Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải

Chương 13: Đi chơi cùng thần tượng (phần 3)




Còn ở phòng của nó và Khải Nó vào phòng ngồi phịch xuống ghế sofa than thở

- Tại sao mình lại bốc trúng phòng với hắn mà không phải là anh Thiên nhỉ????

Đang ngồi nói lảm nhảm lung tung thì Khải bỗng bước vào phòng và đã nghe thấy hết những lời nó nói

- Cô tưởng tôi muốn ở chung phòng với cô lắm ak mà than với thở, mà vừa nãy tôi nghe không nhầm thì hình như cô có bảo là sao cô không ở cùng phòng với Thiên nhỉ, đúng không????_Khải khoanh tay trước ngực dựa vào tường

- Aaaaaaaaaaa, anh vào từ bao giờ thế hả? Dám nghe lén tôi nữa chứ_ nó quay người hét lên

- Có phải cô thích Thiên Tỉ nhà chúng tôi đúng không???_ Khải tra hỏi nó như 1 tội phạm

- Anh....anh nói....nói tôi....tôi....thích Thiên Tỉ.....làm...làm gì....có chứ_ nó lắp ba lắp bắp nói không nên câu vì đã bị Khải đoán trúng tim đen. Phải! Sự thật là nó đã thích Thiên Tỉ rồi, thích cái sự ấm áp, hiền lành, dịu dàng của anh

- Coi cái mặt cô kìa, trên mặt cô ghi rõ ràng chữ " Tôi thích Thiên Tỉ", cô có muốn tôi đổi phòng cho Tỉ không??? Để cho Thiên sang đây ở với cô_ Miệng thì nói thế thôi chứ thật ra trong đầu Khải đang nghĩ " Đổi phòng ư, cô đừng có mơ"

- Ơ này, đừng đừng_ nó

- Sao lại đừng, cô thích lắm cơ mà_ Khải cau mày

- Xin anh đừng nói với anh Thiên là tôi thích anh ấy nha nha_ nó chắp tay cầu xin với khuôn mặt đáng yêu không thể tả làm Khải vừa ngơ ngác vừa buồn cười

- Nói thế có nghĩa là cô thích Thiên Tỉ thật hả???_ Khải

- Ơ...hình như là thế_ nó cúi mặt

- Ok, tôi sẽ giữ kín nhưng còn phải tùy thuộc vào thái độ của cô_ Khải

- Ờ, biết rồi

30 phút sau

" Reng, reng"_ chuông điện thoại của Khải vang lên

- Ê Khải, anh có điện thoại này, mau ra nghe đi_ nó gọi

Khải chạy ra cầm điện thoại

- Alo, bé Trôi hả? Gọi anh có gì không?

-..............._ Nguyên

- Ờ ờ, bọn anh xuống đây, đợi xíu đi ak_ Khải

-..............._ Nguyên

- Ok bye, chút nữa gặp_Khải gác máy_ Ê Phương

- Sao?_nó

- Thay đồ nhanh rồi đi ăn tối, mọi người đang chờ ở dưới kìa!_Khải

- Ờ, anh có đợi tôi không?_nó

- Muốn tôi đợi hay không đợi???_Khải

- Thế thì đợi tôi đi_nó

- Ok

5 phút để nó thay đồ, xuống tới nơi, chúng nó bắt taxi vào 1 nhà hàng lớn với đồ ăn Pháp rất ngon ( đúng là con nhà đại gia có khác). Vừa bước vào nhà hàng, nhân viên phục vụ cúi chào cung kính, 1 nhân viên khác dẫn chúng nó vào 1 bàn ăn và bắt đầu gọi món

- Menu của quý khách đây ạ_ người phục vụ

- Cho tôi cái này....cái này...._ 3 đứa Hiền, Quỳnh và Phương

3 chàng hoàng tử của chúng ta vì không hiểu tiếng Việt nên cứ ngơ ngác nhìn nhau, sau khi 3 đứa nó gọi xong thực đơn mới quay ra hỏi

- Các anh mau chọn món đi_Hiền

- Ờ, bảo họ lấy cho bọn anh cái này....cái này nữa nha_ Nguyên

- Lấy thêm cho tôi cái này nha_ Hiền quay sang chỗ người phục vụ

Bàn của chúng nó ngồi ở 1 góc khuất trong quán vì chúng nó không muốn bị chú ý nhiều. Ăn xong chúng nó lại đi chơi, dạo phố lung tung mãi tới 23.30 mới về tới khách sạn

- Phải công nhận Việt Nam cũng có nhiều cảnh đẹp thật đấy_ Nguyên

- Ừ, tớ cũng thấy vậy, thích nhất Việt Nam vào buổi tối_ Thiên Tỉ

- Các anh yên tâm, mai em còn dẫn các anh đi nhiều nơi nữa cơ, tha hồ mà chơi nhá_Quỳnh

- Ok luôn haha

Chúng nó nói chuyện vui vẻ với nhau như thế cho tới khi phòng ai người ấy về

Tại phòng Thiên Tỉ

- Ôi! Em quên mất chuyện quan trọng làm sao đây???_ Quỳnh lo lắng

- Sao thế?_ Thiên Tỉ

- Bây giờ chúng ta ngủ thế nào đây????????_Quỳnh

- À, hóa ra là vấn đề đấy, thế này đi, hay chúng ta ngủ chung nhỉ?_ Thiên Tỉ trêu nhỏ làm nhỏ giật bắn người

- Ơ....ơ không được đâu, tuyệt đối không!_ nhỏ xua tay lia lịa làm Thiên cười rất lớn, đây là lần đầu tiên có 1 người con gái khác ngoài mẹ làm Thiên cười vui như thế

- Hahahaha, tôi chỉ đùa em thôi mà_ Thiên Tỉ

- Cái anh này rõ là....._ nhỏ trách móc

- Để tôi ra sofa ngủ, em ngủ trên giường. Ok_ Thiên Tỉ

- Thế có được không ạ? Có làm phiền anh không?_ nhỏ

- Hay em muốn ngủ cùng tôi_ Thiên ghé sát mặt mình vào mặt nó khiến nó đỏ bừng mặt rồi chạy lên giường trùm kín chăn như muốn không để Thiên Tỉ phát hiện nó đang đỏ mặt

- Ơ...ơ em không có ý đó, anh ngủ trên sofa đi_ nó rối rít

Thiên Tỉ cười thầm trong bụng rồi lấy gối và chăn ra sofa ngủ ( thật là ga-lăng ak)

***Tại phòng Vương Nguyên****

- Bây giờ sao đây, hay em ngủ trên sofa, anh ngủ trên giường nhá_ Hiền

- Thế sao được, con trai phải nhường cho con gái chứ nhưng mà anh ngủ trên sofa cũng không được vì tôi ngủ không quen, dễ đau lưng lắm_ Nguyên

- Không còn cách khác đâu, anh ngủ trên giường đi, em ngủ sofa quen rồi ( nhỏ đang nói dối đấy vì nhỏ có bao giờ nằm ngủ trên sofa đâu)_ Hiền

- A! Tôi có cách rồi, tôi với em ngủ chung đi_ Nguyên nói 1 cách hồn nhiên nhất

- HẢ??????????_ Hiền hét lên

- Em bình tĩnh xem nào nghe tôi nói nè_ Nguyên leo lên giường lấy cái gối ôm đặt ở giữa_ Đây! Cái gối ôm này sẽ là giải phân cách, em nằm trái, tôi nằm phải. OK

- Thế cũng được ạ?_ Hiền

- Được chứ sao không, miễn là tôi không làm gì em là được_ Nguyên

- Ơ dạ_ thế là nhỏ leo lên giường " ngủ chung với Nguyên"- người con trai mà nó thích rất nhiều ( may mắn quá đi)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.