Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương

Chương 22: Kinh hãi




" Các em trật tự, hôm nay chúng ta có tiết kiểm tra Anh Ngữ, mọi người ổn định chỗ ngồi.

Giọng nói êm tai, của vị nữ giáo sư khoảng 31 tuổi," tuy nàng đã 31 tuổi, nhưng nhìn vị giáo sư này vẫn còn rất trẻ, giống như là mới hai mươi bảy, hai mươi tám vậy." rất nhiều lão sư theo đuổi nàng, thậm chí là nghĩ đủ mọi cách, nhưng đều bị nàng từ chối.

Nàng đưa cho một nam sinh, rồi phát bài kiểm tra cho mọi người.

Dương phàm liếc qua bài kiểm tra, hắn lắc đầu, Ngọc nhi hôm nay lại chuyển qua ngồi cùng hắn, thấy hắn lắc đầu, nàng lại nhìn từng câu của bài." nàng cũng cảm thấy bài kiểm tra này cũng hơi khó.

- Dương phàm, nếu anh thấy khó câu nào thì hỏi em.

- Ngọc nhi! không phải là ta thấy đề khó, mà là quá dễ.

Ngọc nhi tròn mắt," đề này mà hắn cũng bảo là quá dễ, đến nàng cũng chưa chắc đã làm được hết các câu." nàng định nói gì, thì thấy Dương phàm đã làm bài rồi, nàng cũng không nói nữa, mà làm bài của mình.

Dương phàm là người nộp bài đầu tiên, hắn làm bài chỉ chưa đầy hai mươi phút." mọi người cùng vị giáo sư đều trợn tròn mắt, hắn nộp xong thì quay về chỗ của mình." cũng chẳng quan tâm mọi người nhìn hắn như thế nào.

- Dương phàm! anh không kiểm tra lại bài của mình sao? Đến em còn cảm thấy hơi khó, sao anh có thể làm được? " Ngọc nhi thấy hắn nộp sớm như vậy nàng cũng không nhịn được hỏi hắn.

- Ngọc nhi ngốc! ta nói nàng ngốc, thì nàng đừng có ngốc như vậy được không, chẳng lẽ nàng lại không tin ta sao. Dương phàm nói.

" Ứ. Năm năm học cùng nhau, nàng luôn giúp hắn học tập, chẳng lẽ nàng lại không bằng hắn." nàng không thèm nói với hắn nữa, nàng tiếp tục làm bài." Dương phàm thấy nàng không thèm nói với hắn nữa mà tiếp tục làm bài." hắn cười khổ, chỉ là tiếng anh của học sinh hắn nào có để vào mắt." hắn tinh thông bốn thứ tiếng đó là: Tiếng Anh, Pháp, Nhật, Nga." chỉ là một bài kiểm tra đâu làm khó được hắn.

Sau khi tất cả đều nộp bài kiểm tra xong, Dương phàm thì vẫn ngồi uất ơ." Ngọc nhi nhịn không được hỏi.

- Dương phàm! thật sự là anh có làm được bài không đó. tuy nói bài kiểm tra nhưng nó lại liên quan đến lúc mình tốt nghiệp đó." thật sự là nàng rất lo cho hắn.

- Ngọc nhi! nàng không tin ta sao.

- Không phải? mà là...

- Được rồi, nếu nàng không tin vậy thì chúng ta đặt cược đi?" đột nhiên Dương Phàm nghĩ ra chuyện gì đó, hắn nói.

- Đặt cược? vậy đặt cược như thế nào đây." nàng rất tự tin nói.

- Nếu ta không đạt được 350 điểm, thì nàng muốn ta làm gì, ta cũng sẽ làm, bất cứ chuyện gì. Nếu ta đạt được trên 350 điểm vậy thì nàng phải." nói đến đây Dương phàm nhìn chằm chằm vào bộ vị mẫn cảm của nàng mà cười rất đê tiện.

Nhận thấy ánh mắt của đối phương, nhìn chằm chằm vào bộ vị mẫn cảm của mình, nàng đỏ mặt nói lí nhí.

- Lưu manh!

- Thế nào nàng có dám không, nếu ta thắng," nàng nhất định phải để ta sờ ngực một cái. hắn nói nhỏ vào tai nàng.

Nàng ngại đến đỏ mặt như gấc." cuối cùng nàng cũng gật đầu đồng ý, vì nàng tin chắc chắn Dương phàm sẽ không đạt được 350 điểm." Dương phàm thì cười thầm, hắn chuẩn bị được nếm thử cảm giác của bộ ngực kia. Mọi người trong phòng học đều ngồi chờ vị nữ giáo sư thông báo kết quả của bài kiểm tra, vì nàng không có rời đi mà ngồi tại đây chấm điểm.

Ba mươi phút sau, nàng trả lại bài kiểm tra cho mọi người." Ngọc nhi thì vui mừng vì số điểm của mình, nàng được 372 điểm, nàng là lớp trưởng của lớp đương nhiên là điểm của nàng sẽ cao rồi." chỉ có duy nhất là Dương phàm không có bài của mình.

" Các bạn học," trên tay tôi đang cầm là bài của bạn học Dương phàm, số điểm của bạn học này là," 500 điểm tròn, mọi người cố gắng học tập." Dương phàm em có thể chia sẻ với các bạn học không?

" Cái gì! 500 điểm, mọi người bị con số này làm cho kinh hãi.

" thật ra em chỉ thấy bài kiểm tra này rất dễ thôi.

" Cái gì! tên này cũng quá kiêu căng quá rồi, nói như vậy chẳng phải nói bọn họ đều ngu ngốc sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.