Tinh Tế Độc Sủng: Vô Tình Nuôi Nhi Thê

Chương 14: Phải thay đổi sao?​




Một tháng trôi qua rất nhanh, học viện khai giảng.

Ngày 1 tháng 9, sáu giờ sáng, Tiếu Tiếu đi theo Âu Dương Thanh Linh, cùng với Âu Dương Thanh Vũ và Cảnh Quỳnh, Âu Dương Thanh Vũ và Cửu Tố, cùng nhau từ trong nhà xuất phát tới học viện. Sáu người, ba chiếc xe bay.

Toàn bộ khu Hoa Hạ cũng chỉ có một học viện này, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, ba viện bộ kiến cùng nhau. Nó thậm chí không hoàn toàn tách ra, cũng không có dùng tường viện cách trở. Bởi vì khi học sinh trung cấp thậm chí là cao cấp tan học ra, chỉ cần đi vào sơ cấp hoặc trung cấp để đón người, đón con gái nuôi của bọn họ. Thậm chí có khi là..... Nữ nhân!

Mà việc học chuyên môn trong học viện an bài, phải cha con hai người đồng thời tham gia mới có thể hoàn thành việc học. Không phải bắt buộc, bởi vì không phải người nào cũng có con gái nuôi.

"Tiếu Tiếu, trước tiên con cùng bác đi đưa tin, lên lên khóa, ba ba sẽ tới xem con." Cửu Tố hiện giờ là năm hai sơ cấp. Cô bé cùng Cảnh Quỳnh cùng một lớp, nhưng Tiếu Tiếu chậm hơn các cô một năm, sau khi đưa tin, chỉ có thể học năm nhất.

Mà làm người một nhà, lại là học tỷ, chiếu cố học sinh mới là rất bình thường.

Chỉ là, người có thân xa lạ gần, Cửu Tố cùng Cảnh Quỳnh quan hệ rất tốt, cùng Tiếu Tiếu, cũng chỉ là một chút trách nhiệm.

"Tốt." Tiếu Tiếu gật đầu, sao đó ba nhóm, sáu người đều tự tách ra.

Tiếu Tiếu cùng Âu Dương Thanh inh đi tới nơi đưa tin, người ra ra vào vào rất nhiều, chưng cũng không chật chội. Trên thực tế, toàn bộ quá trình chỉ là ở trên một người máy quét hình một chút. Sau đó sẽ có lớp, cùng thời khóa biểu, rồi sẽ tự động gửi tới trên Quang Não cá nhân. Đối với công năng này, Tiếu Tiếu đã thuộc nằm lòng.

Thứ cô xem không được chính là, bản ghi chép Quang Não của học viện, trên tạp phân biệt cũng sẽ tự động sinh ra bản ghi chép. Bản ghi chép này sẽ mang theo suốt đời, tùy thời cập nhật, tỷ như thăng cấp, đạt được vinh dự, đương nhiên còn có xử phạt...... Mà tất cả khi trong tương lai đang lựa chọn chuyên ngành, sẽ có nhân viên chuyên nghiệp thông qua bản ghi chép này cho đề nghị tới mỗi người. Công tác mà tương lai đạt được, đều là trực tiếp nhìn lý lịch.

Sau khi Tiếu Tiếu cùng Âu Dương Thanh Linh quét tạp, cũng không trực tiếp mang cô đi đến phòng học của cô. Âu Dương Thanh Linh mang theo cô tiếp tục hướng vào bên trong....... Tiếu Tiếu chưa từng tới, nhưng cô xem qua bản đồ thiết kế lập thể. Biết nơi này là khu làm việc giáo viên.

Nơi muốn tới, là một văn phòng có gắn bảng Phòng hiệu trưởng.

Âu Dương Thanh Linh gõ cửa, sau đó mang cô đi vào.

Trong phòng làm việc hai người, một người là hiệu trưởng, người kia thì là Tổng phụ trách. Tiếu Tiếu ở website trường đã xem qua, họ Tần.

"Hiệu trưởng, giáo viên Tần." Âu Âu Dương cùng hai người chào hỏi. "Đây là con gái nuôi của tôi, Tần Tiếu Tiếu."

Hai người từ lúc Tiếu Tiếu bắt đầu vào cửa, cũng đã nhìn cô. Lúc này ánh mắt càng lộ nóng bỏng, ẩn ẩn mang theo tính xâm lược. Điều này làm cho Tiếu Tiếu không thoải mái, cho dù hiệu trưởng kia thập phần hòa khí, cô như trước tay vững ở bên người Âu Dương Thanh Linh, kiên quyết không dời đi nửa điểm. Nhưng lúc trước, Âu Dương Thanh Linh đã dạy cô, phải có lễ phép.

Cho nên, cô ngoan ngoãn cúi đầu chào hỏi, "Hiệu trưởng tiên sinh sớm khỏe, giáo viên Tần sớm khỏe."

Hiệu trưởng là một lão nhân hơn hai trăm tuổi, tầm mắt nhìn chằm chằm vào Tiếu Tiếu, thấy cô vững vàng điềm nhiên, ngoan ngoãn khéo léo, tuy nói biểu tình trên mặt ít chút, cũng ít đi hoạt bát của trẻ con. Nhưng vẫn như trước là một đứa nhỏ làm người ta thích, nhất là......

Chỉ là, đứa nhỏ quá mức quái gở cũng không quá tốt.

Vì thế, ông quay đầu đối với giáo viên Tần nói: "Bảo giáo sư phụ đạo tâm lý chú ý một chút, phải cho đứa bé học được trao đổi cùng người khác."

"Hiệu trưởng an tâm, tôi sẽ an bài." Tần giáo viên là một nam tử hơn một trăm tuổi, nhưng thoạt nhìn còn rất trẻ, nhiều nhất là bộ dáng ba mươi tuổi. Hắn cười thân thủ hướng Tiếu Tiếu: "Tiếu Tiếu, tôi mang em đến phòng học, được không?"

Tiếu Tiếu nhìn bàn tay đưa tớim không biết làm sao, đột nhiên nghĩ đến bàn tay lúc trước Âu Dương Thanh Linh đã đưa qua. Cô quay đầu nhìn về phía Âu Dương Thanh Linh, duỗi tay ra đem tay hắn bắt lấy. Hướng về phía giáo viên Tần lắc đầu: "Không cần."

Giáo viên Tần cười như trước thu tay lại, cùng hiệu trưởng nhìn nhau. Quả nhiên, cô bé này không phải là cô gia phích* bình thường! Nhưng mà, vừa nghĩ tới cô...... Bọn họ vẫn kích động như trước.

Hiệu trưởng lấy từ trong ngăn kéo ra một cái vòng nhỏ, kim loại màu bạc, khảm một viên tiểu bình quả đỏ tươi, thập phần đáng yêu. Hắn đem Tiếu Tiếu từ trên xuống dưới nhìn một lần, cuối cùng đối với Âu Dương Thanh Linh vẫn im lặng nói: "Này, cậu giúp tôi đeo cho cô bé."

Âu Dương Thanh Linh tiếp nhận vòng trang sức, cũng nhìn Tiếu Tiếu một chút. Trên tay trái Tiếu Tiếu đeo Quang Não hồng nhạt, trên tay phải đeo một vòng tay màu bạc, đó là do hắn mua. Trên của là vòng trang sức bà nội đã mua cho.....

Hắn đem Tiếu Tiếu ôm đến, đem vòng trang sức trực tiếp mang lên ở trên mắt cá chân tinh tế của cô.

Tiếu Tiếu tò mò lắc lắc chân, có chút bất mãn: "Vướng bận."

"Ngoan, đeo." Âu Dương Thanh Linh vỗ vỗ bả vai cô, trấn an.

Tiếu Tiếu lập tức ngoan ngoãn, "Vâng."

Hiệu trưởng cùng giáo viên Tần hai người lại nhìn nhau.

"Đi thôi, tôi mang hai người đi tới phòng học của Tần Tiếu Tiếu đồng học. Đúng rồi, năm nay số người nhập học có ba nghìn năm trăm bốn mươi tám người, tổng cộng ba mươi sáu lớp, trong đó ba mươi lăm cái là lớp một trăm người, còn một lớp là bốn mươi tám người.

Nhưng mà, mỗi người chỉ có một lần cơ hội để đổi lớp! Nhớ kỹ, chỉ có một lần."

Âu Dương Thanh Linh nhìn thoáng qua Tiếu Tiếu, sau đó lắc đầu: "Tiếu Tiếu ở lớp cũ là tốt rồi."

Giáo viên tần lập tức nghiêm túc gật đầu: "Như vậy rất tốt. Cậu có biết, cậu thân là thủ tịch trung cấp, một người đã hấp dẫn chú ý của người khác. Cho dù Tiếu Tiếu cái gì cũng không làm, cũng tất sẽ bị người chú ý. Dưới tình huống như vậy, Tiếu Tiếu tốt nhất cái gì cũng không làm."

Tiếu Tiếu không hiểu rõ lắm lời nói của bọn họ, nhưng cô nhận định một điều: "Chỉ nghe Thanh Linh."

Giáo viên Tần hướng về phía Âu Dương Thanh Linh cười trêu chọc: "A, hai người quan hệ thật tốt!"

Âu Dương Thanh Linh nhìn Tiếu Tiếu vẫn đi bên cạnh, nhưng tay nhỏ bé vẫn lôi kéo tay hắn, nhẹ nhàng gật đầu, "Phải, tôi rất vui vẻ!"

"Đã nhìn ra." Giáo viên Tần chỉ chỉ lông mi Âu Dương Thanh Linh: "Lông mi của cậu hơi thấp xuống phía dưới. Chẳng qua, tôi dề nghị cậu có thể cười một cái. Đối với một cô bé mà nói, tươi cười rất quan trọng. Hơn nữa, Tiếu Tiếu sẽ như như vậy........ Ách, có teh36 là bởi vì theo cậu học hay không? Cậu có biết, cậu vẫn mặt không chút thay đổi!"

Âu Dương Thanh Linh ngạc nhiên quay đầu, nhìn về gương mặt nhỏ nhắn của Tiếu Tiếu. Sau một lúc lâu, mới không xác định nói: "Không, không thể nào?"

Giáo viên Tần gật đầu: "Không xác định, nhưng mà năng lực bắt chước của trẻ em phi thường mạnh. Nhất là cô bé, tựa hồ không thích ở chung, như vậy tôi có thể đoán, trong thời gian ở quá khứ, cậu là người tiếp xúc với cô bé nhiều nhất. Cô bé bắt chước cậu cũng là bình thường!" Giáo viên Tần còn nói một câu: "Hơn nữa, hai người các cậu rất giống!"

Âu Dương Thanh Linh nhất thời rơi vào im lặng, hắn cùng Tiếu Tiếu giống nhau sao?

Tinh tế đối lập, tựa hồ thật sự có một chút. Hắn tự biết là một người không thích cười, được rồi, cũng không phải không thích cười, chỉ là hắn đã quen nghiêm túc, cha của hắn là một người nghiêm túc, ông nội hắn càng là một người nghiêm túc. Mười mấy năm trước lúc hai người em của hắn sinh ra, vẫn kiên định cho rằng, nam nhân nên giống cha cùng ông nội của hắn. Kiên cường, dũng cảm, chính trực, nghiêm túc!

Mà ở Âu Dương gia, trong một thời gian rất dài, không khí cũng không thoải mái như vậy. Cho nên, hắn trở thành dạng người như vậy, thật sự không có gì đáng kinh ngạc.

Huống chi, hắn đã ba mươi sáu tuổi, cũng không thể lại làm cho mình từ một người nghiêm túc đứng đắn, đột nhiên trở nên có vẻ hip-hop.

Mà khi hắn nghĩ đến một năm như vậy, có đủ loại biểu tình của Tiếu Tiếu, hắn không khỏi nghĩ lại, hay là, hắn hẳn là nên thay đổi một chút?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.