Tổng Tài Mật Sủng Kiều Thê Có Chút Ngọt

Chương 16: 16: Công Bố Hôn Ước





Mà nhà họ Cảnh bên kia.Trong phòng khách đầy người ngồi.

Bà cụ Vương Tuyết Mai, cha cô Cảnh Khiếu Đức, mẹ kế cô Dư Tú Liên, còn có em gái Mộ Ngạn Trạch, Mộ Hồng Tiêu và mấy người bạn của Cảnh Tiểu Nhã, toàn bộ đều ở.Cảnh Tiểu Nhã và Mộ Ngạn Trạch ngồi ở sô pha bên kia, không khí hơi nặng nề.“Chị Tiểu Nhã, theo em nói, chị là quá dễ bắt nạt! Chị và anh trai em là lưỡng tình tương duyệt, tại sao cô ta còn mặt mũi làm ra loại chuyện này? Biết rõ thân phận chị mẫn cảm thế nào, còn dám báo cảnh sát.

Đây không phải rõ ràng muốn phá hủy chị sao?”“Đúng vậy, hơn nữa cô ta mới chia tay với cậu Mộ, sau lưng đã lêu lổng với một người đàn ông ở quán bar.

Chứng minh cô ta cũng không phải loại người tốt đẹp gì!”“Tiểu Nhã, cậu là người có hại là hại ở việc cậu là nhân vật công chúng.


Bây giờ trên mạng tràn đầy tin thảo luận về chuyện của cậu, nói cái gì mà cậu câu dẫn cậu Mộ, bị vợ chưa cưới của cậu Mộ bắt gian trên giường.

Còn nói cái gì bán dâm, này rõ ràng là không phải.

Cậu phải tìm cách nhanh chóng giải quyết mới được.”“Đúng đó! Cảnh Ninh chính là có lòng xấu báo cảnh sát.

Cậu cũng không thể bị cô ta áp mình xuống chứ!”Cảnh Tiểu Nhã nhu nhược đáng thương liếc nhìn Vương Tuyết Mai ngồi ở chủ vị.

Khuôn mặt trắng nhỏ dễ như trở bàn tay toát ra vài phần yếu ớt và thương tâm.“Mình có thể có cách nào chứ? Thế nào chị ấy cũng phải làm như vậy, mình cũng không thể cứng rắn với chị ấy.


Dù sao chúng mình cũng là người một nhà, thật sự náo loạn còn không phải là khiến bà nội và bố mẹ khó xử sao.”Vương Tuyết Mai nghe vậy, tán thưởng nhìn cô ta một cái.Cảnh Khiếu Đức lại tức giận nói: “Bố khó cái gì chứ? Con xem nó là chị gái, con có hỏi nói xem nó có xem con là em gái không?”“Chú à, chuyện này cũng không thể trách cô ấy… Là cháu làm sai.”Mộ Ngạn Trạch nhíu nhíu mày, bình tĩnh mở miệng.Cảnh Tiểu Nhã vội vàng nói: “Không, chính là em sai.

Nếu em không yêu anh A Trạch, chị ấy sẽ không…”“Tiểu Nhã, ý anh không phải như vậy.”Mộ Ngạn Trạch ngăn cô ta lại, trầm giọng nói: “Ý của anh là chúng ta phải nói sớm cho cô ấy biết, không nên bởi vì không đành lòng sợ xúc phạm đến cô ấy mà kéo dài.

Bây giờ hại em chịu uất ức, là anh xử lý không tốt.”Cảnh Tiểu Nhã lập tức cảm động, cảm kích nhìn anh ta: “Anh A Trạch…”“Khụ!”Ho nhẹ một tiếng, trên mặt Vương Tuyết Mai mang theo vài phần tươi cười, nhìn Mộ Ngạn Trạch.“Cậu Mộ, bây giờ chuyện đã náo loạn đến nước này, những dư luận trên mạng cậu cũng đã thấy.

Muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, muốn chuyện nhỏ biến thành không có gì là không thể được, đối với tình huống trước mắt, cậu có suy nghĩ gì không?”Sắc mặt Mộ Ngạn Trạch hơi sầm xuống, Cảnh Tiểu Nhã yên lặng siết chặt bàn tay, có vẻ hơi khẩn trương.“Bà, bà yên tâm, cháu sẽ không để Tiểu Nhã tiếp tục chịu uất ức.

Sau khi trở về nhà, cháu lập tức nói người phát thanh minh, công bố quan hệ giữa cháu và Tiểu Nhã.”Sắc mặt Vương Tuyết Mai vui vẻ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.