Đinh Tử trầm mặc một chút, nhìn thân ảnh lo lắng đầy sân, thật không giả, lúc này Đinh Bằng cũng đi tới nói: “Tử nhi, ngươi mau vào xem một chút đi, bộ dáng Phương di nương không tốt lắm, bụng không biết có thể hay không tốt a.”
Trong lòng Lâm mama cũng có chút ẩn ẩn dự cảm bất hảo, Phương di nương
đang có mang, cho tới nay tiểu thư cũng không xem, chỉ sợ có cái gì sai, đến lúc đó lại đỗ trên người tiểu thư, cái nhà này bây giờ là do tiểu
thư chưỡng quản, liền Vương thị, Đinh Bằng cũng không dám đối tiểu thư
kêu đến hét đi, nhưng nếu Phương di nương ở trên tay tiểu thư xảy ra
chuyện, kia liền không phải chuyện thân phận địa vị. Một đại hiếu, một
ngược đãi tàn sát kế đệ, đủ Đinh Tử chịu tội. Nói cho cùng Đại Tề chú
trọng thanh danh, tiểu thư nếu trong này gặp chuyện, không biết bao
nhiêu ánh mắt nhìn nàng chờ cười nhạo đâu. Còn nữa, một di nương trong
phủ sinh sản, cũng vạn không có đạo lý tiểu thư tiến lên kiểm tra.
Lâm ma ma bình tĩnh nói: “Tiểu thư, ngài là nữ tử chưa gả, tiến
phòng sinh là điềm xấu cực kỳ, nhiễm xui không nói, nếu bị xông tới, đối tiểu thư ngài sau này…” Vẻ mặt Lâm mama lo lắng, đồng thời Lâm mama cũng đang âm thầm chỉ trích Vương thị cùng Đinh Bằng.
Hiện tại Đinh Tử chẳng những là công chúa, càng là An vương thế tử phi
tương lai, nếu là thật sự bị Phương di nương xông tới sinh không được
đứa nhỏ, mười đầu Vương thị cùng Đinh Bằng cũng không đủ khảm, mặc dù
đây chỉ nói là hù dọa người, nhưng nữ tử sinh sản, nào có chuyện để một
cô nương chưa gả xông vào, xảy ra chuyện, muốn nói như thế nào cũng
không há miệng được.
Vương thị cùng Đinh Bằng lạnh lùng nhìn Lâm mama, lại thấy đối phương
chỉ cúi đầu cũng không nhìn tới bọn họ, liền bọn hắn giận thế nào nhưng
có thể đối Lâm mama như thế nào đây, người ta căn bản không nhìn ngươi!
Đinh Tử cũng xác thực không hề động, chuyện này xảy ra đích xác thực vừa vặn, Phương di nương đã có mang thai gần chín tháng, thai vốn đã thành
hình, mặc dù Đinh Tử không xem mạch cho Phương di nương, ở trong chuyện
này cũng chỉ nghe Vương thị nói, nhưng bình thường nhìn sắc mặt Phương
di nương hồng hào, cũng không giống như có việc, hôm nay thế nào ngoài ý muốn quăng ngã như thế? Trùng hợp đại phu đi xem mạch xuất môn không
vào phủ.
Đinh Tử có một chút y thuật, còn cứu thái hậu, mặc dù đối sinh sản này
nọ cũng không lành nghề, nhưng lấy y thuật tự nhiên nhìn Phương di nương cũng không nói chơi, đáng tiếc trong lòng nàng có nhiều lắm nghi hoặc
cùng hoài nghi, cái bệnh này nàng xem không được!
Vương thị, Đinh Bằng há có thể không biết chuyện này, chỉ là tâm không
xem Đinh Tử là nữ nhi tôn nữ, khi hắn phát hiện không được lợi, trong
lòng đã sớm bất mãn, lại nói này rất có thể là nhi tử tôn tử bọn họ,
Đinh Tử sao có thể so sánh.
Vương thị cười, nói: “Đó là cô nương gia bình thường, Tử nhi thế nào tương đồng chứ, Tử nhi chúng ta là thầy thuốc nổi danh Đại Tề, không
chỉ hai lần cứu thái hậu, bệnh dịch tả đại phu khác thúc thủ vô sách
nàng cũng có thể chữa trị hảo, huống chi là những chứng bệnh khác. Hôm
nay y phủ cùng các quán y đại phu đều bận rộn đến khám bệnh tại nhà, đây cũng là nhất thời tìm không được những người khác, Tử nhi liền đi vào
nhìn cho Phương di nương ngươi, cũng làm cho chúng ta phóng tâm.“
Đột nhiên ngoài Hương Mãn viên một trận tranh cãi ầm ĩ, mọi người quay
đầu nhìn lại, Đinh Tĩnh, Mã di nương ngồi kiệu mềm đến, vẻ mặt lo lắng
qua đây, Đinh Bằng, Vương thị liếc mắt nhìn, Bạch di nương bên kia cũng
mang theo nha hoàn vội vã chạy tới, vốn ở một bên hầu hạ Tinh nhi nhìn
thấy hai di nương quá tức giận, trong lỗ mũi hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn gian phòng Phương di nương, bụng của nàng thế nào không tốt như
thế, này đều mấy tháng, Đinh Bằng vẫn độc sủng nàng, lại không động
tĩnh.
Bằng không nàng cũng có thể sớm có địa vị cao, hơn nữa bị thật thật giả
giả này nọ yêu mến, ít nhất phần vinh sủng kia cũng không phải người
khác có thể sánh bằng.
Mã di nương vừa tiến đến, liền kinh hô một tiếng: “Đây là thế nào, thế nào muội muội đang tốt liền bị đụng phải bụng, tình huống bây giờ thế nào?” Mã di nương nói đến đây, trên mặt cũng mang lo lắng, bộ dáng cũng có
vài phần chân thành, Vương thị bất mãn đối với nàng cũng giảm xuống một
ít, nói, “Còn chưa có mời đại phu tới, Phương di nương chỉ là không ngừng kêu đau đớn.”
“A, a, con của ta, con của ta!” Đột nhiên Phương di nương rất
phối hợp kêu một tiếng, Mã di nương hoảng sợ, cầm khăn tay vỗ ngực, quay đầu nhìn thấy Đinh Tử yên tĩnh đứng ở đó, sửng sốt, lập tức nói, “Này… Đại tiểu thư không phải tại đây sao, y thuật đại tiểu thư bất phàm, còn y không được Phương di nương sao?”
Bạch di nương đi tới cũng phụ họa theo nói: “Đúng vậy, y thuật đại
tiểu thư bất phàm, quản độc cùng ôn dịch gì, ta xem khả năng Phương di
nương chính là thai vị bất ổn, cũng không phải đại sự gì, lão gia, lão
phu nhân cũng đừng gấp gáp như vậy.“
Vương thị hướng về phía Bạch di nương mắng: “Tại sao có thể không
vội, ngươi nghe một chút Phương di nương gọi thảm thế nào, còn không
biết có thể hay không một thai hai mệnh, ta có thể không vội sao? Ngươi
tiện nhân đừng tưởng rằng trong lòng ta hôm nay cũng sẽ không xử phạt
các ngươi, ai dám cho ta không thoải mái, liền đừng trách ta không khách khí!” Bạch di nương bị nói rất vô tội, cúi thấp đầu ở một bên không dám nói lời nào.
Đinh Tử cười lạnh, lời Vương thị rõ ràng là nói nàng, nhìn là mắng Bạch di nương, kì thực mắng Đinh Tử nàng tìm không thoải mái.
Đinh Tĩnh nhìn thấy vẻ mặt Vương thị không vui nhìn chằm chằm Đinh Tử,
trong mắt hiện lên vui sướng khi người gặp họa, đi tới đỡ cánh tay Đinh
Tử, còn làm nũng lung lay hai cái: “Đúng vậy tỷ tỷ, y thuật ngài cao như thế, nhất định có thể y tốt Phương di nương, ngài mau vào xem một
chút đi, nhìn Phương di nương giọng nói đều lạc. Trong bụng của nàng còn ôm tiểu đệ đệ chúng ta a, ngươi không thích Phương di nương, nhưng tiểu đệ đệ này là thân cốt nhục của phụ thân a, đây chính là đệ đệ ruột thịt của ngươi a, tại sao tỷ tỷ có thể thấy chết không cứu. Phương di nương
còn có một tháng sẽ sinh, thế nhưng một sinh mệnh trong bụng, cái này
toàn dựa vào tỷ tỷ!”
Ánh mắt Đinh Tử như trân châu đen lóe ra hắc quang lợi hại, quay đầu
nhìn Đinh Tĩnh liếc mắt một cái, Đinh Tĩnh bị nhìn run run, bản năng
buông ra cánh tay ôm Đinh Tử, hút một ngụm lãnh khí. Ánh mắt Đinh Tử,
giống như đem linh hồn nàng chặt đứt, làm cho chân nàng hàn lãnh, thực
sự quá đáng sợ, thật là đáng sợ!
Đinh Tử không động đậy nói: “Phụ thân tổ mẫu, không phải Tử nhi
không đi y chẩn, một là, mặc dù từ nhỏ Tử nhi chính mình nhìn y, nhưng
là đối một ít tạp thư kỳ thư có hứng thú, đương nhiên y là tạp chứng
nghi nan, Phương di nương có thai, chẳng qua Tử nhi là một nữ nhi gia,
sách thuốc cũng tránh nhìn, hơn nữa Tử nhi không có học tập chính thống, thế nào y chẩn cho Phương di nương đây, Tử nhi sẽ không.”
Trên mặt Vương thị Đinh Bằng tràn đầy không tin, Mã di nương xuy cười một tiếng: “Đại tiểu thư không muốn trị liệu liền nói không muốn trị liệu, ở đâu nhiều
đạo lý lớn như vậy, dù sao chẳng qua là con vợ kế trong phủ, sinh không
sinh đối với ngài cũng không có ảnh hưởng lớn, hiện tại đại tiểu thư
tiền đồ vô lượng, ngài là Tử công chúa, nhất phẩm đại quan nhìn thấy
ngài còn phải hành lễ, ngài hồi lâu không cứu đứa nhỏ này, ai có thể dám nói ngài cái gì đây. Bất quá tiện thiếp thật muốn nói một câu, đại tiểu thư ngài liền phát thiện tâm đi, rốt cuộc chỉ là hài tử vô tội, hắn cái gì cũng không biết, hiện tại ngài hi vọng bóp chết hắn. Nói cho cùng,
lão phu nhân lão gia ngóng trông đứa nhỏ này có bao nhiêu lâu, ngươi làm vãn bối, luôn muốn vì bọn họ chờ mong nghĩ thầm muốn đi, bình thường
đại tiểu thư là tiểu thư hiếu thuận hiểu chuyện nhất, thế nào ở trong
chuyện này… Aiz, đáng tiếc Tĩnh nhi chúng ta không có bản lĩnh như đại
tiểu thư, nếu là hồi bé cũng học y thuật, hiện tại cũng không cần khó xử đại tiểu thư, Tĩnh nhi rốt cuộc là gả cho người, cũng không như đại
tiểu thư không có xuất giá, có nhiều quy củ kiêng dè.”
Lập tức Đinh Tĩnh ai thanh thở dài nói: “Di nương nói phải, có trách thì trách Tĩnh nhi hồi bé quá ham chơi, nào biết đâu rằng học y thuật
có hữu dụng gì đâu, nếu biết di nương trong phủ sẽ có khó xử, Tĩnh nhi
nhất định hảo hảo học, nơi nào sẽ làm cho phụ thân cùng tổ mẫu khó xử
đây. Bất quá đại phu cũng thật là, ngày nào không đi chẩn, đều ở một
ngày khám này đều đi hết, quả nhiên rất kỳ quái.”
Cũng không biết lời này Đinh Tĩnh là cố ý hay vô ý, trong lòng Đinh Tử
khẽ động, nhìn sắc mặt Đinh Tĩnh, thấy đôi chân mày nàng nhăn lại, trong mắt hiện lên tia nghi hoặc, biểu tình trên mặt có chút quỷ dị.
Trong lòng Đinh Tử trầm xuống, nhìn bộ dáng Đinh Tĩnh cũng có một chút
ngoài ý muốn, âm mưu khả năng cũng chính là phát sinh ở trên người Bạch
di nương cùng Phương di nương? Bạch di nương theo Đinh An choáng váng
sau, vẫn rất an phận, Đinh Tử cũng không tra được nàng có dị động gì,
hơn nữa lấy thế cục bây giờ trong phủ mà nói, Phương di nương thật sinh
hạ đứa nhỏ, cũng tuyệt đối không ảnh hưởng được Đinh Tử cùng Đinh Trí,
đừng nói một, ba bốn thì Đinh Tử cũng không nhìn ở trong mắt. Bạch di
nương lại không ngốc, nàng thật làm cái gì, Đinh Tử sao lại không chú ý
nàng, nàng sẽ như vậy?
Lại nói Phương di nương càng không có khả năng, Đinh Ninh Nhi chết ở
Bạch Vân am, nàng ở trong phủ đã thiếu một chỗ dựa vững chắc, bản thân
nàng lại không được sủng, đứa nhỏ chính là tất cả của nàng, mặc dù không biết nam nữ, nhưng nàng luôn luôn bảo đảm, có đứa nhỏ bên thân, trong
phủ cũng sẽ không quá khắt khe, nàng làm sao sẽ ngốc dùng chỗ dựa vững
chắc của mình đến hại nàng. Còn nữa, nói lúc trước ở Bạch Vân am, thế
nhưng Bạch lão thái quân hạ thủ, không có ai sẽ nghĩ đến Đinh Tử biết
hết thảy, Phương di nương cũng không tìm được nàng, như thế vừa nhìn
đến, tựa hồ Phương di nương đụng thai chỉ là ngoài ý muốn sao?
Vương thị, Đinh Bằng nghe thấy Mã di nương và Đinh Tĩnh chỉ trích sau, trong lòng đã một đoàn hỏa. (đám ngu)
Đinh Tử là Tử công chúa thì thế nào, rốt cuộc là vãn bối của bọn họ,
chẳng lẽ các nàng sai khiến đều khó như vậy, hơn nữa đây là thân nhân
của mình, đối thân nhân mình đã vậy còn quá ngoan!
Vương thị híp mắt không khỏi nghĩ đến trước đây, chẳng lẽ Đinh Tử đã
nghĩ từ nay về sau phủ thị lang không bao giờ thêm tân đinh nữa mới tốt, nàng chẳng lẽ muốn hương hỏa Đinh gia tuyệt! Đinh Tĩnh gả không tốt như thế, Đinh Ninh Nhi chết không minh bạch, Đinh An cũng điên rồi, hiện
tại cái nhà này chỉ có Đinh Tử, Đinh Trí hai trưởng tôn, Đinh Tử còn
muốn như thế nào?
Người lớn thịnh vượng là phúc, ai cảm thấy tử tôn nhiều là xấu, Vương
thị càng là như thế, đứa bé này là thị lang phủ chín năm đầu một tân
đinh, nàng so với lúc trước chờ mong Đinh Trí sinh ra còn kích động,
tuyệt sẽ không để cho Đinh Tử kéo dài không trị liệu hại đứa bé này!
“Tử nhi không cần khiêm tốn, y thuật của ngươi chúng ta đều tin, lại nói, chẳng qua Phương di nương là đụng phải động thai khí, ngươi chỉ
cần mở dược bảo trụ thai, trong phủ cũng phái người đi mời đại phu, qua
một hồi. Đây chính là thân đệ đệ muội muội ngươi, ngươi có thể nhìn bọn
họ không còn sao, xem như là tổ mẫu van ngươi, cứu bọn họ được không?” Vương thị ngữ khí mềm nhũn cầu đạo, Đinh Tử còn có thể nói cái gì, nếu cự tuyệt, đó chính là đại bất hiếu!
Đinh Tử vội vã nâng dậy Vương thị, nói: “Mặc dù Tử nhi cho tới bây giờ chưa có xem qua phu nhân mang thai, thế nhưng cũng sẽ làm hết sức.” Đinh Tử không khỏi ngẩng đầu hướng ra phía ngoài nhìn lại, Ngọc Du đi
tìm đại phu thế nhưng vẫn chưa về! Đinh Tử đè xuống trong lòng vạn tự,
xoay người vào Hương Mãn viên.
Hồng Trà vẫn vội vàng vì Phương di nương lau mồ hôi một bên khuyên,
trong phòng còn có mấy nha hoàn bà tử vội trước vội sau, nhìn thấy Đinh
Tử tiến vào, rõ ràng đều thở dài một hơi: “Đại tiểu thư, đại tiểu thư, ngươi mau cứu di nương đi, nàng vẫn hô đau.” Hồng Trà vội vã đứng lên đón Đinh Tử nói.
Vốn đau đầy mồ hôi Phương di nương đột nhiên mở to mắt, quát: “Không, không, ta không cần nàng tới giúp ta, nàng sẽ hại ta, ta không cần
nàng, ta muốn đại phu khác, ta muốn đại phu khác. Các ngươi nhanh đi
thỉnh đại phu a, ta không cần nàng đến xem, không nên!” Tiếng thét Phương di nương chói tai đặc biệt bén nhọn, mọi người đang ở ngoại viện cũng đều nghe thấy rõ ràng.
Đinh Tĩnh cau mày nói: “Phương di nương là xảy ra chuyện gì, thế
nhưng tỷ tỷ đi cứu nàng, lại vẫn tính toán này nọ, tỷ tỷ là người nhân
nghĩa, đã nguyện ý giúp đỡ còn có thể hại nàng được? Thực sự là lòng
tiểu nhân!”
“Câm miệng!” Đột nhiên Vương thị quát một tiếng, chỉ là miệng
nàng mắng Đinh Tĩnh, trong lòng cũng không khỏi trầm xuống, Đinh Tử sẽ
không thật đối Phương di nương bất lợi đi, nàng nếu thật sự vào lúc này
giết chết Phương di nương, các nàng có thể nói cái gì, thân phận kém
khác nhau trời vực a!
Gương mặt Đinh Bằng bình tĩnh, đối với Phương di nương phản kháng đối
Đinh Tử rõ ràng, cũng không khỏi có chút lo lắng, Đinh Tử chướng mắt di
nương thứ nữ trong phủ, hắn đã thập phần khẳng định, đoạn thời gian
trước mấy nữ nhi lần lượt gặp chuyện không may, Đinh Bằng không ngốc
nhìn không ra. Hắn tìm không ra dấu vết cùng chứng cứ, thế nhưng cũng có khẳng định phân nửa là Đinh Tử âm thầm thiết kế. Nàng có thể dựa thái
hậu, được phân vị công chúa, xử trí mấy thứ nữ trong phủ không thể không có khả năng! Trong nháy mắt hắn có chút hối hận kêu Đinh Tử đi vào kiểm tra, nhưng hiện tại cũng không thể, như vậy Phương di nương nguy hiểm
hơn.
Đinh Bằng âm thầm cắn răng, Đinh Tử cuối cùng không nên làm càn, nếu không hắn cũng tuyệt sẽ không để cho nàng dễ chịu!
Đinh Tử lạnh lùng nhìn Phương di nương, khinh thường nói: “Phương di nương, ngươi thấy ngươi là cái thứ gì, đáng giá ta tiến tới chẩn cho ngươi.”
“Ngươi! Ngươi ra! Ngươi ra! Ta không thể để cho ngươi hại con của ta, không thể!” Phương di nương có chút kích động che chở bụng, trong mắt tràn đầy kinh sợ cùng phòng bị.
Đinh Tử tìm ghế tựa sạch sẽ ngồi xuống, không sao cả nói: “Phụ thân
cùng tổ mẫu hi vọng ta xem, vì thế ta tiến vào, vài ánh mắt bên ngoài
nhìn ta cười nhạo, ta vẫn tiến vào. Phương di nương cho là ta là hướng
về phía ngươi, là đứa nhỏ trong bụng ngươi? Nói thật, ngươi cùng bụng
ngươi nơi đó bất luận nam nữ cùng ta không có bất cứ quan hệ nào, thị
lang phủ nho nhỏ ta căn bản chướng mắt.”
Đột nhiên Phương di nương an tĩnh lại, đôi mắt thật nghiêm túc quan sát
Đinh Tử, nàng đau đầu đầy mồ hôi, tóc có chút hỗn độn, mắt rất hồng khóc quá, nhưng không đánh mất lý trí, sau đó nói: “Ta… Ta chỉ có hy
vọng này, đại tiểu thư xem như ta cầu xin ngươi, ngươi không nên thương
tổn hắn, ta kiến thức qua đại tiểu thư lợi hại, căn bản không dám hại
ngươi nữa để tự tìm đường chết. Ta chỉ muốn an an ổn ổn quá nửa đời sau, Ninh nhi đã chết, trong bụng ta đã là hi vọng cuối của ta, đại tiểu thư van ngươi!”
Đinh Tử nhìn bộ dáng Phương di nương rõ ràng còn có chút sợ hãi lại nhịn không được mong, ý vị thâm trường cười: “Phương di nương, ngươi bây giờ cùng ta không có xung đột lợi ích, ta sẽ không
cùng ngươi thế nào, người khác ta lại không biết. Nếu có thể, ta một
điểm cũng không muốn tiến vào, ngươi nghĩ cũng biết ta ở bên ngoài là
thế nào cự tuyệt, vì thế tốt nhất ngươi thông minh một chút không nên
đùa giỡn dạng gì, nếu không đến lúc đó ngươi tuyệt không còn khả năng
sống!”
Trên mặt Phương di nương biến đổi, gật đầu: “Tiện thiếp minh bạch.“
Đinh Tử đứng dậy, rửa sạch tay lau sạch sẽ, liền vì Phương di nương bắt
mạch, kiểm tra thai vị, trước đây Đinh Tử ngoại trừ tống một chút thuốc
bổ, căn bản không để tâm chuyện Phương di nương, có chút ngoài ý muốn là bụng Phương di nương so với người bình thường cũng lớn hơn. Chẳng lẽ là đền bù? Nhưng mà không sờ mấy cái, trong lòng Đinh Tử nhảy loạn, nghi
hoặc nhìn Phương di nương liếc mắt một cái, đối phương bị nhìn khẩn
trương tâm muốn đình chỉ.
“Đại tiểu thư, rốt cuộc làm sao vậy, đứa nhỏ không có việc gì đi.” Phương di nương khẩn trương tâm mau nhảy ra ngoài, lúc trước Đinh Ninh
Nhi chết đi, nàng cũng cảm giác cuộc sống như không có người tâm phúc,
nếu không phải là người nhà khuyên giải an ủi nàng vì thân thể vì đứa
nhỏ trong bụng, nàng khả năng đều không muốn sống, nếu là thai cũng
không giữ được, nàng liền không có hi vọng sinh tồn.
“… Chỉ cần phục một thuốc dưỡng thai sẽ không sao.” Đinh Tử vừa muốn nói, đột nhiên dừng lại, “Phương di nương đừng lo, không có đại sự gì, đại phu trước đây xem chẩn cho ngươi nói như thế nào?”
Phương di nương nhíu mày suy nghĩ một chút nói: “Đã nói thai vị rất
tốt, không có chuyện gì, làm cho tiện thiếp an tâm dưỡng thai. Nhưng
tiện thiếp đã từng ngã qua, nếu lại xảy ra chuyện, chỉ sợ thai không bảo đảm, hôm nay bụng đụng phải, tiện thiếp mới có thể khẩn trương như vậy.” Phương di nương cẩn thận nhìn Đinh Tử liếc mắt một cái, lúc trước bởi
vì Đinh Tử muốn ngã bạc, nói như thế đừng làm cho Đinh Tử ghi hận trong
lòng.
Đinh Tử lại là một bộ dáng như có điều suy nghĩ, cẩn thận vì Phương di
nương ấn hai cái, nhất thời Phương di nương cảm giác thân thể không đau
đớn như vậy, ánh mắt nhìn Đinh Tử đều mang theo bất đồng, trước đây nghe nói Đinh Tử vì thái hậu chữa bệnh có bao nhiêu khó lường nàng còn chưa
tin, không ngờ là thật, quá thần kỳ!
“Ta vì Phương di nương mở thập tam thái bảo, hai ngày này Phương di
nương trước ổn thai, cách ngươi sinh cũng không có bao nhiêu ngày, ẩm
thực nghỉ ngơi nhất định phải cẩn thận gấp bội, thân thể ngươi bây giờ
rất nặng, ngoại trừ bình thường thuận thai, không thể đi loạn.”
Đinh Tử dặn dò, Phương di nương không ngừng gật đầu, Hồng Trà ở một bên
cũng nghiêm túc nhớ kỹ, nàng là đại nha hoàn bên người Phương di nương,
đến lúc đó bận rộn nhất chính là nàng, ánh mắt Hồng Trà nhìn Đinh Tử
cũng không khỏi mang theo vài phần kính ý, ai có thể nghĩ tới đại tiểu
thư bị Phương di nương hãm hại lại trong thời gian này đến giúp đỡ
Phương di nương a. Các nàng làm nô tài, chủ tử tốt cũng chính là các
nàng tốt không phải sao?
Đinh Tử ngồi qua một bên lấy giấy bút lại ngẫm nghĩ một hồi, mới hạ bút
vì Phương di nương khai phương thuốc, Đinh Tử khai chính là phương thuốc ‘trung quy trung cư thập tam thái bảo’, chỉ là ấn tình hình Phương di
nương đem lượng thuốc tăng giảm rất nhỏ, vừa cẩn thận suy nghĩ một hồi,
lúc này mới viết: “Hồng Trà, ngươi tìm hai vị đại phu nhìn phương
thuốc này, không có vấn đề liền khai dược cho Phương di nương chưng
thành nước canh dùng đi.”
Hồng Trà gật gật đầu, vừa mới cầm phương thuốc ra, Ngọc Du mang theo đại phu cùng y phủ thị lang phủ vội vội vàng vàng chạy tới, Hồng Trà sửng
sốt một chút, lập tức cầm phương thuốc cho hai đại phu nhìn, hai vị đại
phu nhìn nhìn đều gật đầu xưng là phương thuốc bảo thai, Hồng Trà yên
tâm đi lấy thuốc, vì Phương di nương sắc thuốc, giằng co hai canh giờ,
cuối cùng trên người Phương di nương cũng khỏe, được hai vị đại phu lần
lượt bắt mạch cam đoan, yên lòng.
Đinh Tử xem qua dược, liền vẫn chờ ở trong sân, từ đầu tới đuôi Phương
di nương cũng không lại xảy ra vấn đề gì, phương thuốc kia lúc nàng khai cũng đã nhiều lần kiểm tra, cũng không xảy ra vấn đề gì. Chỉ là Đinh Tử đối với chuyện này nhưng vẫn không yên lòng, nàng mơ hồ cảm thấy nơi
này có việc gì đó.
Nàng một mực chú ý những người trong thị lang phủ này, Đinh Bằng, Vương
thị chờ Phương di nương sinh nam tôn, chắc chắn sẽ không muốn cái gì
khác. Nhưng Mã di nương Đinh Tĩnh thật ra rất có khả năng giở trò xấu,
thế nhưng các nàng một mực toan thủy nơi đó, chen nhau đổi trước mặt
nàng, cùng ngày xưa không thể nghi ngờ đã thay đổi thâm sâu hơn rất
nhiều, dĩ nhiên, nàng nửa ngày nhìn không ra chỗ không đúng. Về phần
Bạch di nương, vẫn im lặng, hai mắt có đôi khi cùng Đinh Tử đối nhìn,
cũng thập phần yên lặng, nhưng lập tức dời mắt, nếu không phải những
người này, tựa hồ cũng không có cần thiết tổn hại Phương di nương.
Tinh nhi sao? Nhìn Tinh nhi đứng ở bên người Đinh Bằng một bộ nhu tình
như nước, hiểu biết ý người, nàng sợ tay còn không dài được như vậy đi…
Ánh mắt Đinh Tử không khỏi nhìn trên người Hoa Nhi, lúc này Hoa Nhi đang bưng chậu nước, lơ đãng nhìn thấy ánh mắt Đinh Tử, trong lòng lộp bộp
một chút, cúi đầu cấp tốc ly khai.
Đinh Tử híp mắt, thần sắc không rõ…
Phương di nương đã bình yên vô sự, tự nhiên mọi người hồi các viện nghỉ
ngơi, cùng Phương di nương lăn qua lăn lại hai canh giờ mọi người cũng
mệt mỏi, thế nhưng trên đường trở về phòng, Đinh Tử rõ ràng một bộ dáng
có tâm tư.
“Chủ tử, ngươi cảm thấy việc này không đúng sao?” Mới vừa vào phòng, Ngọc Du liền mở miệng.
Kỳ thực nàng cũng cảm thấy rất quái lạ, trong kinh thành làm sao mấy phủ chủ tử đồng thời sẽ sinh bệnh, lấy cước lực của nàng, đều chạy đến hậu
nhai cầu y, nếu không phải chủ tử có nói không cho Lưu Đình, phụ tử
Tưởng gia tham dự vào, Ngọc Du đều hận không thể tìm các nàng sang đây
nhìn.
Đại phu tìm đến, cùng y phủ đồng thời vào phủ, trên đời có sự tình trùng hợp như vậy? Kia y phủ ở trong phủ nhìn chẩn cũng có mười mấy năm, năm
đó cũng là Vân Tề Nhu thân điểm, đã từng vì Hộ Quốc hậu phủ đi y chẩn, y thuật cũng là không thấp, hướng về phía quan hệ cũng không giống giả.
Ngọc Du còn âm thầm hỏi thăm mấy vấn đề, cũng không giống có vấn đề gì,
nhưng mà càng nhìn càng thấy không ra vấn đề, các nàng trái lại cảm thấy việc này, có vài phần quỷ dị cùng dự cảm bất hảo.
Đinh Tử trầm mặc rót cho mình một chén trà, nhẹ nhấp cạn một miếng: “Tìm người đem trước sau trong phủ trành khẩn, Lỗ Dương…”
Lỗ Dương nghe thấy, chỉ chốc lát vừa bước vào phòng, Đinh Tử nhân tiện nói: “Ngươi mang người âm thầm chú ý một chút dị động trong phủ.”
Lâm mama nghe nhíu mày: “Tiểu thư cảm thấy có người muốn lấy chuyện Phương di nương tìm chúng ta phiền phức.“
Hỉ nhi cũng theo gật đầu: “Lâm mama, không thể không có khả năng a,
hiện tại tiểu thư có thân phận này, có thể đối phó nàng ngoại trừ có thể triệt để bại hoại thanh danh nàng không có những thứ khác.”
“Tiểu thư lợi hại như vậy, ai còn dám to gan tìm chúng ta phiền phức như vậy, cũng không sợ chính mình không chết tử tế sao?” Linh nhi có chút không tin, nghi ngờ nói.
Đột nhiên ánh mắt Đinh Tử sáng ngời: “Nếu nàng không chỉ tìm ta phiền phức thì sao?”
“Ý tứ của tiểu thư là?”
“Chủ tử ý là?”
Mọi người đều sửng sốt, nghi hoặc nói.
Đinh Tử híp mắt, không trả lời, chỉ là trong ánh mắt ảm một tầng, lóe ra một tia u ám: “Chiếu lời của ta đi làm đi.”
“Vâng, tiểu thư, nô tỳ đi làm.”
“Vâng, chủ tử, thuộc hạ đi làm.”
Đinh Tử than nhẹ một tiếng, ngón tay vuốt chén trà, nếu thật là nàng muốn như vậy, tất cả mọi người trong phủ đều có khả nghi!
Lúc trước Đinh Tử tiếp chưởng việc phủ, liền bắt đầu âm thầm đổi hạ nhân trong phủ, nhưng bởi vì không thể làm quá mức khiến cho người khác hoài nghi, vì thế vẫn rất mịt mờ, lúc đó Hoa Nhi là người trong một nhóm kia đưa vào phủ.
Nàng cho Hoa Nhi mượn cơ hội vì Đinh Ninh Nhi hiến kế được Đinh Ninh Nhi tín nhiệm, sau khi Đinh Ninh Nhi tự ăn quả đắng chết, bởi vì nàng đã
từng dùng rất thuận tay thường thường ở trước mặt Phương di nương khích
lệ Hoa Nhi, Phương di nương nhớ nữ tự nhiên đem Hoa Nhi mang theo bên
người dùng. Lúc đó, Đinh Tử cũng chỉ cho Hoa Nhi làm nhãn tuyến (theo
dõi, tình báo), nhìn chằm chằm người không an phận, theo Bạch Vân am,
Phương di nương rõ ràng thành thật hơn, Hoa Nhi cũng vẫn không có truyền tin tức gì, chỉ là biểu hiện vừa rồi của Hoa Nhi…
Tay Đinh Tử vuốt chén trà căng thẳng, nơi này không có chuyện, nàng mới không tin!
Đêm đó, Đinh Tử cho người điều tra, trong phủ vẫn như ngày xưa ngay ngắn có trật tự.
Ban đêm, trong phòng một nơi có vẻ mờ tối, hai nữ nhân nhỏ giọng bàn cái gì đó.
“Sự tình làm thế nào?”
“Yên tâm, ta sớm giao phó làm tốt, tai kiếp lần này Đinh Tử khó tránh khỏi.”
“Kế hoạch được sao? Muốn lật đổ Đinh Tử thật không dễ dàng, đến lúc đó chúng ta lại ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, có thể không dễ
làm.”
“Hừ! Đinh Tử tính thứ gì, không phải ỷ vào thái hậu, muốn trèo đến
trên đầu của ta, si tâm vọng tưởng, kế hoạch chúng ta lâu như vậy, đến
lúc đó nàng dù có mấy trăm mồm cũng không nói rõ ràng. Đến lúc đó đừng
nói nàng là công chúa, là thiên hoàng lão tử, cũng sẽ bị người chỉ trích không ngóc đầu lên được.”
“Nói không sai, nghĩ đến kết quả Đinh Tử thê thảm, ta liền vui sướng nói không nên lời!”
An nguyệt viên
“Di nương… Muốn… Ân…” Đinh An trần truồng nằm ở trên giường,
trên mặt xinh đẹp tuyệt trần mang một loại mông lung tựa yêu mị, Đinh An ngồi ở trên người Bạch di nương nhíu mày cười, từ An nhi choáng váng,
công phu yêu mị lại càng tăng, bộ dáng câu người kia, mỗi khi làm cho
nàng tâm viên ý mã.
Một đôi tay trắng nõn nhỏ bé đặt lên trước ngực Bạch di nương, Đinh An
ha hả cười, khóe mắt hơi híp lại, Bạch di nương hô nhỏ một tiếng, trong
phòng một mảnh tiếng thở gấp rên rỉ không nén được vang lên, lúc này bên ngoài an nguyệt vườn chỉ có bốn mama thay phiên trực đêm, hạ nhân khác
đều triệt hạ, yên tĩnh đến chỉ còn lại tiếng động vật trong đêm.
Viện cùng trong phòng, ngẫu nhiên Bạch di nương làm càn, lại không làm cho người ta biết.
Vệ Hiên ẩn ở trong bóng tối, rên rỉ trong phòng truyền đến làm cho hắn
nghe nổi cả da gà, hí mắt không khỏi tinh tế quan sát bốn mama kia, lại
phát hiện lúc các nàng đi lại, trên chân so với người bình thường muốn
nặng, là có một chút quyền cước. Vệ Hiên chau mày, bốn mama này không
gặp qua thế nào, thực sự là thất sách.
Hình như theo chủ tử hồi phủ, liền có bốn mama này, trước đây ở an
nguyệt viên thô sử mama vẩy nước quét nhà, liền người của hắn cũng không để ở trong lòng. Bạch di nương ở đâu ra bản lĩnh, lộng bốn mama này vào phủ? Ám vệ trong phủ rút khỏi cũng là trong khoảng thời gian chủ tử
cách phủ, thời gian cũng thật khéo đi, vấn đề là, Bạch di nương là phát
hiện ám vệ cố ý chọn khi đó hay là trùng hợp đây?
Tiếng rên rỉ tiến hành gần nửa canh giờ, mới dần dần dừng lại, Bạch di
nương ôm Đinh An hai người thở hổn hển, hai thân thể trắng bóng, hai đôi vú chạm cùng một chỗ, Đinh An mềm nức nở một tiếng, cọ mặt Bạch di
nương, sau đó ngọt ngào cười.
Bạch di nương cười sờ sờ mặt Đinh An đỏ lên, môi bị nàng hôn sưng đỏ, trong mắt hiện lên khác thường: “An nhi, mối thù của ngươi nương sẽ vì ngươi báo. Trong phủ đối ngươi không tốt, đều phải chịu xử phạt, nhìn các nàng chó cắn chó, có phải hay
không rất thú vị?”.
Đinh An ngây ngốc cười, “Ba” hướng mặt Bạch di nương hôn một
cái, trong lòng Bạch di nương khẽ động, ôm mặt Đinh An hung hăng cắn,
trong phòng lại một mảnh ái muội.
Vệ Hiên thiếu chút nữa buồn nôn té trên mặt đất, hai mẹ con buồn nôn
này, tinh lực đã vậy còn quá tràn đầy, quá đáng hận a. Vệ Hiên cắn răng, gân xanh trên trán không ngừng nhảy, trong lòng rất oán giận, thế nào
liền phái hắn đến coi chừng An Nguyệt viện, quá dằn vặt hắn! Trong lòng
Vệ Hiên nghĩ như vậy, nhưng vẫn như cũ cẩn thận tỉ mỉ quan sát!
Trong thời gian kế tiếp, thế nhưng thị lang phủ một trận ôn hòa, Phương
di nương sợ đứa nhỏ trong bụng có chuyện, thậm chí ngay cả xuống đất đi
lại cho dễ sinh nàng tự nhiên cũng không chịu, đại phu khuyên như thế
nào cũng vô dụng, Vương thị cũng bị chuyện lần trước bụng Phương di
nương đụng phải còn sợ hãi, liền cũng thuận Phương di nương.
Mã di nương không thể động, Đinh Tĩnh lại mỗi ngày thần hôn định tỉnh
thường hướng Thọ An đường chạy, chỉ bất quá hướng về lẫn ăn lẫn uống hay là thật có phân tâm kia, đã không ai bất kể nàng, bởi vì gần đây Đinh
Tĩnh biểu hiện hài lòng, Vương thị thực sự thưởng nàng không ít đồ chơi
thật khá.
Bạch di nương không có việc gì liền không ra viện, luôn ở gian phòng
cũng không được, mỗi ngày một lần thỉnh an lại quay về, Đinh Tử không
cần như Đinh Tĩnh thần hôn định tỉnh như vậy, nhưng chỉ muốn nàng ở
trong phủ, mỗi ngày đi thỉnh an Vương thị là được, mười lần luôn có một
hai lần đụng phải Bạch di nương. Đối phương biểu hiện yên lặng, đối với
nàng tựa như thường ngày, dường như hai vạn lượng bạc không phải là Đinh Tử lấy, trong lòng Đinh Tử cảm thán, nếu không phải ít bạc này đối với
nàng mà nói căn bản không ở trong mắt, đó chính là thập phần rộng rải,
hoặc là giả trang đi.
Nếu là giả trang, này cũng quá giống a, Đinh Tử đều không thể không bội phục hành động của Bạch di nương!
Một ngày này còn chưa dùng qua ngọ thiện, Đinh Tử mang theo Linh nhi,
Ngọc Du đi vào Thọ An đường thỉnh an Vương thị, còn chưa vào cửa, liền
nghe bên trong truyền đến một trận tiếng cười, nghe ra không phải một
người.
Đoàn mama ở trong viện đón, cười nói: “Là Bạch di nương cùng nhị
tiểu thư, gần đây thân thể lão phu nhân cũng không tốt lắm, lo lắng thân thể Phương di nương, ăn không ngon ngủ không yên, Bạch di nương cùng
nhị tiểu thư liền thường thường cùng lão phu nhân, nhưng thật ra làm cho tâm tình lão phu nhân tốt một chút.“
Đoàn mama cũng nhìn một chút khai sự trong phủ, lập tức đối Đinh Tử nói, sự tình gần đây Đinh Tử cũng nghe nói Bạch di nương, Đinh Tĩnh được
Vương thị yêu thích, còn nhiều ở trước Đinh Bằng khích lệ hai người, bởi vậy Đinh Bằng cũng đi trong viện Bạch di nương nghỉ ngơi hai đêm, Tinh
nhi tức giận thật lớn.
Đinh Tử mang ánh mắt trào phúng, việc chưởng quản trong phủ do nàng
chưởng, quyền lợi Vương thị là không, tổ mẫu đối với công chúa nàng cũng không chỉ là một vấn đề hiếu, còn có tôn ti chi niệm. Vương thị nắm
không được nàng trong tay, đương nhiên phải tìm những người khác, lão bà tử này là người không biết mấu chốt dừng lại.
Đinh Tử đẩy cửa vào, liền nhìn thấy Đinh Tĩnh ôm cánh tay Vương thị
không biết nói cái gì, lập tức mặt mày Vương thị rạng rỡ lên, nhìn thấy
Đinh Tử vào phòng, trên mặt lại hơi trầm xuống.
“Tổ mẫu bình an, Tử nhi tới thỉnh an ngài.” Đinh Tử nhìn bộ
dáng Vương thị, liền thi lễ cũng không có, chỉ vừa cười vừa nói. Vốn lấy thân phận công chúa liền việc thỉnh an Vương thị đều không cần, nhưng
xuất phát từ một chữ hiếu, nàng không có cách nào, ngay mỗi ngày tìm
thời gian đến xem Vương thị, nhưng không có nghĩa là nàng nguyện ý phục
thấp nhìn sắc mặt Vương thị.
Trên mặt Vương thị hiện lên nan kham, trong mắt ẩn tia không vui cùng âm lãnh, cười nói: “Tử nhi tới, nhìn ngươi, chính là không nghe lời. Tổ mẫu biết ngươi vội
vàng chuyện trong phủ, còn muốn quản rất nhiều đại sự, không phải cho
ngươi vội cũng đừng đến thỉnh an sao, nhưng ngươi vẫn không vâng lời
khuyên, vội phá thân thể, tổ mẫu sẽ phải lo lắng.“
Đinh Tử cũng câu môi cười nói: “Tổ mẫu nói gì a, tôn nữ cho ngài
thỉnh an không phải đúng sao, tôn nữ lại vội cũng muốn đi qua nhìn. Có
phải hay không muội muội.“
Đinh Tĩnh vốn nhàn nhã nhìn, bỗng nhiên Đinh Tử điểm đến nàng, nàng thật ra sửng sốt, lập tức phụ họa nói: “Cũng không phải sao tổ mẫu, tỷ tỷ cao tới đâu, cũng là tôn nữ ngài, này có
chuyện gì cũng muốn được ngài đồng ý mới được. Tỷ tỷ thế nhưng là hiếu
nữ, há có thể không biết đạo lý trong này, nếu không danh hiệu hiếu
thuận là ai truyền, chẳng lẽ còn có thể tự tỷ tỷ chính mình a. Ha ha ha ~ tổ mẫu cũng đừng trách tỷ tỷ, là tỷ tỷ có ý, tổ mẫu hẳn là hài lòng mới phải.”
Nếu trước đây, Vương thị chắc chắn sẽ đối Đinh Tĩnh chanh chua không
duyệt, thế nhưng hiện tại chỉ trích Đinh Tử, trong lòng nàng thế nào đều cảm thấy hài lòng. Từ khi Đinh Tử phong công chúa, rõ ràng đối với nàng cùng Đinh Bằng lãnh đạm một ít, mặc dù bình thường còn lễ tiết, nhưng
rõ ràng không tôn trọng như vậy.
Đối Vương thị loại người lòng dạ hẹp hòi lại tự cho mình là rất cao, mỗi
khi nhớ tới cũng có luồng hận ý ngăn ở ngực, oán hận chất chứa càng ngày càng nhiều, tự nhiên có một bụng muốn mắng Đinh Tử, lại nhịn một chút
không nói ra.
Trong khoảng thời gian này Bạch di nương cùng Đinh Tĩnh một kính một
phục thiếp, làm cho lòng tự trọng Vương thị vốn bị kiềm chế càng bành
trướng, là như thế, ở trước mặt Đinh Tử nàng càng tự ti, càng không cam
lòng. Đinh An choáng váng đều thỉnh thoảng cùng Bạch di nương đến thỉnh
an nàng hay nói giỡn, Đinh Tử lợi hại hơn nữa có thể thế nào, vẫn là họ
Đinh, không áp nhuệ khí nàng, đều tìm không được bắc nam!
Đinh Tử quan sát đến biến hóa thần thái của Vương thị, mím môi nhẹ, trong mắt lại tràn đầy tiếu ý: “Có Bạch di nương cùng muội muội ở đây, Tử nhi liền đi về trước, lúc này đệ đệ cũng nên hồi phủ, ta đi liếc hắn một cái, còn muốn hồi viện phân phó hạ nhân trong phủ làm việc.” Nói xong Đinh Tử đạm cười một tiếng, vẻ mặt biểu tình Vương thị xanh đen ly khai, đi hậu viện nhìn Đinh Trí.
“Ba!” Đinh Tử vừa mới ly khai, Vương thị liền tức giận vỗ bàn, tay kia đều bị nàng chụp đỏ, nàng lại không cảm giác được đau.
Đinh Tĩnh cười lạnh một tiếng: “Tỷ tỷ thật đúng là bản lĩnh, thậm
chí ngay cả tổ mẫu cũng không nhìn ở trong mắt, aiz, nếu như là Tĩnh
nhi, tuyệt đối sẽ không đối đãi tổ mẫu như vậy. Tỷ tỷ cũng không biết là nghĩ như thế nào, trong phủ rốt cuộc vẫn là tổ mẫu trấn thủ mới có thể
làm cho nàng cho tới bây giờ xuôi gió xuôi nước, thật là có quyền lợi
liền quên ước nguyện ban đầu, cần phải biết nếu không có phụ thân, nàng
chẳng qua là nữ tử bình dân, liền tiến cung cũng không thể, càng thêm
không thể nào may mắn giải độc cho thái hậu. Tỷ tỷ có hôm nay, cũng tất
cả đều là công lao tổ mẫu, phụ thân, ai biết đến lúc này nàng thậm chí
ngay cả các ngài cũng không coi vào đâu, thực sự là… Thực sự là…” Đinh Tĩnh một bộ dáng vô cùng đau đớn, Vương thị nghe tức giận toàn thân đỏ bừng.
Nhưng không phải cái lý như thế sao, lúc trước nếu không phải Đinh Tử ỷ
là thân phận đích nữ thị lang phủ, mới có thể tiến cung, nếu không ai
đem nàng vào mắt. Có thể có hôm nay, nhất kiện công lao là nhờ bà cùng
Bằng nhi a, nàng được quyền lợi tài bảo, liền một chút không muốn hiếu
kính tổ mẫu nàng, càng là không có vì Đinh Bằng nói ngọt một câu, kéo
chức quan hắn.
Rất nhiều đại thần làm quan cùng Đinh Bằng, biểu hiện ra chúc mừng Đinh
Bằng có nữ nhi nhiều ân đức như vậy, kì thực lại ở sau lưng không ngừng
cười nhạo hắn, có điều kiện lợi như vậy, Đinh Bằng vẫn là thị lang, ở
trong nhà người khác căn bản không có khả năng, không biết bao nhiêu
người đồn đại Đinh Bằng cùng Đinh Tử không hợp, vì thế nữ nhi được sủng
ái còn Đinh Bằng lại không thụ phong gì! Không ít người ánh mắt không rõ minh lí ngầm châm chọc Đinh Bằng, năm đó Đinh Bằng sủng thiếp diệt thê
Vân Hi Nhu cũng bị người hữu tâm khơi mào, hơn nữa Hữu ngự sử phủ vẫn
nhìn thị lang phủ không vừa mắt, mượn cơ hội buộc Đinh Bằng mấy lần.
Mặc dù hoàng thượng nhìn mặt Đinh Tử không có xử phạt, nhưng cũng hung
hăng phê bình hắn, Đinh Bằng không biết có bao nhiêu nghẹn khuất. Hiện
tại liên hợp lại, Vương thị cùng Đinh Bằng đối Đinh Tử oán cùng hận, đã
không phải là một hai câu nói có thể nói rõ ràng, Đinh Tĩnh nói không
thể nghi ngờ chính là đổ dầu vào lửa!
Bạch di nương ngồi ở một bên ăn một khối táo cao, trong mắt ẩn theo tia
tiếu ý u ám, hướng ra phía ngoài nhìn, tiếp tục yên tĩnh uống trà ăn
bánh, nhìn Đinh Tĩnh đem tất cả hỏa khí Vương thị đều nổi lên…
Lúc Đinh Tử đi tới hậu viện, Đinh Trí vừa lúc tan học trở về: “Tỷ tỷ.” Thân thể như tiểu bàn, “Sưu” hướng Đinh Tử xông qua, trực tiếp ôm thân thể của nàng liền làm nũng, Linh nhi, Ngọc Du nhìn cười không ngừng.
Tiểu thiếu gia cũng chỉ có ở trước mặt tiểu thư còn như tiểu hài tử,
bình thường càng ngày càng như tiểu đại nhân, nghiêm túc có lể.
Đinh Tử cười ha hả ôm Đinh Trí nói chuyện, lúc này lại có hạ nhân truyền lời tiến vào: “Đại tiểu thư, người trong cung đến, nói là có thưởng, đang ở tiền viện a.”
“Nga, vậy chiêu tập chủ tử khác đi tiền sảnh đi.”
“Là Hỉ công công trong hậu cung, cấp thưởng đại tiểu thư, nói không cần lao sư động chúng.”
Đinh Tử chợt nhíu mày, con ngươi lóe lên, mang theo Đinh Trí nhận
thưởng, thì ra là trong cung tiến cống trái cây, thái hậu cố ý thưởng
cho Đinh Tử, Đinh Tử kéo Hỉ công công hàn huyên hai câu, đột nhiên nghe
bên ngoài ồn ào, Hỉ công công cau mày, hắn coi như là người của thái
hậu, không nói tầng này cũng là lão nhân trong cung, không nói nhiều tôn kính, nhưng không nên khi hắn vào phủ tranh cãi ầm ĩ như thế, thực sự
là không quy củ, nửa điểm không đưa hắn nhìn ở trong mắt!
Đinh Tử vừa mới đứng lên, bên ngoài liền có hạ nhân lảo đảo xông tới vội la lên: “Đại tiểu thư không xong, Phương di nương xuất huyết rất nhiều, tình huống
rất nguy cấp, đã phái người đi tìm đại phu, lão gia lão phu nhân gọi
ngươi qua.”
Mày Đinh Tử nhíu thật sâu: “Đi, đi xem, công công trong phủ này…”
“Tạp gia đã tới, liền cũng cùng đi xem đi, ở trong cung cũng hầu hạ qua chủ tử sinh, không có chuyện gì.” Trong mắt Đinh Tử hiện lên tia quỷ dị, mang theo Hỉ công công đi hướng
Hương Mãn viên, vừa mới Hỉ công công tiến vào trong phòng, đột nhiên một chén trà hung hăng đập qua đây.
Đinh Tử chợt xoay người, chén trà “Phanh” đập xuống đất, nát
đầy đất, Đinh Tử mắt lạnh quay đầu lại, mọi người một phòng trầm mắt
nhìn nàng, trong lòng hừ lạnh, quả nhiên là hướng về phía nàng!
Trong lòng Đinh Tử hiện lên sát ý, trên mặt tiếu ý băng lãnh nhìn lại!