Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Chương 11: Bụi




Đường Á vội vàng đi trên đường, trong tay cầm hộp thức ăn cũng rất vững vàng. Cậu đang đi giao hàng bên ngoài, gần đây cửa hàng buôn bán không tồi mà lại chỉ có một người giao hàng, có khi bận rộn vô cùng, Đường Á liền vội đến bù đầu bù óc. Bất tri bất giác, cậu đã làm việc trong tiệm được hơn một tháng.

Trong khoảng thời gian này cậu không trở vào không gian, thân thể quả nhiên chậm rãi tốt lên. Chứng minh cho dù không phải không gian trực tiếp ảnh hưởng, việc bản thân cậu suy yếu cũng không thoát được quan hệ với nó. Càng kỳ quái là, đi phòng khám kiểm tra, bác sĩ nói toàn bộ chỉ tiêu của thân thể cậu đều thực bình thường, thậm chí so người bình thường tốt hơn vài lần, hơn nữa rõ ràng không thiếu máu, lại biểu hiện như đang bị bệnh tụt huyết áp.

Trong đầu đột nhiên xuất hiện kí ức, hình ảnh ngọc châu hấp thu máu, sau đó, cậu liền có không gian. Chẳng lẽ không gian này hút máu người… Nhưng chính mình lại không thiếu máu? Không nghĩ ra, Đường Á liền không suy nghĩ nữa. Nếu không gian hút máu, cậu không thường xuyên vào trong đó chẳng phải là được rồi sao. Dù sao đồ trong không gian không tiến vào cũng có thể lấy ra.

Ban đầu, Đường Á tính toán như vậy. Lúc này, cậu đã gần một tháng không tiến vào không gian, thời điểm trở vào không gian, Đường Á kinh ngạc phát hiện không gian đột nhiên phát sinh biến hóa! Bên trong rõ ràng rút nhỏ một vòng! Vật tư đặt sát “Vách tường” bị dồn ép lại gần nhau, dọc theo bờ sông hai hàng cây non bị dồn ép ngả nghiêng, rất rõ ràng độ cao không gian cũng thấp xuống! Đường Á đứng trong không gian, đỉnh đầu đã cảm thấy hơi nóng!

Đây là có chuyện gì?! Dùng thước cuộn đo, Đường Á có được số liệu mới nhất của không gian —- cao 185 cm, so ra thấp hơn 15 cm, dài rộng đều là 8 m, so sánh cũng ngắn lại 2 m. Chẳng lẽ không gian thu nhỏ lại?

Thời điểm vừa vào không gian, Đường Á liền tự hỏi: Không gian là dựa vào cái gì để duy trì? Nhưng hiển nhiên không có đáp án. Hiện tại loại tình huống này khiến cậu không thể không nghĩ đến, chẳng lẽ không gian là dựa vào “máu” để duy trì? Thời điểm cậu ở trong không gian, không gian sẽ hấp thu năng lượng của cậu để duy trì kích thước sao? Bởi vì cậu suốt một thời gian dài không vào không gian, cho nên năng lượng không đủ khiến không gian thu nhỏ? Vậy nếu cậu không cung cấp đầy đủ năng lượng cho không gian, không gian có phải sẽ biến mất hay không?

Nhưng thời gian dài ở không gian sẽ khiến cậu trở nên suy yếu! Suy yếu, sẽ không chống lại được tang thi, không thể sống sót tại mạt thế. Hơn nữa cậu còn không thể trốn vào không gian! Bởi vì không gian sẽ chỉ làm cậu càng ngày càng suy yếu! Quả thực chính là một vòng tuần hoàn ác tính! Mà theo vòng tuần hoàn này, trừ bỏ khả năng phải buông tha cho không gian, Đường Á trước mắt không có biện pháp khác.

Nhưng mà phần lớn vật tư cậu chuẩn bị đều trong không gian. Nếu buông tha cho không gian, nghĩa là cậu đồng thời buông tha cho những đồ vật đó —- thứ bảo đảm cho cậu tồn tại trong mạt thế! Nhất thời, tình huống lâm vào bế tắc.

Đem sinh mệnh phó thác cho không gian không biết sâu cạn hay là mang theo chút ít vật tư dựa vào năng lực bản thân tại mạt thế chém giết, Đường Á cắn răng, cậu tình nguyện chết khi chiến đấu với tang thi, cũng không muốn tại một địa phương không biết tên chậm rãi trở nên suy yếu rồi chết đi. Cậu lựa chọn buông tha cho không gian!

Hạ quyết tâm, Đường Á mỗi đêm trước khi ngủ đều sẽ tiến vào không gian đo đạc một lần, sau vài ngày, số liệu đánh vỡ một chút hy vọng cuối cùng trong lòng cậu, không gian xác thực đang thu nhỏ lại! Theo từng ngày trôi qua, chiều dài rộng của không gian đều thu nhỏ lại khoảng 8 cm, độ cao giảm khoảng 7 mm, hiện tại cậu đã không dám đứng thẳng mà vào không gian, bởi vì vách không gian cực nóng sẽ tổn thương da đầu.

Hơn mười ngày nữa, mạt thế sẽ bắt đầu, không gian hẳn là có thể chống được đến khi đó. Đến thời điểm đem xe lấy ra, vật tư có thể chứa trong xe, có thể cứu lại một phần…

Đường Á vừa đi vừa nghĩ, có một mảnh gì đó dừng ở trước mắt, thứ kia rơi xuống trên mặt đất dường như liền hóa thành tro, một khối bụi màu xám lớn trên mặt đất là cái gì? Đường Á vừa muốn đến gần, một cái bóng hạ xuống trước mắt cậu, vươn tay tiếp được, vừa lúc đem lòng bàn tay giữ lấy, rất mỏng, xốp, màu xám, giống tro núi lửa…… Đột nhiên ngẩng đầu, hai bên ngõ nhỏ đều là nhà lầu cao cao, chỉ có thể nhìn thấy một khoảng không chật hẹp —- trên bầu trời tung bay vô số khối màu xám to bằng bàn tay, thậm chí còn lớn hơn nữa.

Lại cúi đầu, phiến xốp trong lòng bàn tay gần như chỉ còn một tầng trong suốt, chẳng lẽ là hòa tan…… Không đúng! Đường Á nhanh chóng tháo bao tay xuống ném rất xa. Không phải hòa tan, là dung hoà vào bao tay, sau sẽ xuyên thấu qua quần áo tiến vào da, mạch máu, nó mang theo virus sẽ bị máu mang đi khắp nơi trong cơ thể, chiếm cứ tế bào, phần lớn phân liệt, sau đó, con người sẽ dần dần mê man, khi tỉnh lại, liền biến thành quái vật thèm khát máu thịt!

Nhưng mà không đúng! Địa điểm không đúng, thời gian không đúng, phương thức lại càng không đúng! Đời trước, thiên thạch lần đầu hạ xuống vào ngày 27 tháng 11, hơn nữa trước tiên dừng ở L thị nước Z. Lúc ấy rất nhiều quốc gia ngoại quốc sung sướng khi người gặp họa mà tỏ vẻ muốn tới an ủi, nhưng ngày hôm sau, ngày 28, bắt đầu có rất nhiều thiên thạch không mấy khác biệt như mưa rơi trên toàn cầu. Không lâu sau, virus tựa như dịch bệnh, không, so với dịch bệnh còn đáng sợ, bắt đầu lan tràn.

Đời trước nếu một diện tích lớn của G thị xuất hiện thứ này rơi xuống, bản tin thời sự nhất định sẽ đưa tin, bởi vì căn bản mưa nham thạch không ngừng, không đưa tin đã nói lên đời trước không có chuyện này. Nhưng hiện tại thứ gì đó giống tro núi lửa là sao thế này?

Từ trong không gian lại lấy ra một đôi bao tay quân đội, lại đội mũ đeo khẩu trang, Đường Á chạy đến đường cái, phát hiện căn bản không có người trốn! Người đi đường dừng lại người xung quanh tranh luận kịch liệt đây là cái gì, người trong phòng cũng đi ra, thậm chí còn có rất nhiều đứa trẻ giống như chơi tuyết lấy tay đón lấy mấy thứ tro bụi này!

“Đừng đứng ở ngoài trời, mau trốn vào nhà đi!” Đường Á rốt cục nhịn không được hô lên “Thứ này có virus!”

“……” Người trên đường sửng sốt một lúc, ồ ồ cười vang.

“Nói có độc tôi tin, dù sao tầng khí quyển không sạch sẽ…… Có virus, anh bạn nhỏ hẳn là xem phim điện ảnh nhiều quá rồi!”

“Nào có virus từ trên trời rơi xuống ……”

“Nhìn cậu đội mũ lại đeo khẩu trang che kín như vậy sẽ không phải có bệnh đấy chứ……”

“Ha ha…… Hay là bệnh tâm thần ……”

Khi nói chuyện, mảnh tro gần như đã tích một tầng mỏng trên mặt đất, Đường Á biết, đã chậm. Dính đã dính vào, tiếp theo chỉ có thể xem số phận, nếu may mắn sau này còn có khả năng tăng cường tố chất thân thể ở trình độ nhất định, nếu không… Vốn không có sau này!

Nghĩ đến chủ tiệm đồ ngọt với đồng nghiệp vẫn quan tâm mình… Đường Á vọt vào ngõ nhỏ men theo đường cũ chạy về, hy vọng còn kịp!

Đứng ở trước cửa, phát hiện cửa thủy tinh đã đóng lại, Đường Á nhẹ nhàng thở ra, đứng ở dưới mái hiên, cởi áo khoác bao tay ra, phẩy đi bột phấn màu xám ở mặt trên, phát hiện bên trong cũng có, phủi không sạch, đành phải đem găng tay với quần áo ném đi.

“Đường Á, sao lại ném đi?” Thấy Đường Á đẩy cửa tiến vào, lại đem quần áo vứt ở bên ngoài, Vương Phương hỏi, cô với Đường Á cùng là nhân viên phục vụ.

“Bẩn” Đường Á cẩn thận quan sát, phát hiện trên quần áo vài người trong tiệm đều không có nhiễm màu xám,“Vừa rồi không có ai ra ngoài?”

“Không có! Làm sao thế? Ông chủ lo đồ ngọt bị thứ bụi kia bay tới làm bẩn, bảo chúng tớ đóng cửa lại. Nhưng mà tuyết này thật bẩn nha!” Cô gái khác tên là Lưu Tuyết nói xen vào.

“Không phải tuyết, là thiên thạch sau khi bị tầng khí quyển mài mòn, hội tụ thành mây, có lẽ gặp khí lạnh, liền biến thành mảng giống như tuyết rơi xuống, bên trong nó có chứa virus rất lợi hại, tốt nhất không nên đụng đến.”

“Virus?! Không thể nào?”

“Đường Á biết thật nhiều! Cậu làm sao mà biết được?”

“Tôi…… đoán.”

Nhìn thấy hai nữ sinh đều vây quanh Đường Á vẻ mặt khâm phục, nam phục vụ còn lại tên là A Cường trong mắt không khỏi chứa vài phần oán độc: Không phải đọc sách nhiều hơn vài năm thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người! A Phương sao lại thích cậu ta cơ chứ?! Nếu giỏi thì sẽ không chỉ có thể làm nhân viên phục vụ thế kia!

____

Tác giả có lời muốn nói: Mạt thế đột nhiên bắt đầu ~ tiểu công cũng mau tới đây [ ̄▽ ̄]~*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.