Trọng Sinh Đại Đạo Tặc

Chương 34: Tìm phòng ở




Sau khi bán xong trang bị, Lục Ly phát tin tức hỏi thăm “Úy Lam Hải Phong” một chút về tình hình tiến triển ở bên kia, sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, liền thoát ra đi ngủ.

Ngày hôm sau là cuối tuần, ngoài trời vừa sáng, Lục Ly cùng em gái ăn chút điểm tâm đơn giản, rồi rời nhà đi ra ngoài tìm phòng ở.

Từ góc độ xã hội học mà nói, từ sau khi chế độ tư hữu xuất hiện, nhân loại liền không thể tránh khỏi xuất hiện hai cực phân hoá, theo đó là khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển, điểm này cũng sẽ không thay đổi, thậm chí sẽ càng ngày càng nghiêm trọng.

thế kỷ 23 bây giờ, giàu nghèo chênh lệch không chỉ không có tiêu trừ, ngày càng xuất hiện nhiều khu dân nghèo cùng khu bình dân, khu người giàu có, địa phương này có ba loại, tuy rằng trên hồ sơ dân sự không có phân chia như vậy, nhưng thực tế lại là như thế.

Khu dân nghèo là chỗ ở của người không nghề nghiệp, dựa vào cứu tế của chính phủ miễn cưỡng sinh hoạt, không có giáo dục cùng quyền lợi chữa bệnh. Anh em nhà họ Lục sở dĩ sống được gian nan như vậy, là vì Lục Ly cho em gái cơ hội đến trường, hi vọng có một ngày nàng có thể tìm được công việc tốt, gả đến khu bình dân, thậm chí khu người giàu có bên kia.

Khu bình dân là tầng lớp công nhân, hoặc là nói là tầng lớp thu nhập thấp phần lớn giao nộp thuế khoán không được cái gì, thế nhưng bởi vì có thể tạo ra giá trị xã hội, cho nên có quyền lợi công dân nhất định, điều kiện sinh hoạt so khu dân nghèo cũng tốt hơn nhiều.

Về phần khu người giàu có, dân số ít nhất, một đám người nắm giữ hầu như sở hữu tài phú xã hội, tự nhiên có thể hưởng thụ càng nhiều quyền lực.

Trong tài khoản hiện tại của Lục Ly có hơn bốn vạn hiện thực tệ, mua phòng là không cần suy nghĩ, cho dù là không mua được tại khu bình dân, thế nhưng thuê phòng cũng tuyệt đối không có vấn đề.

Bọn họ hiện tại đang ở khu bình dân tìm phòng ở, trị an phải tốt, muốn ở gần trường học, tiêu phí thì càng thấp càng tốt......

“Anh, ngươi nhìn kìa ban ngày ban mặt nơi này đều có cảnh sát” Lục Hân ngạc nhiên chỉ cho Lục Ly xem.

Tiểu em gái Lục gia là người đẹp, thiên sinh lệ chất, từ nhỏ đã có cảm giác không an toàn, may mắn anh hai của nàng thật có thể đánh nhau, cũng có tên, có tiếng trong khu dân nghèo nên có thể yên ổn lớn lên.

“Bởi vì bên này gần khu dân nghèo chúng ta, cho nên quản chế nghiêm khắc một ít,” Lục Ly giải thích, đáp án này đúng thật là đả thương người ta, khiến Lục Hân cảm giác cảnh sát thật thân thiết kia, thật ra là để phòng bị mấy người khu dân nghèo bọn họ gây rối.

“Anh hai, nếu chúng ta ở bên này tìm phòng trọ ở, thì chúng ta đây vẫn là dân nghèo sao?” cô gái nhỏ đầy mặt mong chờ.

“Hân Hân, chúng ta sở dĩ là dân nghèo, không phải bởi vì chúng ta ở tại khu dân nghèo, mà là bởi vì chúng ta không có tiền, một khi chúng ta có tiền, chúng ta tự nhiên sẽ không là người nghèo nữa,” Lục Ly đáy lòng âm thầm thề, đời này cũng sẽ không khiến em gái bởi vì thân phận mà tự ti.

“Đúng vậy, anh hai thật lợi hại, mới hai ngày đã kiếm được nhiều tiền,” anh hai luôn luôn là lợi hại nhất, mỗi lần khen anh hai là đôi mắt của cô lại phát sáng.

“Hân Hân, chúng ta không ở nơi này tìm phòng ở,” từ lời nói làm cho cảm xúc của hắn sục sôi lên, ánh mắt nhìn Đông Tây Nam Bắc không biết như thế nào, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nói:“Đi, chúng ta đi qua khu người giàu ở!”

“Anh, thật sự sao?!” sau khi vui vẻ, Lục Hân lại bắt đầu chần chờ hỏi,“Nhưng mà anh hai, chúng ta tiền đủ sao, nhưng phải tính toán về sau nữa...... nếu như, nếu như sau này một ngày nào đó không kiếm được tiền, vậy biết làm sao được?”

Cô gái nhỏ lo lắng là bình thường, rất chi thường tình.

Nhưng là nàng không biết, hắn sợ nhất là bị em gái nghi ngờ. Gì cơ? về sau anh hai không kiếm được tiền, điều này là điều không thể xảy ra!

Tuy nhiên, Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy muốn chuyển đến khu người giàu có bên kia cũng rất không sai, bên kia điều kiện sinh hoạt thật sự là rất tốt, khu dân nghèo bên này nhìn qua chính là địa phương hai trăm năm trước đợi phá bỏ, khu bình dân cũng chính là trình độ ngoại ô, khu người giàu có bên kia mới chính là xứng đáng với hai trăm năm khoa học kỹ thuật phát triển này.

Ngồi xe buýt, Anh em nhà họ Lục trực tiếp xuất phát tới khu người giàu có.

Khu người giàu có diện tích rất lớn, thế nhưng lượng người lại không nhiều, hơn nữa trừ một ít khu vực đặc biệt, không có nhiều nhà cao tầng, khu dân ở khắp nơi đều là cây xanh, thậm chí còn có thực vật rất quý hiếm hai trăm năm trước cũng đã bị tuyệt chủng.

Bảo tồn ADN của động thực vật hai trăm năm trước, đã dần dần được nhân loại phục nguyên thành công, rất nhiều khu biệt thự trang thích hợp cho nghỉ dưỡng ở bên trong khuôn viên của khu người giàu có.

“Các ngươi muốn thuê phòng ở đây sao?” Nhân viên tiếp tân phần lớn đều đến từ khu bình dân, cũng không có ánh mắt khinh bỉ nhìn người nghèo, chỉ là có điều khó xử nói:“Dựa theo quy định của chính phủ, muốn ở trong này định cư mà nói, trong tài khoản phải có được một trăm vạn phí bảo đảm.”

“Một trăm vạn sao,” Lục Ly nhất thời liền nản lòng.

“Anh hai, kia coi như thôi đi,” Lục Hân lắc lắc cánh tay Lục Ly, nhỏ giọng nói.

“Thật ra các ngươi có thể đi thành thị đại học bên kia,” Nhân viên tiếp tân nhắc nhở nói.

“Đúng vậy,” Lục Ly giật mình, muốn sinh hoạt hoàn cảnh tốt, không hẳn nhất định phải hướng người giàu có khu bên này.

Lúc trước thời điểm chọn địa điểm đại học thành náo loạn một phong ba rất lớn.

Đó là hơn bảy mươi năm trước, lúc trước chính phủ muốn kiến tạo khu gọi là thành thị đại học, tính toán đem toàn bộ đại học quy hoạch lại cùng một chỗ.

Vốn là tính toán chọn ở khu người giàu có, chung quy lại ai cũng có ý nghĩ đem trường học về chính cửa nhà mình để xây, thành viên nghị viện đều là người khu người giàu có.

Cũng không hề ai nghĩ đến, thường dân cũng người nghèo luôn luôn nhẫn nhục chịu đựng lại phản ứng to lớn như vậy, nhà máy không có ai, trường học không có ai, thuỷ điện gián đoạn, giao thông gián đoạn, ngay cả quân đội cũng lâm vào hỗn loạn, vài tên nghị viên danh sách ám sát.

Dưới sự không hề nề nà, có người đề nghị đem xây thành đại học ở giao giới khu bình dân cùng khu người giàu có.

Tuy rằng tranh luận vẫn tiếp tục, thế nhưng hỗn loạn rốt cuộc vẫn là bình ổn xuống, thành đại học trở thành một nơi ngăn cách giữa khu bình dân và khu người giàu có, vừa có không gian bình dân sinh tồn, lại có điều kiện sinh hoạt tốt.

Thời điểm anh em nhà họ Lục đi đến bên này thì đã 11h buổi sáng, Lục Ly tính toán đi trực tiếp qua xem khu biệt thự Công hội Tinh nguyệt bên kia, hắn đi qua bên kia, đối với đường lối bên đó thì cũng tương đối hiểu rõ.

Đây là một khu biệt thự nhiều cây xanh, phía trước là bốn tòa nhà lớn, mặt sau chính là khu dân cư.

Lục Ly kéo Lục Hân, lướt qua những cái bảng quảng cáo môi giới, trực tiếp xuyên qua văn phòng vào khu dân cư.

“Anh, nghe nói trong đây là giới thiệu môi giới phòng ở, nhà ở, chúng ta sao không đến nhờ bọn họ hỗ trợ,” Lục Hân lắc lắc đầu, còn đầu quay lại ý muốn nhìn mấy phòng bất động sản bên kia.

“Em gái ngốc, phòng giới thiệu đều là gạt người, đem phòng xấu nhất, tồi tàn nhất cho thuê trước, còn lại tốt thì lần sau mới càng cho thuê đi, một số phòng giới thiệu khác càng tệ hơn, thậm chí sẽ cùng chủ nhà hợp tác để lừa người, cho nên không tìm qua môi giới mà nói, ngàn vạn lần không không cần qua môi giới,” Lục Ly tỏ gia trưởng, đối với em gái hắn như một tờ giấy trắng cần dạy bảo thêm.

Cô gái nhỏ Lục Hân không có chút hoài nghi nào, nhìn mấy người môi giới kia trong phòng bất động sản với ánh mắt phòng bị.

“Chúng ta làm như thế nào để biết ở đâu có phòng cho thuê đây?”

“Có hai loại phương pháp, một là trên mạng tìm, hai là xem trong tờ rơi dán bảng tuyên truyền của khu dân,” Thời điểm kiếp trước, Lục Ly cũng mang theo em gái chuyển ra khu dân nghèo, chẳng qua là ở bình dân khu, hơn nữa sinh hoạt cũng không phải rất tốt, bằng không sẽ không bởi vì không có tiền mà không thể cấp tiền cho em gái chữa bệnh.

“Chúng ta muốn tìm theo trên mạng sao?”

“Hình ảnh trên mạng phần lớn là giả, không bằng thực tế đi tìm cho rõ ràng, chúng ta đi qua bảng tuyên truyền trước,” Mấy trăm năm sau, thói quen của mọi người vẫn không có thay đổi, bên cạnh bảng tuyên truyền điện tử thì vẫn có một khu đất trống họ để bảng tuyên truyền đơn giản tại đó, chuyên sử dụng cho việc dán tờ rơi cũng như quảng cáo.

Thu máy tính second-hand, mũ trò chơi giải lập, phòng khám trị liệu ngoan tật, đương nhiên, cũng có phòng ốc cho thuê lại hoặc tìm người thuê chung.

Hai anh em chen chúc nhau tại một chỗ, tham thảo mấy tờ dán tin tức này xem có cái nào thích hợp hay không, đang chuẩn bị bắt đầu gọi điện thọai, liền nghe từ phía sau có người không kiên nhẫn nói:“Các ngươi nhìn đủ hay chưa, có thể hay không tránh trước ra để cho ta dán đồ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.