Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Chương 42: Tiết trời ấm lại




Sau lần đầu tiên bọn Đường Á ra ngoài thu thập vật tư, không lâu sau, căn cứ N thị liền ban bố thông báo mới, nội dung chủ yếu về hạt châu gì đó trong não tang thi, các nhà khoa học phát hiện, bên trong nó chứa đựng nguồn năng lượng phóng xạ mới chưa từng được nghiên cứu, gọi là “Nguyên châu”, phát hiện này có lẽ có thể giải quyết vấn đề năng lượng cấp bách sau mạt thế.

Người sống sót có thể thông qua giết tang thi thu thập nguyên châu để trao đổi điểm với căn cứ, một hạt châu đổi được 5 điểm. Tin tức này vừa ra, trong căn cứ một trận oanh động, từ khi bắt đầu mạt thế tới nay đã hơn bốn tháng, có ai không gặp qua tang thi, nhất là những người vốn từ nơi khác đến, những người đã từng bất chấp lạnh giá cùng hiểm nguy để đến đây, đa số đều đã giết qua vài con tang thi. Chỉ là không có ai sau khi giết tang thi lại đi mò óc nó, cho nên gần như cũng không có ai biết đến sự tồn tại của nguyên châu.

Đối mặt tang thi dữ tợn, không đấu tranh nhất định sẽ chết, phản kháng mới có cơ hội bảo vệ tính mạng, đây là lựa chọn không thể nghi ngờ. Cho nên đối với những người sống sót mà nói, giết tang thi đổi điểm cũng là một chọn lựa không tồi, bởi vậy sinh ra một loại chức nghiệp giết tang thi mới, xưng là “Hunter”. Cũng có một số kẻ đến nay vẫn không dám đối mặt tang thi, nhưng trừ phi bọn họ có quan hệ với người có năng lực hoặc là vốn đã có vị trí không thấp, không thì rất khó có cuộc sống tốt, nhà bác Đường Á chính là một ví dụ cụ thể.

Lần này phát hiện nguyên châu xem như một tin tức tốt, cùng lúc đó, chính phủ cũng tuyên bố một tin xấu khác: Tang thi tiến hóa xuất hiện! Nguồn tin cho hay, trước mắt đã biết tang thi tiến hóa có hai loại, một là tang thi sức mạnh, thân thể cao lớn, màu da đỏ sậm, rất dễ nhận ra, một loại khác là tang thi trí lực, nhìn từ xa khá giống người bình thường, đến gần thì sẽ phát hiện nó có đặc thù bề ngoài của tang thi, nhưng quần áo sạch sẽ, có trình độ trí tuệ nhất định. Hunter gặp phải hai loại tang thi này cần tránh đi, bởi chúng nó không phải thứ người thường có thể chiến thắng.

Tang thi tiến hóa, nhất là tin tức vùng lân cận N thị có cả hai loại gây ra một trận khủng hoảng, nỗi sợ hãi trong lòng mọi người đều gia tăng: Chúng ta vừa mới có thể dũng cảm đấu tranh với tang thi, không còn e ngại, giờ tang thi tiến hóa xuất hiện…… Chẳng lẽ, nhân loại sẽ diệt vong sao?!

Đài phát thanh ở căn cứ N thị nhận được tín hiệu từ B thị —- thủ đô nước Z, thanh âm phát thanh viên nghiêm túc quanh quẩn trong căn cứ: “…… Tuy xuất hiện loại tang thi mới, nhưng chỉ là hiện tượng cá biệt, nhân dân toàn quốc, thậm chí toàn thế giới nhất định không thể từ bỏ hy vọng…… Dân tộc ta, đất nước ta đã trải qua rất nhiều kiếp nạn, nhưng chưa từng có một lần bị đánh bại. Chỉ cần chúng ta đoàn kết, không có khó khăn gì là không thể chiến thắng. Các nhà khoa học đã bắt đầu nghiên cứu tang thi tiến hóa, chắc chắn rất nhanh thôi, họ sẽ đem đến cho chúng ta những tin tức tốt…”

Cùng lúc đó, Đường Á và Đường Ngao đang ở trong phòng. Phòng ở tầng 19, có cửa sổ lớn sát đất nối ra ban công, thanh âm loa phóng thanh thực rõ ràng truyền vào. Đường Á nhìn chân trời bàng bạc không ít tầng mây, trong lòng cũng chẳng thoải mái hơn. Cậu không giống người sống sót khác trong căn cứ, nghe chính phủ cam đoan thì có thể an tâm —- đương nhiên, không phải cậu nghi ngờ lực lượng quốc gia, nếu có thể vượt qua kiếp nạn, còn có ai thể có so công lao với quốc gia sao?

Chỉ là, có lẽ không muốn gây ra khủng hoảng lớn hơn nữa, chính phủ không công bố bí mật tiến hóa của tang thi. Con người mới phát hiện năng lượng trong nguyên châu, mà tang thi đã sớm có thể thông qua nguyên châu để tiến hóa, điều này chứng minh cái gì? Chứng minh tang thi tiến hóa càng ngày càng nhiều, nhất là sau khi tang thi trí lực nắm giữ bí quyết tiến hóa…

Có lẽ, kiếp nạn mới chân chính bắt đầu.

Đường Á có chút hiểu được tang thi trí lực, cũng là do hai lần chạm mặt mà đoán ra, cậu biết không nhiều, quốc gia vừa mới bắt đầu nghiên cứu tang thi tiến hóa, nếu muốn có thành quả, không biết phải chờ tới khi nào.

Bầu trời đêm như một tấm màn che bao phủ mặt đất, sắc trời sâu thăm thẳm, tầng mây mỏng manh, gió nhẹ hiu hiu không biết thổi đến nơi nao, không có vì sao nào có thể chiếu sáng tương lai của nhân loại.

Chức nghiệp Hunter vừa xuất hiện, lập tức có rất nhiều người dũng cảm báo danh, Đường Á và Đường Ngao đương nhiên cũng là một phần tử trong đó. Ban đầu chỉ là một nhóm người, thời điểm ra khỏi thị căn cứ giết tang thi bị tổn thất không ít, sau này trải qua vài lần cọ xát rèn luyện, đội ngũ Hunter chậm rãi phát hiện biện pháp giảm bớt thương vong, bắt đầu lập đội, tìm đồng bọn.

Hai người Đường Á cũng được người khác mời, nhưng đều từ chối, hành động không tiện là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác chính là Đường Ngao sẽ mất hứng. Hắn vĩnh viễn sẽ không có thiện cảm với con người, Đường Á lại không áp đặt suy nghĩ của mình với hắn, vả lại, trong mạt thế, luôn cảnh giác cũng không phải chuyện xấu. Hơn nữa, thực lực của bọn họ đều đang tăng lên, Đường Á tin tưởng, chỉ cần không bị chắn kín đường lui, cho dù hai người bọn họ có ở trong tầng vây tang thi cũng có thể toàn vẹn mà thoát ra.

Thời gian dần trôi, N thị chậm rãi tụ tập trăm ngàn người sống sót, tang thi ở N thị bị nhóm Hunter không ngừng giết chết, qui mô căn cứ cũng càng lúc càng lớn, phát triển theo chiều hướng tốt đẹp hơn. Đường Á và Đường Ngao cũng theo mọi người, cách 2– 3 ngày lại ra ngoài “Công tác” một lần, đem mười mấy viên nguyên châu thu thập được đi đổi điểm, còn lại thì phân cho Đường Ngao và Tuyết hồ —- mà mười mấy viên này, vẫn là từ trong miệng Đường Ngao tiết kiệm được. Đường Á đối với chất lượng sinh hoạt yêu cầu không cao, mười mấy điểm như vậy là đủ, cơm nước mỗi ngày, huấn luyện xong liền nhìn thứ mình nuôi dưỡng —- cậu nhờ Phương Chí Lập hỗ trợ, dùng 1000 điểm với hơn 50 kg bột đổi lấy mấy chục con gà với hai con heo con, lúc nhận được, đám động vật này đều không khỏe, biểu tình Phương Chí Lập áy náy, bởi anh ta biết đám gia cầm gia súc này tuy đều vượt qua không bị lây nhiễm, nhưng đã bị phán định sẽ sống không được lâu, thật sự không đáng giá Đường Á trả nhiều như vậy.

Nhưng, nếu khỏe mạnh, căn cứ cũng sẽ không bán cho những người như Đường Á để ăn —- đúng vậy, bọn họ đều tưởng Đường Á mua để ăn, trong mạt thế ai lại nuôi được nhiều gia cầm gia súc như vậy? Có cái đống điểm này, không bằng để chính mình ăn ngon một chút. Nhất là sau đó Phương Chí Lập đến thăm Đường Á, lại phát hiện không còn con gia cầm gia súc nào cả, đương nhiên cho rằng đã bị bọn họ ăn. Ăn thì ăn, tuy rằng đều ốm yếu, nhưng cũng không bị bệnh, ăn so với cuối cùng vì chết mà vứt thì tốt hơn. Về phần vị nào đó đứng sau Đường Á… Phương Chí Lập tỏ vẻ, anh đơn thuần chỉ đến xem gia cầm gia súc sinh bệnh thôi, nếu cần thì hỗ trợ chữa bệnh, không có bất cứ ý gì khác… Đừng trừng tôi mà T_T!

Ngày cứ trôi qua an bình như vậy, cũng đến cuối tháng ba. Thời tiết đột nhiên bắt đầu ấm lại, dấu hiệu cụ thể không phải là cây cối ra lộc non —- thực vật bị lây nhiễm đôi chút vẫn đang trong thời gian chữa trị, lại chịu tổn thương do giá rét, còn chưa bắt đầu đâm chồi này lộc —- mà là, đất lạnh dưới chân bắt đầu hoá mềm, từng khối băng dày đến 1m trên mặt sông bắt đầu xuất hiện những chỗ tan chảy, tôm cá đói khát suốt mùa đông tranh nhau thông qua những hố này thông khí, nếu thả dây câu sẽ dễ dàng bắt được cá. Lúc này cá bắt được tuy nhỏ, nhưng vẫn có thịt, có thể giúp nhiều người no bụng, nhưng không có nhiều người dám đến bờ sông câu cá, bởi vì thời tiết ấm lại, tang thi từng vì nhiệt độ thấp phải trốn chui trốn lủi cũng sống lại, một lần nữa về dưới ánh mặt trời.

Ao hồ sông suối xung quanh N thị gần nhất cũng cách căn cứ hơn 1 km, mà không biết tang thi từ đâu ra rất nhanh kết thành đoàn, bắt đầu du đãng kiếm ăn khắp nơi. Có người bởi vì muốn câu cá mà bị tang thi vây quanh, xương cốt không còn —- tang thi đói khát một mùa đông đáng sợ thế nào, nhóm Hunter trực tiếp đối mặt tang thi được thể nghiệm rõ nhất: Sức mạnh tăng lên vài lần, ánh mát từng trắng bệch giờ đây đỏ ngầu tia máu, ánh mắt càng đỏ, càng thêm điên cuồng, rất khó ứng phó, phát hiện “Con mồi” liền tụ thành đàn lao đến, có chết cũng muốn cắn một ngụm, không cẩn thận sẽ bị thương.

Khó khăn khi đánh tang thi hoàn toàn điên cuồng so với tang thi khi nhiệt độ thấp bị đông cứng không phải chỉ hơn nhau một tầng, rất nhiều Hunter bởi vì không thích ứng được biến hóa lớn như vậy mà chết trong miệng tang thi. Không khí căn cứ N thị nhất thời lại trầm trọng hơn, càng ngày càng nhiều Hunter không muốn ra ngoài giết tang thi, mà tang thi ngửi được mùi thịt sống tươi mới, tụ tập ngoài tường vây ngày càng nhiều, tuy không vào được bên trong, nhưng vẫn quanh quẩn không muốn rời đi.

Chính phủ tuy ban bố một ít sắc lệnh thúc giục người sống sót đi giết tang thi, nhưng nếu đối phương không muốn cũng không ép được. Dù sao nước Z quản lý súng ống cực nghiêm, người bình thường đều không có súng, mà cận chiến rất nguy hiểm, chính phủ cũng không thể buộc người ta đi chịu chết, cho nên gần đây đều xuất động quân đội đi thanh lí tang thi ngoài tường vây. Nhưng đạn dược có hạn, hiển nhiên phương pháp này không thể kéo dài.

Chính phủ liền cổ vũ Hunter cùng hành động với quân đội, quân nhân dùng súng ống khống chế chỉnh thể cục diện, Hunter đánh tan đám tang thi bị chia nhỏ, thưởng cho càng nhiều điểm. Thưởng nhiều tất có người liều, hơn nữa có quân đội trấn an lòng người, thông cáo này quả thực lại kích động không ít Hunter, Đường Á, Đường Ngao cũng trong đó. Đường Á không phải vì điểm, chỉ là cảm giác thứ nên đến sớm muộn gì cũng sẽ đến, trốn tránh không bằng sớm thích ứng, hơn nữa, gần đây cậu mới nghĩ đến một phương thức công kích còn cần luyện tập.

Bích Thủy tâm quyết tầng thứ bảy, Đường Á có thể phát ra kiếm khí, nhưng cậu ngưng thần toàn lực phát ra kiếm khí cũng chỉ có thể xa 4 m, hơn nữa uy lực cũng giảm dần theo khoảng cách, không thể kéo dài, bình thường cậu phát ra hơn mười đạo kiếm khí, trải qua luyện tập thuần thục sau có thể phát ra mấy chục, nhưng hiển nhiên vẫn không thích hợp cận chiến với tang thi. Bởi vì phát ra kiếm khí cũng tiêu hao thể lực, ban đầu cậu không cảm giác, không biết, sau một hồi dùng kiếm khí liền mệt đến ngồi bệt trên mặt đất, may mắn Đường Ngao vẫn luôn chú ý cậu, đúng lúc vì cậu chặn lại tang thi lao đến.

Chẳng lẽ đây là kỹ năng chỉ có thể ngẫu nhiên dùng một chút sao? Đường Á tu luyện Bích Thủy tâm quyết tới nay, tự nhiên cảm nhận được quy luật càng thêm sâu sắc, uy lực công kích của Bích Thủy tâm quyết không lớn, nhưng chỉ cần dùng lực đúng chỗ, cho dù là rất yếu, cũng có thể tạo thành lực phá hoại rất lớn. Hơn nữa, nếu có thể phát ra kiếm khí mới xem như tu luyện Bích Thủy tâm quyết đúng hướng, tức là hướng cậu tu luyện là đúng, nếu kết quả không tốt, chỉ có thể là do phương thức cậu sử dụng đã sai. Chỉ cần cậu dùng đúng cách, đúng chỗ, sẽ không có kỹ năng nào vô dụng.

Nếu luyện tập chăm chỉ có thể ổn định lại không thể kéo dài khoảng cách kiếm khí, vậy vì sao không thử kéo dài khoảng cách công kích? Đổi mã tấu thành vũ khí khác, ví dụ như: nỏ. Dồn kiếm khí vào trên tên, sau đó bắn ra…… Quả nhiên, một kích trúng tâm, mũi tên đâm vào sâu vào bia cỏ dùng để luyện tập. Chỉ là thời gian kiếm khí bám trên đầu mũi tên quá ngắn, khi Đường Á thực nghiệm phát hiện, phần lớn kiếm khí đều được nửa đường thì tiêu tán, khi trúng mục tiêu kiếm khí đã không còn mấy. Nhưng ít nhất cho thấy, phương hướng này là đúng, kế tiếp, phải cố gắng kéo dài thời gian kiếm khí bám vào mũi tên.

Phương pháp Đường Á cải tiến chỉ có hai loại, một là một giây trước khi tên rời tay thì để kiếm khí bám vào, giảm thời gian mang đến hao tổn, loại khác là để kiếm khí bám vào đầu mũi tên, giảm nhỏ hao tổn do không khí ma sát. Hai phương pháp này xác thực giảm bớt lượng hao tổn, nhưng hiệu quả cũng không rõ rệt, có điều, kiếm khí ban đầu khi chém ra chỉ có vài chục đạo xa 4m, còn khi sử dụng nỏ, khống chế chính xác khiến Đường Á phát ra tên chứa kiếm khí có thể lên tới gần một ngàn, Đường Á cũng không nghĩ đến.

Tuyết hồ đối với phương pháp của Đường Á cũng biểu hiện ra vài phần hứng thú, bởi tướng quân nó gặp trước kia luôn chưa từng rối rắm vì kiếm khí phát ra quá ngắn không đủ dùng, lần đầu tiên nó nhìn thấy kiếm khí có thể sử dụng tinh tế đến vậy, nhất thời hứng khởi liền chỉ điểm Đường Á đem tất cả nỏ mua trên mạng lúc trước ra gia cố cho chúng. Dù sao Tuyết Hồ đã sống mấy ngàn năm, tri thức tích lũy được tuy rằng hỗn tạp nhưng cũng phong phú, nó chỉ điểm Đường Á vẽ những hoa văn cổ rườm rà phức tạp, rồi do Đường Ngao dùng máu kích phát —- hiện tại huyết thống của hắn ngày càng thuần khiết, sức mạnh trong máu cũng càng ngày càng cường đại.

Nỏ được cải tiến ngoài thân bao trùm hoa văn chìm, bởi vì toàn thân đen tuyền, không nhìn kỹ rất khó nhận ra, Đường Á thử dùng, phát hiện nỏ lúc này hoàn toàn giải quyết vấn đề kiếm khí bám vào, từ lúc phát ra đến lúc bắn trúng mục tiêu gần như không hao tổn, chỉ cần rất ít kiếm khí là có thể thoải mái phá vỡ đầu tang thi!

Đường Á đối với vũ khí này yêu thích không buông tay, cậu lúc trước mua năm cái nỏ trên mạng, nhưng không cam lòng dùng máu của Đường Ngao, kích phát hoa văn dùng là tinh huyết của hắn, chỉ hai giọt, nhưng khí thế hắn lúc này thoạt nhìn uể oải hơn rất nhiều, không có tinh thần. Đường Ngao đang trưởng thành, thiếu nhất chính là tinh huyết, thiếu một giọt không biết phải hấp thu bao nhiêu nguyên châu mới bổ lại được. Đường Á không biết, Tuyết hồ sẽ không nói, Đường Ngao đương nhiên lại càng không nói: cậu lấy tinh huyết của hắn để tăng sức mạnh cho nỏ, đầy người đều là mùi của hắn, hắn sẽ nói sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.