Triệu Âm

Chương 30: Làm thế nào có thể xảy ra?




Một tay của cô ấy bị đóng đinh vào bồn rửa bởi con dao nhỏ màu đen của tôi. Tay kia chỉ cách cổ tôi nửa bước chân. Móng tay cô ấy màu đen sắc như một con dao. Chỉ cần một cú chọc về phía trước, chắc chắn sẽ có một vài lỗ xuất hiện trên cổ của tôi.

  Nhưng cô ta không dám!

  Miệng tôi đầy máu ở lưỡi, chỉ cần tôi phun ra, cô ta chắc chắn sẽ không thể chịu đựng nổi.

  Còn về việc móng tay của cô ấy đâm tới cổ tôi trước hay máu của tôi sẽ phun lên đầu cô ấy trước thì thật khó để nói!

  Thực ra, không chỉ cô ấy lo lắng, tôi cũng lo lắng.

  Mặc dù cho đến nay tôi chưa chịu bất kỳ tổn thất nào, nhưng lúc này tôi đang rơi vào bế tắc.

  Trong gương, khuôn mặt đẫm máu của cô ấy vặn vẹo. Máu mà tôi vừa phun như xăng đốt trên mặt, khói đen tiếp tục bốc lên từ đầu và cổ cô ấy. Cùng lúc đó, tay cô ấy bị tôi đóng đinh bằng con dao nhỏ cũng đang bốc khói đen.

  Nếu tiếp tục, tôi sẽ ổn, nhưng chắc chắn sẽ làm tổn thương cô ấy.

  Tôi ra hiệu cho cô ấy rút tay ra khỏi cổ tôi, nhưng đôi mắt cô ấy ngập ngừng. Mặc dù cô ấy cầu xin tôi nhưng cô ấy không rút tay lại vì sợ tôi tấn công. Nếu ở trong hoàn cảnh như cô ấy, tôi cũng làm như vậy.

  Một khi cô ấy rút tay ra, nếu tôi phun máu một lần nữa, cô ấy sẽ hoàn toàn thất thế.

  Tuy nhiên, lúc này cô ta không còn sự lựa chọn nào, bế tắc càng lâu, càng bất lợi cho cô ta.

  Cuối cùng, khi da thịt bắt đầu tiêu tan nhiều hơn, cô ấy đã chịu thỏa hiệp.

  Cô ấy từ từ rút tay lại khỏi cổ tôi, nhìn tôi với ánh mắt van nài.

  Tôi phun máu, nhưng không phải vào gương, mà vào tay tôi. Trước khi cô ấy bình phục, ngón tay của tôi đã nhúng máu và nhanh chóng vẽ ký tự lên gương. Mặc dù ký tự tôi học được chỉ có thể phát huy tác dụng tối đa khi được khắc trên vật liệu nào đó, nhưng đối với hồn ma bị thương, biểu tượng máu tinh chất vẫn có tác dụng nhất định.

  Các ký tự tôi vẽ lên trán cô ta trong hình ảnh qua gương. Tốc độ của tôi rất nhanh, chỉ vài giây đã xong.

  Con ma nữ trong gương muốn chống cự nhưng tôi xoay con dao đen trong tay cô ấy thật mạnh. Trong khi cô ấy khóc trong đau đớn, tôi đã hoàn thành việc vẽ ký tự máu.

  Cô ta bị phong ấn trong gương, một tay duỗi ra bị đóng đinh vào bồn rửa, tay còn lại đập vào gương, cố gắng thoát ra. Nhưng ký tự máu trên trán cô trong gương khẽ rung lên, không cho cô ta cơ hội nào.

  ”Dương Tử, chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao lại có tiếng động lớn thế?”

  Vào lúc này, một tiếng hét phát ra từ bên ngoài phòng. Đó là một bạn cùng lớp trong phòng ký túc xá bên cạnh tôi.

  Tôi lườm con ma nữ trong gương và hạ giọng: “Còn khóc và la hét, tôi sẽ giết cô!” Con ma nữ im bặt, tỏ ra sợ hãi và không dám đập gương nữa.

  Tôi vội vã rời khỏi phòng tắm. Hai bạn cùng lớp trong phòng ký túc xá bên cạnh bước vào. Tôi đóng cửa phòng tắm như không có chuyện gì và mỉm cười với họ: “Không có gì. Tôi chỉ đi vào nhà vệ sinh và xem phim trên điện thoại thôi, có lẽ âm thanh hơi lớn! “

  Đầu lưỡi vừa bị cắn, nên bây giờ hơi tê tê..

  ”Khóe miệng anh đang chảy máu!” Hai anh chàng nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ.

  Tôi lau khóe miệng, mỉm cười và giả vờ ngu ngốc: “Tôi chỉ vô tình cắn lưỡi, nó không sao, đừng lo lắng!”

  ”Trời đất! …” Một trong hai chàng trai nhìn tôi với đôi mắt kỳ lạ, nở một nụ cười nham nhở: “Khi xem những bộ phim nóng full HD, họ thường chảy máu cam, còn cậu lại tự cắn lưỡi, hay là muốn luyện tập kỹ năng của lưỡi thế, hahaha … “

  ”Tự làm trò quái đản của cậu đi!” Tôi cười và mắng, đẩy hai anh chàng lố bịch ra khỏi cửa, nói: “Quay lại và xem bộ phim full HD của bạn đi! Chúc cả hai mãn nguyện!”

  ”Fuck! “Cả hai giơ ngón tay giữa lên với tôi cùng một lúc.

  Sau khi đóng cửa phòng ký túc xá, nụ cười trên khuôn mặt tôi biến mất và tôi quay lại phòng tắm với khuôn mặt bình thản.

  Con dao đen vẫn găm vào lòng bàn tay và cô ấy đang vật lộn dữ dội, nhưng khi thấy tôi trở lại, cô ấy ngay lập tức dừng lại, tỏ vẻ ngoan ngoãn và nhìn tôi một cách đáng thương.

  ”Nói cho tôi biết chi tiết!” Tôi buồn bã nhìn cô ấy.

  Cô ấy không dám giấu bất cứ điều gì vào lúc này, cô ấy nói rằng cô ấy đã chiếm hữu Tung Hạo và giết Hoàng Mẫn và người con tra kia.

  Vụ việc đúng theo như những gì tôi suy đoán. Cô ấy là bạn gái của người con trai kia, và vì người con trai kia lừa dối cô chạy theo Hoàng Mẫn, cô ấy đã tự tử trong uất hận. Sự phẫn nộ ngưng tụ, trở thành một con ma và sau đó tìm thấy Tung Hạo với những điều kiện phù hợp.

  Lúc đó, Tung Hạo cũng biết về sự giả dối của bạn gái và anh cảm thấy bực bội trong lòng. Lợi dụng việc này, ma nữ truyền phẫn nộ đến Tung Hạo, mượn tay anh giết người và khiến anh nhảy lầu tự tử..

  Mọi thứ rõ ràng như vậy, nhưng điều này không trở thành bằng chứng để cứu Tung Hạo. Cảnh sát đã thu được bằng chứng. Không ai tin rằng tất cả những điều này được thực hiện bởi hồn ma nữ. Trong trường hợp bằng chứng kết luận, bất kể lý do gì, thẩm phán và cảnh sát sẽ suy ra một động cơ hợp lý để Tung Hạo giết người.

  Án giết người treo trên đầu Tung Hạo, điều này không còn nghi ngờ gì nữa.

  Tôi im lặng.

  Con ma nữ trong gương nhìn tôi một cách đáng thương, run rẩy và cầu xin: “Tôi đã nói những gì tôi nên nói, đó là lỗi của tôi khi gây chiến với anh. Làm ơn đừng làm tôi đau!”

  Tôi cau mày. Nhìn cô ta nói: “Có gì của tôi thu hút cô vậy?”

  Cô ta sững người một lúc, rồi lắc đầu lo lắng nói: “Tôi thực sự không biết, tôi thề đấy. Đó chỉ là một trực giác bản năng, một khao khát mãnh liệt để thúc đẩy tôi giết anh, tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. … Tôi đã nói mọi thứ là sự thật, xin hãy để tôi đi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn… “

  Cô ta nài nỉ, nhưng tôi lờ đi, cau mày và suy nghĩ. Sau một lúc, tôi lấy điện thoại từ trong túi ra, lấy danh thiếp của Diệc Tiểu Phú và gọi theo số điện thoại ở trên.

  Điện thoại được kết nối nhanh chóng, giọng nói bên phía Diệc Tiểu Phú rất ồn ào, những làn sóng âm nhạc khổng lồ truyền qua micro. Có vẻ như anh chàng này đang ở trong một hộp đêm nào đó!

  ”Này, xin chào, đợi một chút! Tôi không thể nghe rõ ở đây, tôi sẽ tìm một nơi yên tĩnh hơn!” Diệc Tiểu Phú hét lớn trong điện thoại.

  Tôi không nói gì. Sau khi chờ đợi một chút, tiếng ồn ở phía bên kia của điện thoại đã giảm đi rất nhiều.

  ”Bạn ơi, gọi cho tôi sớm thế, gặp rắc rối gì?” Diệc Tiểu Phú bình thản nói.

  Tôi liếc nhìn con ma nữ trong gương đang nhìn tôi bằng ánh mắt thương hại, rồi nói trong điện thoại: “Tôi bắt được một con ma, đó là con ma nữ đã thao túng bạn tôi và đổ lỗi cho bạn tôi tội giết người. “

  ”Con ma đó thế nào, tiêu diệt nó ngay!” Diệc Tiểu Phú phía bên kia điện thoại ngắt lời tôi và nói một cách thờ ơ: “Âm và Dương khác biệt. Thật là tai họa khi giữ những con ma như, Không có gì phải chần chừ …? Đợi đã, anh vừa nói gì? Anh bắt được con ma đó sao? Làm thế nào anh bắt được nó? “

  Cách thay đổi suy nghĩ đột ngột khiến tôi không thể theo kịp Suy nghĩ của anh ta, tôi trả lời: “Cô ấy trốn trong gương và định làm tổn thương tôi nhưng bị tôi phong ấn trong gương rồi …”

  ”Phong ấn?” Giọng anh ta có vẻ hơi phấn khích, run run: “Anh phong ấn bằng bùa chú?”

  ”Uh …” Tôi không biết trả lời cụ thể như nào.

  Thầy Chu đã dạy tôi rất nhiều. Đây không phải là bùa chú cấp cao. Tôi không nghĩ bùa chú này mạnh hơn so với bùa chú của Diệc Tiểu Phú, ít nhất là trong tiềm thức tôi nghĩ vậy. Nhưng bây giờ tôi nghe giọng điệu của Diệc Tiểu Phú rất phấn khích, có lẽ suy nghĩ của tôi không đúng lắm.

  ”Địa chỉ cụ thể của anh ở đâu? Tôi sẽ tới ngay!” Diệc Tiểu Phú nói trên điện thoại một cách hào hứng.

  Bây giờ tôi cảm thấy rằng đã sai khi gọi cho anh ta, nhưng bây giờ không dễ để từ chối, tôi chỉ có thể nói cho anh ấy địa chỉ với một chút bất lực.

  Anh ta hét lên và nói rằng anh ta chắc chắn sẽ đến trong vòng 20 phút, và nói với tôi rằng đừng lo lắng về hồn ma nữ. Khi anh ta đến, anh ta sẽ giúp tôi giải quyết nó một cách ổn thỏa, sau đó anh ta cúp điện thoại.

  Sau khi cúp điện thoại, tôi nhìn vào bóng ma nữ trong gương. Cô ấy vẫn với vẻ ngoài đáng thương. Tôi không thể không thở dài trong lòng, tôi thấy hơi tội nghiệp cô ấy.

  Tôi hiểu sự oán giận của cô ấy, nhưng hoàn toàn không đồng ý với cách giải quyết của cô ấy, tôi có thể giết cô ấy, nhưng tôi đã không làm thế. Giữ cô ấy và đợi cho đến khi Diệc Tiểu Phú đến đã.

  ”Tôi sẽ tha cho cô đến khi bạn tôi đến, bây giờ hãy yên lặng ở đó đi!” Tôi lườm cô ấy, sau đó bước ra khỏi phòng tắm và đến giường để tìm một số loại thuốc chống viêm.

  Đầu lưỡi bị cắn bây giờ nó không chỉ đau, mà còn hơi tê. Mất hết cảm giác.

  Chưa đầy hai mươi phút sau, cánh cửa phòng bị đập mạnh, cánh cửa được mở ra và Diệc Tiểu Phú lao vào với mùi rượu nồng nặc.

  Sau khi bước vào, anh ta hào hứng hét lên với tôi: “Ở đâu? Ở đâu?”

  Tôi vội đóng cửa phòng ký túc xá để tránh kinh động đến phòng bên, rồi chỉ về phía phòng tắm.

  Diệc Tiểu Phú lao vào phòng tắm như một mũi tên, sau khi nhìn thấy máu chảy trên trán của con ma nữ trong gương, anh ta rất phấn khích. Nhưng khi nhìn thấy con dao nhỏ màu đen của tôi găm trên bàn tay của con ma trong bồn rửa mặt, hơi thở anh ta nặng nề hơi, đôi mắt anh nghiêm lại, cơ thể anh ta run rẩy và không quan tâm đến những vết máu trên trán ma nữ nữa.

  Khi ở trong bệnh viện, tôi cũng lấy con dao đen ra nhưng anh ta chỉ chú ý đến những thanh tre của tôi. Anh ta không chú ý đến con dao đen. Lúc này,thấy con dao nhỏ màu đen đóng đinh một cách dễ trên bồn rửa, phản ứng của anh ta hơi dữ dội.

  ”Mẹ kiếp … mắt tôi có bị hoa không?” Diệc Tiểu Phú dụi mắt liên tục, rồi nhìn chằm chằm vào con dao đen, miệng co giật. Run rẩy nói: “Làm thế nào thứ này có thể xuất hiện ở đây? Nó vẫn tồn tại? Làm sao có thể …”

Lúc này, anh ta đang cằn nhằn như một kẻ điên, tay run rẩy nắm lấy Con dao màu đen rồi bất ngờ rút ra từ lòng bàn tay của con ma nữ.

Nguồn: Bảo An – Dịch truyện Trung Hoa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.