Ngự Thượng Tuyền giật nhẹ tay Sát Nặc đang dẫn đường ở phía trước, nói: “Chúng ta nhanh đi đến nơi diễn ra cuộc thi đi, thời gian đã không còn sớm nữa”.
Sát Nặc nhìn lên tòa nhà trung ương hình tháp của học viện, thời gian quả thật đã không còn sớm, liền mang theo Ngự Thượng Tuyền đi đến…… Phòng hiệu trưởng?
Ngự Thượng Tuyền nhìn Sát Nặc: “Không phải là đi đến nơi diễn ra cuộc thi sao?”
Như thế nào lại đến phòng hiệu trưởng……
Sát Nặc gật đầu, nói: “Ngươi đã có thư đề cử, chỉ cần chứng minh thực lực của mình với hiệu trưởng, là có thể thông qua cuộc thi rồi”.
Ngự Thượng Tuyền…… Bắt đầu cảm thấy khẩn trương.
Mặc kệ y cảm thấy khẩn trương như thế nào, đi được một lúc, hai người đã đến trước cửa phòng hiệu trưởng, Ngự Thượng Tuyền hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua Sát Nặc, không chút do dự nắm lấy tay hắn đẩy cửa đi vào.
Bên trong phòng là một lão nhân có mái tóc trắng xóa, ngay cả chòm râu và chân mày của lão nhân cũng là một màu trắng, Ngự Thượng Tuyền lại càng cảm thấy khẩn trương hơn, đây là phản xạ có điều kiện của y mỗi khi gặp mặt lão sư.
Nào biết lão nhân trước mặt chỉ ngẩng đầu liếc nhìn y một cái, liền đứng lên, cười nói: “Tiểu bằng hữu ngồi đi, ngươi chính là đứa nhỏ lão Tất đề cử đi? Chờ một chút, lão nhân gia ta đi lấy thủy tinh cầu”.
Nói xong, bước về phía sau cái bàn, lấy ra một thủy tinh cầu.
“Tiểu bằng hữu chắc cũng biết công dụng của cái này, đến đến, chúng ta giám định lại một lần nữa”. Hiệu trưởng tiên sinh cười tủm tỉm kéo tay Ngự Thượng Tuyền, để lên thủy tinh cầu.
Bất ngờ là tự nhiên Ngự Thượng Tuyền…… Cảm thấy bớt khẩn trương hơn, lão gia gia này kỳ thật cũng rất khả ái.
Từ từ thúc dục tinh thần lực, sau đó thủy tinh cầu bắt đầu phát ra ánh sáng lục sắc, dần dần, ánh sáng ngày càng mạnh hơn, bất quá lần này Ngự Thượng Tuyền cũng không có xuất hiện tình huống giống lần trước, bởi vì tiểu tinh linh có khả năng kìm hảm khả năng phát tinh thần lực của y.
Y nghĩ mình không có bất kỳ sơ hở nào, còn hiệu trưởng thì nghĩ mình đã gặp được một thiên tài.
“Thực lực hiện tại của ngươi đã muốn đến cấp ba trung kỳ……”. Hiệu trưởng gia gia mang theo chút cảm thán, nói: “Tiểu bằng hữu này hai ngày nay xem xét được không ít phỉ thúy đi?”
Thấy Ngự Thượng Tuyền không có gật đầu, hiệu trưởng tiên sinh liền nghi hoặc, hỏi: “Vậy, ngươi làm thế nào mà lại thăng cấp nhanh như vậy?!”
Mới trôi qua có hai ngày! Mà đã từ cấp hai thăng đến cấp ba trung kỳ, điều này làm cho những người cả đời vẫn là Ma pháp sư cấp một sẽ cảm thấy sao đây!
“A…… Chỉ có mấy khối mà thôi, bất quá, phẩm chất đều tốt lắm……” Ngự Thượng Tuyền ấp úng nói, quả thật cũng không có nhiều……
Hiệu trưởng tiên sinh hứng thú hỏi: “Tốt như thế nào?”
Nhìn tốc độ thăng cấp này, phỏng chừng phẩm chất hẳn là rất cao đi.
Ngự Thượng Tuyền…… Vươn một một bàn tay ra bắt đầu đếm.
“Một khối Huyết Phỉ, hai khối Băng Chủng, ân, cuối cùng là mua được một khối Du Thanh Chủng……” Tính qua tính lại, kỳ thật cũng không nhiều lắm, tự mình y đổ ra, cũng chỉ có ba khối mà thôi.
Hiệu trưởng gia gia…… Bàn tay đang vuốt vuốt chòm râu liền cứng ngắc lại.
“Huyết, Huyết Phỉ?!” Một tiếng kêu sợ hãi từ miệng của hắn thốt ra, xem xét được một khối Huyết Phỉ cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng, một tiểu hài tử nhỏ như vậy, trong một ngày có thể xem xét được ba khối cực phẩm phỉ thúy, điều này cho dù có là hắn, cũng không thể làm được!
Suy nghĩ sâu xa một lúc, hiệu trưởng tiên sinh lắc đầu, cảm thán nói: “Lão Tất coi trọng ngươi quả nhiên là không sai, không hổ là một thiên tài……”
Rồi tự nhiên cười ha ha nói: “Là thiên tài của ta! Của học viện chúng ta!”
Hiệu trưởng tiên sinh cười tủm tỉm nói với Ngự Thượng Tuyền: “Tiểu Tuyền à, năng lực thực tế của ngươi xem như đã qua, còn một bài thi viết nữa, ngươi phải cố lên nha……”
Ngự Thượng Tuyền…… Lại bắt đầu khẩn trương, quả nhiên, điều y sợ nhất đã tới?
Hiệu trưởng tiên sinh kêu Ngự Thượng Tuyền cùng Sát Nặc ngồi lên sô pha, sau đó từ bàn làm việc của mình lấy ra một phần bài thi, cười tủm tỉm nói: “Tiểu Tuyền, hoàn thành phần bài thi này đi”.
Thời điểm Ngự Thượng Tuyền mới thấy được bài thi y đã có cảm giác mình sắp chết rồi…… Trên đề thi chữ thật sự rất nhiều, hơn nữa, cả hai mặt đều có!
Hiện tại nghe hiệu trưởng tiên sinh nói phải bắt đầu làm bài…… Y càng cảm thấy điềm xấu xuất hiện ngày càng nhiều……
Bất an không yên cầm lấy bài thi, Ngự Thượng Tuyền nhìn thoáng qua……
Y choáng váng.
Đây là bài thi thần mã gì?!
Đề thứ nhất, xin hỏi thí sinh, vì cái gì Hắc Bạch thú đều trả lời là ăn cơm ngủ đánh đậu đậu, mà con Hắc Bạch thú cuối cùng lại trả lời là ăn cơm ngủ?
Đề thứ hai, xin hỏi vì cái gì mà tâm nguyện của Mạc Lạp thú là có được một bức tranh màu sắc rực rỡ?
Đề thứ ba, xin hỏi vì sao oa oa thú lại có thể nhảy cao hơn cái cây còn cao hơn nó?
“Hiệu trưởng gia gia…… Đề thi này, người như thế nào có thể tìm được……?” Ngự Thượng Tuyền có chút 囧 囧 trừu rút khóe miệng, bài thi này……
Nếu y nhớ không lầm, không phải là giống với đề thi lần trước của Sát Nặc sao……
Lão gia gia hất đầu, râu vễnh lên, chấp tay sau lưng, kêu ngạo nói: “Đề thi này là do lão nhân gia ta suy nghĩ hơn mười năm mới nghĩ ra được đó!”
Ngự Thượng Tuyền (╯-╰”): “……”
Y yên lặng cầm lấy bút bắt đầu làm bài.
Đọc sơ qua bài thi, quả thật bài thi này có rất nhiều đề giống với những gì Sát Nặc từng nói qua với y, chẳng qua là thay đổi tên nhân vật mà thôi.
Thí dụ như, đề thứ nhất bởi vì con Hắc Bạch thú cuối cùng được gọi là đậu đậu, đề thứ hai…
Bộ dáng Mạc Lạp thú không phải chính là một phiên bản của gấu trúc ở hiện đại sao?
Đề thứ ba…
Ngự Thượng Tuyền suy nghĩ một hồi, bởi vì đề này y đã quên rồi.
Bất quá nhìn qua hiệu trưởng tiên sinh đang dưỡng nòng nọc ở bên cạnh, y đột nhiên nghĩ ra…… Bởi vì cây thì không thể nhảy……
Ngự Thượng Tuyền từng dòng từng dòng viết ra, cơ hồ không ngừng nghỉ, hiệu trưởng gia gia nhìn đề mục mà hắn mất gần như nửa đời mới nghĩ ra được lại trong nháy mắt bị Ngự Thượng Tuyền giải ra hơn phân nửa, liền trừng lớn mắt.
Ngự Thượng Tuyền chậm rãi viết, nhớ lại từng chữ Sát Nặc đã dạy cho y, sau đó bất tri bất giác…… Liền viết xong.
Thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngẩng đầu nhìn hiệu trưởng gia gia cười nói: “Hiệu trưởng gia gia, ta viết xong rồi……”
Hiệu trưởng không có đáp lời, bởi vì hắn vẫn còn đang bị choáng váng.
Phần đề thi này từ khi xuất hiện đến nay đã làm khó rất nhiều người! Nếu không phải đề thi này là do chính hắn nghĩ ra, hắn cũng sẽ không thể làm được!
Một phần nan đề như vậy, liền…… Liền bị y một hồi là viết xong?!
Cái này là tình huống gì a!
Sau khi hai người rời đi, hiệu trưởng ngồi ở trên ghế vẻ mặt phức tạp, phần bài thi được dùng làm đề mục của cuộc thi chiêu sinh cũng có nguyên nhân của nó, tuy rằng đề thi này thật sự rất kỳ quái, nhưng vẫn không thể phủ nhận nó là một đề thi khó. Đề thi này không những kiểm tra sâu được tinh thần lực của Ma pháp sư, mà còn có thể kiểm tra được năng lực tư duy của Ma pháp sư có thể đạt đến trình độ nào.
Nhưng một bài thi khó như vậy lại bị một tiểu hài tử chỉ dùng một chút thời gian là có thể giải xong rồi……
“A…… Già rồi già rồi, thật sự là già rồi……” Hiệu trưởng tiên sinh mang theo chút tâm tính trẻ con quệt miệng, cầm bài thi lên, không hài lòng nói: “Đề thi tiếp theo của lão nhân gia ta, ta cũng không tin ngươi vẫn có thể giải ra được!”
Sau đó đem bài thi đặt ở trên bàn, múa bút thành văn bắt đầu viết.