Tiểu Thịt Tươi Của Nữ Vương

Chương 16: Chương 16





Edit : Michellevn
Trong phòng tắm ướt át thế nào không cần phải nói nhiều.

Quách Trí cảm thấy lưng đau vai mỏi do một tuần làm việc quá sức đều ổn cả.

Cô nằm sấp trên giường rầm rì khoan khoái.
"Chị Quách...."
Alex vừa tắm lại lần nữa, từ trong phòng tắm đi ra, thấy Quách Trí nằm sấp trên giường, trên người phủ tấm ra trải giường, mềm mại hết sức.
Cậu cởi chiếc khăn tắm ra, cùng nằm úp xuống và hôn cô.
Quách Trí thoải mái nhắm mắt lại và thưởng thức bờ môi ấm áp và đôi bàn tay nóng bỏng của chàng trai .
"Alex," Đột nhiên cô gọi cậu.
" Hửm?" Alex lên tiếng .
Quách Trí hỏi :" Ngày mai có việc gì không ?"
" Không có." Alex nghiêng đầu nhìn khuôn mặt cô, thấy cô vẫn đang nhắm mắt, liền hỏi :"Sao vậy ạ ?"
"Không có việc gì thì đừng đi sớm như vậy, ngủ đủ rồi hẵng đi ." Quách Trí vẫn nhắm mắt như trước," Sáng ra không cần làm bữa sáng cho tôi, gọi bên ngoài là được rồi, cậu nghỉ ngơi cho tốt vào....."
Đôi mắt Alex hấp háy, lại " ừm" một tiếng.

Cúi thấp xuống, hôn phía sau cổ cô...
Quách Trí có thể cảm nhận được rõ ràng, so với lần đầu tiên cùng cô, Alex đã tiến bộ rõ rệt.

Giờ mới chỉ một tuần mà thôi, cô dạy cậu, cậu đã tiếp thu được toàn bộ, còn học một biết mười !
Bỗng dưng cô có hơi buồn cười.
Quay đầu qua nhìn chàng trai, chàng trai liền dướn tới hôn cô.
Quách Trí liếm liềm bờ môi cậu:"Alex....."
" Hửm?" Cậu trai trẻ lại đuổi theo đầu lưỡi cô liếm lại," Chị Quách?"

" Gọi tôi là Quách Trí......." Đầu lưỡi Quách Trí trêu đùa đầu lưỡi cậu trai trẻ.
Cậu trai trẻ thoáng ngẩn người, cất tiếng gọi :" Quách Trí...."
" Ừ......" Quách Trí đáp lại .
Alex vui vẻ, lại gọi nữa :" Quách Trí."
Quách Trí bật cười.
Khi khoái cảm cực hạn qua đi, cậu đè trên người Quách Trí, hơi thở của cả hai vẫn chưa ổn định lại.

Quách Trí ôm cổ Alex nhắm mắt lại.

Alex cũng nhắm mắt, vùi vào hõm cổ Quách Trí, ôm chặt lấy cô.
Vào giây phút này, cho dù là người phụ nữ lớn tuổi đã dốc sức tạo ra một thế giới riêng ở Đế Đô, hay là cậu trai trẻ vẫn còn đang mờ mịt về con đường phía trước, thì đều cảm thấy tiêu tan mệt mỏi, thể xác và tinh thần đều được lấp đầy.
Trong thành phố này, nam nữ giống họ có rất nhiều, rời xa quê nhà, cô đơn dốc sức làm việc ở Đế Đô.

Đôi khi cũng có thể tìm kiếm sự an ủi lẫn nhau.
Sex, không chỉ vỗ về cơ thể.
Nỗi cô đơn của những đêm ngủ một mình, dường như cũng tạm thời tan biến.
Không biết, có phải là ảo giác hay không ....
Quách Trí thức dậy trong ánh nắng sớm, cơ thể như một chiếc thuyền nhỏ trong sóng gió, lắc lư trôi theo cơn sóng cuốn.

Cô chỉ mở mắt ra nhìn một cái, rồi lại nhắm tịt.
Trong vui sướng lại âu sầu, đã được nếm trải qua chàng trai trẻ dồi dào tinh lực thế này, liệu có hay không tằng kinh thương hải tiện nan vi thủy(*), sau này sao có thể ở cùng với đàn ông lớn tuổi nữa đây ? Không lẽ cứ luôn phải tìm giai trẻ ?
(*)tằng kinh thương hải tiện nan vi thủy : đã từng đi qua biển lớn rồi thì không có nước nơi nào khác đáng chú ý nữa.

Ý là sẽ không còn ai khiến Quách Trí được như này nữa.
Có điều......!Cứ như này, nhìn tận mắt, dắt tận tay, tự mình cảm thụ, người vốn chỉ có thể được coi là cậu trai, đã dần dần biến thành người đàn ông.


......!Dường như cũng khá thú vị.
Khóe miệng Quách Trí liền vểnh lên.
Ngủ tiếp giấc nữa rồi dậy, mở mắt ra bên người đã trống trơn.

Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Quách Trí có hơi hơi hụt hẫng.

Cô lật người một cái, không kìm được phát rá tiếng thở dài rên rỉ.

Vùi mặt vào gối đầu.
Bỗng nhiên trong phòng khách vang lên tiếng động mơ hồ.....!Quách Trí ngẩn ra, bò dậy quấn tấm ga giường rồi ra khỏi phòng ngủ.
Alex đang thu quần áo ở ban công.

Tối qua Quách Trí nói quần áo cậu ám mùi quá nhiều, kêu cậu bỏ vào trong máy giặt để cô giặt cho cậu.

Kết quả kích tình mãnh liệt khiến Quách Trí quăng hết việc này ra sau đầu.

Sau khi cô mệt mỏi ngủ luôn, thì vẫn là Alex bò dậy tức tốc giặt sạch rồi phơi luôn.
Mùa hè quần áo mau khô, chỉ một đêm là khô rồi.

Alex cần mẫn, nhanh nhẹn thu luôn cả quần áo của Quách Trí, một số cái sờ vào không chỉ khô mà còn rất cứng nữa, không biết đã phơi trên giá mấy ngày rồi nữa.
Cậu nhớ Quách Trí có nói cả tuần này đều bận, ngày nào cũng tăng ca, liền hiểu ra ngay.

Thuận tay cậu còn giúp Quách Trí thu dọn sạch sẽ phòng khách có chút lộn xộn.

"Alex!" Quách Trí vừa ra khỏi phòng ngủ thì trông thấy Alex đang gấp quần áo, đột nhiên tâm trạng trở nên tốt hơn." Cứ tưởng cậu đi rồi chứ ."
Trên thực tế Quách Trí không thích đàn ông làm xong cái là đi.

Nhưng tính cách của Quách Trí, đã quen với độc lập mạnh mẽ, dù thế nào đi nữa cũng không để mất mặt mà nói ra câu " Tôi không muốn anh đi " yếu đuối như vậy.
Từng có một lần, Lâm Bác tạm thời có chuyện, thật sự là xách quần lên là biến luôn.

Lúc ấy Quách Trí vô cùng không thoải mái, lạnh nhạt với anh suốt một đợt.

Đến cuối cùng Lâm Bác cũng không hiểu nổi cô giận cái gì.

Sau một thời gian dài, vẫn là tức giận của cô tự tiêu tan, mới lại cho Lâm Bác sắc mắt tốt hơn một chút.
Alex nghe tiếng cô gọi, vỗ vỗ đống quần áo đã gấp xong, bước thẳng tới ôm lấy Quách Trí rồi hôn cô.
Hôn cho Quách Trí ý loạn tình mê mới buông ra và hỏi :" Quần áo kia cất đâu ?"
Quách Trí bị cậu hôn đến mù mịt, "ò" một tiếng rồi mới bảo :" Tủ quần áo bên kia kìa .....!" Sau đó mới nhớ ra," Hôn loạn không à, còn chưa đánh răng đấy !"
" Chẳng sao cả." Alex ôm đống quần áo to đùng, lại cúi xuống hôn nữa, cười hì hì và nói, " Thơm lắm !"
Chỉ có những lúc như này, cậu mới nói nhiều một chút, mới có được phần nào đó sức sống tuổi trẻ.
Quách Trí đập cậu một cái, quay trở vào phòng mặc quần áo đi rửa mặt.

Tâm trạng không hiểu sao lại thấy tốt.
So với dáng vẻ sa sút thường thấy ở cậu, cô thích Alex như thế này.

Thanh niên tuổi trẻ, phải như này mới đúng, Quách Trí nghĩ, suốt ngày trầm lặng vô hồn làm gì chứ.

Alex trong thế giới hai chiều, dễ thương biết bao ! Cô nghĩ rằng Alex ba chiều nên học hỏi từ chính mình trong thế giới hai chiều một chút.
Vỗ vỗ kem dưỡng da trên mặt, Alex ở bên ngoài đã giục cô ra ăn sáng.
Trên bàn ăn đã bày biện xong chén đĩa, lúc cô đi ra, Alex đã cầm luôn cái chảo rán tới, gắp vào trong đĩa cho cô hai cái bánh hành nóng hổi.

Mùi thơm khó cưỡng.
Quách Trí bất chấp nóng, bốc một cái đưa lên miệng cắn một miếng, xốp mềm và ngon, thơm quá !

Lúc cô đang ăn ngon lành, Alex lại xẻ đôi một quả trứng vịt muối cho cô, lòng đỏ tứa ra, làm người ta thèm ăn.

Còn thêm một đĩa dưa chua nhỏ, đẩy đến trước mặt cô.
Quách Trí gặm bánh, cảm thấy không đúng lắm bèn hỏi :" Cái này mua ở đâu?" Cho tới bây giờ cô còn chưa ăn cái bánh nào ngon như này ở khu vực gần nhà.
" Không phải mua đâu." Alex nói mà nét mặt không thay đổi," Không phải chị nói dưa chua lần trước ăn ngon sao, hồi sáng lúc em đi ra ngoài mua đồ ăn sáng, liền cầm theo hộp bảo quản thực phẩm, nghĩ xem liệu có thể lại gặp dì Tào hay không rồi xin dì ấy thêm một ít.

Sau đó dì Tôn ở tầng 5 lại nhất định phải cho em trứng vịt.

Đây cũng là dì ấy tự muối, không mặn như mua ở ngoài, lại còn có lòng đào, dì ấy bảo ăn ngon lắm.

Sau nữa có quen một dì mới là dì Ngô, hỏi em ăn món chính là gì, em nói hôm nay em không nấu, muốn đi tiệm cháo bên kia mua ít cháo.

Dì Ngô nói đừng mua, bảo là sáng này dì ấy làm nhiều bánh, cứ nhất định phải cho em.

Thế là em liền xách về một hộp dưa chua, tám quả trứng vịt muối và hai cái bánh hành ."
Quách Trí, tay trái cầm bánh, tay phải cầm đũa gắp dưa chua :"................"
Cạn lời một lúc mới hỏi :" Cậu là bạn bè trong nhóm phụ nữ trung niên à ?"
Chợt nhớ tới bản thân mình, lại âu sầu :" Nói vậy, tôi cùng nhập bọn phụ nữ trung niên rồi sao ?" Đắng lòng à nha ......
Alex gặm bánh, cười híp mắt lại .
Trong ấn tượng của Quách Trí, biểu lộ của cậu trai này thường nhạt nhẽo, tầm mắt không tập trung, tạo cho người ta cảm giác chán chường không sức sống, Đột nhiên cười thế này, lại giống như ánh nắng mặt trời rải khắp bàn, khiến Quách Trí có chút thất thần.
Đến thứ tư đi, cô nghĩ, coi mấy người kia thử vai thế nào.

Nếu không có điểm nào đặc biệt mạnh hơn Alex, nếu tất cả đều tương đối ......!Hạng mục Thánh Nguyên kia, liền cho Alex.
Trái tim con người ấy mà, đều là từ thịt.

Nếu không ảnh hưởng đến bản thân, dĩ nhiên sẽ có xu hướng với người gần gũi với chính mình.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.