Trở Thành "Nam thần" Nữ Nhân

Chương 7: Phách Cốt Sa Linh




Editor: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Chương 7: Phách Cốt Sa Linh

Giữa tư liệu chỉ thả ra ảnh thân phận của Lạc Y, bộ dáng khi 16 tuổi, ngây ngô non nớt, lớn lên rất là tinh xảo, chỉ là vẻ mặt thoạt nhìn có chút chất phác.

Hạ Lẫm hồi tưởng một chút về sự cố đêm đó, dường như chưa thấy được người lớn lên giống hắn...... Lúc này, trong đầu đột nhiên hiện lên thân ảnh của một thanh niên tóc dài, chẳng lẽ là hắn? Lúc ấy ánh sáng mờ mịt, lại chỉ thấy sườn mặt của đối phương, ấn tượng có chút mơ hồ. Hơn nữa, trong suy nghĩ Hạ Lẫm lúc ấy đều là về ánh sáng màu xanh lam xuất hiện trong biển kia, nào lưu ý đến diện mạo người sống sót khác.

Ánh sáng màu xanh lam kia...... Rốt cuộc là cái gì đây?

Hạ Lẫm dựa vào tinh thần lực cường đại của mình, lặp lại hồi ức lúc nhìn thấy ánh sáng màu xanh lam kia trong nháy mắt, cuối cùng khẳng định đó tuyệt đối là một người, hoặc có thể nói là một sinh vật, hơn nữa rất có thể chính là "Hắn" đã cứu mọi người.

Đúng lúc này, Hạ Lẫm lại nhận được báo cáo xét nghiệm Phi Thác gửi tới. Nhóm chuyên viên xét nghiệm cho đánh giá rất cao đối với phẩm chất của Ngưng Hương Đan, cơ sở kiểm tra đo lường là trung phẩm 4 sao, nhưng hiệu quả thực tế còn cao hơn cái trị số này. Đối với cái người thế nhưng dùng kỹ thuật luyện chế tinh vi như thế cho mấy loại thường quy dược vật không có gì trọng dụng, nhóm chuyên viên xét nghiệm tỏ vẻ vô cùng oán giận, cũng yêu cầu mãnh liệt Hạ Lẫm đem người này chiêu nhập tổ điều trị, để cho bọn họ tiến hành cải tạo giáo dục hoàn toàn!

Hạ Lẫm xem đến buồn cười, không để ý đến yêu cầu của tổ điều trị, rời khỏi hòm thư, ngược lại tiến vào "Lạc Y" Hoa Hoa Thế Giới.

Chủng loại dược phẩm ở Hoa Hoa Thế Giới đã gia tăng đến mười loại, mỗi loại bán ra số lượng có hạn, chỉ cần bán ra tất nhiên bị càn quét không còn, danh tiếng của shop kế tiếp kéo lên, các loại tin tức xin thuốc nối gót tới.

An Nhàn đối với việc này không hề dao động, trước sau đều dựa theo tiết tấu của chính mình, không nhanh không chậm mà luyện dược, bày bán.

Kế hoạch của cô thật rõ ràng.

Thứ nhất, kiếm tiền, mua đất. Hiện tại hoa điền đều là thuê, cô cần phải mau chóng đem nó mua, để tránh sau này bản thân lo lắng cố sức chế tạo ra một cái linh trận tuần hoàn khiến đất tốt, cuối cùng lại tiện nghi cho người khác.

Thứ hai, tu luyện. Hiện tại tu vi của cô cùng đệ tử ngoại môn Linh Nguyên Phái không khác nhau lắm, đánh bại người thường thì không thành vấn đề, nhưng gặp phải cao thủ chỉ có thể dựa mặt.

Thứ ba, điều tra rõ 1800 năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người tu chân đều biến mất đi nơi nào? Núi Thương Tuyền cô tiềm tu đã bị nước biển bao phủ, những tiên môn đạo phái khác phỏng chừng cũng không ngoại lệ, chờ tu vi chính mình cao lên, nhất định phải xuống dưới nước nhìn xem.

An Nhàn gần nhất dựa vào Biến hình đan kiếm lời được một khoản, cuối cùng cũng có thừa tiền mua một gốc cây Hồi Tiên Thảo. Khi đang chuẩn bị đặt hàng, một cái âm báo tin nhắn tích tích vang lên.

Kỳ quái, không phải cô tạm thời thiết lập chặn toàn bộ tin nhắn sao? Tin nhắn này làm sao nhảy vào được?

An Nhàn tùy tay click mở, một cục bông tròn trịa lập tức xuất hiện ở trên màn hình, đây là hình tượng giả thuyết hệ thống mặc định, trên đỉnh đầu gắn tên là: "H các hạ".

H các hạ: 【 Xin chào Hoa Hoa Minh Chủ, đã quấy rầy rồi. Ta muốn nhờ cậu làm một loại dược, không biết cậu có thể chế tác hay không. 】

Hoa Hoa Minh Chủ: 【 Loại dược dạng gì? 】

H các hạ: 【 Chữa trị tinh thần tổn thương, giảm bớt tinh thần đau đớn. 】

Hoa Hoa Minh Chủ: 【 Loại dược này không phải không thể luyện chế, nhưng trước hết tôi cần phải hiểu biết cấp bậc tinh thần của anh cùng tình trạng sức khỏe. 】

Trầm mặc mấy chục giây, H các hạ: 【 Tinh thần cấp bậc A, tình trạng sức khỏe tốt. 】

Hoa Hoa Minh Chủ: 【A? Cấp bậc tinh thần cao đến vậy, muốn chữa trị cũng không phải là một việc dễ dàng. 】

H các hạ: 【 Nghe giọng điệu của cậu, là có thể làm được? 】

An Nhàn không có lập tức trả lời, mà là nhanh chóng ở trên mạng tìm tòi giá cả vài loại dược liệu mấu chốt, trong đó loại thấp nhất cũng yêu cầu trên vạn điểm tín dụng.

Suy xét một lát, An Nhàn trả lời: "Như vậy đi, đầu tiên anh đem báo cáo kiểm tra sức khoẻ của mình đưa cho tôi, tôi lại lập ra phương án tương ứng. Trước tiên làm rõ một chút, loại dược phẩm này giá cả xa xỉ, nếu anh thật sự muốn đặt hàng, phải trả trước một phần tiền đặt cọc."

H các hạ: 【 Chờ ta 5 phút. 】

5 phút sau, An Nhàn thu được một phần báo cáo kiểm tra sức khoẻ kỹ càng tỉ mỉ, chỉ là che đi tên họ thật.

Từ báo cáo có thể thấy được, vị H các hạ này, vô luận là thân cao thể trọng, hay là tố chất thân thể, đều đạt tới hình tượng nam nhân hoàn mĩ lý tưởng. Nếu khuôn mặt cũng xuất chúng nữa mà nói, kia tuyệt đối là cấp bậc nam thần.

Đáng tiếc, tinh thần lực của hắn đã chịu tổn thương nghiêm trọng, khoảng cách tinh thần hỏng mất bất quá một bước xa. Nói vậy hắn hẳn là sử dụng một ít trị liệu đặc thù, nếu không chỉ việc mỗi ngày liên tục không ngừng đau đớn, cũng đủ để cho hắn sống không bằng chết.

Tuy rằng tu vi hiện giờ của An Nhàn giảm đi, không có cách nào chế tạo được dược trừ hết bệnh, nhưng có thể giúp hắn chế tạo một đợt trị liệu lâu dài, cũng coi như kiếm được một khoản nhưng liên tục thu vào.

Hoa Hoa Minh Chủ: 【 Báo cáo kiểm tra sức khoẻ của anh tôi đã xem qua, nếu như anh tin tưởng tôi, vậy trả trước 7W tiền đặt cọc, tháng sau tôi đem thành phẩm giao cho anh. 】

Đối phương không có trả lời, chỉ là hơn mười giây sau, Hoa Hoa liên manh thu được một khoản tiền đặt cọc 7W.

Đây là An Nhàn trước mắt mới nhận được giá trị tối cao, khó khăn lớn nhất một phần đơn đặt hàng, dự tính định giá ít nhất 40W trở lên. Không có ngoài ý muốn mà nói, đan dược cuối cùng luyện thành khả năng đột phá vật phàm, đạt tới linh phẩm sơ cấp. Trong đó mấu chốt nhất không phải là kỹ thuật luyện dược của An Nhàn, cũng không phải linh lực đưa vào, mà là chất lượng dược liệu.

Khó được gặp gỡ một khách hàng lớn sảng khoái như thế, An Nhàn quyết định ngày mai tự mình đi đến thị trường dược liệu chọn lựa dược liệu. Dược liệu đặt hàng trên mạng, chất lượng khó tránh khỏi tốt xấu lẫn lộn, rất ít có thể đạt tới yêu cầu của An Nhàn, mỗi lần đều phải thêm vào gia tăng hạng nhất đi vu tồn tinh trình tự làm việc.

Bên kia, Hạ Lẫm cũng thực ngoài ý muốn "Lạc Y" thế nhưng không chút do dự nhận phân đơn đặt hàng này, thậm chí không có nói đến khả năng thất bại. Tuy rằng hắn đem tinh thần lực cấp S của mình báo thấp một bậc, nhưng mặc dù là chuyên viên trị liệu hay chuyên viên dược tề cấp 7 trở lên, cũng không có bảo đảm nắm chắc trăm phần trăm chữa khỏi loại tổn thương tinh thần này.

Tên thanh niên này cuối cùng là thực sự có thực lực, hay là không biết tự lượng sức mình?

Không lâu sau này, Hạ Lẫm lo lắng không phải là thực lực của đối phương, mà là hối hận chính mình nói dối cấp bậc tinh thần, làm cho thời gian chữa trị kéo dài......

Ngày hôm sau, An Nhàn gọi một chiếc xe không người lái điều khiển bằng từ trường*, đi thẳng đến Thương Viêm thị - thị trường giao dịch dược liệu lớn nhất.

*không chắc nghĩa lắm

Diện tích thị trường giao dịch này chiếm hơn hai ngàn kilomet vuông, tụ tập bán đấu giá, bán lẻ bán sỉ, gieo trồng, luyện dược chờ làm một thể, mỗi ngày dòng người như thoi đưa, náo nhiệt vô cùng.

An Nhàn ở khu bán sỉ đi dạo, ánh mắt chuyên chú nhìn qua từng kệ hàng, xếp thành từng đôi dược liệu được phân loại đặt cạnh bên nhau, phần lớn chất lượng giống nhau, nhưng ngẫu nhiên cũng có một ít dược liệu chất lượng cao lẫn lộn trong đó, mục đích chính của An Nhàn là xem một số dược liệu tốt bị bỏ sót.

"Lưu tiên sinh, chủng loại dược liệu của hiệu thuốc nhà này đầy đủ hết, chất lượng trung bình, giá cả cũng so với các hiệu thuốc khác rẻ hơn một chút." Một giọng nói tự tin tràn đầy từ cửa hàng cách vách truyền đến.

An Nhàn nhìn thoáng qua dược liệu "Phẩm chất trung thượng" trong miệng đối phương, sau đó lại thu hồi ánh mắt, tiếp tục lựa đồ của chính mình.

"Lưu tiên sinh, ngài có thể tự mình kiểm tra một chút hàng, tin tưởng ánh mắt ngài nhất định tốt hơn tôi."

"Ừ, để ta xem thử."

An Nhàn chỉ coi bọn hắn là râu ria người qua đường, ai ngờ trong đó một người thế nhưng chần chừ kêu ra tên "Hắn": "Lạc Y? Cậu là Lạc Y có phải không?"

Cô cùng Lạc Y chân chính lớn lên có bảy, tám phần giống, bị người nhìn thành hắn cũng không có gì quá kì quái, đây cũng là nguyên nhân lúc trước cô mượn thân phận hắn.

An Nhàn ngẩng đầu, nhìn về phía người vừa rồi lên tiếng. Đó là một người đàn ông tóc nâu khoảng hai mươi tuổi, chẻ tóc ngôi giữa, tây trang phẳng phiu, một bộ dáng khôn khéo tài giỏi.

"Thật là cậu?" Hắn dùng ánh mắt dò xét trên dưới đánh giá cô, cuối cùng ngừng ở trên mặt cô, nét mặt kì lạ nói, "Mấy năm không thấy, cậu thoạt nhìn giống như thay đổi rất nhiều."

Cũng không phải là "Thay đổi rất nhiều" sao? Người đều thay đổi một cái.

An Nhàn bình đạm mà nhìn hắn, trong đầu nhanh chóng hồi tưởng lại ký ức đạt được của Lạc Y nơi đó, tìm được tin tức có quan hệ cùng người này.

Hắn hình như là bạn của lớp trước kia của Lạc Y, cụ thể gọi là gì thì đã quên, chỉ là mơ hồ nhớ rõ quan hệ giữa hai người không có gì đặc biệt.

"Cậu không phải đi học ở học viện y Bellevue sao? Hiện tại cũng không phải là kỳ nghỉ. Như thế nào? Bị đuổi học rồi?" Âu Hạo có chút ác ý mà nói.

Hắn hiển nhiên không biết Lạc Y đã sớm tốt nghiệp học viện y Bellevue, An Nhàn cũng lười giải thích, đối với người qua đường Giáp đến tên cũng không nhớ, không cần thiết lãng phí biểu tình.

"Chậc, cậu vẫn là giống như trước đây không thú vị." Âu Hạo thoáng nhìn dược liệu trên tay cô, cười nhạo nói, " Bản lĩnh biện dược* cũng là trước sau như một kém."

*phân biệt dược liệu

An Nhàn liếc mắt nhìn hắn, liền Phách Cốt Sa Linh quý hiếm như thế cũng nhận không ra, còn có có sức chê cười ánh mắt người khác kém?

Ngoại hình Phách Cốt Sa Linh cùng nấm thạch khuyết thường thấy vô cùng giống nhau, nhưng phẩm chất cùng hiệu quả khác nhau một trời một vực. Nếu không cẩn thận bị người không biết nhìn hàng xem như nấm thạch khuyết mà dùng, đây tuyệt đối là phí phạm của trời, cuối cùng còn có khả năng luyện ra phế phẩm.

Bởi vì nhu cầu số lượng thiếu, con đường cung cấp Phách Cốt Sa Linh luôn luôn không nhiều lắm, chất lượng cũng không được như mong muốn. Một gốc cây Phách Cốt Sa Linh giá cả phải gấp mười lần nấm thạch khuyết, hiện giờ thế nhưng có người đem phẩm chất thượng đẳng như Phách Cốt Sa Linh coi thành nấm thạch khuyết bình thường, bán ra giá rẻ, lý nào An Nhàn lại không cười được đây?

Âu Hạo thấy cô không rên một tiếng, cảm giác có chút không thú vị, đang muốn rời đi, đột nhiên thoáng nhìn vị kia Lưu tiên sinh hướng bên này đi tới, tâm niệm vừa động, cố ý đề cao âm lượng nói: "Lạc Y, nấm thạch khuyết tuy rằng chỉ là một loại dược vật thường thấy, nhưng cũng có ưu điểm khuyết điểm rõ ràng, giống như cây này trên tay cậu, màu sắc ảm đạm, hình dáng ngay ngắn, hoa văn quá mức trơn nhẵn, vừa thấy liền không phải thứ tốt."

Lưu tiên sinh vừa lúc đi đến bên cạnh hai người, nghe được Âu Hạo nói, quay đầu nhìn về phía Phách Cốt Sa Linh trong tay An Nhàn, ngay sau đó trên mặt hiện lên một tia do dự.

An Nhàn không để ý đến nước miếng tung bay của người nào đó, lấy ra thẻ tín dụng quẹt vào máy tính tiền, dứt khoát lưu loát mà đem Phách Cốt Sa Linh bỏ vào trong túi.

Âu Hạo thấy cô hoàn toàn làm lơ chính mình, sắc mặt khó coi nói: "Lạc Y, một người thiên phú kém không quan hệ, nhưng không thể tự cho là đúng, chỉ cần chịu học chịu hỏi, vẫn có thể có thu hoạch. Nhưng nhìn cậu mà xem, nhiều năm như thế đều không có một chút tiến bộ, thật sự quá làm người thất vọng rồi."

An Nhàn đem Phách Cốt Sa Linh để vào không gian trôi nổi trong xe mua sắm, bước vượt qua, tiêu sái mà đi.

Âu Hạo tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu.

Lưu tiên sinh khóe môi giật giật, dường như muốn gọi cô lại, nhưng cuối cùng vẫn là từ bỏ.

"Ngượng ngùng, Lưu tiên sinh, đó là ta bạn cùng lớp trước kia của tôi, thiên phú tinh thần không cao, tầm mắt cũng rất kém cỏi, làm ngài chê cười." Âu Hạo ngăn chận lửa giận, giả bộ mà xin lỗi.

"Tầm nhìn rất kém cỏi?" Lưu tiên sinh cười như không cười nhìn hắn, "Cậu biết " hắn " vừa rồi mua chính là cái gì sao?"

Âu Hạo kỳ quái nói: "Còn không phải là một gốc cây nấm thạch khuyết thấp kém sao?"

"Ha hả, nấm thạch khuyết? Không không không, đó là một gốc cây " Phách Cốt Sa Linh phẩm chất thượng đẳng "." Một phút đồng hồ phía trước, Lưu tiên sinh còn không quá xác định, cho đến khi hắn phát hiện tên thanh niên kia làm một động tác, đó chính là dùng giấy bạc sáng đem Phách Cốt Sa Linh lại, đơn độc để vào một cái không gian. Giấy bạc sáng có thể pha loãng những mùi trộn ận bên nhau, mà Phách Cốt Sa Linh vừa lúc là một trong số ít dược liệu yêu cầu cam đoan dược hương thuần khiết nhất.

Âu Hạo sắc mặt khẽ biến, phủ định nói: "Không có khả năng."

Lưu tiên sinh cũng không giải thích, chỉ là nhàn nhạt nói: "Vừa rồi cậu có câu nói nói được không sai, một người thiên phú kém không quan hệ, nhưng không thể tự cho là đúng."

"Vị bàn cùng lớp kia " nhãn lực rất kém cỏi " kia của cậu, vừa rồi dùng 1250 điểm, đi mua một gốc cây Phách Cốt Sa Linh giá trị 13000 điểm."

_oOo_

Nhàn tỷ thật ngầu >.<

Vả mặt như thế thật là sảng khoái!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.