Hứa Thâm vội vàng quay lại, há miệng ngậm lấy đầu lưỡi Diệp Phi Vũ mút mát, tay cậu nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo sơmi đầy vướng víu của anh, chỉ cần gặp Vũ cả người cậu liền mất kiểm soát, thế thân cũng được, công cụ cũng được, chỉ cần được ở bên Vũ là tốt rồi.
Hai người đàn ông trần truồng, ôm nhau hôn say đắm, tiếng nước bọt chậc chậc vang lên rõ to, đầu lưỡi Hứa Thâm lùng sục tìm kiếm trong khoang miệng Phi Vũ, môi hớp liên tục nuốt hết nước bọt của anh, hai côn th*t đều cứng rắn, đụng chạm, ma sát với nhau.
Phi Vũ giơ tay, quét hết mọi thứ trên bàn, tiếng thủy tinh keng keng vỡ đầy mặt đất, anh đẩy Hứa Thâm nằm xuống bàn, rồi leo lên, mặt Phi Vũ đối diện với côn th*t của Hứa Thâm, anh đưa tay vuốt ve sờ nắn, vùng tam giác đã được làm sạch vừa trắng nõn vừa mịn màng. Hứa Thâm nắm lấy cự vật to lớn rậm rạp của Vũ đầy thèm khát, cậu lè lưỡi, bắt đầu liếm từ quy đầu bóng loáng đến tận gốc rễ, há miệng ngậm lấy quả đào no tròn, dùng đầu lưỡi xoay xoay chơi đùa. Hơi thở hai người ngày càng nặng nề, bàn tay Phi Vũ nắm chặt côn th*t của Hứa Thâm chuyển động nhanh hơn. Hứa Thâm bật ra tiếng kêu vui sướng, bàn chân cuộn lại chống xuống bàn, cố nâng mông lên, cúc huyệt ngứa ngáy khó chịu đang muốn được lấp đầy.
” Ừm...cho tôi...Vũ...”
Hứa Thâm rên rỉ cầu xin. Quy đầu đỏ hồng bị bàn tay thô ráp đùa bỡn rất nhanh xuất ra dịch trắng, Diệp Phi Vũ xoa nắn, bóp từng giọt từng giọt nhỏ vào khe mông bí ẩn, hai ngón tay thô sần luồng vào đem chất dịch bôi loạn lên lỗ nhỏ chật chội.
” A...a...”
Hứa Thâm uốn éo thân thể, hai chân mở rộng, để cúc huyệt phơi bày rõ hơn, miệng cậu nuốt vào côn th*t to lớn sẫm màu, cố hết sức nhét vào tận trong yết hầu, dùng cả môi và lưỡi hút mạnh, một tay nắm phần gốc rễ mạnh mẽ ra vào, một tay vuốt ve hai viên cầu tròn tròn.
Diệp Phi Vũ cả người thư sướng, sự nhiệt tình, tận tuỵ hầu hạ của Hứa Thâm luôn làm anh hài lòng, bất quá ngoài ham muốn thể xác trái tim anh chưa bao giờ rung động, con người vốn là một sinh vật kỳ lạ, có thể đem thể xác và trái tim tách đôi, thể xác có thể phóng túng vô độ, chìm đắm trong ngọn lửa tình dục, còn trái tim chỉ nghe theo lý lẽ của riêng nó...
Hai ngón tay Phi Vũ chọc vào cúc huyệt nhỏ bé, Hứa Thâm ư ư rên rỉ, miệng cậu bị côn th*t lấp đầy, hai mắt trở nên long lanh mê đắm, đôi môi cô phun ra nuốt vào cự vật to lớn.
Trong căn phòng sáng trưng, nổi bật bóng dáng hai người đàn ông trần trụi đang quấn vào nhau, đầu người này áp lên bộ phận nam tính của người kia mãnh liệt luật động, Hứa Thâm càng lúc càng khó nhịn, trong đầu chỉ nghĩ muốn đem cự vật to lớn của Vũ chọc vào, cậu lên tiếng cầu xin.
” Ừm.. a...Vũ, cho tôi đi...tôi muốn...”
Vừa rút vật trong miệng ra, cậu liền rên rỉ thành tiếng. Diệp Phi Vũ trở đầu, thân thể cao lớn quỳ giữa hai chân Hứa Thâm, anh cầm cự vật ướt sũng nước bọt cạ cạ khiêu khích lỗ nhỏ đỏ bừng, lên tiếng dụ dỗ.
” Em muốn không? Muốn nhét nó vào cái lỗ hư hỏng này “
” Muốn...Vũ...xin anh...”
Hai chân Hứa Thâm gập lại, bạnh ra thành hình chữ M, thân thể trắng nõn phiếm hồng vì ham muốn. Diệp Phi Vũ đem đỉnh tròn bóng loáng tiến một chút vào trong cúc huyệt.
” A...” Hứa Hành thở hắt rên lên, cố nhúc nhích mông, để cự vật thoả thích đâm vào. Nhưng Diệp Phi Vũ chỉ dừng ở đó, anh bắt đầu khuấy động chậm rãi chơi đùa kích thích người thiếu niên nhỏ nhắn phía dưới, Hứa Thâm nấc lên một tiếng, cảm thấy cảm người sắp phát điên.
” Ưm..a...Vũ...nhanh lên...cho tôi...” Diệp Phi Vũ thúc mông một cái, đem cự vật đi được phân nửa rồi ngừng, thấp giọng nói
” Em trả lời câu hỏi của tôi, tôi sẽ cho em tất cả “
Hứa Thâm lâm vào khoái cảm đê mê, chỉ gật gật đáp lại, miệng không ngừng há ra hít lấy không khí.
” Em có biết làm cách nào đi vào khu vực cấm không? “ Giọng điệu Diệp Phi Vũ dịu dàng, giống như đang tâm sự với người yêu. Đầu óc Hứa Thâm không còn tỉnh táo, lắc lắc đáp lại. Diệp Phi Vũ có chút thất vọng, nhưng vẫn động thắt lưng thút mạnh cự vật vào trong, cúc huyệt chật hẹp căng mềm bao lấy cự vật sưng to của anh, khiến anh muốn bắn ra ngoài, cố kiềm chế, anh nhẹ nhàng di chuyển.
” Ngoại trừ Thần, còn ai có thể đi vào chỗ đó? “
” Ừ..a...mạnh lên...” Hai tay Hứa Thâm lôi kéo người Phi Vũ, muốn anh nhanh một chút.
” Trả lời tôi “
” Có...chú Phúc biết cách..tiếp cận..” Diệp Phi Vũ mỉm cười, động tác liền phóng túng cuồng loạn, anh đã chịu đựng cả buổi giờ cũng đến lúc tận hứng... Chút lý trí vừa loé lên của Hứa Thâm rất nhanh bị đánh bay.
Tư Vũ Thần bưng khay đựng thức ăn đi vào căn phòng màu hồng, chiếc giường công chúa trống không, anh kinh ngạc nhìn xung quanh, liền bắt gặp một bóng dáng nhỏ nhắn đang ngồi xổm nhìn vào góc tường, Vũ Thần có chút khó hiểu, dựa theo liều lượng thuốc anh cho, ít nhất phải một tiếng nữa cô bé mới tỉnh dậy, bất quá cô thật ngoan, anh đặt khay thức ăn lên đầu tủ, bước về phía cô, chậm rãi ngồi xuống, nhìn bờ vai trắng mịn lộ ra ngoài, mùi hương thoang thoảng dụ hoặc của riêng cô xộc vào mũi, cự vật đang ngủ say giữa hai chân liền thức tỉnh, thôi thúc.