Tìm Em

Chương 56: Sự cố tại buổi ghi hình




Edit: Châu || Beta: Bông

“Xin chào tất cả mọi người, hoan nghênh các bạn đến với chương trình “Chủ nhật vui vẻ” của chúng tôi, tôi là Hàn Dược, bạn cũ của các bạn.” 

“Còn tôi là Giang Loạn.” 

“Còn tôi là Mạc Mạc. Chúc cuối tuần vui vẻ.” Ba người chủ trì chào hỏi xong thì bắt đầu tám chuyện. 

Hàn Dược: “Dạo này hai người có xem tin tức không?” 

Giang Loạn: “Đương nhiên là có, ngày nào cũng xem, ngoài Weibo còn xem cả tin tức thời sự nữa, người hâm mộ tôi ai cũng biết cả đấy.” Nói đoạn chìa micro về hướng khán giả, “Mọi người nói có đúng hay không?” 

“Đúuuuuuung…” 

“Chúng ta đều thấy rồi đấy.” Mạc Mạc mỉm cười “Tôi thì không như thầy Giang, không cùng lúc quan tâm được nhiều như vậy, dạo này tôi quan tâm nhất… chính là sự kiện trẻ em mất tích, trẻ em bị buôn bán.” 

Hàn Dược: “Ôi đúng rồi, anh Giang Loạn hãy học tập Mạc Mạc đi, nhìn người ta giác ngộ thế cơ mà.” 

Giang Loạn lùi về sau một bước, chắp tay nói với Mạc Mạc, “Tại hạ khâm phục.” 

Hàn Dược chuyển đề tài, “Đúng rồi, mọi người đừng tưởng rằng chúng ta đang sống trong thời bình, thì mất cảnh giác nhé, nói thật mỗi lần tôi xem tin tức, đều nghĩ chuyện này cách chúng ta rất xa, nhưng mãi đến tận gần đây, do mới quen một người bạn, tôi mới đột nhiên cảnh giác, kỳ thực nguy hiểm luôn ở ngay cạnh ta, mọi người hãy luôn nâng cao cảnh giác nhé.” 

Giang Loạn gật đầu, “Đúng, nước ta hàng năm đều có tới hàng ngàn, thậm chí hàng vạn trẻ em bị mất tích, bị buôn bán, các bậc cha mẹ tuyệt đối không nên coi thường.” 

Mạc Mạc: “Đúng, kẻ xấu có trăm ngàn thủ đoạn, hơn nữa lại cực kỳ đê hèn, các bậc cha mẹ khi cho con ra ngoài chơi một mình phải vô cùng chú ý.”

“Liên quan đến một vài phương pháp để giúp trẻ em tránh khỏi bị mất tích, bị buôn bán, tổ chương tình chúng tôi có đúc kết lại, sau này sẽ đưa lên Trang chủ, mọi người có thể nhấn theo dõi chương trình【Chủ nhận vui vẻ】để biết thêm thông tin.” 

Giang Loạn: “Ba người chúng ta nói hơi nhiều rồi đấy, mấy người bạn mới có lẽ chờ đã sốt ruột rồi?” 

Hàn Dược cười: “Đúng, hôm nay có hai người bạn mới tới tham gia【Chủ nhật vui vẻ】của chúng ta, những người đặc biệt hợp để thảo luận về chủ đề ngày hôm nay, đó là hai ngôi sao của phim điện ảnh 《Tìm Em》, Sầm Tuế Tuế và Thẩm Chấn Hiên, mọi người hãy hoan nghênh họ.” 

Hàn Dược vừa dứt tiếng, tức thì một khúc nhạc nền trẻ trung đầy sức sống vang lên, hai cảnh cửa trên sân khấu mở ra, Thẩm Chấn Hiên nắm tay Sầm Tuế Tuế, trong điểm như tuấn nam mỹ nữ, từ bên trong đi ra. 

Thẩm Chấn Hiên biết nhảy, Sầm Tuế Tuế thì không, chỉ làm được vài động tác đơn giản. Vì thế vũ sư đã soạn một điệu nhảy đơn giản, vừa có thể để Thẩm Chấn Hiên thể hiện khả năng vũ đạo, lại vừa có thể giúp Sầm Tuế Tuế không biết khiêu vũ đứng trên sàn nhảy mà không bị xấu hổ. 

Sau một phút vũ đạo, Hàn Dược và Giang Loạn dẫn hai người vào sân khấu. 

Hàn Dược: “Trước hết hai vị hãy chào khán giả đi.” 

“Chị Tuế Tuế, chị trước đi.” 

Sầm Tuế Tuế cười nhẹ, “Được.”, rồi tiến lên một bước, nhìn khán giả cúi người, “Xin chào, tôi là Sầm Tuế Tuế, đóng vai nữ chính Khương Khương trong《Tìm Em》.” 

Thẩm Chấn Hiên theo sát phía sau, “Xin chào, tôi là Thẩm Chấn Hiên, đóng vai Đoạn Tầm trong phim điện ảnh《Tìm Em》.

Toàn trường vang tiếng vỗ tay, fan hâm mộ ở phía dưới hô to “Thẩm Chấn Hiên! Luôn ủng hộ em! Muốn đi xem phim của em một trăm lần!” 

Thẩm Chấn Hiên theo tiếng nhìn sang, cười sang sảng, “Cám ơn các bạn, có điều xem 100 lần thì không cần, chỉ cần một lần là tôi đã rất cảm ơn rồi.”

“A a a a! Em Chấn Hiên! a a a a a!” 

“Boy thẳng thắn, ha ha ha ha ha ha!” tiếng cười vang vọng các hàng ghế khán giả. 

Hàn Dược đưa Thẩm Chấn Hiên trở về, “Chấn Hiên của chúng ta rất thật thà, người khác đều hi vọng fan đi xem nhiều lần, Chấn Hiên thì ngược lại, khuyên không cần tiêu tiền, rất đáng yêu.” 

Thẩm Chấn Hiên gãi đầu, cười khà khà. 

Giang Loạn nói, “Đây là lần đầu Tuế Tuế diễn nữ chính phim điện ảnh nhỉ?” 

Cô gật đầu, “Vâng, đây là lần đầu em đảm nhiệm vai chính.” 

Giang Loạn cười, “Có thể chia sẻ một chút cảm xúc với mọi người không?” 

“À..” Sầm Tuế Tuế suy nghĩ, “Rất kích động, rất vui vẻ, nhưng cảm giác trách nhiệm của mình rất nặng, phải nghĩ kỹ trước mỗi cảnh quay, làm sao để ra được tác phẩm tốt nhất cho mọi người.” 

Mạc Mạc đột nhiên chen vào một câu nói, “Tuế Tuế, tôi nghe nói lúc đầu vai nữ chính không phải của cô. Trên mạng có lời đồn là cô đạp nữ chính cũ để chen vào, cô trả lời thế nào?” 

Rã ràng Mạc Mạc đang gây sự. Người trên sân khấu đồng loạt nhìn chị  ta. Mạc Mạc nhún vai, ra dáng vô tội, “Tôi chỉ tò mò thôi, Tuế Tuế có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi được không?” 

Hàn Dược cau mày khó nhận ra, dù Sầm Tuế Tuế trả lời câu hỏi này như thế nào đều có thể có kẽ hở để móc máy vào. 

Sầm Tuế Tuế cười, nháy mắt rất xinh với Mạc Mạc “Đương nhiên, tôi cảm ơn đàn chị đã cho tôi cơ hội, cảm ơn đạo diễn đã dốc lòng chỉ bảocủa.” 

Mạc Mạc:… Có trả lời vào câu hỏi gì đâu? 

Hàn Dược vội vã đem chuyển đề tài, bắt đầu vào game. 

Qua hai vòng đấu là đến lượt Thẩm Chấn Hiên biểu diễn tài nghệ, cậu ta hát ca khúc chủ đề phim《Tìm Em》. Thầm Chấn Hiên đặt toàn bộ tâm hồn vào ca khúc, trông khác hoàn toàn lúc mình thường. Lúc cậu ta đắm mình vào bài hát, như có hàng ngàn cánh buồm đang miệt mài dong duổi. Cùng lúc, màn hình sân khấu phát trailer bộ phim, xem cảnh Đoạn Tầm đau khổ gọi, Khương Khương đau đớn khóc, có người khác luôn tại chỗ. 

Âm cuối, sân khấu sáng lên. Hàn Dược giơ tay lau khóe mắt, đi tới. Thẩm Chấn Hiên vẫn còn nhập vai, đôi mắt đỏ đầy bi thương. Sầm Tuế Tuế tiến lên, gọi “Đoạn Tầm”, Thẩm Chấn Hiên nhìn cô, đôi mắt còn vương nước mắt hiện lên ánh cười, nói, “Khương Khương.” 

“Oh…” Giang Loạn đi đầu vỗ tay, “Tuyệt quá.” 

Thẩm Chấn Hiên đứng dậy, sau đó đi xuống, quay về phía khán giả nghiêng mình. 

Sầm Tuế Tuế cười, nói như nhắc nhở mọi người, “Khi đi xem phim, các bạn nhớ mang nhiều khăn giấy chút nha…” 

Sau mục này, bắt đầu vào mục tán gẫu. Tổ chương trình chọn một vấn đề đang nóng trên mạng, để khách mời thảo luận. Sân khấu thay đổi, mấy người trên sân khấu tạm thời đi xuống trang điểm, uống nước. 

Sầm Tuế Tuế ngồi trên ghế, nhận chén nước Khương San đưa, cắm ống hút uống mấy ngụm, rồi hỏi, “Em có tin nhắn không?” 

Khương San lắc đầu, “Không.” 

Sầm Tuế Tuế có cảm giác hơi mất mát. Sao anh Sóc không gửi tin cho mình nhỉ? Anh biết buổi chiều mình ghi hình mà. Khương San thấy cô ỉu xìu, nhưng không dám nói là tổng giám đốc đã hạ cánh được 20 phút, giờ đang trên đường về khách sạn rồi. 

Chuyên gia trang điểm sửa sang lớp hóa trang cho Sầm Tuế Tuế, rồi trợ lý tới thông báo tiếp tục ghi hình. Trên sân khấu đã đặt sẵn ghế tựa, mọi người tìm tên mình ngồi xuống.

“Hoan nghênh các bạn đến với chương trình Gặp nhau cuối tuần, tôi là Mạc Mạc, là người dẫn chương trình hôm nay.” 

“Mọi người có thấy nước mướp đắng này không?” Mạc Mạc cười, “Khi khách mời trả lời câu hỏi trên mạng, nếu khán giả ngồi đây không hài lòng hoặc cảm thấy chưa thỏa đáng, thì khách mời phải chịu phạt đây”

Sầm Tuế Tuế nhổm dậy, bưng một cốc nước lên ngửi, mặt nhăn như khỉ, kêu “Ối… Chấn Hiên này, em phải cố gắng nhé, chị nghĩ em sẽ không thích nước mướp đắng này đâu.” 

Thẩm Chấn Hiên đã lại trở thành chàng trai mới lớn, “Hả? Chị Tuế Tuế, nhớ cứu em đấy.” 

Sầm Tuế Tuế đắc dĩ thở dài, “Chị lo được cho mình là tốt lắm rồi.” 

Thẩm Chấn Hiên: QAQ 

Giang Loạn “Này” một tiếng, “Sao lại có cả tôi và thầy Hàn vào đây thế?” 

Mạc Mạc cười khẽ, “Hết cách, ai bảo hai thầy được hoan nghênh đây? Vậy chúng ta bắt đầu nhé.” 

Bốn người đối diện nhau, cùng trưng ra vẻ mặt đau khổ chọc khán giả cười ha ha.

“Câu hỏi thứ nhất là cho thầy Giang, nghe nói một tuần bảy ngày thì có đến sáu ngày anh đều đến ăn chùa ở nhà thầy Hàn, chuyện này có thật không?” 

Giang Loạn bật cười, “Được lắm, mọi người biết cả rồi.”, nói đoạn quay về phía ống kính giơ ngón tay cái “Fan giỏi lắm!” 

“Thầy Hàn, anh có nghĩ đến việc cho con mình tham gia vào chương trình thực tế không?” 

Hàn Dược suy nghĩ một chút, “Nếu có chương trình thích hợp, trước tiên tôi sẽ hỏi ý kiến bà xã, rồi hỏi ý bọn nhỏ xem sao.” 

“Thầy Hàn quả đúng như trong lời đồn, chị nhà luôn là hàng đầu.” 

Hàn Dược cười, “Đúng, trong lòng tôi, vợ tôi luôn là số một, không người nào có thể thay thế.” 

“Ôi chao, ghen tị quá.” Giang Loạn là người đầu tiên không chịu được, phải xoa xoa hai cánh tay mình, “Nổi hết cả da gà, thầy Hàn cứ khoe hạnh phúc như thế, hội độc thân chúng tôi biết làm sao bây giờ!” 

Mạc Mạc cứng nhắc cắt ngang, “Vấn đề kế tiếp là của Chấn Hiên.” 

Thẩm Chấn Hiên thẳng lưng lên “Em Chấn Hiên cũng là lần đầu đóng vai nam chính, xin hỏi trong quá trình quay phim, có bao giờ em định từ bỏ vì thấy quá khó khăn không?” 

Thẩm Chấn Hiên rất nghiêm túc, “Em là người mới, trong quá trình quay phim nhất định sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng em chưa từng nghĩ tới chuyện từ bỏ. Đạo diễn, diễn viên, các thành viên khác… tất cả mọi người đều vô cùng tốt, vì thế em chưa bao giờ có ý từ bỏ, em chỉ nghĩ rằng trong một vài góc độ, khả năng biểu hiện của em còn chưa đủ tốt.” 

Mạc Mạc cười, “Chấn Hiên trả lời thật rất nghiêm túc đấy” 

Thẩm Chấn Hiên cười, không nói nhưng chủ động cầm một cốc nước mướp đắng uống một hớp. 

Sầm Tuế Tuế khom lưng, lấy một chai nước ở ghế phía sau vặn ra đưa cho Thẩm Chấn Hiên. Cậu ta uống một hơi hết hơn nửa chai mới thấy ổn hơn một chút. 

Mạc Mạc dường  như không nhận ra bầu không khí có gì không ổn, tiếp tục lật đến chủ đề tiếp theo “Là Tuế Tuế”, rồi quay về phía cô nở nụ cười, “Tuế Tuế, đến cô…” 

Sầm Tuế Tuế cười nhẹ nhàng, “Em sẵn sàng ạ.” 

Mạc Mạc nhếch môi, “Tuế Tuế hiện đang là người đại diện phát ngôn thương hiệu cho Tinh Nguyệt, đúng không?” 

“Vâng, tháng này mới vừa công bố ạ.” 

“Có người nói, thực chất cô dùng thủ đoạn không đứng đắn để giành được quyền phát ngôn, mọi người đều biết, Triệu Ôn Nhĩ vốn là người đại diện phát ngôn của Tinh Nguyệt, nay hợp đồng của Triệu Ôn Nhĩ đến hạn, đáng ra em gái Triệu Ôn Nhĩ là Triệu Chân được thay thế, giờ lại rơi vào cô, cô giải thích thế nào?” 

Sầm Tuế Tuế đã cảm thấy Mạc Mạc không bình thường từ sáng, giờ rốt cục cũng hiểu. Chị ta nhằm vào cô. Chẳng qua hôm nay là lần đầu tiên cô gặp chị ta, không biết vì sao chị ta lại nhìn cô chối mắt thế nhỉ? 

Mạc Mạc nghe thấy âm thanh nhắc nhở của đạo diễn qua micro gắn ở tai, trách chị ta nói hơi quá đáng, nhưng chị ta làm như không nghe thấy.

“Tuế Tuế? Có thể trả lời hay không?” 

Sầm Tuế Tuế cười “Nếu như không phải biết câu hỏi này là chọn trên mạng, em còn nghĩ rằng đây là câu hỏi của một người cùng tham gia thử vai hôm đó chứ.” 

Mạc Mạc cười  lắc đầu, “Đương nhiên không phải.” 

Sầm Tuế Tuế nhìn chị ta, “Em tạm thời cho rằng không phải thôi, đối với câu hỏi này, em xin hỏi, lúc đó anh/chị có ở đấy không ạ? Nếu không biết rõ tình hình mà nói hươu nói vượn như vậy, thật không sợ phải chịu trách nhiệm ạ? Cho tới nay, em đều cho rằng người khôn thì không nghe đồn đoán chứ ạ. Nếu nói thủ đoạn không đứng đắn, xin hỏi là thủ đoạn nào ạ? Lúc ứng tuyển hẳn là có video, nếu tất cả mọi người đều tò mò, em có thể liên hệ với bên Tinh Nguyệt, xin công khai video tuyển dụng hôm đó, xin cảm ơn.” 

Mạc Mạc không tiếp tục truy hỏi vấn đề này, mà quay sang câu tiếp theo, “Tuế Tuế, vấn đề tiếp theo vẫn là cô, cô vào nghề đã sắp được ba năm, vẫn luôn không có danh tiếng gì, lần này đột nhiên nhận được quyền phát ngôn, lại đóng trong phim điện ảnh do tập đoàn Ức Cảnh độc quyền đầu tư, có người nói, sau lưng cô có đại gia, cô..có gì muốn nói không?” 

“Mạc Mạc!” Hàn Dược đứng dậy, làm gián đoạn ghi hình. Anh ta đi tới chỗ Mạc Mạc, hạ thấp giọng, “Đây là ghi hình chính thức, cô đang làm gì đấy? Cô định phá chương trình sao?” 

Mạc Mạc cười, “Sau còn có hậu kỳ cắt nối biên tập, sợ cái gì? Chẳng qua tôi chỉ hỏi vấn đề mà ai cũng muốn biết mà thôi.” 

“Mạc Mạc, sao cô lại nhằm vào Tuế Tuế?” 

Chị ta nhìn ra chỗ khác, “Tôi không hỏi nữa vậy, kết thúc đi.” 

Ánh mắt Hàn Dược nặng nề, trở về vị trí. Anh ta nghiêng đầu nói nhỏ với Giang Loạn vài từ, Giang Loạn gật đầu. 

Trong trường quay hơi ồn, mặc dù mọi người đều muốn kết thúc phần quay này, nhưng lời Mạc Mạc đã nói ra, nếu Sầm Tuế Tuế không đưa ra câu trả lời, đến khi người xem ra khỏi phòng thu, chắc chắn lời đồn sẽ bay đầy trời. Sầm Tuế Tuế bèn đứng dậy, “Điều mọi người muốn biết, em cũng không có gì không thể nói ra cả.” “Cuộc sống của em có thể thay đổi thế này, đúng là em nên cảm ơn một người.” cô nghiêng đầu, cười nói với Thẩm Chấn Hiên, “Chấn Hiên này, em bảo chúng ta có phải đều nên cảm ơn anh ấy không?” 

Thẩm Chấn Hiên hiểu ý, cũng đứng lên. Hai người liếc mắt nhìn nhau, cùng mỉm cười: “Xin cảm ơn đại gia của chúng tôi, CEO của tập đoàn Ức Cảnh, anh Giản Sóc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.