Tiên Linh Song Nguyệt

Chương 41: Sống Xa Anh Chẳng Dễ Dàng




Nhìn vào hư không ngước vô định vào xa xăm

Thở dài tiếc nuối biết bao ân hận với một người

Nặng lời nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương đi rồi

Nhận ra phải sống xa anh chẳng dễ dàng, chẳng dễ dàng.

Ong đã biết cần hoa lấy mật

Biết đợi nắng sưởi ấm mỗi ngày

Em giờ không trẻ con như trước

Sẽ không để lạc nhau dù một bước.

Nếu quá khứ có trở lại

Hứa với anh sẽ chẳng còn sự khờ dại

Và sẽ yêu anh êm đềm vững chãi

Gió thôi gợn sóng trả lại mặt hồ yên ả.

Có những nỗi nhớ lấn át

Chẳng biết vui bao giờ để nở nụ cười buồn

Trái tim em bây giờ chẳng khác

Có cả thế giới nhưng trong lòng lại chơi vơi

Vì anh chính là cả cuộc đời

Anh chiếm hết cả cuộc đời.

Từ lâu tôi nghĩ rằng bao ngốc nghếch

Chịu đựng vì yêu ai cũng trải qua

Người yêu dỗi hờn hay trách móc là quan tâm đến ta

Chẳng hiểu sao hai đứa cứ xa dần

Thương nhưng vẫn không sao lại gần nữa.

Nhắm mắt nhớ phút đắm đuối

Lúc đôi môi anh thì thầm gọi nhẹ babe

Thắm thiết hôn từ sau

Có những cảm giác ám ảnh chẳng thể phai màu.

I just can"t stop missing you babe

Nhưng không ta đã kết thúc

Chẳng thể nói ra lời thật lòng muộn màng để nói câu

Em xin lỗi, buông xuôi quá khứ chấp nhận vùi bao nhớ thương

Dù ngọt đắng cũng chỉ vì anh.

Nặng lời nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương không về.

Cốc... Cốc......

_"Mời vào. "

Một cô gái mặc đồ công sở, ngũ quan đoan chính, trên tay mang một xấp tài liệu tiến vào, cô khẽ nhíu mày. Nhận ra ca khúc quen thuộc với ánh mắt luôn mơ màng nhìn về phía xa xa của vị giám đốc xinh đẹp khiến cô cảm thấy quái lạ. Đây là lần thứ mười trong tháng này, cô nghe được bài hit Sống xa anh chẳng dễ dàng này. Hình như lúc nào vị giám đốc xinh đẹp này đều nghe bài hát này. Thậm chí có lần vô tình cô còn thấy cô ấy lén lau nước mắt. Bài hát gây cảm xúc tốt đến vậy sao? Hoặc là đúng với tâm trạng giám đốc, nhưng chồng của giám đốc rất yêu chiều cô ấy mà.

_" Có việc gì quan trọng không" một âm thanh dễ nghe cắt đứt suy nghĩ của cô gái.

_"À, giám đốc, có vài văn kiện cần chị ký xác nhận. " nói xong nàng nhanh chóng đặt xấp văn kiện trước mặt cô gái.

Cô gái xinh đẹp cũng chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ xem qua đống văn kiện rồi nhanh chóng ký lên đấy rồi đưa lại cho cô gái.

_" Có chuyện gì nữa không? " Cô gái vẫn không nhanh không chậm, chỉ nhàn nhạt hỏi, còn mang theo cảm giác lạnh lùng.

_" À....... Không có gì giám đốc, em đi trước.... " cô đang muốn hỏi điều gì đó, nhưng lời nói tới miệng lại nhịn xuống, có lẽ không nên tò mò chuyện riêng tư của người khác, nhất là lãnh đạo càng không nên.Cô vừa xoay người mở cửa bước ra, suýt chút nữa thì đụng vào một người, mà người này cũng chẳng phải ai xa lạ, chính là chủ tịch tập đoàn này, là chồng của vị giám đốc xinh đẹp kia.Cô đang định chào hỏi thì vị chủ tịch đã nhanh chóng đặt một ngón tay lên miệng, ra hiệu cô im lặng. Cô gái khẽ gật đầu hiểu ý rồi nhanh chóng rời đi, cũng không có đóng cửa lại. Còn cô gái trong phòng cũng khẽ tựa vào ghế, mắt đẹp nhắm lại, đôi hạt lệ châu óng ánh khẽ lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp. Người đàn ông thấy vậy cũng lắc đầu thở dài,khẽ đóng cửa lại rồi cũng xoay người rời đi.

Tiên Linh Song Nguyệt đại lục.

Thiên Kiệt chợt nhận thấy tim chợt nhói đau, hắn khẽ đẩy thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp của Lâm Lan ra, ánh mắt vô định nhìn vào hư không xa xôi, cảm giác này hắn biết, dù xa cách, nhưng mối liên hệ vô hình giữa hắn và cô luôn tồn tại. Còn Lâm Lan thì chợt giật mình, cảm giác lưu luyến vẫn còn đọng lại trên môi xinh, đôi dòng lệ lại tuôn rơi, nghĩ rằng hắn chán ghét mình, khiến nàng lại nức nở thương tâm. Thiên Kiệt nghe tiếng khóc lại giật mình, thấy nàng khóc thương tâm như vậy hắn chỉ lắc đầu cười khổ, khẽ kéo nàng vào ngực, nhẹ vuốt mái tóc mây tung bay của nàng dỗ dành. Bất chợt Thiên Kiệt ôm lấy Lâm Lan lóe lên, nấp vào một góc kín đáo, hành động bất ngờ khiến nàng sững sờ, như nghĩ đến điều gì đó khiến khuôn mặt xinh đẹp đỏ hồng lên, nhịp tim không tự chủ cũng rung mạnh, ánh mắt như mong chờ, như có chút sợ hãi chầm chậm khép lại, đón chờ điều sắp xảy ra. Nhưng qua một lúc lâu cũng không thấy hắn làm gì, khiến nàng nghi ngờ mở mắt ra, lòng bực bội. "Hay là huynh ấy không thích mình, nhưng không thích sao lại ôm nàng vào chỗ kín đáo như vậy? "Nhưng nàng đang định mở miệng hỏi thì nhận ra rất nhiều khí tức đang tập trung về bên này.

_"Hừ.... Lén lút, giả thần giả quỷ, mau bước ra cho ta. " một âm thanh trong trẻo như chuông bạc vang lên, sau đó một cô gái xinh đẹp cùng hai lão già xuất hiện.

_" Công chúa..... Sao nàng ta lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ nàng biết mình và Thiên Kiệt ca ca ở đây? ". Lân Lan nhìn hắn với ánh mắt dò hỏi, nàng đang định bước ra thì bị Thiên Kiệt kéo lại, lắc đầu ra hiệu với nàng rằng không phải gọi hai người bọn họ.

_" Hắc hắc...Triệu Linh Linh công chúa, thật vinh hạnh được gặp người ở đây... " Một giọng nói quái dị, nửa nam nửa nữ, nửa âm nửa dương truyền đến, sau đó là vài chục hắc y nhân đeo mặt nạ quái dị xuất hiện.

_" Hừ... Các người là ai, sao lại theo dõi bản công chúa? ".

_"Bẩm công chúa, bọn họ chính là Hắc Địa Quỷ Hồn. " một lão giả chầm chậm nói ra lai lịch của đám hắc y nhân, hai lão giả liền đề cao tinh thần cảnh giác lên cao độ.

_"Hừ, lũ phản tặc, dám theo dõi bản công chúa, muốn chết... ".

_"Hắc hắc, thật ngại quá, chúng ta không theo dõi công chúa, chỉ là trùng hợp thôi... " tên bán nam bán nữ vẫn la lạnh lùng nói, trong lời nói còn kèm theo vị trào phúng, rõ ràng không để công chúa thiên kiêu này vào mắt, các tên còn lại thì nhìn chằm chằm vào nàng, ánh mắt còn lóe lên vẻ dâm dục.

Nhận ra ánh mắt bất thiện của đám người lướt qua những vị trí mẫn cảm của mình khiến Triệu Linh Linh nổi giận, một đám Linh Tướng,tu vi cao nhất chỉ Bạch Ngân tứ tinh, không biết sống chết dám có ý đồ với mình, nàng khẽ phất tay ra lệnh cho hai lão giả.

Một lão giả gật đầu, liền lóe lên lao vào giữa đám hắc y nhân. Một loạt ánh kiếm như cuồng phong xoay quanh người lão giả, vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, vài kẻ tu vi yếu kém không kịp tách ra liền bị kiếm khí cắt thành vài mảnh.Đám người tu vi cao hoen một chút liền tách ra dàn trận.

-" Dàn trận.... " một tiếng hét vang lên, đám hắc y nhân nhanh chóng vây lão giả vào giữa.

Mà một đám hắc y nhân lại tiếp tục xuất hiện, lao về phía Triệu Linh Linh và lão giả còn lại.

Bất đắc dĩ lão giả lại đẩy Triệu Linh Linh sang một bên.

-" Công Chúa, chạy mau. "Xong lão cũng lao về phía đám hắc y nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.