Trời Đựu... Ta Thành Vương Phi Rồi!

Chương 4: Phụ Thân Đại Nhân Đáng Kính Cho Mời




Hình Hoa Hoa một đường chạy, vừa chạy vừa dựa theo trí nhớ trở về Hình phủ.

Dọc đường đi có rất nhiều người nhìn Hình Hoa Hoa... thiếu nữ mặc trên người y phục đủ màu sắc chói mắt, nhưng gương mặt lại đẹp như đóa hoa lan dưới ánh nắng ấm, thiếu nữ có mái tóc đen xõa xuống vì chạy nên đuôi tóc bay theo gió khiến người đi đường nhìn đến hơi ngây ngây.

...

Hình Hoa Hoa đến cửa lớn Hình phủ, nàng nâng tay rũ tóc ra che đi gương mặt, chỉ như thế thì hạ nhân canh cửa mới nhận ra để mà cho vào, bước qua cửa lớn là một sân rộng rãi, có hồ nước nhỏ, cây cảnh, hoa lá Hình Hoa Hoa nhìn nhìn rồi đi về hướng viện của mình.

Trước mắt nàng là một viện không lớn, trong sân nhỏ cỏ mọc dài, cây lá tươi tốt không phải vì có người tưới nước chăm chút mà là nó tự mọc không ai nhổ bỏ.

Hình Hoa Hoa ngẩng đầu, mắt đen nhìn bầu trời xanh thẳm, hít vào một luồng khí lớn rồi thở ra, gương mặt trái xoan nhỏ nhắn hiện lên nụ cười như hoa nở mùa hạ, miệng khẽ nói: "Hình Tụ Linh, kể từ nay... mày sẽ là Hình Hoa Hoa! Chấp nhận số phận này thôi."

Nàng cất bước chân vào căn phòng của mình, căn phòng đang tối tăm được nàng mở cửa, luồng sáng chiếu vào, đôi mắt đen nàng quan sát cả căn phòng, chiếc bàn tròn nhỏ đặt ở giữa phòng hai ghế gỗ khắc hoa văn tinh xảo bên cạnh. phía trên bàn là một bình sứ cắm hoa, những bông hoa đã héo úa và những cái chén bằng sứ.

Phía trái đi vài bước nữa thấy rèm che, màu rèm lam thanh nhã hơi đơn sơ, nàng về phía rèm kia, nâng rèm lên thấy giường ngủ, giường nhìn cũng rõ là làm từ gỗ thượng hạng, mỗi đường khắc họa đều tinh tế. tỉ mỉ, trên bao phủ màn che hồng mộng mơ. Tiếp nữa không thể thiếu chỗ để trang điểm và thay đồ, nói chung tất cả đồ dùng đều đầy đủ.

Hình Hoa Hoa quan sát xong thì một nô tì bước vào, cúi người nói: "Nhị tiểu thư, lão gia mời người qua." Nàng nghe rồi cười nhẹ nói: "Ngươi cứ đi, ta lát sẽ tới." Nô tì kia nghe xong theo lệ vâng một tiếng mới đi ra

Nàng đứng yên chốc lát suy nghĩ...

Nàng là nữ nhi của thừa tướng cũng là đích nữ Hình phủ. Đích nữ không được sủng ái mấy, phụ thân không thương, tổ mẫu không vừa mắt. Mẫu thân nàng chết sau khi sinh nàng ra.

Trong Hình phủ nói chung không ai vừa mắt một kẻ như nàng cả.

Mặc dù thế nàng vẫn là đích nữ, không thể quá bị bạc đãi cộng thêm một lần vào cung vô tình cứu được thái tử nghịch ngu bị té xuống ao cá, thái tử là bảo vật trên tay thái hậu và hoàng hậu, nên khi cứu được thái tử nàng liền được thái hậu và hoàng hậu yêu quý cảm tạ, thay cho lời cảm tạ họ ban cho nàng một mối hôn ước, muốn ai cứ nói miễn thân phân rõ ràng và trong sạch. Vì vậy Hình Hoa Hoa Hoa vẫn được chút danh của hai vị Hậu này, không ai dám đả động.

Nếu không có danh này thì nàng sẽ không được phép tùy hứng đi lại đâu, ít nhất vẫn ở phủ nhưng là đến tuổi cập kê thôi.

Thân nữ nhân, đối với lợi ích vẫn có, ví dụ gả đi cũng được kha khá sính lễ và đôi chút lợi ích, huống chi còn là nữ nhi thừa tướng, ai chả muốn kết thân với chỗ quan cao.

Nhắc đến thừa tướng, phụ thân nàng là Hình Ngao Hiển, con người bề ngoài to lớn, có chút thô kệch. Tính cách khá giống kiểu, sáng mưa; trưa mát, chiều hâm hấp, ông ta luôn lãnh đạm với nàng, riêng tổ mẫu và đại tỉ, tam muội yêu quý, nuông chiều, người bên ngoài thì tùy thuộc vào gia thế, địa vị quyền lực.

Phụ thân đại nhân không có việc gì đó thì sẽ không mời gặp nàng.

Hình Hoa Hoa suy nghĩ về gia đình mới, thân thể mới nàng thở một hơi dài.

Ở Hình phủ đây

Tổ mẫu là hồ ly.

Phụ thân cáo già.

Các di nương quỷ kế.

Tỷ muội tính toán, hãm hại nhau.

Hình Hoa Hoa nàng trước một ngu ngốc vì tình, hai quá thẳng thắn, quá bạo dạn theo đuổi nam nhân nên thanh danh ngày một đen tối.

Ha... cuộc sống sau này thú CMN zị lắm.

Hình Hoa Hoa cong môi cười, đu đến bàn trang điểm, nhìn mình trong gương đồng màu vàng, lần nữa vén lớp tóc ở trước mặt lên, mắt xem xét.

Gương mặt nàng chỉ có một vết bớt hồng hồng bé bé hình giống như trái tim, vị trí vế bớt dưới bờ má thôi, thần sắc hơi kém chút do không bồi dưỡng gỉ. Thân hình mảnh mai, thấp bé hơn cái độ tuổi mười lăm tẹo.

Hình Hoa Hoa sau đó sửa soạn bản thân lại, tự biến thành tiểu mý nhân.

Nàng ngắm bộ dạng mình trong gương phản chiếu hết sức hài lòng...

Tóc tết bươm bướm, cái thêm trâm ngọc, người thay bộ hồng y thêu hoa tỉ mỉ, gương mặt đánh mỏnh lớp phần hồng cho có sắc tươi, hàng lông mày ngang kẻ đậm thêm càng có nét, nàng bây giờ hoàn toàn trong sáng, nhẹ nhàng lại linh động, long lanh như đóa hoa mới nở.

Hình Hoa Hoa giơ tay vỗ vỗ vào mặt mình, tự nói: "Gương mặt này... trong tuổi dậy thì bồi bổ chút khẳng định sẽ là mỹ nhân tuyệt sắc."

Tiểu xinh đẹp ta thích tự luyến thế.

Cuộc vui này... ta đây sẽ tham gia! A ha ha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.