Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới

Chương 73: Rời Đi Gia Mã (hết p1)




Cảm ơn bạn 0988901994 và nuissc đã ủng hộ tlt cho truyện!!

-----

" Onii-sama, tiếp theo anh định sẽ làm gì??"

Bàn tay thon vuốt ve khuôn mặt Lâm Minh đang gối đầu lên đùi mình, Mary bất chợt cất tiếng hỏi, ánh mắt cô mang theo một sự mong đợi nhẹ nhàng rằng hắn sẽ ở lại " mái nhà " này cùng mình.

" Tiếp theo sao??"

Lâm Minh nghe vậy bất giác trầm tư, nhớ lại khoảnh khắc khi bản thân vừa đặt chân đến thế giới này.

Sự háo hức, sự mong chờ, sự vui sướng lúc đó như trở về trong con tim hắn, thấp lên chút ánh sáng ấm áp trong màn đêm mù mịt.

" Phải rồi, nếu mọi chuyện đã tạm ổn thì ta có lẽ cũng nên thư giãn. Từ giờ đến khi Ngọc Quỳnh cung mở ra còn đến tận nửa tháng, ta nghĩ mình sẽ đến Liones đế quốc dạo một vòng xem sao. À phải rồi, còn lời hứa đến thăm Âu Lạc thần tộc nữa, chắc sẽ thu hoạch thêm được vài đại đạo hạt giống đây. "

" Vậy à...."

Âm thanh Mary lộ ra chút ý thất vọng, nhưng sau đó lại tiếp tục nở nụ cười dịu dàng mà tiếp tục mát xa đầu cho hắn ta.

" Hai em có muốn cùng ta đi không??"

Lâm Minh dĩ nhiên là biết trong lòng hai cô gái mong mình ở lại bên cạnh họ lâu hơn, tuy nhiên điều đó đối với hắn hiện giờ là không thể, ít nhất phải chờ đến khi đánh bại Hiên Viên thì hắn mới an lòng.

Cho dù hiện tại việc tìm kiếm đại đạo hạt giống đã có Hồn Điện lo liệu nhưng hắn vẫn phải tự tay khiến bọn họ sa đoạ, Hồn Điện chỉ đóng vai trò như một trung gian tình báo mà thôi.

" Dạ không ạ, em thật sự không muốn đi ra bên ngoài chút nào. Ánh mắt của những tên đàn ông kia thật ghê tởm!!"

Mary lắc nhẹ đầu khiến cho mái tóc vàng óng ả cũng đung đưa theo, ở bên dưới Merlin nghe vậy cũng gục gật đầu nhỏ, không biết là đang cố sức nuốt trọn cự vật hay là đồng ý với lời nói của Mary.

" Vậy à!"

Lâm Minh nhắm mắt lại không nói thêm gì, dù sao thời gian bên trong Tu Di giới và bên ngoài cũng rất khác biệt, mười ngày bên ngoài thì cũng chỉ bằng một ngày trong đây, hắn cũng không sợ bọn họ cô đơn.

Khi nào cảm thấy nhớ thì vào đây tạo ra một kết giới thời gian rồi ân ái với nhau là được rồi, cũng không có gì to tát.

Nghĩ đến đây, Lâm Minh lại nhớ đến tiểu huyệt tuyệt vời của Mary và Merlin, khiến cho cự vật thoáng cái lại lớn thêm một vòng, chống lấy miệng nhỏ của Merlin căng cứng, nước bọt chảy ròng ra ngoài.

" Merlin, ta muốn chơi em..."

Póc!!

" Vâng, em luôn sẵn sàng, onii-sama!!"

Dời miệng khỏi cự vật tạo thành một âm thanh dâm đãng, Merlin đứng dậy kéo lên mép váy của mình để lộ ra tiểu huyệt trắng hồng như của bé gái, hiển nhiên ở nơi không có đàn ông nào ngoài Lâm Minh như Tu Di giới này thì mặc nội là thứ không cần thiết rồi.

Chỉ cần hắn thích thì có thể tùy tiện đè lấy bất kỳ cô gái nào trong này ra mà chơi đùa tại chỗ, y phục cũng chỉ là thứ để tăng thêm tình thú mà thôi, và thông thường đều sẽ bị ré rách trong những cuộc làm tình cuồng nhiệt đó

Nửa ngồi xuống để đầu cự vật chỉa ngay tiểu huyệt, Merlin liếm nhẹ môi hồng rồi cắn răng dập mạnh kiều đồn xuống.

Lập tức, cự vật tách ra hai mép hồng, đi qua tầng tầng nếp thịt mà tiến vào trong, thẳng đến khi xuyên phá tử cung đến điểm tận cùng thì mới dừng lại.

Merlin đau đớn thẳng cắn răng, tuy nhiên khi nhìn thấy nét thoả mãn trên mặt của Lâm Minh thì lại nở nụ cười tự hào.

Chỉ cần hắn muốn thì cho dù có bị chơi chết Merlin cũng cam lòng, đây chính là người chủ nhân mà cô đã hiến dâng trọn vẹn tâm hồn và thể xác, mong muốn của hắn chính là lẽ sống của cô.

Ở bên cạnh Lâm Minh, Merlin mãi mãi chỉ là một tiểu tính nô nhỏ bé mặc người chà đạp....

" Ưm... onii-sama....aaaaa....nó vào rồi...cự vật to lớn của anh...ưm...nó vào rồi.....sướ-ng qu-á......aaaaaa!!!"

--------

" Cảm giác dị hợm vê lờ!"

Một ngày sau, Lâm Minh hư không xuất hiện trên bầu trời Tháp Qua Nhĩ sa mạc.

Ánh mắt hắn thoáng quét qua vị trí của Xà Nhân bộ tộc rồi khẽ cười, ở đó có ba đại đạo hạt giống là Mỹ Đỗ Toa, Nguyệt Mị và Nguyệt Ly.

Tuy nhiên Lâm Minh lần này lại không hề có ý muốn ra tay với họ, hắn chỉ đơn thuần là sẽ từ đây mà đi đến Liones đế quốc mà thôi.

Còn ba người đó, hắn muốn để họ gặp được và ở cạnh Tiêu Viêm, giúp hắn thực hiện một âm mưu đen tối đủ khiến đối phương vạn kiếp bất phục.

Đáp xuống bề mặt sa mạc khô nóng, Lâm Minh đưa tay mở ra cánh cổng kết nối đến Tu Di giới.

Từ bên trong, Tiểu Y một thân bạch y thanh tao như tiên tử bước ra, trên mặt treo lấy một nụ cười hạnh phúc khi nhìn thấy hắn.

Bàn tay cô còn dắt theo một bé gái đáng yêu có mái tóc màu xanh ngọc, đôi mắt với ba đồng tử yêu dị.

Cô bé vừa nhìn thấy Lâm Minh thì lập tức cười tươi rói hẳn lên, sau đó buông tay Tiểu Y mà bước nhỏ chạy đến, sau đó phóng người bay vào lòng hắn

" Papa ~~~~~ "

Cô bé này không phải ai khác chính là con gái nuôi của hắn - Thanh Lân, người sở hữu Bích Xà Tam Hoa Đồng đại danh đỉnh đỉnh.

Nói ra cũng đáng xấu hổ, thân làm cha nhưng từ ngày nhận Thanh Lân về thì hắn cũng chằng giành được bao nhiêu thời gian cho cô bé, chỉ toàn giao cho Diệp Vấn và Tiểu Y chăm sóc.

Mặc dù về sau hắn có tìm thêm cho cô bé hai người bạn đồng lứa là Rin và Ran nhưng vẫn cảm thấy có lỗi, cho nên lần này quyết định dẫn theo cô bé đi chơi một chuyến, từng chút một khám phá đế quốc Liones, nơi mà được cai quản bởi đế chế của các Thánh Kỵ sĩ..

Sẵn nói luôn, bởi lần này rời đi Gia Mã và có lẽ không quay về nên Lâm Minh cũng đã tiếp Diệp Vấn đi đến Tu Di giới sinh sống, nhưng hiển nhiên trước đó không thể thiếu một màn ân ái điên cuồng trước mặt Tiêu Chiến rồi.

Nhớ lại vẻ mặt Diệp Vấn lúc đó muốn bao nhiêu dâm đãng thì có bấy nhiêu, quả thật trời sinh chính là một dâm phụ, khiến tinh thần Lâm Minh sảng khoái vô cùng, chơi đối phương đến mức ngất xỉu vài lần thì mới tiếc nuối tạm tha.

Trong nội tâm hắn âm thầm suy nghĩ, một ngày nào đó ở trước mặt Tiêu Viêm mà hung hăng cưỡng gian Diệp Vấn và Huân Nhi một lượt thì chắc vô cùng sảng khoái....

Hắc hắc...hắc hắc hắc!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.