Trọng Sinh Mạt Thế Độc Sủng

Chương 9: thu thập vật tư




Hàn Dực lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Kiều Kiều trợn trắng mắt.
Thật là...... Quá thú vị.
Hàn Kiều Kiều đứng dậy để sát vào hắn, khoanh lại cổ hắn, "Ca ca, chúng ta nhanh bắt đầu thu thập vật tư đi, chờ thiên thạch tới, rất nhiều đồ vật muốn mua cũng không đuợc đâu.


Chúng ta không cho những nguời Hàn gia đó biết, được không?"
hô hấp cô phun ở dưới cằm hắn, ngọt ngào,Hàn Dực có chút mãn nguyện.
"Được, ca ca sẽ tìm người an bài." Hàn Dực vuốt ve sau lưng cô, cách lớp quần áo cảm thụ đường cong duyên dáng của cô.
Hàn Kiều Kiều lại nói: "Ca ca có thể thu mua vũ khí hay không? Lớp da bên ngoài Dị chủng rất cứng, hơn nữa nó còn rất dai, đao kiếm không dễ dàng Làm bị thương đuợc chúng nó, tốt nhất vẫn là sử dụng súng ống, bắn vào lồng ngực cùng đầu. Nga đúng rồi, còn có nuớc, sau khi dị chủng xuất hiện, trong thành phố nước bị ô nhiễm, nhóm nguời đầu tiên tử vong trên cơ bản tất cả đều là chết do bị nước cảm nhiễm."


Cô nói xong này đó, lại lộ ra thần sắc thực không yên tâm , "...... Muốn tàn trữ vũ khí, có phải hay không liền không có biện pháp giấu nguời Hàn gia bên kia ?...... nhưng làm sao bây giờ, bọn họ nhất định sẽ điều tra ca ca......"


Hàn Kiều Kiều biết Hàn Dực đang quản một cái xuởng vũ khí, là Hàn ba ba giao cho hắn , bất quá cái xuởng vũ khí này Hàn gia cũng có mấy thúc bá trong đó cho nên, nếu Hàn Dực muốn động đến đồ vật nhà xưởng, Hàn gia không có khả năng không bắt bẻ.


Hàn Dực dựa nghiêng trên giường lười nhác nghịch tóc cồ, tâm tình không tồi, "Kiều Kiều tin tưởng ca ca sao?"


Hàn Kiều Kiều dùng sức gật gật đầu.
"Vậy không cần lo lắng." Sợi tóc màu nâu , ở trong tay hắn xoay tròn, "Bất quá có một việc, yêu cầu Kiều Kiều hỗ trợ."
Hàn Kiều Kiều khuôn mặt nhỏ lập tức nghiêm túc lên, nhìn về phía Hàn Dực.
"Ca ca cần một tấm bẢn đồ thế giới có dấu hiệu phạm vi thiện thạch, Kiều Kiều làm được không?"


Hàn Kiều Kiều gật đầu, "Có thể."
Chi tiết phạm vi khả năng làm không được, nhưng giản lược trọng tâm không khó, bởi vì lúc sau tai nạn phát sinh , trên Internet lập tức khởi xướng toàn cầu cứu viện, phạm vi hoạt động chính là một bản đồ thế giới, một khi có người được cứu viện, cái vị trí kia liền sẽ xuất hiện một cái biểu tượng tình yêu , con chuột sẽ hiện thị Thông tin như "Estonia, 11 người được cứu " hoặc là "Lít-va, 6 người được cứu "tin tức mọi việc như thế . Liếc mắt một cái nhìn lại, diện tích căn cứ tình yêu che phủ, có thể nhìn thấy rõ ràng một cái hình tròn lấy bắc cực làm trung tâm hướng bốn phía giảm dần, bên ngoài là màu đỏ tình yêu, khoảng cách vòng tròn càng gần địa phương trung tâm, màu đỏ càng ít, đại bộ phận đều là từng mảnh chết và đen.
Thời gian Kế tiếp , hai anh em cùng nhau viết ra danh sách vật tư, Hàn Dực đánh bàn phím, Hàn Kiều Kiều thường thường bổ sung vài câu, hai người thân mật ở trên giường ngốc tới giờ cơm trưa , rồi mới ghé vào cùng nhau ăn cơm xong Hàn Kiều Kiều mới vui vẻ rời khỏi phòng bệnh Hàn Dực.


Hàn Dực chờ muội muội đi ra ngoài, khôi phục bộ dáng lạnh lùng, cầm lấy di động gọi điện thoại.
"Cần vận chuyện một số hàng hoá ân...... việc này tôi không tiện ra mặt. Cùng vụ nổ súng không có quan hệ....... Ngôn Tiếu bên kia tôi sẽ nói với hắn,ngoại trừ nguời của chúng ta, không đuợc để lộ tiếng gió ra ngoài...."
............
Một ngày thực mau qua đi, Hàn Kiều Kiều nằm ở trên giường cảm thấy trong lòng thực kiên định, thực yên ổn. Bất luận là quan hệ với ca ca, hay là chuẩn bị cho mạt thế đều tiến triển rất thuận lợi, cô bắt đầu đối với tương lai càng ngày càng tin tưởng. một đời này cô cùng hắn nhất định có thể ở bên nhau thật tốt, Một đời Một kiếp vui vẻ bình an.


Hàn Kiều Kiều nhìn Mặt Hàn Dực,hướng hắn chớp chớp mắt.
"Ca ca, ngủ ngon."
Hàn Dực không có mở mắt ra, một bàn tay đã vói vào đệm chăn Hàn Kiều Kiều,nhẹ nhàng cầm tay cô. Hai giường bệnh dựa đến như vậy gần, tựa như một giường,Hàn Kiều Kiều cũng cầm tay Hàn Dực , cảm thấy mình hạnh phúc cực kỳ. Có ca ca tại bên người, thật tốt a.
Một đêm vô mộng, Hàn Kiều Kiều ngủ rất khá.
Ngày hôm sau tỉnh lại , Hàn Dực đã không ở trên giường bệnh, Hàn Kiều Kiều mở to mắt mê mang phát ngốc một lát , liền nhìn thấy Ngô tỷ bưng đồ dùng rửa mặt tiến vào.
"Tiểu thư, cô tỉnh ."
Hàn Kiều Kiều xoa xoa mắt, "Tôi như thế nào ngủ lâu như thế?"
Tính cảnh giác vẫn luôn không tồi, hơi có gió thổi cỏ lay là có thể lập tức tỉnh lại, là cái loại nháy mắt thanh tỉnh, khi nguy hiểm tiến đến không có thời gian mơ hồ. Không nghĩ tới trở về truớc mạt thế , chẳng những thân thể thể chất kém trở lại, tính cảnh giác cũng suy giảm. Ai.
Ngô tỷ đã cho kem đánh răng vào cho cô.
"Tiểu thư cũng không nghĩ, ngày hôm qua cô 3 giờ rưỡi liền tỉnh, sau đó hôn mê qua đi, cũng bất quá ngủ ba, bốn cái giờ, thân thể cô còn chưa có khỏi hoàn toàn đâu, ngủ nhiều mới dưỡng tốt thân thể a, sau khi về nhà cũng phải nghỉ ngơi nhiều, đi ngủ sớm một chút, tối nay bắt đầu......"


Hàn Kiều Kiều mơ mơ màng màng đi vào buồng vệ sinh, một bên đánh răng một bên mồm miệng không rõ hỏi: "Ca ca tôi đâu?"
"Thiếu gia đi làm kiểm tra Thân thể rồi, nếu không có trở ngại, hôm nay chúng ta là có thể xuất viện." Ngô tuyết lan đầy mặt tươi cười, "Nguyên bản bác sĩ muốn vào kiểm tra thiếu gia nhưng thiếu gia không cho bác sĩ tiến vào, đây là không muốn phiền đến giấc ngủ của tiểu thư đâu. Hàn Kiều Kiều phun ra bọt trong miệng , thực kinh ngạc, "Hôm nay xuất viện? Chính là vết thuơng của ca ca còn chưa có tốt đâu."


Ngô tuyết lan đã bắt đầu thu thập đồ vật, "Bệnh viện không tốt bằng ở trong nhà a, nơi nơi đều là mùi nước thuốc ,ngửi lâu rồi, không bệnh cũng cảm thấy chính mình bị bệnh."


Hàn Kiều Kiều nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng đúng, vết thuơng Hàn Dực hiện giờ chỉ cần hảo hảo dưỡng là được, đổi dược cô sẽ Làm, không cần phiền đến bác sĩ. Chủ yếu chính là, mạt thế lập tức liền đến, ở bệnh viện rất nhiều chuyện đều không có phương tiện.


Cô rửa mặt xong, trực tiếp khoác kiện áo choàng liền đi ra ngoài. Ngô tỷ thấy Hàn Kiều Kiều muốn ra cửa, hướng bên ngoài hô: "Tiểu trình, tiểu gì, các ngươi đi theo tiểu thư. Đừng đi quá xa a." Cuối cùng một câu là hướng về phía Hàn Kiều Kiều kêu.


Ngoài cửa không thấy A Hành, lại nhiều thêm bốn khuôn mặt bảo tiêu, Hàn Kiều Kiều hai bên nhìn nhìn, hỏi: "Ca ca ta đi nơi nào làm kiểm tra rồi?"
Trong đó một người biết,Hàn Kiều Kiều liền nói hắn dẫn đường, sau lưng một người bảo tiêu. Kiếp trước rõ ràng phiền chết những người này, đời này lại bởi vì tâm tính không giống nhau, ngược lại có chút đắc ý, bởi vì những người này đi theo chính mình, chứng minh ca ca thực quan tâm chính mình sao.
Trong lòng cao hứng, lại không nghĩ rằng, Lúc xuống cầu thang gặp phải nguời không muốn gặp.
Tô Tuyết nhìn thấy Hàn Kiều Kiều,hơi sửng sốt, thực mau lộ ra biểu tình vui sướng.
"Kiều Kiều, cậu không có việc gì thật tốt quá, mình trước đó tới thăm cậu ,nhưng Ngô tỷ nói thân thể cậu không thoải mái tạm thời không thể gặp người, làm mình lo lắng cả đêm."


Cô ta tự nhiên đi tới, kéo tay Hàn Kiều Kiều , quan tâm hỏi cô: "Hiện tại nhìn cậu không có việc gì, mình liền an tâm rồi, gọi điện thoại cho cậu không ai tiếp, nhắn tin cũng không trả lời thật là hù chết mình......"
Hàn Kiều Kiều động tác có chút cứng đờ rút tay về, trả lời: "Nga...... di động bị quăng hỏng rồi."
Tô Tuyết cảm thấy Hàn Kiều Kiều thái độ có chút lãnh đạm, cảm giác quái quái, cô ta nghi hoặc đánh giá Hàn Kiều Kiều, mặt lộ vẻ ưu tư, "Cậu hiện tại cảm giác như thế nào?...... Thân thể còn khó chịu không?"
Hàn Kiều Kiều thật sự một chút cũng không muống giải thích,giơ tay chỉ hướng băng gạc quấn trên đầu , "Vẫn rất đau, cho nên hiện tại đi tìm bác sĩ, gặp sau."
Tô Tuyết sửng sốt.
Bởi vì Hàn Kiều Kiều nói xong, liền trực tiếp từ bên người mình đi qua, trực tiếp rời khỏi!


Tô Tuyết đứng tại chỗ, vừa khó hiểu, vừa xấu hổ, có chút tức giận,không hiểu tại sao Hàn Kiều Kiều lại đối với mình như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.