Thuộc tính ẩn núp, tiềm hành và thuộc tính cảm giác của tặc là hai thuộc tính đối lập nhau, khi thuộc tính cảm giác của một ngoạn gia hơn 1. 5 lần thuộc tính ẩn núp, tiềm hành của tặc thì bọn họ có thể dễ dàng phát hiện Đạo Tặc ẩn núp và tiềm hành. Khi một ngoạn gia có thuộc tính cảm giác bằng thuộc tính ẩn núp, tiềm hành của tặc thì nếu tập trung chú ý bọn họ có thể phát hiện được Đạo Tặc ẩn núp và tiềm hành. Khi thuộc tính ẩn núp, tiềm hành của Đạo Tặc cao hơn xa cảm giác của ngoạn gia thì một Đạo Tặc kỹ thuật tốt hoàn toàn có thể khiến ngươi không kịp phản ứng trực tiếp đánh choáng ngươi.
Đương nhiên, cũng không thể nói ngươi phát hiện được Đạo Tặc là có thể thoải mái mà tránh thoát công kích của Đạo Tặc, dù sao nhanh nhẹn và tốc độ công kích Đạo Tặc ở nơi nào cũng rất nhanh.
Chung quanh quang ảnh khúc chiết, một đường viền thân ảnh xuất hiện ở sau lưng Nhiếp Ngôn, chính là Đường Quả vừa rồi biến mất, động tác hắn nhanh tột bậc, nhắm ngay cái ót Nhiếp Ngôn đâm xuống.
Một khi bị Kích vựng chỉ cần vài giây thì công kích của ba tên Pháp Sư kia có thể đuổi Nhiếp Ngôn về nghĩa địa.
Từ khoảng khắc Đường Quả tới gần thì Nhiếp Ngôn đã phát hiện tung tích hắn, cảm giác 19 điểm của hắn không phải để làm cảnh, nghiêng người tránh né công kích của Đường Quả.
Quay người một chiêu Kích vựng, hướng về phía mặt Đường Quả đâm tới.
Công kích thật sắc bén, Đường Quả nhanh chóng lui lại phía sau, tránh công kích của Nhiếp Ngôn, hai người tách ra rất nhanh.
Nhiếp Ngôn sớm đã phát hiện hắn, cảm giác thật cao! Hơn nữa bị công kích đằng sau mà trốn tránh rất nhanh, phản kích cũng rất hung mãnh, động tác như mây bay nước chảy, cực kỳ lưu loạt. Trong lòng Đường Quả thất kinh, thằng cha này thật là lợi hại.
Hiện tại nhóm ngoạn gia cấp bậc cao hay thấp, có thủ đoạn công kích cũng không nhiều, nhưng chỉ từ những động tác giao thủ là có thể nhìn ra được trình độ của một người.
Người này là cao thủ, Đường Quả nghĩ như thế, nhưng mà chơi đùa như vậy mới thấy hứng thú.
Xà tích từ bên cạnh nhào lên, thấy Xà tích càng lúc càng gần, lập tức sẽ công kích được hắn, Nhiếp Ngôn nghiêng người né tránh, nhìn lướt qua bụi cây phía xa, tay trái duỗi ra bắn một đạo tơ nhện.
Nhiếp Ngôn kéo mạnh, lực lượng mạnh mẽ trên tơ nhện kéo hắn bay ra ngoài.
Xà tích lại một lần nữa vồ hụt, nó đã bị Nhiếp Ngôn chọc giận, xoay người phát hiện Nhiếp Ngôn lại một lần nhào lên tiếp.
Nhiếp Ngôn dùng xong một Gia tốc quyển trục, chạy về phía ba tên Pháp Sư đằng sau Quang Ám Vĩnh Tội, vì mạng sống hắn chỉ có thể dẫn Xà tích về chỗ bọn họ, nếu không hắn không có cơ hội sống sót.
Quang Ám Vĩnh Tội cầm đại kiếm trong tay, đứng chắn ở trước mặt Nhiếp Ngôn chuẩn bị trảm Nhiếp Ngôn. Lấy phòng ngự yếu ớt bì giáp của Nhiếp Ngôn, hắn chỉ cần mấy kiếm là có thể trảm Nhiếp Ngôn ngã dưới kiếm.
Nhiếp Ngôn cách Quang Ám Vĩnh Tội càng lúc càng gần, Quang Ám Vĩnh Tội nhìn chằm chằm Nhiếp Ngôn và Xà tích, giữa bọn họ và Xà tích sẽ khó tránh khỏi một trận chiến, nhưng mà trước khi đối mặt Xà tích nhất định phải xử lý Nhiếp Ngôn trước, nếu không khi bọn họ đánh Xà tích Nhiếp Ngôn ở một bên phá rối, vậy thì rất phiền toái.
Giữa Nhiếp Ngôn và đám người Quang Ám Vĩnh Tội, Đường Quả không có thù hận, nhưng mà gặp phải loại chuyện này, ngươi chết ta sống cũng rất bình thường.
Nơi này là dã ngoại, sống chết thì phải dựa vào bản sự, mặc dù chết cũng không nên oán giận gì, chỉ có thể trách thực lực của mình yếu.
Thấy Xà tích sắp đuổi kịp, Nhiếp Ngôn cũng phải va chạm chính diện với Quang Ám Vĩnh Tội.
Quang Ám Vĩnh Tội vung trong đại kiếm trong tay lên, chặn đường đi của Nhiếp Ngôn lại, sẽ cùng với Xà tích trình diễn một hồi giáp công trước sau.
Nhiếp Ngôn cũng biết, khẳng định Quang Ám Vĩnh Tội rất muốn hắn chết, trước hắn có địch nhân sau có truy binh, rơi vào đường cùng nếu xảy ra một chút sai lầm, chắc chắn Xà tích sẽ nhào lên, Quang Ám Vĩnh Tội cũng sẽ không bỏ qua mà bổ thêm một kiếm.
Hai bên sắp va chạm nhau, kiếm quang sắc bén của Quang Ám Vĩnh Tội đập vào mặt, Nhiếp Ngôn đột nhiên chuyển hướng, nhún người nhảy lấy đà, nhảy vọt lên một cây bên cạnh.
Kiếm quang Quang Ám Vĩnh Tội quét trúng Nhiếp Ngôn, máu tươi tung tóe, hai tiếng đùng đùng, một đạo Thánh tài, một đạo Lôi điện thuật nện lên người Nhiếp Ngôn.
-65, -89, -72...
Ba thương tổn từ trên đầu Nhiếp Ngôn bay lên, huyết lượng Nhiếp Ngôn nháy mắt bị xoá sạch hơn phân nửa, còn sót lại 11% huyết lượng.
- Nhảy kinh thật!
Nhìn thấy Nhiếp Ngôn thả người nhảy vọt lên cây, trong lòng Quang Ám Vĩnh Tội trầm xuống.
Nhảy lên như thế liên quan đến thuộc tính lực lượng, nhảy của và phụ trọng của ngoạn gia, độ cao nhảy khoảng năm thước, thuộc tính lực lượng, nhảy càng cao, năng lực nhảy càng mạnh, phụ trọng quá lớn sẽ làm cho năng lực nhảy giảm xuống.
Nhiếp Ngôn phụ trọng là nhẹ nhàng, hơn nữa Dũng khí chi chương tăng thêm những 15 điểm nhảy, năng lực nhảy ở giai đoạn hiện nay mà nói là cực kỳ kinh người.
Quang Ám Vĩnh Tội vốn có mười phần nắm chắc có thể ngăn Nhiếp Ngôn lại, phối hợp với siêu cường công kích của Xà tích, nhiều nhất là 5 giây là có thể đánh gục Nhiếp Ngôn, không nghĩ tới Nhiếp Ngôn đột nhiên nhảy lấy đà, như một người biết bay lướt qua cây mọc bên cạnh.
Xà tích đuổi theo đến nơi đây, bị bụi cây ngăn cản, không thể tiếp tục truy kích Nhiếp Ngôn, mà phía trước vừa lúc có Quang Ám Vĩnh Tội chặn Nhiếp Ngôn không có kết quả, liền hướng về phía Quang Ám Vĩnh Tội đánh tới.
Bị ám toán rồi! Quang Ám Vĩnh Tội thấy Xà tích đánh tới, lui cũng không thể lui, giơ đại kiếm trong tay lên đánh tới Xà tích.
- Mọi người để ý tên Đạo Tặc kia, Đường Quả nhanh đi ngăn hắn lại!
Quang Ám Vĩnh Tội trầm giọng nói, nhanh chóng đón đánh Xà tích. Hắn chỉ e Nhiếp Ngôn quay đầu công kích mấy người pháp hệ đằng sau.
Với thân thủ của Nhiếp Ngôn, nếu vài người pháp hệ kia bị Nhiếp Ngôn đến gần sẽ nguy hiểm, nhất là Mục Sư sức chiến đấu yếu.
- Yên tâm, giao cho ta.
Trong mắt Đường Quả xuất hiện một thần thái khác thường, có lẽ tên này rất mạnh.
Nhiếp Ngôn thuận lợi dẫn Xà tích về phía Quang Ám Vĩnh Tội, quay đầu nhìn lại, Quang Ám Vĩnh Tội đã phải vướng lấy Xà tích cùng một chỗ, trong lòng thở nhẹ một hơi, rốt cục cũng thoát khỏi Xà tích.
Kế tiếp lợi dụng Xà tích xử lý bọn họ, hay là rời đi? Trước tiên nhìn kỹ rồi hãy tính tiếp.
Nhiếp Ngôn tiến vào trạng thái Tiềm hành, hòa làm một màu với cảnh vật, biến mất ở trong tầm nhìn của mọi người.
Vài tên pháp hệ kia nhìn thấy Nhiếp Ngôn biến mất, không thể nhận ra vị trí của Nhiếp Ngôn, đều dựa sát vào nhau, chung quanh trống rỗng nhưng bọn hắn vẫn cảm nhận được thật lớn áp lực.
Đường Quả cũng tiến vào trạng thái Tiềm hành tìm kiếm vị trí Nhiếp Ngôn, nhưng mà hắn không dám cách bốn người pháp hệ bố y quá xa, Đạo Tặc khi Tiềm hành tạo thành uy hiếp quá lớn tới những người mặc bố y.
Tại hiện trường chỉ còn lại thanh âm Xà tích và Quang Ám Vĩnh Tội đánh nhau, hắn phòng ngự rất cao nên tạm thời có thể ngăn cản Xà tích tấn công, ba tên Pháp Sư cũng bắt đầu xuất chiêu đối phó Xà tích.
Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua huyết lượng bản thân, chỉ còn lại có một chút, hắn trốn ở phía sau bụi cây, băng vải cho chính mình.
+20, +20, +20...
Huyết lượng rất nhanh hồi phục hơn phân nửa, tâm tình căng thẳng của Nhiếp Ngôn lúc này mới có chút thả lỏng.
Nhìn Quang Ám Vĩnh Tội ngăn chặn Xà tích vững vàng, xuất chiêu, trị liệu có thứ tự, Nhiếp Ngôn không khỏi mà nghĩ, đoàn đội này thực lực không tệ, hắn không biết những người này, nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, kiếp trước cao thủ ẩn giấu thực lực, tính danh quá nhiều, không biết cũng thật bình thường.