Thủ Thuận Thư

Chương 14




Cực kỳ lâu rồi không có làm, nhịn lâu đến độ chỉ cần tay Chu Khuynh Vãn vừa chạm vào hạ thân Lý Khí, chỗ kia giống như bọt biển vừa chạm nước lập tức liền cương lên, tình dục đem đũng quần đỉnh ra một độ cong nhát định.

Chu Khuynh Vãn nhìn nơi đó, bàn tay theo bản năng mà dời xuống định cầm lấy, mới vừa đụng tới, liền bị Lý Khí chặn lại, đối phương cắn răng nói: "Đi tắm trước."

Chu Khuynh Vãn sững sờ, tiếp đó bị chặn lại hành động được người ôm ngang, mặt cậu kề sát trên lồng ngực trần trụi của Lý Khí, bên tai là tiếng tim Lý Khí đập rất nhanh, một chút tiếp một chút, cực nóng cực mạnh mẽ, làm cậu mong chờ đến không nhịn được.

Đến buồng tắm, nước muốn sử dụng phải đợi một lát để nhiệt độ ấm đến vừa đủ. Chu Khuynh Vãn bị đặt trên bồn rửa tay, phía sau lưng dán vào gương thủy tinh, cằm bị nâng lên, khóe mắt ửng hồng, lông mi run rẩy mang theo hơi nước. Lý Khí cúi đầu, chóp mũi cọ quá gò má cậu, đôi môi như có như không chạm vào, cởi quần áo vừa ban nãy bị kéo lên, Lý Khí chôn ở bên tai Chu Khuynh Vãn, nói giọng khàn khàn: "Vãn Vãn, đem tay giơ lên."

Quần áo vướng víu không chút lưu tình bị ném trên mặt đất, lưng Chu Khuynh Vãn vừa đụng tới gương liền bị lanh đến run run một chút,cậu nói lạnh, âm thanh vừa nhuyễn vừa mềm nhũn, khiến người không nhịn được nhìn cậu yêu thương.

Quả nhiên, ssau khi âm thanh phát ra, là một gương mặt nhiễm đầy tình dục.

Lý Khí nâng tay, ngón tay lau qua khóe mắt của cậu, khóe miệng chậm rãi nở nụ cười, "Làm sao... Vừa khóc?"

"Em không khóc." Chu Khuynh Vãn nghiêng đầu qua một bên, hình như chỉ cần như vậy là có thể trốn được, dục vọng vây quanh thân thể, biến thành một lớp mạng nhện bắt sống hồ điệp không cho chạy thoát, vai gầy nhúc nhích muốn giương cánh bay đi, xương sống run rẩy, vòng eo căng thẳng càng giãy giụa càng hãm sâu.

Tổ chưc tơ nhện chặt chẽ kéo lấy hồ điệp, bảo nó rằng không có cách nào tránh thoát.

Lý Khí mò tới eo Chu Khuynh Vãn, kéo xuống quần dài của cậu, lột sạch một chút cặp đùi thon duỗi dài liền co lại, xương hông chẳng biết từ lúc nào có thêm hai vết máu ứ đọng, Lý Khí cúi đầu, trước tiên từ phần xương hông nhô ra bắt đầu hôn xuống. Đầu lưỡi dọc theo bên trong đùi mà liếm, lướt xuống, đôi môi ma sát tính khí nhỏ nhỏ, chóp mũi đỉnh khai, sau đó há miệng, chỉ là nhẹ nhàng nuốt xuống một chút, Chu Khuynh Vãn liền kêu lên.

Lý Khí một tiếng cười khẽ, tiếp tục hướng lên trên, hàm răng lướt qua bụng dưới, tại cái rốn bên cạnh vừa liếm vừa cắn, da thịt mềm nhũn bị anh gặm nhấm, khiến Chu Khuynh Vãn thật sự sinh ra một loại ảo giác bản thân bị anh trực tiếp nuốt sống.

Đặc biệt đương sự Lý Khí trơ tráo cười nói: "Vãn Vãn, nước nóng."

Chu Khuynh Vãn một lần nữa bị ôm, trời đất quay cuồng, có lẽ mình tựa như một con cá nằm sẵn trên thớt gỗ, sắp bị cho vào nồi nấu.

Trong bồn tắm quả thật là một bồn đầy nước, bốc hơi nóng. Chu Khuynh Vãn cả người trần trụi, ngồi xuống bồn tắm tiến vào nước nóng, hai tay chống ở mép bồn tắm, Lý Khí ngồi xuống bên cạnh cậu, lấy tay múc nước nóng xả trên lưng Chu Khuynh Vãn.

Sóng lưng trắng nõn bóng loáng bị nước xối ướt, Lý Khí bán đứng dậy, hai tay chống hai bên bồn tắm, cúi đầu hôn lên sau cổ cậu. Hơi thở ẩm ướt nóng bỏng, Chu Khuynh Vãn rụt cổ lại, cảm thấy da của mình cũng bị anh làm cho nóng lên.

"Vãn Vãn, lại gần chút."

Nghe Lý Khí nói, Chu Khuynh vnã nuốt nước bọt, chậm rãi lùi ra sau.

Đùi sát qua vật cứng, không biết có phải ảo giác của Chu Khuynh Vãn hay không, hay hoặc giả là tại bên trong bồn tắm này, hết thảy đều nóng như vậy, làm cho cậu cảm thấy được ngay cả đồ chơi kia đều nóng đến kinh người. Dùng tay che miệng, đem kinh ngạc thốt lên nuốt trở vào.

Nhiệt độ cao, Lý Khí ở phía sau cậu, bộ vị cứng cắn kia như có như không sát qua, dọc theo khe mông làm phiền cậu. Chu Khuynh Vãn phía sau lưng căng thẳng, đột nhiên một luồng ấm áp dính sát, là tay Lý Khí chạm vào.

Sữa tắm ở trên tay anh, lòng bàn tay anh ma sát chuyển đọng, xoa bọt sữa vào lưng Chu Khuynh Vãn, ung dung thong thả di chuyển.

Thân thể của bọn họ kề sát nhau, lồng ngực Lý Khí dựa vào trên lưng Chu Khuynh Vãn, tay anh thuận tiện trượt tới nửa người trước của Chu Khuynh Vãn, chậm rãi xoa xoa nổi lên bọt xà bông.

Thời điểm từ trong phòng tắm đi ra, Chu Khuynh Vãn có chút choáng, dựa vào trong lồng ngực Lý Khí, trên mặt một mảnh hồng hồng, như là say rượu.

Lý Khí dùng khăn lông lớn bao lấy cậu, ôm cậu ngồi ở bên giường, đứng vững giúp cậu lau khô người.

Đều không mặc quần áo, Lý Khí chỉ quấn một cái khăn lông màu trắng. Chu Khuynh Vãn mở mắt ra, khoảng cách gần như vậy, thấy rõ phân thân màu đỏ tím kia dưới lớpkhăn như ẩn như hiện. Vẫn là trạng thái cương cứng, nhìn lớn như vậy dữ tợn như vậy, tuy chưa từng dùng miệng giúp anh giải quyết, nhưng vật đó đã từng vô số lần ra vào thân thể cậu, làm cho cậu nếm trải loại tư vị không có cách nào nói rõ.

Khăn trên eo bỗng nhiên bị gỡ bỏ, thân thể Lý Khí dừng lại, cúi đầu nhìn Chu Khuynh Vãn đưa miệng tới gần. Khuôn mặt thanh tú, chủ động một chút kề sát vào, hé miệng, duỗi đầu lưỡi phấn nộn, chậm rãi liếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.