Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 32: Chương 32





Khương Khả tưởng rằng đối phương sẽ dạy dỗ mình vì chuyện hồi nãy, nhưng Trạch Duy Á lại không nói gì, trực tiếp dẫn cậu đi đến phòng huấn luyện.

Phòng huấn luyện trên boong thứ tư vẫn giống trước kia, khi chưa được kích hoạt nó vẫn chỉ là một căn phòng trống, chỉ có đôi lúc sẽ có ánh sáng chiếu lên trên tường.

"Meo meo?" Khương Khả nghi hoặc nẩng đầu lên, dùng móng kéo nhẹ tay áo, ý muốn hỏi anh dẫn cậu đến đây làm gì.

Trạch Duy Á cười cười, sờ nhẹ lên đỉnh đầu cậu: "Không có gì, kiểm tra lần trước đã có kết quả, bên phía phòng thí nghiệm dựa theo kết quả đưa ra phương án huẩn luyện mới, nên ta muốn đem mày đến đây để xem trước, nếu không thích hợp thì lại tiếp tục chỉnh sửa."
Phương án huấn luyện?
Là huấn luyện dị năng sao.

"Meo meo." Khương Khả lấy lòng mà cọ cọ đối phương lòng bàn tay.

Cậu không từ chối huấn luyện dị năng, nhưng hôm nay đã quá muộn, với lại cậu cũng đã khá mệt khi vừa phải nấu nướng vừa phải đối phó với Ngân Tê Giác, việc huấn luyện này có thể đợi đến ngày mai lại làm được không.

"Rất mệt sao? Nhưng ta không nghĩ là mày mệt như đã nói." Trạch Duy Á nâng mèo con trong tay lên, cười nhìn nó, "Dù sao hồi nãy mày cũng có thể một mình đối phó với Ngân Tê giác nổi điên, làm sao mà cảm thấy mệt được đúng không?"
Đôi mắt của anh có màu xanh đậm, giống như nước biển không đáy, Khương Khả Kế sửng sốt.

Meo meo, hóa ra là ở chỗ này chờ cậu sao.

Biết mình sai, Khương Khả chán nản nhảy ra khỏi vòng tay của anh, từng bước tiến vào phòng huấn luyện.

Biết hôm nay không thể trốn huấn luyện, Khương Khả liền từ bỏ phản kháng.

Thiết bị trong phòng đã được kích hoạt, một chiếc bàn tròn khổng lồ xuất hiện ở giữa phòng.

Vô số quả cầu kim loại đầy màu sắc được xếp chồng lên nhau, những quả cầu kim loại không được xếp thành đống chắc chắn, chỉ cần một lực đẩy nhẹ là có thể rơi ra khắp nơi.

Theo như lời hướng dẫn, việc cậu phải làm không khó, chỉ cần chọn ra những quả bóng cùng màu rồi xếp riêng biệt ra.

Cái khó ở đây là làm sao để lấy các quả bóng sao cho các quả khác không rơi ra ngoài.

Nếu vừa lấy vừa thu, tương đương với nhất tâm nhị dụng, đồng thời phải duy trì hai loại dị năng khác nhau.


Ồ, không đúng, phải là nhất tâm tam dùng, bởi vì bệ quả cao, cậu còn phải dùng dị năng để nâng bản thân lơ lửng trên không, nếu không cứ để cậu đứng ở dưới thì căn bản không cách nào nhìn thấy những quả câu.

Sau khi tất cả các quả bóng được phân loại và chất thành đống, Khương Khả mệt mỏi, cảm thấy mình đã hoàn toàn biến thành một con mèo khuyết tật.

"Không tồi," Hàn Nghiêu theo dõi toàn bộ quá trình cũng vỗ tay tán thưởng, "Trước đây tôi từng thấy một con thú linh có năng lực tư duy, nhưng cần tốn gấp hai ba lần so với bé, mà trình độ cũng không bằng bé nữa.

Tôi đảm bảo, nếu bé được huấn luyện trong thời gian dài, tuyệt đối sẽ là linh sủng đứng đầu của dị năng niệm động lực.

"
"Meo meo meo." Còn phải huấn luyện tiếp, lại huấn luyện nữa thì cậu phế thiệt đó.

Khương Khả không khỏi chán nản, muốn hỏi hệ thống trong cửa hàng có thuốc bổ sung năng lượng hay không, thật sự rất bất tiện khi hết năng lượng.

"Hàn Nghiêu nói đúng." Như không hề để ý đến vẻ trầm mặc của Khương Khả, Trạch Duy Á bước tới ôm lấy cậu.

"Nếu muốn nâng cao năng lực chỉ có thể tăng mạnh phương pháp huấn luyện, nếu mày đã thích mạo hiểm vậy thì trước hết nên tăng cường dị năng của mình....!Hôm nay luyện không tồi, sau này mỗi ngày mày phải luyện hai tiếng."
Hai tiếng.

Khương Khả nghiêng đầu, cả người mèo nằm liệt trong lòng bàn tay anh.

...!
Khi bị đưa trở lại khoang dưỡng, Khương Khả mệt quá không nói được lời nào, cuối cùng cũng cho mấy em mèo ăn xong, chuẩn bị đi ngủ, chợt nghe thấy tiếng chuông lanh lảnh từ hệ thống.

[Chú ý, hệ thống đã phát hiện video giám sát liên quan đến nhiệm vụ cuối cùng.

Ký chủ có muốn kiểm tra ngay bây giờ không? 】
Video giám sát liên quan đến nhiệm vụ cuối cùng.

Khương Khả lập tức tỉnh táo: "Video theo dõi, cậu lấy video theo dõi ở đâu vậy."
[Phòng họp.



Khương Khả không nói nên lời, được rồi, cậu cũng không biết hệ thống mạnh đến nỗi hack vào video giám sát trên phi thuyển mà.

Đổi cách nghĩ khác, thì cái này khác nào trực tiếp xâm nhập vào hệ thống trên phi thuyền, đây là phi thuyền của quân đội viễn chinh, ngươi không sợ bị phát hiện sao?
[Ký chủ bị hiểu lầm.

Nhiệm vụ cuối cùng khác với các nhiệm vụ khác.

Bất cứ thứ gì liên quan đến nhiệm vụ cuối cùng đều có thể huy động các chức năng của hệ thống ở mức độ lớn nhất giúp hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của ký chủ.


[Kí chủ yên tâm, chỉ cần là phi thuyền dưới cấp chiến thần, thì sẽ không thể nào phát hiện ra ta đã xâm nhập vào, ký chủ có thể yên tâm xem video.


Khương Khả...!Tuy rằng lén xem video giám sát sau lưng người khác cảm giác không tốt lắm, nhưng dù sao đây cũng là nhiệm vụ cuối cùng.

"Vậy tùy tiện xem một chút đi."
Đèn trong khoang dưỡng rất tối, để không làm phiền những con mèo khác đã ngủ say, Khương Khả cố ý chọn một nơi tương đối góc để mở video.

Bối cảnh trong video đúng là phòng họp, chỉ có hai người là Trạch Duy Á và Hàn Nghiêu, giọng nói rất nhỏ nhưng vẫn có thể nghe thấy.

Ngay khi Hàn Nghiêu trong video nói, Khương Khả không khỏi sửng sốt.

"Vậy là Nguyên soái đã quyết định sẽ lập khế ước với bé dễ thương đúng không, nếu tới một ngày, khi mọi người biết được tin này sẽ vô cùng kinh hãi." Hàn Nghiêu cười đùa.

"À đúng rồi, lúc trước mấy lính gác còn cá cược với nhau là nguyên soái sẽ lập khế ước với mọt linh sủng dũng mãnh cao lớn thế nào đấy, ha ha ha, không biết khi họ biết được nguyên soái lập khế ước với bé dễ thương thì sẽ có phản ứng ra sao, chắc chắn là sẽ rất thú vị"
Trạch Duy Á không để ý đến lời nói của anh ta, cúi đầu cất tài liệu trong tay: "Vẫn còn quá sớm, bây giờ dị năng của nó mới miễn cưỡng đến cấp hai, muốn lập khế ước với tôi thì cũng phải lên cấp 4 đã."
"Cũng đúng," Hàn Nghiêu rút lại ý cười đồng ý, "Nguyên soái, tinh thần lực của ngài quá cao, nếu không phải thế thì làm sao mà đến bây giờ ngài vẫn chưa lập khế ước với bất kỳ linh sủng nào, nhưng bé dễ thương vẫn chưa trưởng thành, vẫn còn rất nhiều không gian để phát triển, chắc chắn sẽ lên cấp 4 sớm thôi.

"
Trạch Duy Á không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu.


Video kết thúc tại đây.

Khương Khả lắc lắc tai, gần như nín thở: "Cho nên, anh ta chuẩn bị huấn luyện cho tôi là để nâng cao trình độ dị năng, để có thể lập khế ước với anh ta đúng không? "
[Đúng vậy, vậy ký chủ có ngại huấn luyện hai tiếng là quá nhiều nữa không? 】
Khương Khả vốn đã không nói nên lời, cứ như cậu hao tổn hết tâm tư, liều mạng muốn có một cái gì đó, đột nhiên nhận ra đã có người âm thầm giao thứ đó cho cậu, chỉ cần cậu đi thêm một bước nữa là sẽ chạm được vào thứ đó.

Khương Khả: Không cần nói nhiều, tăng cường độ huấn luyện thêm chút nữa đi.

...!
Sáng sớm ngày hôm sau, ngay khi vừa tỉnh dậy Khương Khả đã ngay lập tức chạy đến phòng huấn luyện, tự giác luyện hết 2 tiếng, lúc này Hàn Nghiêu đã đến để hướng dẫn tân binh thấy vậy rất kinh ngạc.

Sau khi huấn luyện xong, Khương Khả mới nhớ ngày hôm qua còn một lượt bốc thăm, liền nhanh chóng lấy đĩa nhỏ ra quay, cuối cùng rút được 20 gói cỏ cầm máu, là một linh thảo cấp trung thường thấy, vô luận là nhân loại hay linh sủng, dùng nó trong một thời gian ngắn sẽ nhanh chóng lành vết thương.

Tuy rằng phần thưởng không phải quá kinh hỉ, nhưng lại rất thực tế, bởi vì cỏ cầm máu có tác dụng chữa trị rất tốt, nên Khương Khả không có đem gieo trồng hết, mà để lại mười hạt để dự phòng.

Vừa mới trồng cỏ cầm máu xong, nhiệm vụ ngẫu nhiên tiếp theo liền đến.

Khương Khả: "Tôi nói này, có cần phát nhiệm vụ ngẫu nhiên thường xuyên vậy không, tôi còn không có thời gian mà phát sóng mỹ thực nữa này."
Nếu không phát sóng mỹ thực thì cậu sẽ không kiếm được điểm.

Nếu không kiếm được điểm thì sẽ không thể mua các vật phẩm bảo mệnh tại cửa hàng của hệ thống.Quả thực là vòng tuần hoàn ác tính.

[Thực xin lỗi, nhưng lần này là một nhiệm vụ khẩn cấp, vậy nên ký chủ có tính xem trước rồi mới phát sóng trực tiếp không?】
Đã nói là gấp rồi, vậy cậu làm sao có thể xem sau khi phát sóng trực tiếp được.

"Mở ra xem trước đi, tôi không tin còn có chuyện gì gấp hơn chuyện kiếm điểm." Khương Khả nói.

Ngay khi Khương Khả vừa nói xong, nhiệm vụ được làm mới ngay lập tức.

[Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Kẻ trộm mèo.


[Giải thích: Bởi vì kế hoạch đột biến, người cố gắng sử dụng Ngân Tê giác để tạo ra hỗn loạn không thành công, hắn đã chuẩn bị cho bước tiếp theo.

Hãy tự bảo vệ mình, đừng để kế hoạch của bên kia thành công, đừng tin tưởng bất cứ ai, nhớ kỹ ích lợi cùng tiền tài có thể khiến ocn người ta bán đứng hết thảy.】
[Nội dung nhiệm vụ: Trong vòng ba ngày, đảm bảo không bị ai bắt được, đồng thời tìm cách tóm được kẻ đứng sau.



Ý đồ dùng Ngân Tê giác để tạo hỗn loạn?
Khương Khả nhảy dựng lên, cậu biết ngay chuyện Ngân Tê giác đột nhiên phát điên không phải là tai nạn mà.

Dù sao thì ở đây cũng là phi thuyền thuộc Quân đội viễn chinh, nếu không phải có người cố ý động tay chân thì làm sao mà một con Ngân Tê giác có thể bất ngờ bị trúng độc mà không rõ nguyên nhân, thậm chí đến nỗi phát điên mà không ai có thể khống chế được.

Bất quá, đảm bảo chính mình không bị ai bắt được.

Khương Khả im lặng, rốt cuộc thì cậu đã trêu ai chọc ai, tại sao lại có người muốn đem cậu đi bán kiếm tiền chứ.

QAQ
[Cho nên kí chủ có muốn từ bỏ nhiệm vụ này không? 】
Từ bỏ cái gì mà từ bỏ, từ bỏ để rồi người ta đến tóm mình sao.

"Trước cứ nhận đi, nhưng còn một việc nữa," Khương Khả xem qua mô tả nhiệm vụ từ đầu đến cuối, cuối cùng nhận thấy một vấn đề mà cậu đã bỏ qua trước đó.

"Đừng tin bất cứ ai, cái này nghĩa là gì.

Có phải người đứng sau là người tôi quen biết hoặc là người tôi đã từng gặp đúng không?"
[Xin lỗi, nhiệm vụ ngẫu nhiên khác với nhiệm vụ cuối cùng không thể nhận trợ giúp.

Ký chủ chỉ có thể tự mình tìm ra đáp án.


"Tôi hiểu." Khương Khả gật đầu.

Quả nhiên là người mà cậu quen biết, hoặc ít nhất đã từng gặp qua, nói cách khác nếu không có "tin tưởng" thì lấy đâu ra "phản bội".

[Tiếp theo ký chủ định làm gì.


"Vẫn còn thời gian," Khương Khả suy xét một chút rồi nói, "Trước tiên không cần quá lo đến chuyện nhiệm vụ, hôm nay chúng ta cứ phát sóng trực tiếp đã.

"
Ai biết được nhiệm vụ lần này nguy hiểm ra sao, tốt hơn hết là kiếm thêm điểm cái đã..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.