Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 9: 9: Cung Sừng Trâu Khổng Lồ





"Ai, đi ra đi!"
Đáy mắt Chu Phong lộ ra vẻ kinh hãi, tức giận hét lên.

"To mồm cái đéo gì!"
Lúc này, một bóng người từ trên mái nhà đột nhiên nhẹ nhàng rơi xuống.

Một người lùn cao không quá một mét hai, dáng người gầy gò, nặng không quá hai lăm cân ngáp dài xuất hiện trước mặt Chu Phong.

Trên lưng của người lùn này có một cây cung sừng trâu vô cùng to lớn, thậm chí có thể gấp đôi chiều cao của hắn!
"Mày là ai!"
Chu Phong thở hổn hển, trầm giọng quát.

Người lùn ngáp một cái, trợn mắt nói: "Đồ ngu, tất nhiên là tao đến để lấy mạng mày rồi".

Chu Phong nhìn chằm chằm người lùn, kiễng chân tiến lên nửa bước ngắn, bình tĩnh nhìn cơ hội, cổ tay áo đột nhiên nhấc lên, ném vút ra mấy con dao găm lóe lên ánh sáng sắc lạnh!
Tuy nhiên, người lùn không hề né hay tránh, ngay khi những con dao găm sắp tiếp cận mình, mới hờ hững nâng tay lên, nhẹ nhàng kẹp chặt lấy mấy con dao găm trong ngón tay của mình!
Chu Phong lập tức mở to mắt!
Từ nhỏ gã đã tập phi dao rồi, khi phi mấy con dao lúc nãy, gã đã dùng toàn lực, chỉ có gã mới hiểu lực phóng của mấy con dao kia.

Cho dù là một tấm sắt, cũng có thể xuyên thủng!
Tuy nhiên, gã không ngờ, đối phương tiếp tất cả những nhát dao gã ném ra chỉ bằng một tay!
Nhưng cảnh tượng tiếp theo xảy ra, lại xém chút nữa làm Chu Phong vỡ mật!
Két!

Một tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên, thấy người lùn hơi dùng sức, những con dao găm làm bằng thép không gỉ đó đột nhiên bị những ngón tay kia bẻ gãy!
Chu Phong chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, đầu óc trống rỗng!
Thực lực như vậy vượt xa nhận thức của gã!
"Còn chiêu nào khác không? Tung hết ra đi".

Người lùn nhoẻn miệng cười để lộ hàm răng nhọn hoắt không đồng đều, ánh lên màu lục lam đen, trông thật đáng sợ!
A--
Chu Phong sửng sốt, hét lên một tiếng, quay đầu chuẩn bị chạy!
Phịch!
Nhưng gã vừa quay đầu lại thì đột nhiên có cảm giác như đụng phải một bức tường.

Nhìn kỹ lại, không biết từ lúc nào phía sau gã, có một vị đại hòa thượng đầu trọc cường tráng cao ít nhất hai thước, mang một cái bụng bia bự, mặc áo cà sa màu vàng!
Hòa thượng trông trắng trắng mềm mềm, đôi tai thuôn dài, cười tủm tỉm, mặt mũi nhân từ.

"Đệch, Huyết hòa thượng, đừng có tranh với ông đây chứ!"
Người lùn bên cạnh đột nhiên hét lên.

Chu Phong chưa kịp phản ứng, đại hòa thượng mặc áo cà sa màu vàng đột nhiên vươn tay bóp cổ gã, sau đó nhẹ nhàng kéo một cái !
Bựt!
Đầu của Chu Phong đã bị bứt khỏi cổ như thế đấy, cảnh tượng vô cùng kinh người!
Điều này khiến Chu Kiệt, người đang nằm ở phía xa, không thể không nôn mửa!
"Đậu, Huyết hòa thượng, lại cướp đồ của ông, ông đây liều mạng với mày!"
Người lùn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, xắn tay áo, giơ hai cánh tay nhỏ lao về phía đại hòa thượng.

"Này, hai người làm loạn đủ chưa hả? Làm gì vậy!"
Lúc này, Sử Nam Bắc đột nhiên uể oải hét lên.

Hai người dừng lại bước tới chỗ Diệp Vĩnh Khang.

Người lùn kính cẩn thưa: "Một trong chín Đại Địa Thần, Chuột đất, diện kiến Điện Chủ!"
Đại hòa thượng cúi đầu cười, nhưng không nói lời nào.

Bởi vì hắn là một người câm, hắn không thể nói từ khi mới sinh ra, trên khuôn mặt của hắn luôn chỉ có một biểu cảm duy nhất, đó là nụ cười này.

Nhưng ai quen hắn đều biết rằng tính cách của hắn hoàn toàn trái ngược với vẻ bề ngoài của hắn!
Hắn mỉm cười nhân từ bao nhiêu, thủ đoạn của hắn tàn nhẫn bấy nhiêu!
Bởi vì hắn là một trong chín Đại Địa Thần ở Điện Long Thần, có biệt danh là Huyết hòa thượng!
"Hai người đi xuống núi một chuyến đi".

Diệp Vĩnh Khang chỉ vào Chu Phong đầu đầy máu trên mặt đất.


"Được, tôi thích làm loại chuyện này nhất đấy!"
Chuột đất nhoẻn miệng cười, để lộ hàm răng sắc nhọn khiến người ta lạnh buốt cả sống lưng!
Biệt thự nhà họ Chu.

"Sao lại vậy được!"
Gia chủ nhà họ Chu là Chu Chí Long đập chén trà xuống đất, tức giận nói: "Trên mảnh đất Giang Bắc này lại có người dám bắt con trai của Chu Chí Long tôi, chán sống rồi đây mà!"
Ông ta vừa nhận được tin con trai cả Chu Kiệt đã bị bắt, đối phương còn đánh tiếng, nói muốn gặp Chu Kiệt thì đến nhà kho bỏ hoang ở sau núi trước khi trời sáng.

"Gia chủ bình tĩnh!"
Quản gia vội nói: "Cậu hai đã đưa người lên núi rồi, cậu cả hẳn là sẽ không sao đâu".

Nghe vậy, Chu Chí Long thở phào nhẹ nhõm.

Đứa con trai thứ hai của ông ta rất hung ác tàn bạo, thủ đoạn cũng cực kỳ hiểm độc, gã làm một số việc mà ngay cả ông ta cũng cảm thấy có chút sợ hãi.

Nhưng bản thân gã quả thực rất có năng lực, chỉ riêng về vũ lực thì gã là một tay phi dao có tiếng, không ai có thể sánh bằng ở Giang Bắc!
Bên cạnh đó, xung quanh gã còn có một nhóm vệ sĩ hùng hậu nên gã mà đã ra mặt, Chu Kiệt hẳn là không cần lo lắng.

Nhưng mà Chu Chí Long vừa thở phào nhẹ nhõm, dường như đột nhiên nghĩ ra điều gì, nhanh chóng hạ lệnh: "Gọi ngay cho Phong Nhi, bảo nó không được giết người!"
"Dám bắt con trai của Chu Chí Long tao, tao sẽ khiến mày sống không bằng chết!"
"Vâng, gia chủ!"
Quản gia vội vàng gọi điện cho Chu Phong, gọi mấy cuộc liền cũng không có ai trả lời: "Gia chủ, cậu hai không nghe máy! "
"Bẩm gia chủ!"
Lúc này, một người hầu vội vàng từ bên ngoài đi vào, trên tay cầm một cái hộp: "Tôi vừa thấy trong sân cái hộp gỗ này, bên trên viết bảo ông tự mình mở ra ạ".

Chu Chí Long chăm chú ngắm nhìn, phát hiện trên hộp gỗ có một tờ giấy bạc, nhưng khi nhìn thấy nội dung của tờ giấy đó, ông ta đột nhiên cả giận run lên!
Thấy một vài ký tự lớn ngoằn ngoèo trên tờ ghi chú: Thân gửi con chó già nhà họ Chu!
"Khinh người quá đáng, kẻ đó đâu!"

Chu Chí Long tức giận gầm lên.

Người hầu rùng mình một cái: "Không ! không thấy ai, cái hộp được tìm thấy trong sân! "
Tách!
Lúc này, trong hộp đột nhiên chảy ra một giọt máu, rơi trên mặt đất đỏ thắm.

Mặt Chu Chí Long đanh lại, trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành!
Nhanh chóng mở hộp gỗ ra, có một cái đầu đầy máu ở trong!
Phong Nhi——
Chu Chí Long rống lên, chỉ cảm thấy cổ họng sắc ngọt, ộc, một ngụm máu phun ra khỏi miệng!
Người bên cạnh còn kinh hãi hơn, hóa ra là đầu của cậu hai!
"Gia chủ bình tĩnh, đừng nóng giận hại thân!"
Một phụ nữ trẻ vội vàng đi đến đỡ Chu Chí Long.

Bốp!
Chu Chí Long trực tiếp tát cô ta ngã xuống đất, tức giận hét lên: "Nếu là con của mày, mày có thể bớt giận không!"
Nói xong, ông ta trực tiếp rút mã tấu từ phía sau lưng của một vệ sĩ bên cạnh, gầm lên một tiếng, dùng dao chém đứt lìa đầu người phụ nữ trẻ!
"Lập tức truyền lệnh của gia chủ tao đây!"
"Phàm là con cháu, trực hệ, chi nhánh cũng như tất cả khu vui chơi giải trí và sòng bạc dưới quyền nhà họ Chu, lập tức gác lại mọi việc trong tay, tập trung tại sau núi trong vòng nửa giờ!"
"Ngoài ra, tuyên bố với toàn thể Giang Bắc rằng hôm nay nhà họ Chu sẽ làm chuyện lớn.

Bất kể là ai, kẻ nào dám can thiệp vào chuyện này đều sẽ bị giết chết không tha!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.