Tinh Võ Môn

Chương 24: Thay đổi thời đại




Về tới Tinh Võ Môn, thì ra trong lúc hai người ngồi nhà lao, Hoắc Nguyên Giáp đã được mai táng rồi. Nhưng là thân nhân Hoắc Nguyên Giáp ở tận Thiên Tân yêu cầu đem di thể hắn về Thiên Tân an táng, lá rụng về cội.

Việc vận chuyển di thể Hoắc Nguyên Giáp về Thiên Tân do Lưu Chấn Đông cùng Hoắc Đình Giác phụ trách, bời vì Trần Chân bị người Nhật Bản trục xuất khỏi Thượng Hải, nên cũng theo Lưu Chấn Đông và Hoắc Đình Giác đi Thiên Tân. Sau khi ba người đi, Tinh Võ Môn lại trở lại yên tĩnh, việc quản lý và chỉ đạo các đệ tử luyện công tạm thời để Nông Kính Tôn và Trần Tử Chính phân chia phụ trách.

Có Trần Chân giải thích, Vương Chí Đạo có thể yên tâm tu luyện "Gia truyền công phu" của mình. Vì Vương Chí Đạo cùng Tỉnh Thượng Khoan đánh một trận biểu hiện kinh người, Tinh Võ Môn đệ tử đối với "Gia truyền công phu" của Vương Chí Đạo đều rất hâm mộ. Mà Vương Chí Đạo cũng không hề keo kiệt chút nào, đem công khai nội dung tu luyện của mình, muốn các sư huynh đệ Tinh Võ Môn cùng nhau theo hắn luyện tập. Nhưng vì nội dung luyện tập của Vương Chí Đạo quá mức đơn giản, rất không giống với phương pháp luyện tập trong võ thuật truyền thống, nên các võ giả được Hoắc Nguyên Giáp mời tới Tinh Võ Môn giảng dạy, bao gồm cả Trần Tử Chính, rất coi thường Vương Chí Đạo "Gia truyền công phu", cho rằng đó chỉ là chút tài mọn, chỉ có thể xem như công phu cơ bản nhập môn, lại còn mâu thuẫn với phương pháp tập luyện chính tông của võ thuật truyền thống. Ví dụ như Vương Chí Đạo chưa bao giờ đứng trung bình tấn, lại càng không tập đi bài quyền. Có một vị võ sư hảo tâm muốn dạy hắn một bộ cước pháp nội công tu luyện bí truyền "Thái cực Hỗn nguyên thối pháp tam thập lục thức" (1), bị Vương Chí Đạo nói là chỉ là rác rưởi lãng phí thời gian, một thức cũng không muốn học, vị võ sư kia tức giận đến thiếu chút nữa muốn cùng Vương Chí Đạo đánh một trận.

Vương Chí Đạo để tu luyện cước công của mình, ngoài đá chân cao, cũng chỉ có một phương pháp đơn giản là hạ chân ngồi xổm rồi lại đứng lên, còn thêm chính là mỗi ngày chạy bộ, mưa gió không nghỉ. Tập luyện kỹ thuật mỗi ngày chỉ là trăm ngàn lần đá chân, đá chân, lại đá chân. Chiêu thức lại phi thường đơn giản, trừ Hoành Tảo, Đặng Thích (2) ra, không còn phép đá nào khác.

Tinh Võ Môn đệ tử mấy ngày đầu hiếu kỳ theo hắn cùng tập luyện, vài ngày sau chịu không nổi, lại thấy phương pháp luyện tập của Vương Chí Đạo vô cùng buồn bực nhàm chán, hơn nữa cường độ lại quá mức kinh người, luyện đến nỗi sắp mệt đến chết cũng vẫn kiên trì tiếp tục. Ví như luyện tập ngồi xổm, chân đùi sưng tấy đến mức không ngồi được, bò dậy không được nhưng vẫn không được đình chỉ, đến ngày thứ hai chân sưng to như cái sọt, Vương Chí Đạo không những không cho là khổ, lại còn coi là một phương pháp huấn luyện cần thiết, gọi tên là "Vượt qua cực hạn". Nhưng mà trong mắt các đệ tử Tinh Võ Môn, Vương Chí Đạo đang bị một căn bệnh tinh thần quái gở, hơn nữa bệnh rất không nhẹ, nếu cùng theo hắn luyện tập như thế, sớm muộn cũng biến thành bệnh thần kinh. Vì vậy đám đệ tử Tinh Võ Môn kia lại bỏ đi theo Trần Tử Chính học Ưng trảo, Phiên tử, hay Đại hồng quyền pháp, hoặc là học bộ "Thái cực Hỗn nguyên thoái pháp tam thập lục thức" vừa chậm chạp vừa yếu xìu kia.

Không ngờ thực ra có một người kiên trì theo Vương Chí Đạo đến cùng, người đó chính là Ô Tâm Lan.

Cũng không biết được tâm tư của Ô Tâm Lan ra sao, dù sao từ sau khi Vương Chí Đạo bắt đầu luyện công, đều hàng ngày cùng hắn luyện tập, chưa bao giờ gián đoạn, khổ cực mệt mỏi lại có thể cắn răng chịu đựng được. Vương Chí Đạo ngoài việc cảm thấy có chút kỳ quái, lại thấy vui mừng, thấy ít nhất mình cũng có một người cùng tập luyện, không đến nỗi tịch mich. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Vì cảm tạ Ô Tâm Lan đã để mình "lọt vào mắt xanh", hơn nữa thời đại này quá mức hỗn loạn, Vương Chí Đạo lo lắng Ô Tâm Lan một tiểu mỹ nhân yểu điệu sẽ bị ác nhân ức hiếp, nên rất chăm chú dạy nàng "Chí đạo quyền học", hy vọng nàng có được năng lực tự bảo vệ mình.

Vì Vương Chí Đạo luyện công trừ "Cực hạn huấn luyện" ra, trọng yếu nhất chính là đấu luyện, lúc đầu đệ tử Tinh Võ Môn còn có người chịu cùng hắn luyện tập thực chiến, nhưng là Vương Chí Đạo thực lực ngày càng cường mạnh, quyền cước càng ngày càng nặng, Tinh Võ Môn đệ tử dần dần bắt đầu lảng tránh hắn, sau cùng cơ bản không còn ai nguyện ý cùng Vương Chí Đạo động thủ nữa. Kết quả mục tiêu của Vương Chí Đạo rơi lên người Ô Tâm Lan.

Ban đầu cẩn trọng cẩn trọng, chỉ sợ không cẩn thận làm bị thương đến Ô Tâm Lan, một hai tháng sau năng lực thực chiến của Ô Tâm Lan đã được đề cao hơn hẳn trước kia, đã có thể cùng Vương Chí Đạo đánh có bài có bản. Nhưng là lúc này, Vương Chí Đạo lại bắt đầu khổ não không có cao thủ chính thức cùng mình đối luyện, dẫn đến năng lực thực chiến vẫn như đạp xe tại chỗ, không hề tiến bộ.

May là lúc này, Lưu Chấn Đông cùng Hoắc Đình Giác đã từ Thiên Tân trở về. Vì vậy mục tiêu của Vương Chí Đạo bèn nhắm vào hai vị sư huynh này.

Hoắc Đình Giác thân là Tinh Võ Môn môn chủ, thân phận tôn kính, sẽ không dễ dàng cùng môn hạ đệ tử đánh thực chiến. Vương Chí Đạo chỉ có thể chủ ý cùng Lưu Chấn Đông đấu luyện.

Lưu Chấn Đông tính tình đường hoàng đĩnh đạc, tự nhiên không có vấn đề gì. Nhưng làm cho Vương Chí Đạo thống khổ chính là Lưu Chấn Đông ra tay luôn không biết nặng nhẹ, bình thường dù chỉ đùa một chút cũng không cẩn thận một tát đánh ngã người. Công lực Thiết Sa chưởng của hắn là số một số hai ở Tinh Võ Môn, bị trúng một chút không chết cũng bị thương. Cho nên Vương Chí Đạo mỗi lần cùng Lưu Chấn Đông đấu thực chiến, kết quả nếu không bị sưng mũi tím mặt thì cũng phải dìu trở về.

Vì sợ Lưu Chấn Đông "vô ý" đả thương, Vương Chí Đạo không thể không tập trung cao độ tinh thần để ứng phó, như vậy kết quả đạt được là năng lực thực chiến tăng vọt, số lần bị thương về sau càng ngày càng ít, sau cùng Lưu Chấn Đông đã không thể làm hắn bị thương nữa.

Cuộc sống cứ như vậy từng ngày trôi đi, trong chớp mắt đã hết một năm, trong một năm này, cục diện Trung Quốc phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Tôn Trung Sơn thống lĩnh các đồng sự làm đại cách mạng thành công lật đổ vương triều Mãn Thanh, kết thúc hơn hai ngàn năm phong kiến Trung Quốc.

Mùng 1 tháng 1 năm 1912, Tôn Trung Sơn ở Nam Kinh trở thành Đại tổng thống lâm thời, là vị nguyên thủ quốc gia đầu tiên do tuyển cử bầu ra ở Trung Quốc trong năm ngàn năm qua. Ngày này, Trung Quốc tiến vào kỷ nguyên mới, nam nhân đều chặt đứt bím tóc, nữ nhân bắt đầu được ra ngoài, hưởng thụ một chút nam nữ bình quyền. Trường học, bệnh viện, ngân hàng, đường sắt, quốc lộ, tất cả những thứ tượng trưng cho thời đại mới bắt đầu được xây dựng ở Trung Quốc. Trung Quốc chính là nỗ lực sánh bằng các cường quốc phương Tây.

Đáng tiếc chính là, chưa được bốn tháng thời gian, vì nghĩ cho Trung Quốc chính thức thống nhất, thực hiện cục diện cường thịnh hòa bình, Tôn Trung Sơn đem chức vụ Tổng thống lâm thời tặng cho Viên Thế Khải. Trong lịch sử Trung Quốc cận đại, Viên Thế Khải chính là nhân vật bị đánh giá rất bất đồng, vì dã tâm hoàng đế của mình mà đem cục diện vửa mới ổn định của Trung Quốc một lần nữa biến thành hỗn loạn.

Giới võ thuật lúc này cũng xảy ra một đại sự, võ thuật danh gia Lý Đoan Đông, thầy trò Hình Ý danh gia Lý Tồn Nghĩa, thầy trò Bát Quái danh gia Trương Chiếm Khôi, cùng một vài cao thủ võ thuật nổi danh khác tập hợp ở Thiên Tân, thành lập ra "Trung Hoa võ sĩ hội", để phát triển tổ chức thành đại hội võ thuật toàn quốc lần đầu tiên. Vì Tinh Võ Môn ở Thượng Hải uy danh rất lớn, Trung Hoa võ sĩ hội cũng gửi thiệp mời người Tinh Võ Môn tham gia.

Bởi vì đây là lần đầu tiên giới võ thuật Trung Quốc cử hành một đại sự vạn người nhìn vào, nên Tinh Võ Môn sau khi thận trọng suy xét, quyết tâm phải cử người tham gia. Do Tinh Võ Môn cần có người tọa trấn, nên Hoắc Đình Giác ở lại, để Lưu Chấn Đông cùng Trần Tử Chính lựa chọn thêm mấy đệ tử Tinh Võ Môn đi Thiên Tân tham gia.

Nhân vì Lưu Chấn Đông đã lĩnh giáo sự tiến bộ kinh người của Vương Chí Đạo trong một năm qua, nên cố ý đưa hắn chọn đầu tiên, có ý muốn cho Vương Chí Đạo có thể gặp được phần lớn cao nhân võ thuật trong nước, cùng bọn họ tiến hành luận bàn thực chiến. Đáng tiếc chính là, Vương Chí Đạo còn chưa kịp cao hứng lên đường, lại có một người khách không mời mà tới, giữ hắn ở lại.

Người khách không mời mà tới này, chính là người quen cũ của Vương Chí Đạo ở "Mộng ảo quán bar" lần trước, Nữ hoàng điện ảnh Chu Điệp.

Ai cũng thật không ngờ Nữ hoàng điện ảnh Thượng Hải Chu Điệp lại quang lâm Tinh Võ Môn, hơn nữa là chỉ vì tiểu tử Vương Chí Đạo kia. Thời đại này trong mắt đại bộ phận người Trung Quốc, điện ảnh vẫn là một hình thức biểu diễn rất mới mẻ, cho nên vẫn chưa tới mức hâm mộ điên cuồng như hậu thế, nhưng vì Chu Điệp dáng vẻ ưu nhã gợi cảm, bề ngoài xinh đẹp vui tươi, trở thành người tình trong mộng của nam nhân Thượng Hải, thần tượng trong lòng của thiếu nữ Thượng Hải, tự nhiên cũng bao gồm cả đệ tử Tinh Võ Môn cùng Ô Tâm Lan.

Vì vậy Vương Chí Đạo bị vây quanh bởi một đám ánh mắt lớn đủ giết chết người.

Nhìn thấy Vương Chí Đạo đi tới, Chu Điệp đang cùng đám người Nông Kính Tôn nói chuyện bèn dừng lại, đưa đôi mắt đẹp nhìn lại Vương Chí Đạo, ánh mắt như mừng như giận, thấy vậy Vương Chí Đạo tim đập chân run, âm thầm cảm thấy không ổn.

Quả nhiên chứng kiến ánh mắt Chu Điệp có chút ấm áp cảm tình, Tinh Võ Môn đệ tử nhìn Vương Chí Đạo ánh mắt sát khí càng đậm hơn, mà Ô Tâm Lan không nhịn được còn cúi đầu phát ra âm thanh hừ hừ tức giận.

Nông Kính Tôn cười ha ha hỏi: "Vương Nhị hả, ngươi biết Chu Điệp tiểu thư từ khi nào, tại sao không có nói qua cho chúng ta?"

---------------------

Chú thích:

(1) - Thái cực hỗn nguyên thối pháp tam thập lục thức: 36 thế đá theo kiểu "Thái cực hỗn nguyên".

(2) - Hoành Tảo: đòn đá quét ngang bằng cả chân; Đặng Thích là đòn đá thẳng, đạp tống từ trong ra trước mặt


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.