Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 48: Vương bà bán qua, mèo khen mèo dài đuôi!




Nhìn biểu tình hung tợn ánh mắt sắc bén của Hạ Thiên Tịch, con ngươi màu bạc của Lăng Thần trầm mặc, nháy mắt một cái độ ấm giảm xuống lợi hại, hiện tại tuyệt đối là -1.000 độ.

Mỹ thiếu niên cuộn cuộn thân thể lạnh run cầm cập, vẻ mặt ủy khuất cộng đáng thương, một đôi mắt to tròn ngập nước, ai oán nhãn thần quả thực làm cho người ta không nỡ nhìn thẳng.

Hạ Thiên Tịch dám khẳng định, mỹ thiếu niên này tuyệt đối là con rùa, nếu sau lưng hắn có thêm cái mai, hắn tuyệt đối sẽ rúc vào bên trong mai không bao giờ đi ra.

Mỹ thiếu niên mở đôi mắt to sáng lấp lánh, hốc mắt ngập nước nhìn Hạ Thiên Tịch, vẻ mặt biểu tình sợ hãi các ngươi đừng tới đây cưỡng gian ta, nhỏ giọng nói "Ta...ta đi là được." Mỹ thiếu niên nói xong, lập tức xoay người bước đi, cho dù y thực thèm muốn cái quả kia, nhưng là mạng nhỏ vẫn là quan trọng nhất.

Người kia cho hắn cảm giác quả thực quá khủng bố.

"Đứng lại." Hạ Thiên Tịch lớn tiếng kêu lên, quay đầu ánh mắt hung tợn trừng Lăng Thần, biểu tình trên mặt quả thực quá dữ tợn, nhịn nửa ngày cuối cùng chỉ phải bất đắc dĩ nói "Được, ta biết ta là của ngươi, ngươi không nên tùy hứng."

Sao lại có cảm giác y đang dỗ trẻ con chứ?

"Hừ." Lăng Thần lúc này mới lãnh diễm cao quý hừ một tiếng, phượng mâu bạc sắc híp lại nhìn Hạ Thiên Tịch nói "Vậy ngươi không thể nhìn nam nhân dư thừa khác, không, nữ nhân cũng không được."

Ngữ khí chua như dấm này thật không phù hợp với hình tượng lãnh diễm cao quý không phải sao?

"Được, được, ta biết rồi, ta cam đoan ta ai cũng không nhìn, ta chỉ nhìn ngươi." Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ trợn trắng mắt, rõ ràng bọn họ đều không có kết giao được không?

"Ân." Lăng Thần thập phần trịnh trọng gật gật đầu.

Hạ Thiên Tịch "..."

Chúng ta thật sự không có kết giao không phải sao?

Rốt cục bình ổn được gia hỏa cả người đầy lãnh khí này xong, Hạ Thiên Tịch hướng tới thiếu niên cả người đang run rẩy bị y kêu dừng lại khi nãy.

Mỹ thiếu niên vừa thấy Hạ Thiên Tịch đi tới, khuôn mặt xinh đẹp đều nhanh muốn khóc, cả người lạnh run quả thực giống như bị người khác bắt nạt.

Nội tâm Hạ Thiên Tịch dâng lên một cỗ cảm giác tội ác nồng đậm, y rõ ràng chưa làm cái gì đúng không?

Khóe miệng run rẩy, Hạ Thiên Tịch đi đến bên người mỹ thiếu niên, trong tay cầm quả đào đưa cho hắn nói "Từ nay về sau chúng ta chính là đồng bọn."

Mỹ thiếu niên nhìn trái đào trong trắng lộ hồng trước mắt, hương vị tản ra ngọt ngào, phi thường dễ chịu, mỹ thiếu niên hít hít cái mũi, ánh mắt rất muốn ăn nhìn Hạ Thiên Tịch nhưng lại không dám đi tiếp, vẻ mặt đầy rối rắm.

Làm sao lại đáng yêu như vậy chứ? Thật sự là càng nhìn càng muốn bắt nạt.

Hạ Thiên Tịch xấu xa nghĩ nói "Chỉ cần ngươi đồng ý trở thành đồng bọn của ta, từ nay về sau mỗi ngày ta sẽ đều cho ngươi ăn trái cây được không?"

Tuyệt đối là ngữ khí đại hôi lang dụ dỗ tiểu bạch thỏ!

Mỹ thiếu niên chớp chớp đôi mắt, đột nhiên quay đầu ánh mắt thật cẩn thận nhìn Lăng Thần một cái, thấy cái người tản mát ra hơi thở lạnh băng kia không tỏ vẻ gì, hắn lập tức từ trong tay Hạ Thiên Tịch tiếp nhận quả đào, hai chân lập tức chạy cách xa Hạ Thiên Tịch khoảng ba thước răng rắc răng rắc ăn đào, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thần sắc thỏa mãn.

Hạ Thiên Tịch "..."

Thật muốn nhìn trời cuồng hét, ta thật sự sẽ không cưỡng gian ngươi!

Đinh!

Hệ thống thông báo: Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng một mảnh linh quả, ba viên bách chuyển đan.

Hạ Thiên Tịch mừng như điên lập tức đi thăm dò không gian muốn biết linh quả được thưởng là gì? Không nghĩ tới cư nhiên là một mảnh đỏ sắc dâu tây! Y thích nhất là dâu tây!

"Oa! thơm quá."

Bỏ xuống tinh hạch bị hấp thu hết năng lượng không còn phát ra quang mang, Hạ Thiên Tịch nhanh chóng hai ba bước nhảy đến cửa động, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn tảng thịt nướng trên đống lửa, nước miếng thẳng tắp lan tràn.

"Tĩnh Dạ, ngươi quả thực quá tuyệt vời, nếu ai lấy được ngươi mới là chân chính có phúc a!" Này tuyệt đối là vợ người ta, phi thường phi thường phù hợp điều kiện tiêu chuẩn vợ người ta, lên được chiến trường, xuống được phòng bếp, còn phi thường hiền huệ.

Từ sau khi dùng một trái đào dụ dỗ Tinh Dạ, Hạ Thiên Tịch cảm thấy quyết định của mình quả thực quá chính xác.

Tinh Dạ biết nấu cơm, đương nhiên, bọn họ hiện tại không thể nấu cơm, nhưng là thủ pháp nấu ăn của Tinh Dạ đặc biệt tốt, hơn nữa trên người hắn mang đủ loại gia vị, từ sau khi Tinh Dạ đến đây, mỗi ngày Lăng Thần đi ra ngoài săn thú, tìm kiếm một ít ma thú biến dị nhưng lại không có độc tố, sau đó giao cho Tinh Dạ nấu nướng, ba người bọn họ mỗi ngày đều có mỹ thực để ăn, không bao giờ phải dùng cái dịch dinh dưỡng hương vị quái dị kia nữa, hơn nữa mỗi ngày sau khi ăn xong còn có trái cây tráng miệng.

Trong vài ngày, Hạ Thiên Tịch lại hoàn thành một ít nhiệm vụ nhỏ, lại thu hoạch một ít mảnh linh quả, hiện tại trong không gian không chỉ có quả táo, đào, dâu tây, còn có chuối, quýt, nho...khoan!

Bọn họ ba người ở trong rừng rậm Tử Vong tuyệt đối không phải là chịu tội, tuyệt đối là hưởng thụ, Hạ Thiên Tịch mỹ tư tư nghĩ.

Ma pháp của y cùng mỗi ngày biến ra hoa quả, Tinh Dạ tuy rằng rất hiếu kì, nhưng là hắn trước nay đều không có hỏi qua, Hạ Thiên Tịch cũng không nói gì, dù sao bọn họ sau khi ra khỏi nơi này sẽ tách ra, có điều Hạ Thiên Tịch tin tưởng Tinh Dạ sẽ tuyệt đối không đem bí mật của bản thân nói ra ngoài.

Tại thời điểm còn khoảng một tháng thời gian, Hạ Thiên Tịch mỗi ngày an vị ở trong động hấp thu năng lượng, tinh hạch hệ thủy y kiếm được cũng vơi dần, hiện tại thời gian một tháng còn ba ngày, y đã thăng cấp thành chiến sĩ cơ giáp cấp hai, chỉ cần thời gian kế tiếp thăng lên cấp ba là được.

Trong mười ngày, Lăng Thần phụ trách mỗi ngày ra ngoài liệp sát ma thú cùng tang thi, thu hoạch được tinh hạch thủy hệ sẽ cho Hạ Thiên Tịch hấp thu thăng cấp, thổ hệ sẽ cho Tinh Dạ đổi lại khi Tinh Dạ kiếm được tinh hạch hệ thủy sẽ cho Hạ Thiên Tịch để y thăng cấp, mà Tinh Dạ trong thời điểm Hạ Thiên Tịch hấp thu năng lượng tinh hạch thăng cấp hắn sẽ thủ tại cửa động trấn giữ, phòng ngừa tang thi cùng ma thú.

Dù sao Lăng Thần cùng Tinh Dạ đều là chiến sĩ cơ giáp cấp ba, bọn họ hiện tại cũng không vội vàng thăng cấp.

"Ta là muốn lấy người khác." TInh Dạ nho nhỏ giọng cãi lại.

"Ta lấy ngươi cũng phi thường hạnh phúc." Lúc này Lăng Thần đang ở bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần vừa thấy Hạ Thiên Tịch đình chỉ hấp thu năng lượng, lập tức ba ba tiến lên xum xoe.

Một khuôn mặt trung khuyển thật sự là phi thường nhộn nhạo!

Nhìn tên ngốc trước mặt Hạ Thiên Tịch run rẩy khóe miệng, vì sao y hiện tại cảm thấy Lăng Thần thật xuẩn manh xuẩn manh? Rõ ràng hắn nhìn qua là một cái người thực khôn khéo quyết đoán a, vì sao hiện tại lại biến thành như vậy? Này không khoa học!!!

"Khụ khụ..." Hạ Thiên Tịch cách khỏi Lăng Thần đi đến trước mặt Tinh Dạ, lúc này Lăng Thần chân dài một bước chặn lại đường đi của Hạ Thiên Tịch, con ngươi bạc sắc gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch, khuôn mặt tuấn mỹ tà tứ mang theo tà mị cuồng quyến, cao quý lãnh diễm, chỉ là ngữ khí có điểm đắc ý khoe khoang thật sự làm cho người ta không nói được lời nào.

Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch nghiêm túc nói "Ta lấy ngươi thật sự thật sự hạnh phúc." Thật sự thật sự còn kém điểm đem tim móc ta tỏ lòng trung tâm.

Hạ Thiên Tịch khóe miệng lại lần nữa run rẩy vạn phần, nhìn trời phiên một cái mắt trắng nhìn Lăng Thần có lệ nói "Ta đã biết."

Từ khi hai người hi lí hồ đồ, không biết như thế nào giống như hai người đã kết giao, Lăng Thần mỗi ngày sẽ tỏ ra lòng trung tâm, đối với lòng trung tâm của Lăng Thần, là tuyệt đối không thể cự tuyệt, bằng không hậu quả thật sự là thực nghiêm trọng. Cho nên hiện tại Hạ Thiên Tịch cũng học xong một bộ thủ pháp, đó chính là có lệ, dù sao còn có vài ngày cuối cùng, chỉ cần kết thúc y sẽ lập tức rời khỏi Lăng Thần.

"Chúng ta liền kết hôn đi!"

Khuôn mặt tuấn mỹ tà tức của Lăng Thần lập tức hiện lên vẻ trung khuyển xuẩn manh, không chút do dự nói.

Phốc!

Hạ Thiên Tịch thiếu chút nữa hộc một ngụm máu phun vào khuôn mặt tươi cười trước mắt này.

Kết hôn! Mệt hắn nói ra được!

Hạ Thiên Tịch khiếp sợ qua đi run rẩy khóe miệng, gáy đầy mồ hôi hắc tuyến đầm đìa bất đắc dĩ nói "Đại ca, chúng ta cũng không thân thuộc được không?"

Này rốt cuộc là náo ra chuyện gì? Rõ ràng giữa hai người bọn họ không có bất kỳ quan hệ gì, trong sạch làm chứng, sao có thể nhanh như vậy liền bay đến cấp bậc kết hôn rồi?

Đã thế, bọn họ còn chưa có bắt đầu kết giao đâu!

Nếu không phải trước mặt là Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch khẳng định sẽ không chút do dự một ngụm máu phun chết hắn, cho ngươi nói xàm.

Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch trầm mặc một chút, một tay xoa xoa cằm, nheo lại đôi mắt nói "Tên: Lăng Thần, tuổi: 16, sinh vào lúc 2 giờ 45 phút 9 giây ngày 18 tháng 3, chiều cao: 185cm, cân nặng 75 kg, diện mạo: tuấn mỹ phi phàm, tà mị cuồng quyến, chức nghiệp: học sinh, tính cách: lãnh diễm cao quý, bình tĩnh lý trí, trầm ổn đáng tin cậy, nội tâm không sợ, gan dạ sáng suốt hơn người, tâm trí kiên định, là người đàn ông phi thường đáng tin, tất cả lời nói của phu nhân đều đặt lên hàng đầu, vĩnh viễn tuân theo ý chỉ phu nhân, tuyệt đối là người đàn ông trung tâm với phu nhân."

......

Quạ quạ quạ!!!

Đỉnh đầu Hạ Thiên Tịch có một đàn quạ bay qua....

Hạ Thiên Tịch "..."

Có loại Vương bà bán qua như vậy sao, mèo khen mèo dài đuôi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.