Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

Chương 40: 40: Nhà Máy Sản Xuất Túi Thơm





Cửa hàng chuyên sản xuất túi thơm này tên là Hương Lan Phường.

Triệu Đại Vĩ lái xe moto ba bánh của mình vòng đi vòng lại, cuối cùng anh cũng tìm được địa chỉ của Hương Lan Phường.

Hương Lan Phường nằm ở ngoại thành, quy mô không lớn, nhưng ở bên trong không chỉ sản xuất túi thơm họ còn sản xuất cả quần áo nữa.

Triệu Đại Vĩ đi vào, hỏi trực tiếp xem tổng giám đốc nhà máy có ở đó không.

“Tổng giám đốc đang ở trong phòng làm việc.” Công nhân ở trong nhà máy biết là Triệu Đại Vĩ đến đây để bàn chuyện làm ăn nên lập tức dẫn anh đi đến phòng làm việc của tổng giám đốc.

Tổng giám đốc của Hương Lan Phường là một người phụ nữ trưởng thành khoảng hơn ba mươi tuổi, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay cùng với chiếc quần dài, tóc cuộn thành nụ hoa, làn da trắng mịn, dáng người cũng rất đẹp, cô ta mang đến cho người ta một loại cảm giác vừa xinh đẹp vừa gọn gàng.

“Tôn tổng, anh đây là khách hàng muốn tìm chúng ta bàn chuyện làm ăn.” Người công nhân nói với Tôn Hương Lan sau đó quay sang giới thiệu với Triệu Đại Vĩ: “Đây chính là Tôn tổng của chúng tôi.”
Tôn Hương Lan nghe thấy Triệu Đại Vĩ muốn bàn chuyện làm ăn thì trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp, sau đó vươn tay ra nói: “Xin chào, xin hỏi anh là?”
“Triệu Đại Vĩ.”
“Chào ông chủ Triệu, không biết anh muốn hợp tác với chúng tôi về phương diện nào? Anh muốn đặt làm quần áo hay đặt làm thứ khác vậy? Nếu như anh cần với số lượng lớn thì chúng tôi có thể đưa ra mức giá ưu đãi cho anh, mức giá này chắc chắn rẻ hơn so với mức giá mà anh mua trên mạng đấy.”
Gần đây việc kinh doanh của Tôn Hương Lan không được tốt lắm, vì vậy nên cô ta chắc chắn sẽ không để chuyện hợp tác lần này vuột mất đâu.

Triệu Đại Vĩ nói: “Cô dẫn tôi đi xem nơi sản xuất túi hương của các cô đi.

Tôi muốn sản xuất loại túi thơm để thuốc thảo dược, sau đó đem đi bán.

Nhưng tôi không tin tưởng chất lượng của những loại túi thơm được bán trên mạng, vì vậy khi thấy được nhà máy của các cô ở ngay thành phố thì tôi muốn đến xem thử.”

“Hóa ra là thế, được thôi, để tôi dẫn anh đi thăm quan.” Tôn Hương Lan rất tự tin về chất lượng sản phẩm của mình.

Triệu Đại Vĩ đi sát theo phía sau Tôn Hương Lan đến xưởng sản xuất túi thơm.

Tôn Hương Lan đẩy cửa ra, gật đầu với những công nhân đang chào hỏi mình sau đó bước vào phòng lấy ra một chiếc túi thơm đã làm xong đưa cho Triệu Đại Vĩ xem.

“Đây là loại túi thơm giá hai tệ tám mà chúng tôi đang bán trên mạng, ngoài việc giá rẻ thì chất lượng của nó cũng rất tốt.

Hơn nữa, trên túi thơm còn được in các loại hình khác nhau, nhìn vô cùng đẹp.”
“Anh có cần tôi lấy tất cả các kiểu dáng của loại túi thơm này cho anh xem không?”
Tôn Hương Lan sợ Triệu Đại Vĩ không thích nên lập tức lấy tất cả các loại túi thơm bày ra, dù sao thì có nhiều loại như vậy thì chắc chắn Triệu Đại Vĩ cũng phải thích một cái chứ.

Nhưng Triệu Đại Vĩ vừa chạm vào thì đã lắc đầu rồi.

“Hai tệ tám thì rẻ quá, chưa nói đến chất lượng vải vóc ra sao mà với giá tiền như thế này thì tôi cũng không dám mong đợi điều gì.”
“Tôi muốn làm túi thơm theo định hướng cao cấp vì vậy nơi này của các cô có loại túi thơm đắt hơn một chút không? Đắt hơn nữa cũng không sao, chỉ cần chất lượng đúng với giá cả là được rồi.”
Triệu Đại Vĩ muốn làm túi thơm an thần nên giá cả chắc chắn phải hơn một trăm tệ, nếu làm ra sản phẩm kém chất lượng thì sẽ làm giảm chất lượng dược liệu của anh!
“Có!”
Tôn Hương Lan không hề buồn rầu mà ngược lại cô ta càng vui hơn!
Dù sao thì túi thơm giá hai tệ tám cũng chẳng có bao nhiêu lợi nhuận, mà điều quan trọng nhất chính là chất lượng, nếu sản xuất túi thơm giá cao hơn thì lợi nhuận sẽ tăng lên rất nhiều.

“Ông chủ Triệu, anh hãy nhìn chiếc túi thơm này xem, nó được sản xuất hoàn toàn từ tơ lụa, ngoài cảm giác mềm mại ra thì các hình thêu đều được nghệ nhân chuyên nghiệp của chúng tôi thiết kế hết đấy, nhìn rất bắt mắt, nếu bán ra chắc chắn sẽ khiến người ta kinh ngạc!”
Cô ta lấy ra một chiếc túi thơm khác thêu hình hoa violet.


Đơn giản mà nói thì chiếc túi thơm này đắt hơn so với chiếc túi thơm hai tệ tám kia rất nhiều.

Chất liệu của nó là tơ lụa tốt nhất, cầm ở trên tay nhìn rất tinh tế, kết hợp với hình hoa violet này thì thật sự phải khiến người ta trầm trồ!
“Rất được đấy, loại này rất đẹp, giá cả thì như thế nào?” Triệu Đại Vĩ cầm lấy túi thơm, yêu thích không muốn buông tay.

“Theo giá bán trên mạng của chúng tôi thì là ba mươi hai tệ một chiếc, nhưng ông chủ Triệu muốn mua với số lượng lớn thì chúng tôi sẽ bán cho anh với giá ưu đãi là hai mươi tám tệ một chiếc thôi!”
“Hai mươi tám tệ thì tôi có thể mua được, nhưng tôi hi vọng các cô làm hộp đựng đẹp một chút, là giấy cũng được.

Hơn nữa các cô cũng chuyên thiết kế hộp đựng bánh trung thu đấy nên chắc việc này không khó đâu.”
Trước khi Triệu Đại Vĩ đến đây thì đã xem qua hình ảnh của các sản phẩm đang bán trên mạng của Hương Lan Phường rồi, trong đó thì túi thơm để đựng bánh trung thu hiện lên ở trang đầu của cửa hàng luôn.

“Chiếc hộp đựng đó à, nếu anh đồng ý ba mươi tệ thì…”
Tôn Hương Lan nghĩ một lúc xong lại lắc đầu nói: “Thôi vậy, hai tệ thì tôi cũng không cò kè mặc cả nữa.

Cả túi thơm và hộp đựng tôi lấy hai tám tệ một chiếc thôi, coi như tôi cho anh!”
“À phải rồi, anh muốn bao nhiêu chiếc? Nếu với giá hai mươi tám tệ mà anh lại lấy số lượng ít thì chúng tôi chẳng có chút lợi nhuận nào đâu.”
Tôn Hương Lan hi vọng Triệu Đại Vĩ có thể đặt với số lượng lớn một chút, như vậy thì cô ta mới có thêm tài chính để rót tiền vào nhà máy này.

“Tôi muốn lấy trước một vạn chiếc!”
“Một vạn chiếc!” Trong lòng Tôn Hương Lan run lên!
Đây đúng là một hợp đồng giá trị lớn mà!
Một chiếc túi thơm có giá hai mươi tám tệ, vậy thì mười nghìn chiếc thì sẽ là hai vạn tám nghìn tệ!

Mặc dù Tôn Hương Lan đã từng nói bán túi thơm không kiếm được nhiều lợi nhuận nhưng trên thực tế thì một chiếc túi thơm giá mấy tệ vẫn có thể được lời một chút.

Như vậy thì với một vạn túi thơm thì cô ta sẽ kiếm được mấy vạn tệ tiền lợi nhuận đấy!
“Anh muốn giao hàng vào lúc nào?” Tôn Hương Lan lại hỏi.

“Càng nhanh càng tốt, cô cũng có thể phân số lượng ra để giao.”
“Tôi hiểu rồi!”
Nếu như giao tất cả một lần luôn thì trong khoảng thời gian ngắn Tôn Hương Lan khó có thể làm ra được, nhưng nếu có thể phân số lượng ra thì sẽ dễ hơn rất nhiều.

“Ông chủ Triệu, chúng tôi sẽ nhanh chóng giao hàng với cho anh, nhưng dựa theo quy định của chúng tôi thì trước khi giao hàng anh cần phải thanh toán trước ba mươi phần trăm tiền hàng để đặt cọc.”
Tôn Hương Lan ngượng ngùng cười cười.

Mặc dù nói đến tiền thì sẽ tổn thương tình cảm, nhưng nếu không nói đến tiền thì Tôn Hương Lan cô sẽ mất mạng đấy!
“Không sao cả, tôi có thể thanh toán trước cho cô năm mươi phần trăm, nhưng tôi hi vọng cô có thể giao nhóm hàng đầu tiên cho tôi trong thời gian sớm nhất!”
“Được thôi!”
Nghe thấy Triệu Đại Vĩ có thể trả trước năm mươi phần trăm đơn hàng thì Tôn Hương Lan cảm thấy vô cùng vui mừng.

Đúng lúc này có một người công nhân vội vàng chạy đến đây rồi nói: “Tôn tổng, không hay rồi, ông chủ Lý lại đến đây rồi.”
“Thật xin lỗi, tôi không thể tiếp đón anh được, bên chỗ tôi còn có chuyện khác phải xử lý.”
Trong mắt Tôn Hương Lan hiện lên tia bối rối nhưng cô ta vẫn ra vẻ bình tĩnh nói: “Tiểu Chương, anh hãy dẫn ông chủ Triệu đi làm hóa đơn đi rồi pha trà cho ông chủ Triệu nữa.”
“Vâng!” Người chạy đến đây là Tiểu Chương, nghe vậy anh ta vội vàng nói: “Triệu tổng, mời anh đi theo tôi.”
Triệu Đại Vĩ đi theo người công nhân tên là Tiểu Chương về phòng làm việc.

Ở trong phòng làm việc, Triệu Đại Vĩ thanh toán luôn mười bốn vạn tệ.

“Triệu tổng, mời anh uống trà.”
Tiểu Chương pha cho Triệu Đại Vĩ một ấm trà Long Tỉnh.


“Không cần đâu, chuyện hợp tác đã bàn xong rồi nên tôi muốn về sớm một chút.” Triệu Đại Vĩ xua xua tay, sau đó đi ra khỏi phòng làm việc của Tôn Hương Lan.

Lúc này, trong nhà máy sản xuất có một người đàn ông trung niên bị hói đầu đang đứng tranh cãi với Tôn Hương Lan.

“Ông chủ Lý, ông là người không biết giữ lời.

Chúng ta đã ký hợp đồng hai năm rồi thế mà bây giờ ông lại muốn đuổi chúng tôi đi, ông làm vậy là trái với hợp đồng đấy!” Tôn Hương Lan nói với giọng điệu đầy lý lẽ.

“Cô nói tôi làm trái hợp đồng à, vậy cô cứ báo cảnh sát đi! Tôi nói cho cô biết, giá thị trường hiện tại không giống như ba năm trước nữa.

Cho dù tôi có làm trái với hợp đồng thì vẫn có lợi nhuận đấy!”
Hóa ra ba năm trước đây, kinh tế ở thành phố Phong Lâm rất đình trệ mà nhà máy của Lý Thế Niên lại ở khu vực ngoại thành nên hầu như không có ai muốn thuê.

Lúc đo, Tôn Hương Lan bỏ ra hai mươi lăm vạn tệ một năm để thuê lại nhà máy này của Lý Thế Niên, hơn nữa cô ta còn ký hợp đồng năm năm luôn khiến cho Lý Thế Niên vui đến mức không khép miệng lại được.

Nhưng cô ta không ngờ là mới có ba năm mà nền kinh tế của thành phố Phong Lâm đã phát triển với tốc độ chóng mặt như vậy, giá thuê của các nhà máy xung quanh cũng liên tục tăng lên.

Thậm chí, giá thuê nhà máy có diện tích gần bằng Hương Lan Phường ở ngay bên cạnh cũng lên đến ba mươi sáu vạn tệ một năm.

Sự chênh lệch lớn như thế khiến cho Lý Thế Niên thèm đến phát điên, vì thế ông ta muốn tăng giá thuê nhà máy ngay lập tức!
Nếu Tôn Hương Lan không đồng ý tăng giá thuê thì ông ta trực tiếp đuổi cô ta ra khỏi đây!
Nghĩ đến đây thì Lý Thế Niên nói: “Tôi nói cho cô biết, đã có người đồng ý thuê nơi này với giá bốn mươi vạn tệ một năm rồi đấy.

Tôi lập tức bồi thường cho cô hai vạn tệ tiền vi phạm hợp đồng đấy, còn hai năm còn lại thì tôi vẫn muốn kiếm thêm chút lợi nhuận!”
“Vì vậy bây giờ cô mau cút đi!” Dáng vẻ Lý Thế Niên rất hùng hổ dọa người..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.