn nhảy xuống cứu , bất thình lình bả vai bị vỗ vỗ , người nọ nghiêng đầu , lại thấy được Giản Trì Hoài , đối phương cả kinh , nghĩ thầm Giản Trì Hoài lần này thật sự sẽ nổi giận , tay anh ta hướng vào hồ bơi chỉ chỉ , " không biết từ nơi nào lại xuất hiện một cô gái , đem Trần tiểu thư đẩy xuống hồ , tôi bây giờ liền cứu cô ấy lên . "

Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm vào trong hồ bơi , Trần Lộ rõ ràng đứng ở thế yếu , lại lôi kéo Chử Đồng không chịu bỏ ra , Chử Đồng mắt thấy bản thân sắp bị lôi xuống nước , cô chợt kéo tay của Trần Lộ hung hăng cắn một phát , liền nghe thấy tiếng Trần Lộ đau đớn thét chói tai , Chử Đồng và Giang Ý Duy hợp lực cùng đè bả vai của cô ta , đem cả người Trần Lộ nhấn vào trong nước .

" được rồi , tất cả dừng tay !" Một người bạn của Giản Trì Hoài hơi đổi sắc mặt , cứ như vậy có khi sẽ gặp chuyện không may , " Giang Ý Duy , dừng tay !"

Nói xong , anh ta dẫn đầu nhảy xuống , một phát bắt được cổ áo của Trần Lộ đem cô ta từ trong hồ bơi kéo lên , Trần Lộ không kiềm chế được mà ho khan liên tục , cơ hồ là không thể ngừng nghỉ , Chử Đồng lau mặt , mơ hồ cảm thấy không khí có gì không đúng , sau khi cô từ từ quay đầu lại , ánh mắt nhìn thấy ống quần màu đen , đưa mắt nhìn lên , cư nhiên thấy Giản Trì Hoài mặt không biểu tình đứng ở đó .

Trần Lộ hiển nhiên cũng nhìn thấy , cô ta bị dọa sợ đến hồn bay phách lạc , hai bả vai run rẩy không dứt , " Tứ , Tứ ca --"

Hai người phụ nữ này , mới vừa rồi thật sự là muốn lấy mạng của cô a . Trần Lộ khóc như hoa lê ướt mưa , mắt đỏ ngầu lên , oan ức đến không kềm chế được , mọi người chung quanh chỉ sợ Giản Trì Hoài nổi cơn thịnh nộ , bắt đầu chỉ trích , " cô, cái người phụ nữ này từ đâu tới ? Ai cho cô ra tay như vậy ? "

" cô có biết người mà cô đụng tới là ai không ? "

" cô có biết Tứ ca sau lưng cô ấy là ai không ? "

Giang Ý Duy dù sao cũng coi là người bên mình , cũng nể mặt mũi cô , kẻ còn lại thì không quen không biết chút nào , đột nhiên xuất hiện ra một Chử Đồng , đương nhiên trở thành tầm ngắm ọi người công kích . Trần Lộ nghe được lời của bọn họ , khóc đến càng toát ra thương tâm , khoé miệng cô ta nhẹ co rút , toàn thân lạnh đến mức phát run . Chử Đồng không nói lời nào, nhìn chằm chằm Giản Trì Hoài , đám người kia chỉa mũi về phía cô mà mắng mỏ , lời nói càng ngày càng khó nghe , Giản Trì Hoài từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm vào trong hồ bơi , một hồi lâu sau , lúc này mới lên tiếng , " còn chưa lên ? Ở dưới đó rất thoải mái có phải không ? "

Trần Lộ chóp mũi ê ẩm , " không thoải mái , lạnh quá , em sợ . "

Người đàn ông đang ôm Trần Lộ vội vàng bơi qua hai bước , chuẩn bị đem cô ta giao cho Giản Trì Hoài , Trần Lộ vươn tay ra , Giản Trì Hoài cũng khom người xuống , cánh tay dài của anh duỗi một cái , chợt níu lại vai áo len của Chử Đồng . Anh thu cánh tay về , Chử Đồng bị anh kéo tới sát bờ hồ , hai tay luồn dưới nách cô nắm chặt , dễ dàng đem cô kéo lên mặt nước . Cả người cô đều là nước , Giang Ý Duy thấy cảnh tượng này , trong nháy mắt sung sướng hiện đầy trên mặt , cô bơi tới bên bờ , chân ở dưới đáy hồ đạp Trần Lộ một phát , " đã không biết bơi , lần sau phải cẩn thận một chút , thật nguy hiểm a , làm hại chúng tôi phải xuống cứu cô . "

" cô --"

Người đàn ông ôm Trần Lộ vẫn còn đang ngâm trong hồ bơi cũng không thể hiểu nổi , đây là cái ý gì ? Anh ta đem Trần Lộ đẩy lên bờ , Giang Ý Duy nhanh chóng cầm hai khăn tắm lớn , lấy một cái trong đó khoác lên cho Chử Đồng . Giản Trì Hoài nhìn hướng mấy người kia , " không sợ gây ra án mạng à ? "

" Tứ ca , cái cô Trần Lộ này ỷ có anh làm chỗ dựa , đem em đẩy xuống nước . "

" không phải là em . " Trần Lộ vừa ho khan vừa phản bác , Giang Ý Duy cười lạnh , " cô có biết mối quan hệ giữa Chử Đồng và Tứ ca không ? "

Lời này , dĩ nhiên không phải nói cho Trần Lộ nghe , Giang Ý Duy nhìn thấy tựa hồ có người muốn nói giúp cho Trần Lộ , vội vàng ném ra một câu như vậy , quả nhiên , đối phương đang định tiến lên chợt thu bước chân về , tình huống thế nào a ? Trần Lộ là do Giản Trì Hoài mang tới , nhưng mới vừa rồi hai người cùng ở dưới nước , Giản Trì Hoài thế nào lại đi kéo Chử Đồng lên đây ?

Chử Đồng lau tóc , Trần Lộ đáng thương đứng ở bên cạnh Giản Trì Hoài , nước mắt tí tách tí tách tuôn rơi xuống , Giản Trì Hoài liếc nhìn , cầm chiếc khăn tắm khoác lên cho cô ta , " đi thôi , bảo bác sĩ khám thử một chút , có phải uống nước uống đến ngốc luôn rồi hay không . "

Trần Lộ ngoan ngoãn đi theo sau lưng Giản Trì Hoài , Giang Ý Duy sợ bị những người kia dây dưa nữa , tầm mắt cô rơi vào trên mặt Chử Đồng , " ai nha , sắc mặt của cậu kém như vậy , đã bảo cậu đừng tức giận , Tứ ca yêu cậu đến mức người trần mắt thịt cũng có thể nhìn ra được , mau , mình đưa cậu trở về tắm nước nóng , đợi lát nữa lại bị bệnh , Tứ ca nhất định trách tội mình . "

Chử Đồng ngơ ngác nhìn cô , Giang Ý Duy nói lời tạm biệt với những người kia , bọn họ cũng ngại mối quan hệ này , liền không dám làm khó các cô nữa .

Hai người cùng nhau trở về , trên mặt đất tất cả đều là dấu chân ướt sũng của các cô , trở về phòng , Giang Ý Duy vọt vào phòng tắm , sau đó cũng kéo Chử Đồng vào theo , " cùng nhau tắm , cùng nhau tắm . "

Chử Đồng cũng không có gì xấu hổ , như vậy cũng đỡ hơn so với việc cô bị lạnh mà ngã bệnh. Tắm nước nóng xong một cái , cả người trong nháy mắt cảm thấy thoải mái không ít , Giang Ý Duy ngồi ở mép giường sấy tóc , trong miệng vẫn còn đang liến thoắng , " quá đã , quá đã . "

" đã cái gì mà đã . " Chử Đồng khoanh chân ngồi trên giường , " thiếu chút nữa là bị sặc mà chết . "

" lời này nên là nói tới cái con bé Trần Lộ kia chứ ? Dám chơi xấu mình , cũng không cân nhắc lại xem mình có bao nhiêu cân lượng . "

Chử Đồng cầm máy sấy lên bắt đầu sấy tóc , " Giang Giang , cậu sau này cũng cách những người đó xa một chút đi , vui đùa cái gì a , từng cái một . "

" ai , mình cũng là do hoàn cảnh đưa đẩy a , " Giang Ý Duy dang rộng tay chân , không có chút đẹp mắt nào mà đập xuống chiếc giường lớn , " Chử Đồng , hôm nay mình thật là không có nghĩ tới , mình dám cam đoan , nếu như lúc ấy hai người đều gặp nguy hiểm đến tính mạng , Tứ ca nhất định sẽ trước tiên nhảy xuống cứu cậu . "

" vậy thì có ích lợi gì đâu ? Anh ta còn không phải là đem cô ta trở về sao ? "

Giang Ý Duy một tay chống đầu lên , " cậu là cảm thấy giữa hai người bọn họ, mối quan hệ kia thực chất vẫn sẽ có ? "

Chuyện đó cũng không hẳn , dù sao thân thể Giản Trì Hoài cũng không thuận tiện , Chử Đồng đem máy sấy đặt lên tủ đầu giường , " đừng tò mò , mau chóng đi ngủ , lúc này đã mấy giờ rồi ? " Nói xong , cô đứng dậy vào phòng toilet , muốn đi thoa kem lên mặt rồi ngủ .

Trần Lộ đi theo sau lưng Giản Trì Hoài lên lầu , đi tới phòng của bọn họ , người đàn ông cũng không có mở cửa ra , mà lại xoay người nhìn về phía cô ta , " em không phải đã trở về phòng nghỉ ngơi sao ? Tại sao lại ở dưới lầu ? "

" em gọi điện thoại ột người bạn nên muốn thuận tiện đi dạo một chút ......"

" vậy tại sao lại đi tới hồ bơi ? "

Trần Lộ không dám nói dối , " em thấy Giang Ý Duy bước vào , em cũng liền đi theo cô ta , lúc ấy thần xui quỷ khiến , chỉ muốn xem thử cô ta nửa đêm không ngủ , đi đâu làm gì . "

" tại sao Chử Đồng lại đẩy em vào trong hồ bơi ? "

Trần Lộ không lên tiếng , nào dám nói tiếp , cô ta nhìn chằm chằm đầu ngón chân của mình , toàn thân cóng đến run lẩy bẩy , ngay cả đôi môi cũng bị thâm lại , Giản Trì Hoài lấy thẻ phòng ra sau đó cửa mở đi vào , Trần Lộ nhấc chân lên định bước tới , cánh cửa kia lại chợt ở trước gót chân cô ta đập vào . Cô ta bị dọa sợ đến thu lại bước chân , cũng may mắn là mình đi chậm rãi , nếu không đoán chừng sẽ bị đập rơi cả mũi . Cô ta hắt xì liên tiếp , vội vàng trở về phòng của mình đi tắm thay quần áo .

Chử Đồng thoa kem xong, từ phòng tắm đi ra , thấy Giang Ý Duy đang cầm ống nghe , cô vừa định hỏi Giang Ý Duy gọi điện thoại cho ai , liền nghe được giọng nói như học thuộc lòng của cô , " xin chào tiên sinh , xin hỏi có cần phục vụ đặc biệt không ? "

Lời nói còn chưa dứt , cô liền lấy ống nghe xuống nhìn một chút , Chử Đồng bước nhanh về phía trước , " Giang Giang , cậu làm cái gì thế !"

" ai u , cậu đột nhiên xuất hiện như vậy , hù mình sợ muốn chết . " Giang Ý Duy đem ống nghe cúp xuống , " cư nhiên cứ như vậy mà cúp của mình . "

" cậu ngàn vạn lần đừng làm chuyện như vậy !"

" cậu đoán mò cái gì đấy ? " Giang Ý Duy kéo Chử Đồng qua , bảo cô ngồi xuống , " mình gọi qua căn phòng của Giản Trì Hoài . "

" tại sao ? "

" thử một chút xem Trần Lộ kia có ở trong phòng của anh ta hay không . "

Chử Đồng kéo tay của Giang Ý Duy , " đừng làm loạn thêm nữa , mau chóng ngủ đi . "

Giang Ý Duy nhìn chằm chằm gò má của Chử Đồng , trong mắt không hề cam lòng , " quan hệ của hai người khiến ình cũng nóng lòng muốn chết , mình chẳng qua là thử một chút mà thôi , cậu cũng nghe được mà , mình giả giọng như vậy , anh ta có nghe cũng không biết là ai đâu . "

Giang Ý Duy nói xong , cầm ống nghe lên , ra hiệu bảo Chử Đồng đừng nói chuyện , cô áp thấp giọng nói , " đợi lát nữa nghe một chút , trong đó trừ anh ta ra còn tiếng nói chuyện gì hay không . "

" cậu thật là nhàm chán . "

Điện thoại vang lên hai tiếng , bên kia liền nhấc máy , Giang Ý Duy ngồi thẳng người , bóp méo một loại âm thanh , " xin chào tiên sinh , xin hỏi có cần phục vụ đặc biệt không ? "

Chử Đồng không khỏi nín thở, đầu óc như bị đóng băng , trợn to hai mắt nhìn cô gái ngồi bên cạnh , Giang Ý Duy hướng cô nháy nháy mắt rồi bật lên chế độ loa ngoài , bên trong, một giọng nam rất nhanh truyền ra , " cái gì gọi là phục vụ đặc biệt ? "

" bên này em có thực đơn , có cần đưa cho ngài xem qua một chút không ? "

" Giang Ý Duy , cô diễn xuất diễn đến nghiện rồi có phải không ? " Giản Trì Hoài không chút nể mặt mà vạch trần .

Giang Ý Duy cả kinh , Chử Đồng che miệng , không để ình phát ra bất kỳ tiếng vang nào , giọng điệu của Giản Trì Hoài tỏ ra chán ghét , " còn dám gọi điện thoại tới đây nữa , tôi sẽ để cho cô cút !" Giang Ý Duy đem điện thoại cúp xuống ' cạch ' một tiếng , " làm mình sợ muốn chết , giọng nói của mình chẳng lẽ rất có sơ hở ? "

" vô cùng luôn . "

" vậy sao cậu không nhắc ình biết ? "

Chử Đồng nằm lại trên giường của mình , " mình cũng đã nói với cậu rồi , bảo cậu đừng làm rối thêm . "

" được rồi , bất quá trong phòng của anh ta không có nghe giọng của phụ nữ đi ? Hình như là rất yên tĩnh , cậu có thể yên tâm . "

Đầu Chử Đồng gối lên hai bàn tay sau gáy , như có điều suy nghĩ , bệnh của Giản Trì Hoài , cô dĩ nhiên sẽ không nói cho Giang Ý Duy biết , đó là thứ riêng tư kiêng kỵ nhất của anh , cũng là tôn nghiêm mà anh cần phải giữ gìn nhất .

Hôm sau , lúc trời còn chưa sáng lên , Giang Ý Duy cũng đã đi ra ngoài quay phim . Chử Đồng cũng dậy từ sớm tinh mơ , cô thu dọn xong đồ đạc rồi đi ra khỏi phòng , vào thang máy đi tới trước quầy lễ tân của khách sạn , cô đem máy vi tính và đồ đạc trong tay bỏ lên trên bàn , cũng đem thẻ phòng giao cho nhân viên lễ tân trước mặt , " đây là thẻ phòng 2015 , buổi tối Giang Ý Duy sẽ đến lấy . "

" dạ . "

Chử Đồng chợt nghe được một trận thanh âm quen thuộc truyền tới trong tai , cô nghiêng đầu qua , thấy Giản Trì Hoài ngồi trên ghế salon ở cách đó không xa , anh đang ho khan , Chử Đồng quay người lại , nhân viên lễ tân giải quyết xong thủ tục liên quan , sau đó lễ phép hướng cô gật đầu , " xong rồi ạ . "

" cám ơn . "

Chử Đồng cầm đồ lên , muốn bước ra ngoài phải đi qua bên đó , trong lòng nhất định là không thể bình tĩnh , cô hít sâu một cái , thấy Giản Trì Hoài nâng cổ tay lên xem đồng hồ , anh cơ hồ không có hành lý gì , chắc là đang đợi tài xế đến . Chử Đồng đi lên phía trước hai bước , chợt thấy ở cửa có một bóng người bước nhanh tới , Trần Lộ cầm theo một cái túi đi tới trước mặt Giản Trì Hoài , " thật may là đến kịp lúc , em cho là anh đã đi rồi . "

" em hôm nay không phải sáng sớm đã có cảnh phải quay sao ? " Giản Trì Hoài vừa nói xong , quay đầu đi , ho nhẹ hai tiếng .

Trần Lộ đem túi bỏ lên trên bàn , " là em từ chỗ đoàn làm phim cầm thuốc cảm tới , anh nhân dịp bây giờ chưa đi nhanh chóng uống hai viên , nếu không đợi đến lúc nghiêm trọng , muốn đè xuống cũng đè không được . "

Ánh mắt của Giản Trì Hoài quét về phía cái túi đó , " em là chạy về đưa cái này thôi sao ? "

"dạ , em còn phải trở về ngay lập tức , Tứ ca , anh nhớ tự chăm sóc tốt cho bản thân . "

Chử Đồng đã nhấc lên bước chân , cô lại không muốn tiến lên phía trước nữa , nhưng nếu đột ngột xoay người rời đi , lại trông có vẻ như thể cô đang chột dạ . Cô siết chặt túi đựng máy vi tính trong tay , tiếng ho khan của Giản Trì Hoài truyền tới trong tai cô , tựa như từng tiếng nổ ầm ầm thúc vào màng nhĩ của cô . Người đàn ông kéo cổ tay của Trần Lộ lại , " ngồi đi . "

" Tứ ca , tài xế lúc nào tới ? "

" nhanh thôi . " Giản Trì Hoài cầm túi lên , từ bên trong lấy ra hai hộp thuốc , Trần Lộ tiến lên trước , chỉ vào con số được ghi chú lên phía trên vỏ hộp , " em đã hỏi qua nhân viên y tế của đoàn phim , loại thuốc này một ngày uống ba lần , mỗi lần hai viên . "

Ngón tay của người đàn ông nhẹ vẽ trên bề mặt của vỏ hộp thuốc , " biết rồi . "

Giọng điệu của anh lạnh nhạt , nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm hộp thuốc kia mà ngẩn người , Chử Đồng lướt qua hai người trước mặt , đi ra khỏi khách sạn . Lòng người sợ nhất là cái gì ? Không sợ có người cứng rắn mà đối xử , chỉ sợ lấy mềm thắng cứng , nước chảy đá mòn , mà tình yêu của biết bao người đã được xây dựng lên từ cốt lõi của sự cảm động ?

Trần Lộ biết làm nũng, biết nhường nhịn nghe lời , cũng dịu dàng quan tâm , Giản Trì Hoài nói chỉ là đóng kịch , nhưng thật lòng và giả dối luôn phân ranh giới rõ ràng với nhau , nếu như Trần Lộ ngây thơ bỏ ra tất cả đều là chân thật thì sao ?

Chử Đồng cắm đầu đi thẳng tới bãi đậu xe , mở cửa xe ra rồi ngồi xuống , điện thoại di động trong túi xách đột nhiên vang lên , trong lòng Chử Đồng không khỏi nổi lên sự mong đợi không hiểu được , tay chân cô vội vàng luống cuống lấy điện thoại di động ra, nhìn tên của người gọi tới , lại là Giang Ý Duy .

" alo , Giang Giang . "

" Chử Đồng , cậu đi chưa ? "

" ừ , chuẩn bị trở về . "

Giang Ý Duy gọi tới cũng không có gì chuyện , chẳng qua là đang thay quần áo nên nhân tiện hỏi Chử Đồng một chút về tình huống ở bên này . Cúp điện thoại , Chử Đồng theo bản năng nhìn ra cửa khách sạn , Giản Trì Hoài và Trần Lộ chắc vẫn còn đang ngồi trong đại sảnh .

Lúc về đến nhà , cũng sắp đến buổi trưa , Cố Thanh Hồi cũng ở đây , Lý Tĩnh Hương chạy tới chạy lui giữa phòng bếp và phòng ăn , bà giữ Cố Thanh Hồi ở lại ăn cơm , Chử Đồng cũng đi tới giúp một tay .

Lúc chỉ còn hai người , Lý Tĩnh Hương không khỏi liếc qua Chử Đồng , " tối hôm qua ở đâu ? "

" ở lại nhà của bạn , phỏng vấn đến thật khuya mới kết thúc , quãng đường lại xa . "

Lý Tĩnh Hương nghe được câu này , không nhịn được lo lắng , " công việc này của con a , còn không bằng trước kia ở Dịch Lục Soát làm phóng viên giải trí đâu , suốt ngày chạy ở bên ngoài , cũng không biết đã tiếp xúc với những người nào . "

" mẹ , con cũng đã lớn như vậy , mẹ yên tâm đi , " Chử Đồng thấy Chử Nguyệt Tình vùi đầu ăn cơm , cô không khỏi nắm chặt đôi đũa trong tay , " con đã thương lượng với chủ biên rồi , cái chuyên đề vẫn chưa hoàn thành ở bên Dịch Lục Soát , con muốn tiếp tục làm . "

" cái chuyên đề gì ? " Lý Tĩnh Hương hỏi ngược lại .

" mẹ , mẹ cũng đừng lo lắng cho con , con biết chừng mực . "

Lý Tĩnh Hương tựa hồ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó , bà đem đôi đũa bỏ lên trên bàn , " con không phải còn muốn làm cái đó chứ , chuyện mua bán nội tạng ấy ? "

Chử Nguyệt Tình và Cố Thanh Hồi cùng ngẩng đầu lên nhìn hướng Chử Đồng , Chử Đồng mím chặt khóe miệng , nếu đã lên tiếng , cũng không cần thiết phải giấu giếm nữa , " mẹ , chuyện của chị gây cho con một sự xúc động thật lớn , liên quan dính dáng tới lợi ích trong này quá đáng sợ , bản thân nhà chúng ta coi như là người bị hại , chẳng qua là so với những người gặp phải chuyện tương tự , chúng ta lại may mắn hơn nhiều . "

" mẹ không đồng ý , như vậy quá nguy hiểm . " Lý Tĩnh Hương để đũa xuống , Chử Đồng thấy vậy , không muốn không khí đang tốt đẹp lại bị phá hư , " được rồi , chủ biên còn chưa có đồng ý đâu , lại nói cái chuyên đề đó sẽ hao tốn cả về tiền bạc lẫn sức người , công ty này không thể so với Dịch Lục Soát , chủ biên còn khuyên lơn, bảo con đi săn những tin tức nhỏ là được rồi , con cũng không đề cập gì đến việc đó nữa . "

Bên cạnh, Cố Thanh Hồi cũng nói , " loại chuyện như vậy , muốn điều tra không phải dễ dàng đâu , phần lớn đều có liên quan tới bệnh viện, bác sĩ , ví dụ như làm một ca giải phẫu bao nhiêu tiền , cũng có bác sĩ nào đó chịu cho thuê phòng giải phẫu , đều là quan hệ hợp tác lâu dài . "

" bác sĩ Cố , anh làm sao lại biết rõ nhiều như vậy ? "

Cố Thanh Hồi cười khẽ , " cô đã gọi tôi một tiếng bác sĩ Cố thì cũng nên hiểu rằng , mặc dù tôi chẳng qua là một bác sĩ tâm lý , nhưng trong đám bạn bè của tôi , hầu hết đa số cũng đều là bác sĩ cả , nếu như cô cần tài liệu gì , tôi có thể giúp cô hỏi thử một chút , nhưng chỉ có thể là trên bề mặt thôi , bởi vì tôi cũng không muốn cô tiếp xúc quá sâu vào vấn đề này . "

Chử Đồng nghe được câu này , lập tức trở nên hăng hái , " vâng , cám ơn !"

Ăn cơm xong , Chử Đồng giúp Lý Tĩnh Hương dọn dẹp , hai người vùi ở trong phòng bếp , Lý Tĩnh Hương băn khoăn đứng rửa chén , Chử Đồng đem đồ ăn thừa đổ vào trong thùng rác , " mẹ ? "

" Đồng Đồng , con nói bác sĩ Cố người này như thế nào ? "

" rất tốt a , tuổi trẻ tài cao , trọng điểm là còn đẹp trai như vậy . "

Lý Tĩnh Hương nhẹ vén khóe miệng , cứ như thể nghe được người khác vừa khen con trai của mình , " vậy con nói , cậu ta và chị con có xứng đôi với nhau không ? "

Động tác trong tay Chử Đồng nhẹ khựng lại , " mẹ , mẹ nghĩ cái gì vậy ? "

" tại sao lại không thể ? Chị con dựa dẫm vào cậu ta như vậy , bất quá cũng là ...... không khác gì trèo cao a , điều kiện của bác sĩ Cố thật quá tốt , bao nhiêu cô gái đều đứng xếp hàng đây . "

Chử Đồng đi tới giúp một tay rửa chén , " mẹ , mẹ nghĩ quá nhiều rồi . "

Dọn dẹp xong phòng bếp , Chử Đồng trở lại phòng khách , thấy Cố Thanh Hồi đang nói chuyện với Chử Nguyệt Tình , Cố Thanh Hồi rất tự nhiên nắm lấy tay của Chử Nguyệt Tình , nghe được tiếng bước chân , người đàn ông quay đầu lại , rút bàn tay về . Chử Đồng thấy cảnh tượng này , trong lòng có cảm giác quái dị , cô ngồi vào bên cạnh Chử Nguyệt Tình , " chị , buổi chiều có muốn đi đâu chơi hay không ? "

" bác sĩ Cố nói đi cùng chị xuống lầu dưới dạo một chút , trong tiểu khu có một mái đình nhỏ , bên đó phong cảnh cũng không tệ . "

" vâng . " Chử Đồng vươn tay vỗ vỗ lên tay của Chử Nguyệt Tình , ánh mắt nhìn về phía Cố Thanh Hồi ở đối diện , " bác sĩ Cố , chị tôi gần đây chắc là khá hơn nhiều rồi nhỉ ? "

" ừ , cô ấy bây giờ càng ngày càng tỉnh táo , rất nhiều chuyện cũng không còn bị rối loạn nữa . "

Chử Nguyệt Tình mỉm cười , sau đó nhìn em gái ở bên cạnh một chút , " Đồng Đồng , chị thật ra rất muốn có một tình yêu thuộc về riêng mình . "

" chị ? " Chử Đồng không khỏi giật mình , " chị làm sao lại đột nhiên nói như vậy ? "

Chử Nguyệt Tình mỉm cười , " nói một chút thôi mà , em không cần kinh ngạc như vậy . "

" không phải thế , em một chút cũng không kinh ngạc , chị của em tốt như vậy , dĩ nhiên có thể xứng với một người đàn ông tốt . "

Cố Thanh Hồi liếc nhìn hai chị em , cảm giác quái dị trong lòng Chử Đồng càng ngày càng rõ ràng , chẳng lẽ chị cô và Cố Thanh Hồi ...... nhưng mẹ cô nói cũng đúng , bác sĩ Cố điều kiện tốt như vậy , chắc không đến nỗi nhìn trúng bệnh nhân của mình đâu ?

Trần Lộ diễn xong mấy cảnh quay , ngày rời khỏi đoàn làm phim , nghe nói là Giản Trì Hoài tự mình lái xe tới đưa đón , vốn là tiến độ công việc cần phải thúc đẩy nhanh chòng , nhưng đạo diễn nể mặt Giản Trì Hoài , không thể nào không thả người .

Dĩ nhiên những việc này cũng không phải do nghe người khác đồn thổi , ông là biết được từ những người ở mảng giải trí chụp hình lại vô cùng rõ ràng .

Sau khi Trần Lộ cùng Giản Trì Hoài ăn cơm tối xong , tài xế đưa cô ta về nhà , mắt thấy xe của anh đi rồi , lúc này Trần Lộ mới gọi xe đi đến chỗ của bạn cô bên kia .

Sau khi Ngải Nhân bị huỷ gương mặt , không bước chân ra khỏi nhà nửa bước , bạn bè tốt nhất cũng chỉ có mỗi Trần Lộ . Hai người ngồi ở trong phòng cũng không lâu lắm , Trần Lộ liền ôm mặt khóc nấc lên , đem chuyện đã xảy ra ngày hôm đó ở khu quay phim từ bé đến lớn tất cả đều kể cho Ngải Nhân nghe .

" cậu cứ mặc kệ để cho bọn họ bắt nạt cậu như vậy sao ? "

" mình có thể làm sao ? Tứ ca cũng không giúp mình , Giang Ý Duy mình cũng không chọc nổi a . "

Ngải Nhân ngồi dậy , " cậu thật là trái hồng mềm , cậu bây giờ mới là người ở bên cạnh anh ta , Lộ Lộ , mình là không còn cách nào nữa , đời này đã bị phá hủy , mình muốn bàn bạc với cậu một việc . "

" chuyện gì ? "

" mình giúp cậu nghĩ kế , cậu cũng giúp một tay kéo mình lên đi , chờ sau này mình khá hơn một chút , mình sẽ làm người quản lý cho cậu , có được không ? "

" cái này ...... Mình trước tiên phải xin phép công ty một tiếng . "

Ngải Nhân dựa lại vào đầu giường , " suy nghĩ này của cậu thật quá ngây thơ , đi ra ngoài chỉ biết để cho người ta ăn hiếp , cậu nói Tứ ca bảo cậu đi theo bên cạnh anh ta , là có điều kiện , ngày đó mình đã dạy cậu , cậu rốt cuộc có nhớ mà làm theo hay không ? "

" có làm theo a , nhưng anh ta không hề nhúc nhích . "

" không hề nhúc nhích ? " Ngải Nhân cảm thấy giống như vừa nghe được một câu chuyện buồn cười đến nghiêng trời lệch đất , " làm gì có người đàn ông nào không thích phụ nữ ? Lộ Lộ , trước đây cậu đi theo anh ta , đã thăm dò rõ ràng chưa ? Anh ta không phải là có khiếm khuyết ở phương diện nào đó chứ ? "

" làm sao có thể !"

" tại sao lại không thể ? " Ngải Nhân nghĩ tới đây , lập tức kích động , " cậu phải mau chóng thử nghiệm xem , cơ hội của cậu tới rồi . "

" là có ý gì , mình nghe không hiểu . " cơ hội của cô ta , với khiếm khuyết của anh có liên quan gì sao ?

" nếu như anh ta thật sự có bệnh khó nói , đây là chuyện vô cùng xấu hộ mất mặt a ? Giản Trì Hoài có thể tiếp nhận không ? Đến lúc đó , cậu liền nói cậu không quan tâm , cậu chỉ yêu con người của anh ta , anh ta một phát chính xác sẽ bị cậu làm cảm động ......"

" Ngải Nhân , cậu nghĩ quá nhiều rồi , tỉ lệ có thể xảy ra chuyện như vậy là bao nhiêu chứ ? "

" cho nên mới bảo cậu thử , nếu quả thật là như vậy , cậu thật dễ dàng dựa vào cây to này , tên phóng viên nhỏ bé đó , tương lai sẽ bị cậu bóp chết trong lòng bàn tay !"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.