Thú Phu Cường Cường Thưởng

Chương 65




Nàng là ai? Nàng là ai? Nàng đến tột cùng là ai?

Trong óc loáng thoáng hiện ra vô số hình ảnh mờ ảo, sau đó là một mảnh trắng xóa làm nàng một chút cũng không nhìn ra được. Lúc này Thiên Dạ không khỏi bối rối vô cùng, trong miệng vẫn là thì thào tự nói.

“Tiểu giống cái, ngươi là do ta nhặt trở về, liền sau này làm giống cái của Boolean ta, hắc hắc.”

Xem bộ dạng đáng thương không biết làm sao của nàng, co chuột thú nhân Boolean hắc hắc cười ha hả. Giống cái vốn là rất thưa thớt, mà một tiểu giống cái xinh đẹp trắng trẻo như thế này hắn vẫn là chưa từng gặp qua. Nghĩ đến thu hoạch ngẫu nhiên hôm nay hắn đắc ý không thôi, trong miệng cũng là giọng điệu đắc chí.

Bị lời nói của thú nhân trước mắt làm bừng tỉnh, Thiên Dạ không khỏi nâng lên con ngươi khẩn trương nhìn hắn, trong đầu chuyển động rất nhanh. Hiện tại không phải là vấn đề xem mình là ai, mà hiện tại là làm sao thoát khỏi cái sinh vật kỳ quái trước mắt này.

“Nếu ta không muốn thì sao?”

Tuy rằng không biết giống cái trong miệng thú nhân này đến tột cùng là cái ý tứ gì, nhưng nội tâm nàng có một dự cảm không tốt, theo bản năng muốn kháng cự, vô luận là dùng biện pháp gì nàng cũng phải tìm cách thoát khỏi cái nơi này. Nghĩ đến đây thiên Dạ liền đảo mắt nhìn xung quanh, hi vọng vừa nhen nhóm liền chìm xuống đáy cốc.

Chung quanh khắp nơi trừ bỏ tường đất chính là tường đất, nếu nàng đoán không sai thì nơi này chính là hang động dưới đất hoặc là hầm trú ẩn nào đó, có một cửa ra cách đó không xa bị ánh mặt trời chiếu vào làm nàng thấy càng thêm rõ ràng. Từ nơi này muốn thoát ra, trừ phi nàng chắp cánh biết bay!

“Nơi này của chúng ta cực kỳ ít xuất hiện giống cái, đừng nói đến một tiểu giống cái xinh đẹp như ngươi, đây là thiên thần vĩ đại chiếu cố ta mới làm cho ta nhặt được ngươi, cho nên ngươi cũng không cần nhọc suy nghĩ đến việc trốn thoát khỏi nơi này, mà muốn cũng không thể thoát được, ha ha___”

Làm như nhìn ra được tâm tư của Thiên Dạ, Boolean cười âm hiểm, khuôn mặt chuột vì cười mà vặn vẹo lại thành một đoàn, loại biểu tình làm như xem thấu được này làm Thiên Dạ hận không thể một cước đá bay, vĩnh viễn làm hắn biến mất trong tầm mắt!

Cố gắng khiến cho mình tỉnh táo lại, Thiên Dạ dùng đầu óc tự hỏi bản thân, nghe trong ý tứ của hắn nàng cũng có một chút hiểu ra là quái vật trước mắt này là muốn đem bản thân chính mình sở hữu, nếu muốn từ nơi này thoát ra, tuyệt đối không thể dùng cách cứng đối cứng được, chỉ có thể dùng trí để đem mình thoát khỏi cái huyệt động thâm trầm này.

“Làm giống cái của ngươi thực sự là mỗi ngày đều có thịt ăn sao?”

Thiên Dạ đè nén ghê tởm trong lòng, cố gắng nặn ra bộ dáng tràn đầy khát vọng cùng chờ mong nhìn hắn.

“Đó là đương nhiên! Nơi này của chúng ta cái gì không có gì khác, chính là lương thực nhiều nhất, từ trái cây đến thịt đều không thiếu, ngươi đi theo ta, ta sẽ đem ngươi nuôi tới càng trắng trẻo mập mạp, hắc hắc…”

Nhìn bộ dáng như là động tâm của tiểu giống cái, Boolean cảm thấy cực kỳ kiêu ngạo, nếu có thể làm cho tiểu giống cái xinh đẹp trước mắt chủ động đi theo hắn, cảm giác hư vinh như vậy thật không sai, giờ phút này, bị ánh mắt sùng bái không chút che giấu nào của nàng nhìn đến, hắn đều cảm thấy cả ngươi lâng lâng, không khỏi ngoác miệng ra ngây ngốc cười, lộ ra răng nanh sắc nhọn.

“A, thật vậy sao? Ngươi có thể mang ta đi xem địa phương đó một chút được không? Ta hiện tại thấy thật đói bụng a…”

Vì đôi tay bị trói chặt, nàng chỉ có thể nâng đôi mắt tràn đầy lệ quang ủy khuất nhìn hắn, tựa hồ như nước mắt ngay sau đó sẽ rơi xuống.

“Hắc hắc, khẳng định là mang ngươi đi, bất quá là… hắc hắc…”

Boolean nhếch miệng cười, ánh mắt dâm tà không chút che dấu nhìn lên phần da thịt lộ ra phía trên của Thiên Dạ, hắn hung hăng nuốt nước bọt, không ngừng xoa xoa đôi tay, một bộ dáng gấp gáp không nhịn nổi, hận không ngay lập tức bổ nhào lên người nàng ‘ăn kiền sạch sẽ’!

Nội tâm Thiên Dạ cả kinh, cái sinh vật chết tiệt này thế nhưng dám đánh chủ ý lên thân thể nàng, nhìn lại hình dáng ghê tởm của hắn, Thiên Dạ âm thầm nghiến răng nghiến lợi.

“Ngươi trước tiên cởi trói hai tay ta ra, chờ ta thoát đi quần áo, chúng ta mới…”

Thiên Dạ làm bộ như thẹn thùng, khuôn mặt phấn nộn ngước nhìn lên Boolean nước miếng chảy ròng ròng. Hắn quẹt nước miếng đang dính quanh miệng, lắc mạnh đầu.

“Không được, thả ngươi ra như ngươi nói ngươi sẽ không thành thật. Trói lại ta yên tâm hơn!”

Thiên Dạ giận dữ, không ngờ thú nhân này nhìn vậy mà không dễ lừa, chết tiệt, nàng phi thường chán ghét bộ dáng vô lực lo lắng hiện giờ của mình. Ngay tại thời điểm nàng phiền muộn không thôi, Thiên Dạ cảm thấy ngực chợt lạnh, một cái móng vuốt đầy lông lá dễ dàng xé đi áo ngoài của nàng, nhất thời áo ngực màu hồng bên trong lộ ra. Thiên Dạ biến sắc, tâm như nhảy vọt lên tới cuống họng.

“Di, đây là cái gì?”

Boolean tò mò nhìn áo ngực trước mặt, móng vuốt bén nhọn nhẹ nhàng chọc chọc ở phía trên. Thiên Dạ sửng sốt, thân thể không tự chủ được vọt tới một cỗ cảm giác nóng rực vừa quen thuộc lại vừa xa lạ từ dưới bụng chạy thẳng lên trên ngực, vừa kích thích, ngứa ngáy, lại vừa cảm thấy hổ thẹn!

“Đừng đụng nơi đó!”

Thiên Dạ mơ hồ như nghiến răng nghiến lợi nhả ra mấy chữ này, thân thể run rẩy, nàng rõ ràng cảm giác được dòng nhiệt lưu chạy một vòng quanh thân, sau dừng lại phía bụng, hạt hồng đậu trước ngực nàng kiên đĩnh cứng rắn đứng thẳng lên, mềm mại tê dại, nói không nên lời khó chịu, còn có phía dưới, thế nhưng cũng cảm thấy được biến hóa hơi hơi khác thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.