Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng Giá

Chương 15: Không biết đặt là gì hết




~Kể từ ngày hôm đó, tụi hắn cạch mặt tụi nhỏ kia luôn. Tụi nó thì vẫn như bình thường. Ba nhỏ thì tức giận, định tiến hành kế hoạch hại tụi nó. Nhưng nó lại ra tay trước nên tụi nhỏ không làm gì được tụi nó.

Trong Căn-tin

- Ngồi đây đợi, tụi anh đi lấy đồ ăn. - Anh quay qua nói với tụi nó. Tụi nó như Robot, gật đầu cái rụp. Tụi hắn thấy vậy cũng không nói gì nữa mà đi vào trong đám đông. Tụi nó nghe thấy mấy lời xì xầm quanh mình cũng biết được là ai.

- Ai nha, sao ngồi đây nữa rồi. Thật là tội nghiệp à. - Giọng nói chanh chua của " ai đó " vang lên. Ngay lập tức, cả căn-tin im phăng phắc. Nó nghe thấy thì nhếch mép cười thầm ba nhỏ. Nhỏ và Nhi cũng lơ luôn tụi nhỏ. Tụi nhỏ thấy tụi nhỏ lơ mình thì tức điên người. ( Tuki: Ấyấy, bìnhtĩnh nàkk. )

Nhỏ Trân đột nhiên cầm ly sữa cực nóng trên tay một đứa học sinh khác đi qua hất thẳng lên người nó. Nhỏ và Nhi thì hết hồn. Cả bọn tưởng nhỏ sẽ hất vào Nhi chứ. Nó chỉ nhếch mép khinh bỉ nhìn tụi nhỏ.

Nó đứng lên đối mặt với nhỏ Trân. Nó tiến một bước thì nhỏ Trân lùi một bước. Nó liếc lên nhìn thì thấy tụi hắn đang đi ra khỏi đám đông đó. Nó cầm ly sữa từ tay một học sinh khác đổ xuống, là đổ xuống chứ không phải là hất vào người nhỏ Trân nha.

Nhỏ Trân thấy anh đi ra liền nằm xuống bên chân anh giả vờ nhăn nhó, khóc lóc ỉ ôi. Nó thấy thì nhếch mép.

- Anh Phong ơi, nó hất sữa vào em kìa. Nó nóng quá. - Nhỏ nắm ống quần anh kéo kéo, chỉ thẳng vào mặt của nó. Nó cũng chẳng nói gì. Ly sữa nó đổ là sữa nguội chứ không nóng. Nó mới người chỉ thẳng vào mặt nhỏ đấy chứ. Nhỏ, Nhi, hắn và Thái kẻ đứng người ngồi, thản nhiên xem kịch trước mắt.

- Nè nhóc con, sữa này nguội ngắt à. Đừng có mà giả vờ vô tội. Tôi đây là người kêu nóng mới đúng chứ ha. - Nó cười lạnh lùng nhìn nhỏ Trân đang nằm dưới đất uốn éo bên chân anh. Nó vừa nói vừa chỉ vào áo của mình. Tụi hắn nhìn theo thì thấy, nó ướt từ đầu đến chân. Da trắng như tuyết của nhỏ ửng đỏ lên vì bị bỏng. Tụi hắn sững sờ nhìn nó.

Tụi hắn cúi người chạm thử vào dòng sữa chảy dưới đất.

SỐC..........đó là những gì tụi hắn cảm thấy. Sữa hoàn toàn lạnh tanh. Không hề nóng một chút nào, dù là một chút cũng không hề nóng. Anh vươn tay chạm vào tay nó. Nóng.....phải, nóng đến cực độ, nó vẫn thản nhiên đứng đó kìa.

Anh rụt tay, mắt mở to nhìn nó đang đứng. Hắn cũng bước lên định chạm vào nó thì thụt lùi lại làm hắn không hắn chạm hụt. Nó thản nhiên đứng nơi đông người cởi đồ đồng phục của mình ra. Tất nhiên là nó mặc đồ ở trong rồi. Nó mặc bên trong là áo crop top hở bụng màu đen cộng với quần short jean đen thui. Nó lấy cái nón vắt trên lưng quần ra đội lên theo kiểu xoay nghiêng.

Nó thản nhiên bước đi, không hề quan tâm những ánh mắt như nhìn vật thể lạ vừa xuống trái đất. Nhỏ và Nhi cũng xoay người bước đi theo. Tụi hắn cũng nhún vai với mọi người một cái rồi đi sau tụi nó. ( Tuki: Mấyanhchịnhà này lâulâu diennhư voạy átrờiơi. Mấyngườilàmhỏnghìnhtượngtatạodựngchomấyngười. Huhuhu, tuitứcchết. )

Chỗ tụi nó

- Alô. Tao nghe. - Nó

- $'*%-$-*:%-@:*:%-#. - Đầu dây bên kia

- Được rồi. Ở đâu. - Nó

- %-*:;%-%+$+%:"@. - Đầu dây bên kia.

- Okay. - Nó

Chuyện là có một bang muốn giao đấu với bang tụi nó. Nó cũng quen với chuyện này rồi nên không có gì lo lắng. Cái nó lo là nhỏ và Nhi kìa, tụi nó chưa bao giờ đi giao đấu trận lớn cả. Vì thế, nó gọi cho anh và Thái. Anh và Thái nghe chuyện liền ngăn cản tụi nó. Nó gọi hắn, bảo hắn có gì bảo trợ nó từ xa. Hắn cũng đi theo bảo vệ nó. ( Tuki: Oaaa, bảnhtraiquá. Quảlàkouổngcôngemmà. Cốlên. )

Trong trận giao đấu, nó thắng hoàn toàn là nhờ hắn hỗ trợ. Hắn cho cả binh đoàn chiến đấu hộ nó mà. Không thắng mới lạ à. Giao đấu xong, hắn chở nó đi ăn rồi mới về nhà. Trong khi đó, nhỏ và Nhi đang lo lắng cho nó gần chết.

Nó và hắn vui vẻ về nhà thì thấy nhỏ và Nhi mặt như cục tha nhìn nó và hắn. Mặt anh và Thái cũng không có dấu hiệu tốt hơn hai nhỏ chút nào. Nó và hắn khó hiểu nhìn nhau rồi cười làm bọn kia tưởng nó và hắn bị đánh vào đầu rồi mất trí nhớ chớ.

Sau đó, nó và hắn phải bao tụi kia một chầu. Nó và hắn cũng là người rộng lượng nên móc hầu bao tụi kia. Nhỏ, Nhi,Thái và anh được đãi một chầu nên ngu gì mà không ăn. Nó và hắn đãi tụi kia ăn Pizza Hut đó. Tụi kia được ăn Pizza chùa thì mừng gần chết.

Ăn đã đời xong, cả bọn mới xách xe chạy về. Về tới nhà, đứa nào đứa nấy phóng vọt về phòng ngủ luôn rồi. Cả bọn đứa nào cũng ngủ ngon lành tới sáng ngày hôm sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.