Thuật Dạy Thê

Chương 8-1




Bởi vì lo lắng mà có một thời gian dài Hoa Nguyệt Đào không gặp Quý Cát Lôi, cho nên hôm nay nàng không chờ hắn nữa, mà chủ động đến phòng tìm hắn.

Thực không đúng lúc, Quý Cát Lôi đang tắm rửa.

“Ta chờ một chút rồi vào sau......” Mặt Hoa Nguyệt Đào hồng lên đang muốn đi ra.

“Nếu đến đây, vậy cùng tắm với ta đi!” Thấy mặt nàng đỏ hồng, Quý Cát Lôi nhịn không được muốn nhìn một chút da thịt tuyết trắng của nàng lúc này có đỏ bừng giống như thế hay không?

“Tắm cùng nhau?” Hoa Nguyệt Đào không khỏi nhớ tới vừa xong Tích Hoa lâu ngày nào đó, cảnh tượng hai người triền miên trong bồn tắm...... Tuy rằng nhớ lại tuyệt vời, nhưng là quá trình rất kinh tâm động phách.

“Ngươi tự tắm đi, lát nữa ta đến.” Nàng xoay người rời đi.

Phút chốc Quý Cát Lôi từ bồn tắm đứng lên, bắt được nàng cười tà khí, cười đến hư hỏng, “Ta thích cùng tắm với ngươi.”

“Này...... Như vậy rất khó vì tình......” Ân ái là một chuyện, tắm rửa là một chuyện.

“Tại sao phải e thẹn? Chỗ nào trên thân thể ngươi mà ta chưa thấy qua?” Hắn bắt đầu động thủ thoát quần áo của nàng.

“Kia không giống với......” Nàng ngăn cản  hành động của hắn.

“Có cái gì không giống với? Huống chi chúng ta đã tắm qua một lần.” Hai ba động tác của hắn đã cởi hết quần áo của nàng xuống, làm cho hai tay của nàng không biết nên che chắn ở bộ phận nào.

“Đừng che, đến, ta giúp ngươi tắm rửa.”

“A? Không cần, để tự ta tắm rửa......”

“Đừng thẹn thùng.” Mắt hắn tà tứ, đôi bàn tay to lướt trên thân thể nàng.

Sau khi hai tay của Quý Cát Lôi chạm vào người nàng, làm nàng cảm thấy run rẩy, cả người run run cảm thụ hai tay thô ráp, nhẹ nhàng xoa bóp, vuốt ve trên người nàng, làm cho nàng nhịn không được phát ra nhỏ vụn yêu kiều.

“Đừng gồng người lên, thả lỏng......” Hắn vừa dụ dỗ, vừa vuốt ve kiều nhũ của nàng, dưới ngón tay nhẹ nhàng ve vuốt, nụ hoa từ từ đứng thẳng.

Hoa Nguyệt Đào không ngừng ưm, ý thức dần dần hồn độn, chỉ cảm thấy hai kiều nhũ sưng không thôi.

Trừ bỏ trên tay không ngừng âu yếm, Quý Cát Lôi cũng không tiếc lời ngon tiếng ngọt, “Ngươi trước ngực phong cảnh thật sự là xinh đẹp, làm cho ta yêu thích không buông tay.”

Lời hắn khen ngợi giống như thuốc dấn tình vậy, làm cho thân thể nàng không ngừng phản ứng đáp lại, nàng có thể cảm nhận được luồng nhiệt nóng từ hạ thân tràn ra.

Hắn kéo nàng lại gần, dựa vào luồng nước mà xoa nắn, để cho da thịt nàng và hắn ma sát vào nhau, làm cho hai luồn trước ngực nàng khi chạm vào hai điểm đen trước ngực hắn mang theo khoái cảm run rẩy.

Hoa Nguyệt Đào đã có chút quen thuộc mùi vị, thân thể tự động trượt lên xuống, trêu trọc nam tính của hắn.

Chưa từng trải qua quá ân ái phương thức, làm cho nàng quên mất ngay từ đầu ngượng ngùng cùng rụt rè, vong tình từ sau lưng ôm hắn, như xà bình thường loa động, ma sát bảo bối của hắn, đưa tay về phía bụng hắn, lại không an phận đùa giỡn cứng rắn của hắn.

“Tiểu yêu tinh, ngươi học tập năng lực cũng thật cường.” Nhưng là hắn chưa đủ cho hiện trạng.

“Ngồi xuống, hai tay phủng trụ ngươi vú.” Hắn hung mãnh ngay tại của nàng trước mắt.

Hoa Nguyệt Đào tuy rằng không rõ hắn muốn làm cái gì, nhưng bị tình dục tràn ngập tâm yếu nàng thuận theo.

Quý Cát Lôi đem cứng rắn của mình lại giữa hai luồng no đủ trên ngực nàng, ra sức trượt 

“Úc......” Hoa Nguyệt Đào ở trợn mắt há hốc mồm, cảm giác chính mình bụng không hiểu khô nóng đứng lên.

Hoa Nguyệt Đào ở hắn cuồng dã làm càn sự trượt trung như si như túy, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch thở hồng hộc, nàng thân lưỡi liếm hôn khô ráo môi khi, lơ đãng làm cho cái lưỡi thơm tho đụng chạm đến dâng trào ngay trước, sau đó bản năng mấp máy cái lưỡi thơm tho, vong tình liếm hôn.

“Ông trời! Ngươi thật đúng là cái yêu tinh, luôn ở lơ đãng trung làm cho người ta như si như cuồng......”

Khi Quý Cát Lôi sắp không chịu được vội vàng đỡ Hoa Nguyệt Đào vào thành bồn, đưa cứng rắn của mình vào trong u cốc.

Nàng chờ lâu tình dục lọt vào hắn tàn sát bừa bãi, trong cơ thể không ngừng kích động, kích thích hoa kính co rút lại, nháy mắt chặt chẽ hấp trụ hắn cường trừu mãnh đưa ngọn lửa, làm cho hắn nhịn không được đem khoái ý phóng thích......

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------

Tuyết Diễm quả thực tìm cho Hoa Nguyệt Đào một công tử anh tuấn tiêu sái, để diễn cùng nàng, nhưng là Quý Cát Lôi lại cái gì cũng chưa nói, liên phát tính tình đều không có, làm cho nàng cảm thấy thập phần buồn bực. Bởi vậy nàng quyết định tìm đến sân viện nơi Quý Cát Lôi ở để tìm tòi.

Khi nàng đang ở ngoài phòng ở của hắn, trong phòng truyền đến một tiếng thanh tô mị ngâm thanh, hơn nữa là cái phi thường xa lạ thanh âm......

Này thanh âm tuyệt đối không phải Tích Hoa lâu cô nương sở hữu!

“A Lôi, ngươi đối phó nữ nhân công phu càng ngày càng tốt......”

Hoa Nguyệt Đào quả thực không thể tin được......

Nàng thật cẩn thận ở trên cửa đục một cái lỗ nhỏ, vụng trộm quan sát tình hình bên trong.

Nàng thấy một đôi nam nữ đang giao quấn lấy nhau, kia nữ nhân chính nhiệt liệt khiêu khích Quý Cát Lôi, mà Quý Cát Lôi tựa hồ cũng thực nhiệt liệt hưởng ứng.

Tại sao có thể như vậy?

Quý Cát Lôi không những thờ ơ khi thấy nàng tìm nam nhân khác, mà còn tìm nữ nhân khác về hưởng dụng?

Vị cô nương kia là đối tượng hắn thành thân sao?

Quý Cát Lôi phát hiện Hoa Nguyệt Đào đang rình coi ngoài cửa, đang muốn đẩy nữ nhân này ra, lại bị nàng ngăn lại.

“Đừng quên Tuyết Diễm đã nói, nếu muốn biết Hoa Nguyệt Đào trong lòng rốt cuộc ngươi hay không phải xem phản ứng của nàng đối với chuyện này......” 

Hóa ra Tuyết Diễm đem cùng bộ kịch bản đưa cho hai người dùng, mục đích muốn khiến cho Hoa Nguyệt Đào và Quý Cát Lôi nghi kỵ lẫn nhau  “Diễn tốt một chút, như vậy mới có kết quả được.”

Kỳ thật Quý Cát Lôi cũng không muốn thử, nhưng là một khi bị rắn cắn, mười năm còn sợ, hắn sợ sau khi yêu thương nàng rồi, chuyện Tiểu Nguyệt Nguyệt mất tích lại tái diễn.

Hắn không thể chịu đựng lại cảm giác thống khổ đó nữa, cho nên hắn mới đồng ý màn diễn này, muốn biết tâm ý của nàng có ở trên người hắn hay không.

“Mau nha! Nhiệt tình một chút......” Nàng ta hờn dỗi ở trước ngực hắn cọ xát, dùng bộ ngực kiêu ngạo khiêu khích Quý Cát Lôi.

Yêu khiến cho hắn ý nghĩ trở nên hồn độn, hơn nữa ở một bên mê hoặc ngôn ngữ làm cho hắn bị lạc, ý nghĩ mất đi nàng làm cho hắn sợ hãi, hắn sợ một lần nữa lại mất đi  Hoa Nguyệt Đào.

“Ngươi là không phải bởi vì Hoa Nguyệt Đào bộ dạng thập phần rất giống Tiểu Nguyệt Nguyệt, cho nên mới đối nàng sinh ra tình yêu?” Nàng dụ dỗ Quý Cát Lôi nói ra lời lẽ trái lương tâm.

“Nàng rất giống Tiểu Nguyệt Nguyệt.” Mặc kệ Hoa Nguyệt Đào là ai, hắn đều yêu nàng, hắn tự nhủ trong lòng.

“Quả nhiên ngươi nhất thời bị mê hoặc......”

Ngoài cửa Hoa Nguyệt Đào nghe xong, nước mắt rơi như mưa.

Hóa ra mấy ngày nay tới giờ ân ái đều là hư tình giả ý, nàng chỉ là thế thân của người khác mà thôi......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.