Trùng Sinh Vợ Trước Mê Hoặc

Chương 45: Bị bỏ thuốc




Giang Thần Hi lúc ở trên bàn ăn khá thoải mái, bên trong một mặc một chiếc áo xám tro, bên ngoài khoác một chiếc áo sơ mi trắng, tư thế tự nhiên cùng mọi người nói chuyện rất vui vẻ. Thậm chí còn có khi làm trò với họ chọc bọn họ người, khó trách những người này bán mạng quay chụp để theo kịp tốc độ cho anh, vốn là từ sớm anh ta đã chiếm được trái tim của họ cả, ở điểm này, Tuyệt Nhiên cô không thể không thừa nhận, anh ta đã vượt qua Chu Sâm một cách triệt để.

Ở trên bàn cơm người duy nhất vẫn luôn giữ im lặng như cũ là Trần bí thư. Anh ta ngồi ngay bên cạnh Giang Thần Hi không hề mở miệng nói lời nào, nhưng lại ngầm hiểu, thấy GIang Thần Hi uống một ly rượu xong sẽ giúp anh rót thêm, thấy Giang Thần Hi uống hơi nhiều rượu, anh ta sẽ liếc mắt ngụ ý bảo không nên uống nữa.

Sau khi ăn khuya xong, mọi người cùng nhau trở về khách sạn, A Triết ở phòng bên cạnh chỉ cách Tuyệt Nhiên một bức tường, đợi nhóm người đó ngủ xong, A Triết tới gõ cưa: "Chuyện gì thế A Triết?"

A Triết cười cười đưa cái bánh ngọt nhỏ lên cao một chút: "Hôm nay là sinh nhật có tôi, có thể cùng tôi ăn mừng một chút không?"

"Thật sao? Sinh nhật vui vẻ, ngại quá, nếu sớm biết hôm nay sinh nhật anh, tôi nhất định sẽ chuẩn bị quà rồi." Tuyệt Nhiên mời hắn tiến đến.

A Triết đem bánh ngọt đặt trên bàn nhỏ, Tuyệt Nhiên vội vàng thấp nến, A Triết ôm bình rượu đỏ tìm kiếm khắp nơi: "Tuyệt Nhiên, ly rượu ở đâu?"

"A, ở trong ngăn tủ, tôi đi tìm."

"Không cần, tôi lấy được rồi. Tôi đi rửa sạch mấy cái lu." A Triết từ trong ngăn tủ lấy ra hai cái ly rượu đi vào toilet rửa sạch. Một lát sau đi ra, tự mình bày hai cái ly xuống rồi rượu đỏ vào.

Tuyệt Nhiên cầm ly rượu đỏ trước mặt lên: "A Triết, có muốn rủ thêm người hay không, nhiều người dẫu sao không khí cũng náo nhiệt hơn."

"Không cần , có cô là đủ rồi, với lại giờ quá muộn, tôi nghĩ không nên đánh thức họ dậy."

"Vậy cũng được, cạn ly, chúc anh sinh nhật vui vẻ."

"Cám ơn."

Hai người cùng nhau đụng ly một cái rồi uống, A Triết nhìn Tuyệt Nhiên từng chút từng ngụm từ từ uống nửa ly rượu đỏ kia, ly rượu trong tay anh mới từ từ được anh uống hết. Lúc ly rượu chỉ còn một nửa, anh ta đã bỏ thuốc vào rượu!

"A Triết, anh năm nay bao nhiêu tuổi nha? Đầu tôi, thật choáng váng." Ầm, Tuyệt Nhiên vô lực ngã gục ở trên bàn. Hai mắt mê ly, dường như nửa tỉnh nửa say .

A Triết nhìn xuống người bị ngã gục, bế cô lên giường, dùng tay cởi y phục của cô, Tuyệt Nhiên muốn gọi người nhưng không tài nào phát ra được âm thanh nào, muốn phản kháng thì toàn thân lại không có chút sức lực, chỉ có thể bất lực nhìn nụ cười của A Triết, anh ta đã thấy hết thân thể của cô.

Cô có nước da trắng tinh khiết và hơi ẩm một chút, cả người cô nằm trên chiếc chăn hoa hồng phấn, lúc này đây cô giống như một ly rượu vang đỏ vậy.

A Triết cầm máy ảnh tham lam chụp liền mấy tấm hình. Sau đó ném máy chụp hình qua một bên, tà ác vuốt lên da thịt trắng nuột của Tuyệt Nhiên, vuốt ve vào bộ ngực đẫy đà của cô, nhào nắn. Thân thể của cô đi ngược lại với lý trí, lúc này đã lên cơn đói khát, trong thân thể cô giống như có một khối lửa khổng lồ, cần rất gấp một người đàn ông để an ủi,cô biết loại cảm giác này, chắc chắn trong ly rượu đó A Triết đã bỏ thuốc kích dục vào.

A Triết kéo quần xuống, đặt Tuyệt Nhiên trong lòng, hôn vào nụ hoa hồng hồng trên bộ ngực của cô: "Xin lỗi, Tuyệt Nhiên, vốn là người kia chỉ bảo tôi chuốc thuốc cô, sau đó để cho người đàn ông khác làm chuyện đồi bại với cô, rồi chụp lại mấy tấm ảnh cô lõa thể, người đó cho tôi trăm vạn. Có một trăm vạn này là tôi có thể tự mình ra được đĩa nhạc, một lần là nổi tiếng ngay. Nhưng mà thân thể của cô thật tuyệt vời, đúng là đã quyến rũ tôi rồi, để lại cho người ngoài thật đáng tiếc."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.