Thông tin truyện

Triền Miên Không Ngớt

Triền Miên Không Ngớt

Thể loại:

Ngôn Tình, Ngược

Nguồn:

vitcondethuong.wordpress.com

Trạng thái:

Đang ra
Đánh giá: 9.2/10 từ 46 lượt
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, ngược tâm, HE

Hai người trên giường, bọn họ mỗi đêm đều triền miên không ngớt, nhưng chỉ có sự hòa hợp về thể xác, không có hứa hẹn về tình yêu. Nàng vì anh sinh hài tử, vì anh mà nỗ lực hết mình, những mong trở thành thê tử bên anh, yêu nhau suốt đời, anh lại nói: cô không xứng

【 Đoạn ngắn đặc sắc 1 】

“Nếu khinh thường tôi, vì sao muốn tôi vì anh sinh hài tử? Nếu muốn huyết thống cao quý, vì sao không tìm cô ta?” Ngực như bị người hung hăng đâm một đao, đau đến Đồng Vũ Lăng gần như hít thở không thông, cả người khí lực phảng phất bị kéo đi mất, nàng dùng sức kéo tay hắn: “Triệt, cầu xin anh! Xem tại cục cưng phân thượng, đừng tìm cô ta kết hôn. Em không cần danh phận, em chỉ cần được đứng ở bên cạnh anh, chúng ta một nhà ba người sống hạnh phúc vui sướng được không?”

“Đến lúc đó sẽ là một nhà ba người, nhưng không có cô!!” Long Triệt tuấn dung hàn băng lãnh khốc.

【 Đoạn ngắn đặc sắc 2 】

“Chỉ cần uống xong cái này, tất cả những gì mà cô đã trải qua, bao gồm cả đau đớn lẫn sung sướng trong kí ức đều loại bỏ, tất cả đều tiêu tan thành mây khói”. Giáo sư một thân áo trắng, gầy trơ xương, đưa đến cho nàng một chiếc bình nhỏ màu lục.

Tất cả sẽ tiêu tan thành mây khói? Anh, bạn bè, người thân, thậm chí hài tử cực khổ mười tháng hoài thai, từ nay về sau đều như người xa lạ? Tình yêu khắc cốt minh tâm cũng sẽ tiêu tán? Vết thương cũng sẽ hồi phục như cũ? Khuôn mặt trắng không còn chút máu trong bộ quần áo trắng tinh, cuối cùng, Đồng Vũ Lăng từ trên tay lão nhân tiếp nhận cái chai, ngửa đầu, dứt khoát uống!

【 Đoạn ngắn đặc sắc 3 】

“Mẹ, con là Lân Lân.” Một tiểu nam hài tuấn tú, khả ái, đối với Đồng Vũ Lăng vươn hai cái tay mập mạp.

Dung nhan tuyệt mỹ, băng lạnh, Đồng Vũ Lăng cười nhẹ nhàng, ngồi xuống trước mặt bé: “Lân Lân, rất xin lỗi, dì không phải mẹ con nha.”

“Lăng Lăng, anh biết sai rồi, cầu xin em đừng giày vò anh nữa được không?” Nam nhân có khuôn mặt giống như tiểu nam hài sau khi lớn lên cũng ngồi xuống, kéo tay Đồng Vũ Lăng, tuấn nhan tràn đầy đau thương, ánh mắt đầy vẻ sám hối.

“Long tiên sinh thỉnh ngài buông tay, tôi chẳng biết ngài đang nói cái gì!” Đồng Vũ Lăng xấu hổ rút tay về, chậm rãi đứng lên, không hề quyến luyến rời đi, bóng hình xinh đẹp dưới ánh mặt trời vô cùng ưu nhã, tự tin và tiêu sái.

Đã từng khờ dại tin tưởng tình yêu, Đồng Vũ Lăng, lại bị chính người mình thương yêu làm cho thương tích đầy mình. Nàng dùng nỗi đau cũng với nước mắt, mai táng tình yêu hồn nhiên của chính mình, trở nên kiên cường mà bình tĩnh, khi lần thứ hai gặp phải nam nhân từng thương tổn nàng sâu vô cùng, thì lòng của nàng không còn khả năng bình tĩnh thong dong mà đổi lại là …

Long Triệt —— chủ tịch kiêm tổng tài ngân hàng Phỉ Lợi Tư Âu Á, người có bằng đại học quản lý tài chính cùng học vị tiến sỹ. Thiên tử con cưng chính là hắn, tuấn mỹ tuyệt luân, cuồng vọng kiêu căng, lãnh khốc giảo hoạt, bá đạo độc tài.

Long Hạo —— Đệ đệ cùng cha khác mẹ với Long Triệt. Xuất thân nhà giàu có nhưng cũng không giáo dục hắn những tật xấu của công tử nhà giàu, nghiên cứu sinh học đại học kiến trúc, tính tình ôn hòa, tươi mát tuấn dật, ưu nhã mê người, mong muốn tương lai có thể tự mình vì nữ nhân mình yêu thích xây lên một tòa thành.

Thượng Quan Dĩ Tước —— tao nhã, thành thục ổn trọng, diện mạo hiên ngang, lần đầu tiên nhìn thấy nàng đã bị thật sâu hấp dẫn, hắn liều lĩnh, đơn giản là vì nàng.

Danh sách chương

Bình luận truyện