Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 26




Ngọc Chương nhìn chằm chằm đám thanh niên nam nữ đi xuống từ phi cơ, trong lúc nhất thời có chút ngây người, “Bọn họ là học sinh của Exxon?”

Hạ Mạt không quá để ý ngắm một cái, đáp: “Ân, hẳn là cấp trên.”

“Trong nhà của những hài tử đó rất có tiền?”

Hạ Mạt quay đầu nhìn hắn, “A?”

Ngọc Chương lấy lại tinh thần, liên tục vẫy tay, “Không có gì, chúng ta đi thôi.”

Hạ Mạt không để phản ứng của Ngọc Chương ở trong lòng, cậu lôi kéo Ngọc Chương quẹt thẻ tiến vào trường học, ngựa quen đường cũ tìm đến chỗ báo danh, ấn xuống dấu tay, thuận tiện lấy hai bộ trang phục huấn luyện, hai bộ quân trang, hai bộ áo ngủ cùng với đồ dùng vệ sinh.

Phụ trách báo danh là một nữ beta táo bạo, bộ dáng của Hạ Mạt rất dễ nhìn, miệng lại ngọt, thái độ của cô thoải mái hơn trước một ít, “Phòng đều là bốn người một gian, nếu không có yêu cầu đặc thù, phòng của em chính là a-78, đây là thẻ phòng, cất kỹ.”

A-78?!

Cư nhiên là A-78?!

Cậu vô cùng quen thuộc với số phòng này, đời trước Randall sống ở nơi này! Nguyên bản còn tưởng sẽ phải tốn một phen công phu để tiếp cận hắn, không nghĩ tới trời cao cư nhiên cho cậu một cơ hội như vậy!

Hạ Mạt quả thực khó có thể ức chế kích động lúc này, cậu run rẩy tiếp nhận thẻ phòng từ trong tay nữ beta, thành khẩn nói: “Cám ơn học tỷ!” Sau đó khom lưng đem tất cả những thứ mới nhận được cho vào nhẫn không gian, lôi kéo ba ba đến thẳng chỗ xe ngắm cảnh của trường học.

Ngọc Chương chưa từng đi đến trường cao cấp học, bởi vậy phi thường mới lạ với xe ngắm cảnh, hắn ngồi ở trên ghế, hai tay nắm tay cầm bên cạnh ghế, ánh mắt xinh đẹp hưng phấn đánh giá xung quanh.

Hạ Mạt chú ý tới phản ứng của Ngọc Chương, trên mặt tuy rằng không có quá nhiều biểu tình, trong lòng lại chua lại đắng.

Cậu từng ở chỗ này bốn năm, lại chưa từng ngồi xe ngắm cảnh. Lúc ấy cậu cố chấp cho rằng loại này xe chỉ có người nghèo mới có thể ngồi, vì mua phi cơ để giữ thể diện trước mặt đồng học, lừa đi tất cả tích góp của ba ba.

Hiện tại nhớ lại, chỉ cảm thấy trước kia chính mình vừa cố chấp lại đáng buồn.

“Loại xe này là miễn phí?” Hai mắt Ngọc Chương tỏa sáng nhìn cảnh vật từ từ chạy ra sau ngoài xe, hạ giọng hỏi.

“Ân.”

Ngọc Chương không tự giác cảm thán, “Exxon không hổ là trường học cao cấp nhất trên tinh cầu, ngay cả cái này cũng có thể cung cấp cho học sinh. Ta còn tưởng rằng trường học lớn như vậy, ta phải mua phi cơ cho con……”

Nguyên lai ba ba đã nghĩ đến chuyện này, hốc mắt Hạ Mạt đau xót, đè lại mu bàn tay của Ngọc Chương, “Con dùng phi cơ để làm gì? Trường học tuy rằng lớn, nhưng xe ngắm cảnh miễn phí rất nhiều, trên cơ bản là năm phút đồng hồ một xe.”

“Ta chỉ là lo lắng.”

“Ba cứ yên tâm đi.”

“Ba ba biết.”

Hai phụ tử tựa vào nhau, xe ngắm cảnh chậm rãi đi về phía trước.

Hai bên đường sạch sẽ rộng mở, khi thì đi tới tốp năm tốp ba học sinh, thật xa nhìn thấy hai người trên xe ngắm cảnh, không khỏi nhìn bằng ánh mắt cổ quái.

Ngọc Chương chú ý tới ánh mắt đánh giá của họ, lại không có nghĩ nhiều, thế nhưng trên đường đi tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cổ quái này xem bọn hắn, hắn liền cảm thấy có chút kỳ quái.

Đối diện có một chiếc xe ngắm cảnh đi tới, bên trong một người đều không có.

Ngọc Chương cũng không phải không nhãn lực, rất nhanh liền phát hiện vấn đề, “Xe này tuy rằng miễn phí, nhưng mọi người bình thường đều không ngồi nó đúng không?”

Hết chương 26.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.