Tiểu Anh Đào

Chương 53




cavien6666

"... Trực tiếp?"

Vô cùng đơn giản một câu nói, đem Lạc Anh sợ tới mức toàn bộ thân mình đều cứng lại rồi, đôi mắt mở thật to, nhất thời không nói được ra lời, liền như vậy thẳng lăng lăng nhìn anh...

Người đàn ông cảm thấy biểu hiện của cô thật buồn cười, nhướn mày không để tâm, một chút cũng không đem sự cố trực tiếp vừa rồi để vào mắt.

Nhưng là Lạc Anh tức giận đến vỗ anh một cái, đứng lên nghĩ phải rời khỏi, cắn răng, sợ giọng mình bị người bên ngoài phòng phát sóng trực tiếp nghe thấy, nhỏ giọng nói: "Làm sao anh không nói sớm?"

Kết quả, cô vừa đứng lên không đến hai giây, đã bị người đàn ông chặn ngang bế trở về, trò chơi cũng không đánh, nhìn chằm chằm xem cô, không e dè đưa tay vào trong làn váy, giọng khàn khàn ở bên tai cô nói nhỏ: "Sợ cái gì? Trực tiếp đóng."

Lạc Anh có chút hoài nghi hỏi: "Anh gạt người đi? Nếu em thật sự lọt hình, anh liền... Như vậy bình tĩnh sao? Bên ngoài phỏng chừng cũng đã bùng nổ rồi!? Em không tin!"

"Cảm thấy anh lừa em?" Người đàn ông chạm nhẹ vào tóc trên trán cô, ngón tay đùa bỡn, đôi mắt cực sáng, bình tĩnh nói, "Em lên Weibo nhìn xem."

Lạc Anh do dự nhìn anh.

Quả nhiên nhìn, Weibo của cô gió êm sóng lặng, tin nhắn cùng thông báo so với bình thường không sai biệt lắm.

Vừa mới trực tiếp, Lạc Anh cũng không có chụp đến chính mặt, liền tính sau này ngồi xuống hôn Thẩm Chi Châu một cái, cũng chỉ chụp đến cái ót.

Thiếu nữ mặc váy ngủ màu sáng, dáng người nhỏ nhắn, vòng eo tinh tế, nhất là khi người đàn ông đóng trực tiếp, còn ôm một cái, cùng với ngón tay thon dài của anh tạo thành tương phản sắc nét, vừa thấy chính là mỹ nữ tóc dài dáng người nóng bỏng.

Lạc Anh đi đến danh sách tìm kiếm hot nhất dạo một vòng, phát hiện #Pluto tình cảm lưu luyến # #Pluto trực tiếp sự cố # quả nhiên lên hot search, đang lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng đi lên.

Tiếp qua vài giây nhìn, vậy mà đã bùng nổ.

Trang chủ Hot search, marketing lấy ra vài đoạn ảnh chụp Lạc Anh lọt hình, còn phát ra vài bức ảnh chụp người nổi tiếng, đầu đề ——

[ Pluto, người vừa giành chức vô địch WCG cách đây không lâu, lần đầu tiên công khai lộ mặt trực tiếp, phát sinh trực tiếp ngoài ý muốn, 1 phút cuối cùng lại có một mỹ nữ tóc dài mặc váy ngủ xuất hiện, hôn Pluto một cái, Pluto ôm eo cô, lập tức đóng trực tiếp. Quả nhiên soái ca đều thích nữ chưng diện /doge, bạn cảm thấy người nổi tiếng nào giống cô gái trong trực tiếp? ]

Phía dưới bình luận có bình tĩnh, cũng có "Nổi điên", người người quan điểm không đồng nhất.

[ ai, tôi còn tưởng rằng Pluto độc thân đâu, đáng sợ. ]

[ mặc áo ngủ lọt hình, không phải cố ý đi? Chết tiệt, ám chỉ cô ta trên giường lăn lộn với pluto? Nôn ~ ]

[ Đoàn ngắm cảnh WING đánh tạp, cười chết, một giây trước các người còn cảm động trời đất Pluto sủng fan rốt cục lộ mặt phát trực tiếp, sau một giây mới biết được nguyên lai Pluto là vừa lăn giường với bạn gái hoặc bạn giường mới không để ý các người.]

[ ô ô ô không thể tin, tại sao có thể như vậy? ]

[ không phải chứ, đám người trên lầu sao lại thế này? Pluto 25 tuổi, có bạn gái không phải là thật bình thường sao? Đó là sinh hoạt cá nhân của anh tôi. Thế nào? Người chơi esports không thể yêu đương sao? Chúng ta chúc phúc còn không kịp, vừa vặn nhường một ít fan không hiểu thể thao điện tử mau mau cút ngay, Pluto là người chơi thể thao điện tử chuyên nghiệp, không phải là thần tượng, đừng mẹ nó lầm! Giống như vòng tròn cơm, Pluto không dựa vào nhóm các người kiếm tiền, dựa vào là thực lực! ]

••••

Có thể là Lạc Anh hình tượng bình thường ở trên mạng quá mức yên tĩnh, ngốc manh nhu thuận, cùng gợi cảm một chút cũng không liên quan, vậy nên không ai đoán được là cô.

Cô rầu rĩ không vui đem di động buông, trừng anh một cái, chất vấn nói: "Vì sao không ai nói là em? dáng người em giống như là người mẫu trên ảnh và người mua ngoài đời sao? Weibo em cũng đăng rất nhiều ảnh toàn thân, OK?"

Nhưng không giống những bức ảnh gợi cảm mà những người nổi tiếng trên mạng đăng lên, Lạc Anh đăng ảnh toàn thân, đơn giản đều là cô gái nhỏ đi chơi du lịch bình thường mà thôi.

Người đàn ông xoa nhẹ cô một phen, một bàn tay căn bản nắm không xong, anh nghiêm túc cẩn thận nhớ lại một chút, so với bức ảnh anh vừa mới xem trên weibo, còn đối lập một phen.

Tiến đến bên tai cô, không sợ chết nhỏ giọng nói: "Quả thật là giống người mua ngoài đời, không chạm vào phía trước, anh còn tưởng rằng em chính là cái em gái ngực phẳng đâu!"

"Thẩm Chi Châu! Anh lặp lại lần nữa!?" Tức giận đến đứng lên liền muốn đánh anh, "Nào có khuếch đại như vậy!!!"

•••••

Buổi tối, Thẩm Chi Châu bị Lạc Anh giám sát nấu cơm, hai người cùng nhau hợp tác, đem phòng bếp biến thành chướng khí mù mịt, nhưng tốt xấu là đem cơm làm tốt rồi.

Vô cùng đơn giản làm hai món ăn, ăn uống vui vẻ, hoàn toàn đem chuyện trên Internet quên không còn một mảnh.

Lạc Anh nhớ tới lúc trước Thẩm Chi Châu không biết gọt khoai tây làm tay bị thương, bất đắc dĩ cười, chống cằm: "Chúng ta hai người đều không biết nấu cơm, về sau... Làm sao bây giờ?"

"Cái gì làm sao bây giờ?" Thẩm Chi Châu nhìn chằm chằm mặt cô, không nhịn được cười nhẹ, không chút để ý nói, " Có chuyện gì vậy bé con? Còn chưa đến 19 tuổi, đã nghĩ kết hôn."

Lạc Anh đối năng lực lý giải của anh tỏ vẻ không nói nên lời: "Em nào có nghĩ kết hôn, em khi nào thì nói muốn cùng anh kết hôn? Anh nghĩ thật đẹp!"

"Đúng đúng đúng." Anh không e dè tiếp tục nói, "Anh nghĩ đẹp, anh đã sớm muốn cùng em đi lĩnh chứng. Này không phải là tuổi không cho phép? Còn phải chờ hơn một năm nữa."

"Anh chờ xem." Cô gái nhỏ cắn chiếc đũa, tức giận, ngữ khí gian trá, "Anh nếu đối em không tốt, nói không chừng một năm sau em liền bị tiểu thịt tươi khác bắt mất, không kết hôn với anh."

"Kia không được." Anh ngữ khí kiên định, ánh mắt hơn vài phần thâm tình cùng bá đạo, "Anh xem ai dám bắt."

Cơm nước xong, Thẩm Chi Châu để cô đi tắm rửa, bản thân yên lặng đem phòng bếp thu thập sạch sẽ.

Trước khi ngủ, anh tiến vào phòng cô, cường nghạnh ôm cô đang nằm trên giường chơi di động đến trên giường bản thân, tịch thu di động, liên tục muốn hai lần.

Đang chuẩn bị lần thứ ba, Lạc Anh ném cái gối đầu qua, rống giận: "Anh có phiền hay không a!? Mệt chết rồi!!!"

Người đàn ông nắm lấy tay cô, không để cô lộn xộn, "Còn có thể đánh người, chứng minh còn có khí lực."

"..."

Lần thứ ba như trước vô pháp may mắn thoát khỏi.

Cuối cùng, Thẩm Chi Châu nằm ở đầu vai cô, cúi đầu thở dốc, rốt cục làm người, để cho cô ngủ.

Trong đêm tối bất tận, gió đêm thổi vang.

Lạc Anh bị người đàn ông ôm vào khuỷu tay, nhìn trần nhà, lẳng lặng ngẩn người, bất tri bất giác nhớ tới một năm trước, cô bước vào căn hộ này.

Thời gian qua thật nhanh, có người rời đi, có người trở về, tất cả mọi người trưởng thành.

Cô cọ cọ ngực người đàn ông, tiến lại gần hơn, nhỏ giọng hỏi: "Thẩm Chi Châu, anh còn nhớ rõ lần đầu tiên em tới nơi này không?"

"Nhớ được."

Làm sao có thể không nhớ rõ, cô gái nhất kiến chung tình lòng vòng dạo quanh, đi vào nhà giam của anh, bước vào nơi anh bày ra thiên la địa võng.

So với cầm quán quân, còn khó quên hơn.

"Em còn nhớ rõ, lúc em vừa tới, căn bản là không dám đến gần phòng này, có chút sợ hãi."

"Vì sao?"

"Anh rất dữ."

"Dữ?"

"Không đúng, là anh rất lạnh, em nào dám a, lúc ấy em coi anh như là chủ nhà, kim chủ ba ba của em, cha mẹ tái sinh. Em sợ em một bước tiến vào lãnh địa riêng tư của anh, anh bỗng chốc liền đem em đuổi ra ngoài."

Thẩm Chi Châu sửng sốt, thật sự là không nhớ rõ bản thân khi nào thì hung dữ với cô: "Đuổi em đi? Làm sao có thể?"

"Tại sao không. Anh trước kia một chút cũng không thích em, còn luôn cười nhạo em." Lạc Anh quyệt quyệt miệng, "Ai có thể nghĩ đến, một năm sau, em ngủ ở nơi này."

Thẩm Chi Châu xoa xoa đầu nhỏ ngu ngốc, cười mắng: "Đồ ngốc."

Anh đã sớm thích em.

•••••

Ngày thứ hai.

Hoàng mao, Thú Thú cùng Đản Đản cùng nhau đến nhà Pluto uống rượu, mỗi người đều cầm trong tay túi quà lớn nhỏ, có đồ ăn nhẹ, có hoa quả, cũng có đồ gia dụng trong nhà, mang theo tràn đầy thành ý.

Lạc Anh cảm giác có chút kỳ quái, vô duyên vô cớ cũng không phải ngày nghỉ gì, vì sao muốn đưa nhiều thứ như vậy, về sau cũng không phải không thấy mặt, làm gì phí tiền như vậy?

Vì bớt việc, Hoàng mao trực tiếp ở trên mạng đặt một bàn lẩu, đợi nửa giờ mới đưa lại, còn thuận tay đặt một tá bia.

Vài cậu trai mới lớn ngồi dưới sàn trong phòng khách, một bên tán gẫu, một bên uống rượu, cùng hòa thuận vui vẻ, nói nói cười cười.

Lạc Anh không thể uống rượu, vì vậy ăn một ít thịt cùng rau xanh, mở TV, một mình ngồi bên cạnh Thẩm Chi Châu ngoan ngoãn xem tivi.

Đột nhiên, Hoàng mao say rượu đến hưng, hỏi câu: "Lão đại, sau khi rời đội tính toán làm gì?"

Lạc Anh sợ run vài giây, nghiêng đầu nhìn hắn, kém chút hoài nghi bản thân nghe lầm.

Hoàng mao vừa mới nói là rời đội sao?

... Ai rời đội?

Giọng trầm thấp của người đàn ông, kèm theo lời thoại trên TV, anh câu môi cười yếu ớt, chỉ nói hai chữ: "Trả nợ."

"Mẹ —— "

Hoàng mao không nhịn được nói, "Trả nợ? Anh lừa em đi, trả nợ, ai trả nợ? Anh nhiều tiền như vậy còn có nợ, em thật không tin! Nói thật, sau khi rời đội làm gì!?"

Cái này, Lạc Anh là thật rõ rành rành nghe được hai chữ kia, đồng tử chấn động, khó tin nhìn về phía Thẩm Chi Châu, môi mỏng run rẩy, ngữ khí chậm chạp hàm chứa không thể tin: "Rời đội...?"

"Ừ."

Được người đàn ông trả lời, Lạc Anh cũng không có quá nhiều cảm xúc biến hóa, chỉ là thật không hiểu thôi.

"Vì sao muốn rời đội? Thể thao điện tử không phải là điều anh thích sao? Làm sao anh không nói với em?"

Thẩm Chi Châu cười nhẹ, anh tựa hồ đã sớm làm tốt quyết định, vốn cũng là muốn nói với cô, nhưng là chuyện này hôm qua mới định xuống, còn chưa kịp mở miệng, đã bị Hoàng mao nói trước.

Anh vuốt lông cô: "Buổi tối anh nói cho em biết tại sao."

"Chị dâu không biết sao???" Đản đản này đứa trẻ đơn thuần nghĩ đến cái gì liền nói cái đó, đột nhiên phát ra một cái nghi vấn.

Lạc Anh xấu hổ lắc đầu, cô còn thật không biết.

Nhưng là không trách Thẩm Chi Châu, dù sao chuyện anh rời đội, là việc riêng của anh, chỉ là có một chút bất mãn anh không có nói cho cô trước tiên mà thôi.

Lẩu ăn gần xong, Lạc Anh cũng không tham dự đến đề tài của bọn họ, mang theo một bụng oán khí, trở về phòng nhặt cuốn sách lên đọc.

Trong phòng khách người người kích thích.

Thú thú giơ chén rượu, khóc so với bạn gái cũ còn thảm hơn, Đản Đản cũng nhịn không được, ăn ăn thịt, không hiểu có chút buồn bã.

Hơn một năm nay ở chung, mọi người huấn luyện chung cùng nhau nỗ lực, đều có cảm tình. Bọn họ mỗi một tiếng kêu lão đại, không chỉ vì Thẩm Chi Châu trình độ cùng năng lực, càng là biết lão đại đối bọn họ rất tốt. Tuy rằng rất độc miệng, trời lạnh mượn chỗ ngủ còn bị đuổi ra cửa, nhưng khi anh em chân chính chịu khổ, anh nhất định sẽ đứng ra, giải quyết cho mọi người.

Thẩm Chi Châu ngày đó ở câu lạc bộ nói muốn rời đội, Hoàng mao quả thực không thể tin vào tai của mình, hỏi anh nguyên nhân, anh luôn luôn không chịu nói, chỉ nói cho bọn họ biết, đó là anh rất sớm trước kia liền làm tốt quyết định.

Hiện tại rời đội, chẳng qua là trong kế hoạch thôi.

Hoàng mao khuyên nửa ngày, như trước khuyên không được, sau này Thẩm Chi Châu cùng hắn nói chuyện thật lâu, hắn mới chậm rãi hiểu rõ và buông tha.

Chiến đội bốn người cuối cùng chạm cốc một lần, ngửa đầu uống cạn, mắt gần như nghẹn ngào.

Chẳng mấy chốc, mỗi người đều nghẹn trong cổ họng, muốn nói lại thôi.

Cuối cùng, Thẩm Chi Châu tặng bọn họ tám chữ "Tương lai tốt đẹp, tất cả như nguyện " liền thật sự phân biệt.

Tiễn bước bọn họ, phòng khách lập tức quay về yên tĩnh, như là người đi nhà trống, phòng trở nên trống rỗng, nói đều có tiếng vang, làm cho người ta đặc biệt không thích ứng.

Thẩm Chi Châu ở trên ban công rút hai điếu thuốc, hạ mắt nhìn người dưới lầu rời đi, mới yên lặng xoay người về phòng khách thu thập xong tất cả, đi vào phòng tìm Lạc Anh.

••••

Lạc Anh dựa vào đầu giường, nghiêm túc cẩn thận lật một quyển sách, tên sách là ( Ba chúng ta), cô thật thích Dương Giáng, Dương Giáng cách viết rất đơn giản nhẹ nhàng. Cuộc sống đều không phải thuận buồm xuôi gió, đau đớn, chế giễu và chia li cuộc đời này nhất định sẽ gặp phải, nhưng sự ấm áp và tình yêu sẽ luôn chảy trong mỗi ngày của cuộc sống.

Lạc Anh không còn tức giận, từ đầu đến cuối chỉ quan tâm một vấn đề: "Anh vì sao muốn rời đội?"

Thẩm Chi Châu phá lệ hiểu rõ cô, Lạc Anh là cô gái đầu óc tinh tế, thường xuyên nghĩ rất nhiều thứ, tuy rằng anh rời đội có một phần nguyên nhân ở cô, nhưng nhất định không thể nói: "Còn nhớ rõ ngày đó Hoàng mao cùng Đao Đụng không?"

Lạc Anh nhìn anh một cái: "Nhớ được. Này có quan hệ gì sao?"

"Tối hôm đó anh ra ngoài, tìm người nói chuyện một chút, cuối cùng đưa 20% cổ phần công ty Thẩm gia nước Mỹ cho hắn làm nhân tình, thuận lợi giải quyết chuyện kia, nhưng này 20% chân chính cổ đông là cha anh."

"20%?" Lạc Anh cả kinh kém chút chưa hoàn hồn lại.

20% là khái niệm gì? Đối với công ty đưa ra thị trường mà nói, nắm giữ 5% cũng đã là đại cổ đông.

Lạc Anh hít một ngụm khí lạnh, hoàn toàn không nghĩ tới, thì ra anh vì bảo vệ Hoàng mao, trả giá nhiều như vậy.

"Đúng." Thẩm Chi Châu nhìn ngoài cửa sổ, không có chút rung động nào nói, "Cho nên, muốn đem nợ trả lại."

Anh nói rất thoải mái, không hiểu có chút đáng yêu.

"Trả nợ?" Lạc Anh ôm lấy anh, đem mặt cọ ở đầu vai anh, cười hai tiếng, "Hoàng mao không biết đi?"

Thẩm Chi Châu chưa lên tiếng.

Lạc Anh đã nói: "Khẳng định không biết. Nếu mà biết, anh còn rời đi được sao? Hắn khẳng định liều mạng kiếm tiền, giúp anh trả lại."

"Thì ra, ngày đó anh cầm cúp ở trên sân khấu nói, mỗi một giấc mơ đều đáng giá được che chở, không phải nói suông mà thôi."

♡♡♡♡♡

Tác giả có chuyện muốn nói: câu cuối cùng, đại khái ý tứ chính là, Pluto vì bảo vệ giấc mơ của Hoàng mao, làm ra chuyện gì đó, nhưng không nói cho hắn biết. Anh chính là kiểu người làm mọi thứ âm thầm không cho người khác biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.