Tối Cường Sinh Hóa Thể

Chương 42: Vậy thì cái này




Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Một con tang thi gào thét một tiếng nhảy lên, móng vuốt khảm vào trong thân cây, tựa như một con báo săn leo lên, từ từ tới gần Đường Tiểu Mạt.

Đường Tiểu Mạt sợ đến thất thanh kêu sợ hãi, ở trong hốt hoảng lấy tay giữa cung nỏ, hướng về phía con tang thi đang leo lên bắn ra một mũi tên.

"Hưu "

Tên nhanh như điện, ma sát cùng không khí phát sinh một thanh âm thanh thúy, tinh chuẩn vô cùng đâm vào mi tâm con tang thi, xuyên thủng đại não con tang thi.

"Ngao ô ~ "

Đầu bị xuyên qua, con tang thi liền bị mất mạng, kêu rên một tiếng rơi từ trên cây xuống đất, không nhúc nhích.

"Này... Cũng có thể?!"

Lăng Tu thấy được liền ngây dại, hai mắt trợn to, tràn đầy vẻ khó tin. Cho tới nay, Đường Tiểu Mạt vẫn là người đi phía sau, là vai phụ, thế nhưng vào lúc này lại đánh chết một con tang thi tiến hóa, thật sự là quá đột nhiên, đột nhiên để cho Lăng Tu hoài nghi lần này có phải là ảo giác không.

Bỗng nhiên, một mùi hôi thối nồng nặc đập vào mặt.

Định thần nhìn lại, một con tang thi khác mở cái miệng đầy rang cắn một phát về phía hắn.

Lăng Tu cả kinh giật mình, theo bản năng bước qua bên cạnh, mắt thấy cái đuôi của con tang thi kia, liền lập tức đưa tay nắm lấy, ở tại chỗ xoay một vòng, trực tiếp vứt bay con tang thi lên không trung.

Vốn cho rằng khi con tang thi rơi xuống sẽ phải chết, lại không nghĩ rằng con tang thi còn có thể điều chỉnh thân thể ở trên không trung, vốn là phần lưng sẽ chạm đất lại biến thành tứ chi rơi xuống đất, không có thương tổn nào.

Ở sau khi hạ xuống, con tang thi vô cùng phẫn nộ, cào một trảo xuống mặt đất tạo ra măn cái rãnh, hướng Lăng Tu gào thét. Tốc độ di động rất nhanh, để cho người ta thấy không rõ, chỉ có thể nhìn thấy một cái đường viền.

Lăng Tu nhíu lông mày, hắn đột nhiên cảm giác con tang thi này khó đối phí hơn so với con tang thi biến dị lúc trước, con tang thi biến dị chỉ là một chiếc xe tăng bọc thép di động, mà con tang thi này lại có thề suy nghĩ như người.

Tốc độ nhạy bén, móng vuốt bén nhọn như đao, còn có cái miệng đầy răng nanh...

Đặc biệt là móng vuốt, có thể cứng đối cứng cùng cương đao, đủ để nói rõ sự cường đại của nó.

Rống!

Trong vòng mấy hơi thở, con tang thi đã đi tới gần, gầm rú lấy dùng móng vuốt cùng răng nanh công kích Lăng Tu.

Trong tay không có đao, Lăng Tu chỉ có bị động né tránh, nhiều lần thoát hiểm khỏi lợi trảo của nó, tuy rằng như vậy, nhưng quần áo vẫn bị rất nhiều vết rách.

Lăng Tu cắn răng, hắn hận không thể cứng đối cứng cùng con tang thi này một trận, nhưng hắn biết đây tuyệt đối là không thể, móng vuốt con tang thi có mang theo Virut X, một khi bị thương, hắn sẽ biến thành Tang Thi, hắn sẽ không thấy được Lăng Tuyết.

"Làm sao bây giờ? Ta nên làm như thế nào mới được?" Lăng Tu tự hỏi mình.

Giữa lúc nội tâm hắn lo lắng vạn phần, một mũi tên "Hưu" một tiếng giống một đạo lưu tinh xẹt qua trời cao bay tới, vừa lúc đâm đi vào đầu con tang thi.

Con tang thi đang giương nanh múa vuốt lập tức yên tĩnh, phát sinh một tiếng kêu rên sau đó liền nằm úp ngã xuống đất bất động, máy màu đen thui chẩy ra qua lỗ mũi tên, mùi hôi thối nồng nặc nhất thời tràn ngập khắp nơi.

Lăng Tu thở phì phò, không dám tin nhìn thi thể con tang thi, sau đó nghiêng đầu qua nhìn Đường Tiểu Mạt, lại phát hiện Đường Tiểu Mạt đã bò xuống tới từ trên cây, sau đó chạy nhanh tới trước mặt hắn, trong mắt tràn đầy vẻ lo âu.

"Lăng lạnh lùng, ngươi có sao không? Con quái vật này có thương tổn được ngươi hay không?"

Lăng Tu không trả lời vấn đề của nàng, chỉ là ngơ ngẩn nhìn nàng, chỉ vào con tang thi trên mặt đất hỏi: "Một mũi tên này là ngươi bắn?"

"Ân "

Đường Tiểu Mạt gật đầu, thấy Lăng Tu có nhãn thần quái dị, cho rằng Lăng Tu lại đang trách nàng tự ý hành động, liền cúi đầu giải thích, "Ta... Ta là sợ nó thương tổn ngươi, cho nên mới bắn nó một mũi tên."

Đạt được chứng thực, Lăng Tu không khỏi liếc mắt nhìn chỗ Đường Tiểu Mạt vừa đứng, khoảng cách ít nhất bốn mươi thước, khoảng cách xa như vậy mà cung nỏ xạ kích một con tang thi có tốc độ di động rất nhanh, Đường Tiểu Mạt không chỉ có bắn trúng, hơn nữa còn một mũi tên bể đầu, làm cho hắn có cảm giác không chân thật.

Lại hỏi: "Ngươi trước đây đã sử dụng qua cung nỏ?"

Đường Tiểu Mạt lắc đầu: "Không có." liền nghĩ tới cái gì, sau đó bổ sung, "Bất quá ta có chơi trong trò chơi."

Lăng Tu há hốc mồm, thì ra Đường Tiểu Mạt chơi trò chơi tới cái trình độ này luôn ah, không chỉ có học sử dụng cung nỏ, còn nắm giữ thuật xạ kích cao siêu?

"Vừa rồi khi ngươi xạ kích con tang thi, ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần trúng mục tiêu?" Lăng Tu hỏi nàng.

Đường Tiểu Mạt nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: "Nếu như là ở trong trò chơi ta có trăm phần trăm nắm chặt, nhưng thế giới hiện thật, cho nên ta không biết."

Không biết?

DCM!

Lăng Tu nghe được kết quả, nhất thời muốn chửi má nó, không biết mà có dũng khí bóp có xạ kích, con mẹ nó có cân nhắc cảm thụ của hắn không, khi đó hắn đang dây dưa cùng con tang thi a.

"Lăng lạnh lùng, ta biết ngươi khẳng định đang trách cứ ta tự ý hành động, nhưng bởi vì ta lo lắng ngươi mới nhịn không được, ta thấy con quái vật này đã nhiều lần thiếu chút nữa thương tổn được ngươi, ta sợ..."

Lăng Tu tức giận ngắt lời nói: "Vậy ngươi không nghĩ đến, mũi tên vừa rồi kia không trúng đầu tang thi, mà là trúng mục tiêu đầu của ta không?"

Đường Tiểu Mạt tựa như làm sai chuyện cái gì đó mà cúi đầu, bởi vì nàng quả thực không có suy nghĩ qua vấn đề này, sau đó lại ngẩng đầu lên hưng phấn nói: "Lăng lạnh lùng, ngươi cũng đừng tức giận, dù sao thì đầu quái vật này cũng đã chết, kết cục tốt nha. Còn có, ta phát hiện cầm cung nỏ xạ kích cũng không khác khi chơi trò chơi là mấy, chỉ cần mục tiêu ở trong phạm vi một trăm năm mươi thước, ta đều cảm thấy có thể bắn được."

Tự tin như vậy?

Lăng Tu không tin, bất quá nghĩ lại vừa nghĩ, Đường Tiểu Mạt bắn hai tiễn đều xuyên qua đầu, mũi tên thứ nhất là bị thất kinh mà bắn, có thể Đường Tiểu Mạt thật có khả năng làm được việc bắn trúng mục tiêu trong phạm vi một tram năm mươi thước.

Vì thử Đường Tiểu Mạt có thực sự có thuật xạ kích cao siêu hay không, Lăng Tu nhặt lên Khai Sơn Đao, cắt lấy đầu một con tang thi, bỏ vào trên cây khô cách một trăm mét, sau đó gọi Đường Tiểu Mạt bắn thử một cái.

Đường Tiểu Mạt không them nhắm, giơ tay lên liền bóp cò súng.

"Hưu "

Một mũi tên trúng mục tiêu.

"Quá tốt!" Đường Tiểu Mạt hoan hô lên.

Lăng Tu kinh ngạc chỉ chốc lát, sau đó lại đem đầu tang thi ném lên không trung, để cho Đường Tiểu Mạt tiến hành xạ kích, kết quả, như trước vẫn trúng mục tiêu. Khi hắn vừa ném đầu tang thi lên, Đường Tiểu Mạt đã bắn tên, như lưu quang xuyên qua.

DCM, Đường Tiểu Mạt là thần tiên sao!

Lăng Tu quả thực không thể tin được hết thảy.

"Xạ kích đầu đại quái vật là không có tính khiêu chiến, Lăng lạnh lùng, ngươi liền chỉ định một mục tiêu khó hơn chút đi." Đường Tiểu Mạt vểnh đuôi lên thật cao.

Lăng Tu tức giận trừng nàng, sau đó đi tới một chỗ, chỉ vào một thứ gì đó trên cây khô nói: "Vậy thì cái này."

Đường Tiểu Mạt thấy không rõ, đợi khi phát hiện là một con kiến đang kiếm ăn thì, nàng lập tức chu cái miệng nhỏ nhắn, thở phì phì trừng mắt Lăng Tu, đồng thời mang theo một tia ánh mắt khi dễ nói: "Lăng lạnh lùng, ngươi chơi xấu, ta ghét ngươi!"

"..." Lăng Tu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.