Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân

Chương 74




Ngay trong đêm tuyết Rick cùng Fitch liên lạc tình cảm, bạn sư tử nào đó tác cầu quá độ bị Lục Sướng đuổi ra khỏi nhà cây.

“Ngươi về bộ lạc mấy ngày rồi còn nhớ không?”

“…”

“Bớt lôi cả ngón chân mà tính đi, chín ngày! Suốt cả chín ngày! Ngươi ngày nào cũng không phân ngày đêm, còn không sợ tinh tẫn nhân vong sao? Hơn nữa ngươi muốn gây sức ép cho ta chết sao?”

“Ngươi mập lên.”

“Mập muội ngươi ấy! Ta ngay cả ăn cơm cũng nằm ở trên giường, là người thì sẽ mập!”

Mập = thân thể tốt lắm = có thể tiếp tục.

“Mập là tốt rồi.” Nói xong lại đánh tiếp.

“Ngươi chết đi cho ta ——”

Lục Sướng nhéo tai kéo tóc y, đẩy cửa đá Leo ra ngoài. Vừa vặn bên ngoài hạ tuyết lớn, đủ cho y tỉnh táo lại.

“Lục Sướng, ta rất khó chịu…”

“Khó chịu muội ngươi! Người mọc tay để làm gì? Tự mình ngẫm lại!”

Trong đêm tuyết tối như mực, bông tuyết như lông ngỗng hạ trên da thịt xích lõa nóng hổi của sư tử, chậm rãi hóa thành nước, lại kết thành băng, đông lạnh khiến Leo cả người run run, bất đắc dĩ đành phải biến thành thú hình dùng da lông chống đỡ giá lạnh.

Y tội nghiệp đứng ở bên ngoài, dùng chân trước nhẹ nhàng lay cửa, đồng thời trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng gầm trầm thấp, thật sự làm người ta thương tâm rơi lệ.

Nhưng có người trong nhà vững tâm như kim cương, chết sống không để ý tới, dùng da thú còn mang theo nhiệt độ của Leo bó sát người che tai, trong lòng yên lặng nói thời điểm này ngàn vạn lần không thể mềm lòng.

Đáng giận a! Nhắc tới chín ngày như ác mộng này, hắn luôn muốn giết người. Ngay từ đầu là hắn cùng Leo đã lâu không gặp, tiểu biệt thắng tân hôn mà, củi đốt thêm liệt hỏa, nhất thời vận động quá độ hắn có thể hiểu.

Qua hai ngày hắn mệt mỏi, rõ ràng bày tỏ hắn cần nghỉ ngơi với Leo, hy vọng có thể qua vài ngày nữa hãy làm hoặc là làm ít đi một chút, bị lờ đi rồi tiếp tục bị đè, khi hắn liều mạng chống cự, sư tử kia lại ôm lấy hắn nói ai nha ngươi gầy rồi ta rất nhớ ngươi mấy ngày nay tựa như nằm mơ không ôm trong lòng sẽ không dám chắc ta hiện tại có phải còn ở trong rừng tìm ngươi không, sau đó hắn mềm lòng từ bỏ chống cự.

Tiếp qua một ngày, khi Lục Sướng giúp Rick tính kế Fitch, Leo lại ôm hắn không ngừng hơn nữa phiền muộn nói không cho ngươi nghĩ đến giống đực khác, Lục Sướng xoa xoa đầu y nói đây còn không phải vì tương lai tốt đẹp của hai ta sao, vì thế sư tử lại động dục, bắt đầu loạn liếm trên người hắn, Lục Sướng ôm thắt lưng đau nhức nói không được, nhịn hai ngày đi, thời gian này quá thường xuyên. Sư tử kia lại ôm lấy hắn nói ai nha ngươi gầy rồi ta rất nhớ ngươi mấy ngày nay tựa như nằm mơ không ôm trong lòng sẽ không dám chắc ta hiện tại có phải còn ở trong rừng tìm ngươi không… Vì thế liền lại để y thực hiện được.

Cuối cùng Lục Sướng thật sự chịu không nổi, hắn nói không được, ta phải ở riêng, còn như vậy cho dù ngươi không tinh tẫn nhân vong ta cũng vong. Nói xong liền phân ra, dù sao Leo mình cũng có nhà cây, chẳng qua là từ sau khi làm xong nhà cây cho hắn thì sư tử không trở về đó nữa. Kết quả vào ban đêm sư tử lại tới, Lục Sướng tức giận đá y ra khỏi cửa, y nói mùa đông lạnh quá ta sợ lạnh ta sẽ đau lòng, vì thế lại vào được.

Kết quả ngủ ngủ lại ôm, sư tử nói người ta ấm áp, ngươi ôm sẽ không cảm lạnh. Ôm ôm liền sờ, sư tử nói ngươi gần đây mập lên rồi thân thể tốt lắm ta thật vui vẻ. Vuốt vuốt liền hôn, sư tử nói mùi vị trên người ngươi thật thơm ta đã lâu không nghe được ngửi. Hôn hôn liền làm, sư tử nói ai nha ai nha ngươi rốt cuộc mập lên rồi ta rất nhớ ngươi mấy ngày nay tựa như nằm mơ không ôm trong lòng sẽ không dám chắc ta hiện tại có phải còn ở trong rừng tìm ngươi không.

Mơ mơ màng màng làm hai lần Lục Sướng đã mệt đến nằm úp sấp, sư tử thế mà còn không từ bỏ còn ôm còn sờ lại bắt đầu hôn. Không thể nhịn được nữa thì không cần nhịn nữa, Lục Sướng một cước dẫm nát cái cứng rắn của sư tử, hung tợn nói ngươi đi ra ngoài cho ta, kết quả sư tử lại ôm lại nói ai nha ngươi rốt cuộc mập lên rồi ta rất nhớ ngươi mấy ngày nay tựa như nằm mơ…

Mơ muội ngươi!

Lần này Lục Sướng không cho y cơ hội thi triển khổ nhục kế nữa, trực tiếp đuổi người ra ngoài. Sư tử này có đầu óc hay không vậy, hắn thừa nhận chiêu giả đáng thương này rất tốt, nhưng không chấp nhận được lần nào cũng dùng mà đáng giận nhất là lần nào cũng nói có chừng đó câu kịch chứ? Hắn đã chán ghét sinh lý luôn rồi!

Giờ nếu không cho y chút giáo huấn, hắn tuyệt đối sống không đến mùa xuân năm sau.

Ta kháo! Mùa đông đặc biệt khổ bức này sao lại dài vậy? Cả mùa đông lương thực trong bộ lạc đầy đủ, bọn họ chỉ cần đúng giờ đi lĩnh là được. Hơn nữa bộ lạc gần đó cũng đều bị đánh cho sợ, không ai dám đến, cảnh vệ cũng không cần sắp xếp nghiêm mật như trước, khiến giống đực giống cái cả bộ lạc rảnh rỗi thái quá.

Trừ các thú nhân ngủ đông, còn lại tất cả đều thấy ai thuận mắt liền kéo vào trong nhà gỗ ư ư a a. Hai ngày trước hắn thấy Jeff bị ba bốn giống cái độc thân kéo đi, lúc ấy vẻ mặt gã rất thống khổ thật rối rắm. Ờ… Phỏng chừng hậu cung này gã hưởng thụ rất gian khổ, không còn cách nào, ai kêu gã là thú nhân tộc Rồng chứ, rất nhiều giống cái muốn xem thử chỗ đó của gã có phải cũng uy vũ như sức chiến đấu hay không.

Lúc sau nghe Hilda nói, các giống cái đều thật vừa lòng thật vui vẻ, hy vọng có thể lại cùng Jeff vài lần, khiến không ít giống đực tạm thời không có bạn lữ trong mùa đông ghen tị muốn chết. Nhưng không biết vì sao, gần đây thú nhân tộc Rồng kia vừa nhìn thấy giống cái là bước đi không nổi, không giống thích thú, ngược lại toàn thân run run, thật kỳ quái.

Sở dĩ việc này nghe từ chỗ Hilda bởi vì gần đây nàng quá nhàn. White ngủ đông rồi, nàng lại không muốn tìm giống đực khác, đành phải đi dạo cả bộ lạc, ngẫu nhiên sẽ tới chỗ Lục Sướng chen ngang vào tiến công của Leo, có thể cho tiểu thụ đáng thương một chút tự do. Nên gần đây Lục Sướng cùng Hilda quan hệ đặc biệt tốt, cũng làm cho mỗi lần Leo nhìn nàng, ánh mắt đều biến thành màu xanh biếc.

Thật ra không phải không có giống đực tìm nàng, dù sao nàng cùng White còn chưa chính thức kết hợp, hơn nữa hiện tại là White đã ngủ đông không có bản lĩnh giữ giống cái, giống đực có chút đầu óc đều thừa dịp chen vào. Kết quả Hilda chỉ bình tĩnh liếc mắt nhìn JJ của đám giống đực đó một cái, không mặn không nhạt nói các ngươi đều kém White, từ bỏ hy vọng đi, trừ hắn không ai có thể thỏa mãn ta.

Một câu gạt ngã toàn bộ giống đực của bộ lạc. Hilda sau đó trộm nói cho Lục Sướng, bọn người đó tính cái gì, có dài mấy thô mấy cũng chỉ có một cái thôi, không như White nhà nàng, bla bla bla nước miếng tung bay kể lại thiên chuyện màu sắc cổ tích, nội dung còn mang đủ loại thủ pháp tu từ, sửa sang lại thì là một thiên trường văn không tồi đề cập đến việc nhân thú hài hòa, cái loại văn mà chất đầy từ ngữ nhạy cảm, post lên mạng lập tức bị khóa lại ấy.

Trong đêm người người giao hảo thế này, sư tử “vô tình” bị bỏ mặc trong gió tuyết, vừa chịu đựng rét lạnh ăn mòn, vừa đặc biệt nghe trong nhà người khác truyền đến âm thanh khiến người ta càng thêm dục hỏa đốt người. Y tội nghiệp một lần lại một lần cào cửa, tiếc là Lục Sướng lần này đã hạ quyết tâm, muốn giáo huấn y một chút, cho y biết cái gì gọi là nước chảy đá mòn cái gì gọi là duy trì phát triển!

Sau nửa đêm tiếng đẩy cửa không còn, Lục Sướng chậm rãi nhắm mắt lại, tiến nhập mộng đẹp.

Một thân thể lạnh lạnh dán lên, hắn không tỉnh, mà vươn tay ôm lấy khối thân thể lông xù đó, tiếp tục ngủ say sưa.

Trong mộng lại xuất hiện chú chó ngao hàng xóm, không ngừng liếm mũi nhỏ của hắn, Lục Sướng vung tay lên, vô cùng thuần thục tìm được điểm yếu sau tai của chú ngao, dùng sức nhéo, chú ngao liền thành thành thật thật để hắn ôm, xoa nắn bộ lông dài của nó.

Kỳ quái ghê, chó ngao hàng xóm sao lại có cùng điểm yếu với Leo, nhéo sau tai thì toàn thân không còn khí lực?

Lục Sướng mở choàng mắt, đối diện là đôi mắt sư tử màu vàng kim đang nhìn hắn, mắt to rưng rưng như biết nói, đang năn nỉ: “Ta không dám nữa, đã biến thành thú hình, đừng đuổi ta đi nữa?”

Lục Sướng phụt cười ra tiếng, xoa xoa mũi to của Leo, cười nói: “Rồi, không đuổi ngươi đi.”

Giây tiếp theo đã bị sư tử bổ nhào vào, đầu lưỡi thật dài bắt đầu loạn liếm trên người hắn, như lúc ban đầu gặp vậy.

Ta kháo! Chiêu này không được đổi chiêu khác, tinh lực sư tử ngươi rốt cuộc có sung túc cỡ nào vậy? Hơn nữa ngươi trong thú hình bắn không được a! Chẳng lẽ ngươi định dùng thú hình thích đủ rồi biến lại thành hình người bắn, chiêu này thật không tồi, lực kéo dài khẳng định tốt hơn, tuyệt đối đủ trực tiếp giết chết hắn.

Nâng tay nhéo tai sư tử lên, kéo người đi ra khỏi nhà cây, một cước đá vào mông y, lần thứ hai đuổi ra, đồng thời còn nói với Leo: “Đi chuẩn bị nước rửa mặt cùng bữa sáng đi, nếu không hôm nay đừng gặp ta.”

Bạn sư tử muốn tìm bất mãn nào đó dưới mệnh lệnh của thú vương cao quý mà cúi đầu, lĩnh chỉ đi làm bữa sáng. Lục Sướng nhìn bộ dáng kiểu chó nhà có tang của y, lại đặc biệt mềm lòng, hắn nói: “Ngày mai, ngày mai ta nghỉ ngơi rồi hẳn là không sao. Về sau cách một ngày rồi làm, nếu không ta sẽ mệt chết.”

Sư tử vừa nghe hắn nói vậy, nhanh chóng chạy về dùng cái đuôi quét qua phía trước cùng phía sau của Lục Sướng, rồi trước khi hắn chưa kịp bắt đầu mài đao chặt sư tử, phóng nhanh đi. Quả nhiên phía sau truyền đến tiếng Lục Sướng hô ——

“Leo, ngươi chờ đó! Cả mùa đông ngươi đừng mơ chạm vào ta!”

Y không sợ, y không sợ, y một chút cũng không sợ. Đại sư tử lắc đầu đi chuẩn bị thức ăn, trong lòng mừng rỡ nở hoa. Lục Sướng nhà y là giống cái kiểu gì y còn không biết? Tuyệt đối là mạnh miệng mềm lòng, mỗi lần đều nói không muốn không muốn, cuối cùng không phải đều tùy y? Giống cái ấm áp cỡ nào a, mông nhỏ khiêu gợi cỡ nào a! Mỗ sư tử liếm liếm môi, kích động hét lớn một tiếng, khiến tuyết đọng trên nhánh cây rơi xuống.

Chạy đến bên sông phá băng lấy nước, thấy Rick cũng đến lấy nước.

Rick không giống Leo lõa thể chỉ có thể biến thành thú hình, hắn cả người mặc da lông chỉnh tề, cầm thùng lớn đang lấy nước.

“Grào ——” Sao ngươi lại tới đây?

“Giúp tinh tinh ngốc lấy nước tẩy rửa thân thể, ngươi sao không mặc quần áo? Chẳng lẽ không thỏa mãn giống cái của ngươi nên nửa đêm bị đuổi ra ngoài?” Rick vẫn nói lời ác độc như trước.

“Grào!!” Ta sao lại thỏa mãn không được!

“Hừ, tùy ngươi muốn nói sao cũng được. Nói cho ngươi biết nha ~~ Thân thể nhỏ bé của Lục Sướng nhất định không chịu nổi bị gây sức ép, không như Fitch, lúc ta đi lấy nước hắn còn đang nhóm lửa. Kịch liệt như vậy mà vẫn còn có thể hoạt động như thường, thật sự không tồi.”

Nói xong cười rất thiếu đánh, nhớ hồi đó khi Leo cùng Lục Sướng ở bên nhau hắn phiền muộn cỡ nào a, hiện tại đến phiên Leo phiền muộn. Đương nhiên trong trong bộ lạc thú nhân này, có thể tự hào nói ra chuyện đực đực yêu mến nhau như thế, cũng chỉ có mình Rick.

Leo nhìn bộ dáng Rick đắc ý dào dạt, hâm mộ ghen tị hận a!

Không được, trở về phải giúp Lục Sướng rèn luyện thân thể, tranh thủ làm cho hắn trở nên cường tráng hơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.