Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 3




Lâm Lập Phong nhíu mày, "Đừng dài dòng! Cho tôi 1 tách cà phê!"

"Vâng." Chị Ngọc Dâu xoay người tiến vào bếp lấy cà phê cho anh

Hạ Tử Tình uống ly sữa mắt vẫn nhìn chăm chăm vào ly sữa hạ thuốc xổ biểu lộ thần tình thất vọng. Thật đáng tiếc a!Hắn dĩ nhiên ko thèm uống sữa. Lần sau nàng sẽ đem thuốc bỏ vào cà phê! Nàng âm thầm nghĩ

Bất chợt giật mình, Hạ Tử Tình nhìn vào điện thoại 1 chút, là bạn tốt La Y.Vì là tiếp viên hàng không nên vào lúc nàng kết hôn, cũng là lúc La Y trên máy bay , nên ko thể tham gia hôn lễ của nàng, hiện tại nhất định đã trở về. Nàng cầm lấy điện thoại di động đi tới phòng khách bên kia tiếp thính

"Thế nào?Vẫn bình an vô sự chứ?" Hạ Tử Tình giọng điệu thoải mái đối với bạn tốt nói

"đương nhiên! Nếu không còn có thể tới tìm ngươi sao?" La Y trong điện thoại cười khanh khách

"rất nhớ ngươi. La Y." Hạ Tử Tình bỗng nhiên thở dài nói.

"Thế nào mới kết hôn đã nghĩ đến ta rồi sao.Chồng ngươi hoàn mỹ chứ?" La Y cố ý trêu đùa nàng.

"Thôi đi.Hắn ko dằn vặt ta thì ta đã cười thầm."

"Kết hôn rồi thì tốt nhất nên ở chung." La Y khuyên bảo nàng.

"Khó khăn! Ta và hắn vĩnh viễn đều ko thể vui vẻ ở chung với nhau một ngày đêm!" Hạ Tử Tình cười nhạt.

"Ta tháng nầy đang nghỉ ngơi. Ngươi lúc rảnh rỗi nhớ phải tìm ta a."

"Tốt.Vài ngày nữa sẽ tìm ngươi." Hạ Tử Tình sảng khoái mà nói.

"Các ngươi không đi hưởng tuần trăng mật sao?" La Y kỳ quái hỏi.

"Hừ! Hưởng tuần trăng mật gì chứ?Chiến tranh giữa chúng ta còn đang bắt đầu” Hạ Tử Tình lạnh giọng hừ 1 cái

Trở lại bàn ăn bên cạnh, Hạ Tử Tình thấy ly sữa trước mặt mình đã đầy trở lại.Ko nói cũng biết là chị Ngọc Dâu đã rót thêm.Chị người hầu nay tuy làm việc nghiêm túc,nhưng việc này nên chính nàng làm có lẽ sẽ tốt hơn.

Nàng cầm lấy ly sữa vừa rót uống. Sau đó phát hiện ly sữa trước mặt Lâm Lập Phong đã cạn không. Lẽ nào hắn uống? Hạ Tử Tình trong lòng âm thầm vui vẻ.

Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tình đang theo dõi hắn âm thầm lộ ra một tia thần bí , hắn lạnh lùng nhìn nàng liếc mắt: "Cô nhìn chằm chằm tôilàm gì?"

"Nhanh như vậy mà anh đã đem sữa uống hết rồi à?"

"Ly sữa của tôi sao?Ko phải là đang nằm trên tay cô sao." Lâm Lập Phong cho là đúng vẫn cúi đầu xem báo chỉ.

Hạ Tử Tình sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm ly sữa trên tay, mặt biến sắc, ôm bụng chạy lên lầu. Nàng chạy về toilet phòng khách liều mạng móc cổ họng mình, làm cho chỗ sữa mình vừa uống vào nôn ra.

Nhưng mà bụng đột nhiên đau đớn đã nói cho nàng biết tất cả đều quá muộn! Thuốc xổ đã phát huy được hiệu quả của mình. . . . . .

Tại địa điểm hội tiệc, mọi người đều lớn tiếng cười nói chúc mừng hôn lễ, quần áo chỉnh tề, người đến người đi đều là những thân sĩ nổi tiếng , thiên kim danh giá

"Tôi sẽ cùng bạn hàng bàn chút chuyện.Cô tự lo cho mình.Nhưng nói trước tôi có lời cảnh cáo,cô ko nên ở bên ngoài làm ra những việc bẽ mặt khiến Lâm gia chúng tôi phải hổ thẹn. Hậu quả,cô sẽ ko gánh nổi!" Lâm Lập Phong cảnh cáo Hạ Tử Tình.

Hạ Tử Tình hừ lạnh một tiếng đáp lại anh.

Lâm Lập Phong liếc mắt nhìn nàng 1 cái rồi rời đi. Nhìn hắnxoay người đi qua lập tức thay đổi thành khuôn mặt giả tạo tươi cười chào đón, Hạ Tử Tình chợt cười nhạt!Đồ đàn ông dối trá!

Nàng quay người lại dự định tìm nơi thanh tĩnh nghĩ ngơi 1 chút, nhưng lại thấy bạn trai trước Lý Vĩ Hoành ôm một cô gái tuổi còn trẻ đẹp cười hì hì cùng nàng gặp thoáng qua.Hình như căn bản là hoàn toàn ko nhận ra nàng, ngay cả liếc mắt nhìn nàng lấy 1 lần cũng ko có. Căn bản đã đem nàng xem như người vô hình!

"Vĩ hoành,anh nói anh thật lòng thích em còn Hạ Tử Tình kia chỉ là nhất thời?" Cô gái nũng nịu hỏi.

"Đương nhiên là thích em!Người phụ nữ kia chỉ là vui chơi qua đừng! Anh đã sớm đem cô ấy quên đi." Lý Vĩ Hoành tàn nhẫn nói lời của anh như lợi châm đâm vào lòng nàng.

Nàng nhìn bóng lưng hắn ôm cô gái ấy đi xa,khóe mắt đã đượm hồng.Nàng rõ ràng là người đã phản bội tình yêu của mình, vĩ hoành nhất định sẽ ko tha thứ cho nàng nữa. . . . . . Nhưng rõ ràng là nàng có nỗi khổ tâm, hắn vì sao lại ko hiểu chứ?

Nếu không phải vì muốn cứu Hạ Gia thoát khỏi tình cảnh phá sản, thì làm sao nàng có thể đáp ứng Lâm Lập Phong, gả cho hắn ,làm vợ hắn ?

Nàng không có quên vẫn nhớ lời thề của bọn họ lúc đó,chỉ có mình nàng vẫn vô lực giữ vững!

"Thế nào? Tình cũ khó quên a?Nhìn thấy bạn trai trước đến nỗi mất hồn." Lâm Lập Phong trêu chọc , thanh âm bỗng nhiên xuất hiện kế bên người nàng.

Nàng tức giận mà nhìn chăm chú Lâm Lập Phong đang liếc mắt, xoay người đi tới một bên bên ghế sofa ngồi xuống, không thèm nhìn hắn nặng nhẹ mắng nhiếc.

"Thế nào?Bị tôi nói thẳng vào tâm sự? Một lời đã có thể nói trúng?" Lâm Lập Phong khóe miệng tươi cười, tràn ngập đùa cợt

"Tôi thương anh ta thì sao? Anh cho là toàn bộ thế giới này, mọi người đều như anh lãnh khóc vô tình , không tình yêu sao?" Hạ Tử Tình liếc nhìn anh. Nói rõ luôn là đang khinh thường!

Hừ!Đồ phụ nữ ghê tởm!Cư nhiên trước mặt chồng mà biểu thị thái độ nhớ mãi tình nhân không quên? Thực sự là muốn chết mà!

"Không tình yêu thì đã làm sao?Cô và hắn yêu nhau chết đi sống lại đến nỗi cũng ko muốn rời xa nhau.Cô xem ,người ta vừa rời khỏi cô đã đi tìm tình yêu mới.Thứ ái tình của cô đúng là giá rẻ!" Lâm Lập Phong không chút lưu tình châm chọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.