Tôi Ở Thập Niên 70 Sửa Máy Kéo

Chương 18: Chương 18





Editor: HannahCô ta vừa nói chính là lời tức giận, căn bản không suy nghĩ, nếu vì vậy mà ồn ào đến công xã thì sao cô ta có thể tranh luận thắng Lâm Ái Thanh.Về tình về lý cô ta đều sai, huống chi Lưu Mãn Nữu là con gái đội trưởng Tiểu Lưu, nếu vì vậy mà cô ta đắc tội đội trưởng Tiểu Lưu thì ngày tháng sau này làm sao có thể sống ở thôn Bạch Than Bình đây.“Tôi không đi.” Trần Ái Đảng muốn ném tay Lâm Ái Thanh ra.


Rõ ràng là cô gái gầy yếu, vậy mà sức lực trên tay mạnh ngoài dự đoán của mọi người như vậy, nhất thời Trần Ái Đảng không tránh thoát được “Thanh niên trí thức Từ, Từ Cương, anh mau giúp tôi.”Tới lúc này rồi Trần Ái Đảng vẫn không mở miệng xin lỗi mà còn muốn tìm cứu viện, Lâm Ái Thanh túm chặt cô: “Mặc kệ hôm nay cô tìm ai, đều vô dụng, đi cùng tôi đến công xã.”Động tĩnh của các cô không nhỏ, những thanh niên trí thức không đi làm việc đều vây quanh lại, rất nhanh đã có người đi tìm thanh niên trí thức La đang làm việc về.Lúc La Văn Triết vội vã trở về, trên tay hắn còn mang đòn gánh, ngửi thấy mùi nồng đậm trên người hắn tám phần là từ chuồng heo về đây, thấy các cô đang lôi kéo La Văn Triết chuẩn bị tiến lên.Kết quả Từ Hướng Dương trước một bước chắn trước người hắn “Nhìn, đừng xen vào việc người khác.”Cùng bị ngăn lại còn có Từ Cương, hắn cũng muốn tiến lên khuyên vài câu.“Cậu là ai?” La Văn Triết cau mày nhìn về phía Từ Hướng Dương, người này lạ mặt, trong thôn cũng không có người này, nhìn dáng vẻ tám phần cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn lần này, chỉ không biết ở đội sản xuất nào, càng không biết có quan hệ gì với Lâm Ái Thanh.Từ Hướng Dương không để ý tới hắn, ánh mắt sáng như đuốc nhìn Lâm Ái Thanh.Lúc này Trần Ái Đảng đã hơi chống đỡ không được “Thật xin lỗi, là tôi nói sai rồi, rất xin lỗi.

Tôi đảm bảo, tôi không bao giờ nói hưu nói vượn nữa, cô buông tha tôi được không?”Biểu tình Lâm Ái Thanh nghiêm túc nhìn cô ta, không có nữa phần buông lỏng.Từ Cương nhìn Trần Ái Đảng rơi nước mắt ào ào, trong mắt hiện lên vẻ không đành lòng, hắn cảm thấy Lâm Ái Thanh có hơi quá mức: “Lâm Ái Thanh, khoan dung độ lượng...”“Từ những suy nghĩ đen tối tàn nhẫn, thành nguyên nhân khiến con người trở nên độc ác” Từ Hướng Dương nhăn mày lại, trực tiếp ngắt lời Từ Cương, hắn không có nửa phần không nỡ với Trần Ái Đảng: “Tự kiểm điểm được không? Nhất định phải nghiêm túc xử lí để nhớ lâu.”Mặt Trần Ái Đảng hết trắng lại đỏ, hết đỏ lại trắng, nước mắt ào ào rơi xuống, cô ta thừa nhận cô ta nói những lời đó cũng có phần nào cố ý, muốn chụp cái mũ tư bản chủ nghĩa cho Lâm Ái Thanh.

Trước kia lúc ở trong thành cô ta thấy người khác cũng làm như vậy, Trần Ái Đảng hoàn toàn không nghĩ mình sẽ bị phản bác lại.Chuyện này không thể làm lớn, tốt nhất là nên giải quyết ở chỗ thanh niên trí thức, tuy buồn bực xấu hổ nam khan nhưng Trần Ái Đảng cũng còn vài phần lý trí “Tôi kiểm điểm, ý chí tôi không kiên định bởi vì ghen ghét thanh niên trí thức Lâm, không khống chế được tư dục, tôi ....”Nghe Trần Ái Đảng tự kiểm điểm trước mặt thanh niên trí thức mới cũ, Lâm Ái Thanh buông lỏng tay ra.Trên thực tế cô cũng không nghĩ thật sự kéo người đến công xã.


Nếu quậy lớn tất nhiên có thể áp chế Trần Ái Đảng nhưng đối với bản thân cô cũng không có chỗ tốt.Tính Lâm Ái Thanh không thích gây chuyện nhưng cũng không phải tính chịu thiệt, cô vốn muốn sống chung thật tốt với mấy thanh niên trí thức này nhưng tính nết Trần Ái Đảng như vậy thì hiển nhiên các cô không thể ở cùng.Trần Ái Đảng này, lúc mới tiếp xúc thì rất hướng nội thẹn thùng nhưng hơi không vừa ý cô ta là lộ nguyên hình.


Ngày thường Trần Ái Đảng không có việc gì cũng sẽ châm chọc vài câu, Lâm Ái Thanh không quan tâm, để miệng cô ta nói hai câu thống khoái cũng không sao nhưng đề cập tới vấn đề chính trị thì thứ lỗi cô không thể nhịn.Cho dù cô không suy xét cho mình thì cũng phải vì ba mẹ anh chị cháu trai mà suy nghĩ, vấn đề như vậy một khi vô ý là liên lụy đến cả nhà.“Được rồi, giải tán đi, giải tán nhanh đi.” Thấy Trần Ái Đảng khóc thành lệ nhân, Lâm Ái Thanh cũng buông lỏng tay ra, La Văn Triết nhanh chóng ra mặt nói chuyện, lúc này Từ Hướng Dương cũng không cản hắn nữa..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.