Sau khi Mạc Thiên ra bên ngoài, liền lập tức rời đi, tiến đến viện tử cũ kỹ của Mạc Tiếu.
Bởi vì sự kiện năm đó nên Mạc Tiếu bị gia tộc xa lánh, đến cả cha của Mạc Tiếu là Mạc Bá tộc trưởng Mạc gia cũng không có cách, dù Mạc Tiếu năm đó làm sai thì Mạc Bá cũng không muốn hắn bị như vậy. Nhưng nếu không làm vậy thì mọi người sẽ không phục, cùng thêm Đại Trưởng Lão cùng Nhị Trưởng Lão vạch tội, hậu quả khó mà lường được, cho nên Mạc Bá chỉ có thể đưa Mạc Tiếu ra khỏi gia tộc đến một viện tử cũ kỹ, còn không bằng nơi của các phân bộ gia tộc.
Mạc Thiên vừa tiến vào viện tử liền thấy những chai rượu nằm lung tung dưới đất, bên trong thập phần âm u, hắn cũng không biết vì sao khi đi vào nơi này lại đau thắt trong lòng, một cỗ dự cảm không tốt hiện lên.
Sau khi bước vào gian phòng của Mạc Tiếu, sắc mặt Mạc Thiên lập tức biến đổi, hắn nhìn thấy Mạc Tiếu đang nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệt như tờ giấy, cảm giác Sinh Mệnh Khí Tức đang dần cạn kiệt.
Nhìn thấy Mạc Thiên tiến vào, Mạc Tiếu cực khổ từ trên giường ngồi dậy, tựa lưng vào tường, nhàn nhạt nói ra: "Thiên Nhi, ngươi đã đến rồi sao."
"Cha, cha thế thế nào rồi?" Mạc Thiên liền vội vàng tiến lên đỡ lấy Mạc Tiếu, âm thanh run rẩy nói.
"Lúc đầu nhìn thấy ngươi có thể tu luyện, trong lòng cha rất vui mừng, đi một chuyến tới Bách Thú Sơn mạch tìm kiếm một số Linh Dược để giúp ngươi gia tăng cảnh giới, không ngờ gặp tam giai linh thú, không đánh lại nên bị Yêu Thú làm trọng thương mà thôi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe, không có gì lớn cả."
"Cái gì mà Yêu thú đả thương! Cái này rõ ràng là do người khác đánh, cha còn muốn gạt con sao?"
"Không nghĩ tới tiểu tử ngươi đã thay đổi, thật giống với những gì Ngọc Nhi nói, tuy nhiên nói với ngươi người tổn thưởng ta là ai cũng không có ích lợi gì, thực lực của ngươi còn quá yếu."
"Cha, ta bây giờ đã khác ngày xưa rồi, ngươi nhìn, ta đã đột phá Võ Sĩ tam giai, ta hiện tại tuy không có nhiều thực lực, nhưng cũng không kẻ không có thực lực!" Mạc Thiên nói, khí tức Võ Sĩ tam giai phát ra.
Mạc Tiếu cảm nhận được khí tức của Mạc Thiên, sắc mặt lập tức kinh hãi, lộ ra bộ mặt không thể tin được, chấn kinh nói ra: "Thực lực ngươi tiến bộ khủng bố như thế, ngươi ăn phải Thánh Đan gì đó sao?"
"Cha, ta không ăn Thánh Đan gì cả, chỉ là ta tu luyện một cái công pháp cực kì cường đại mà thôi và còn có sư tôn tương trợ."
"Công pháp cường đại, sư tôn tương trợ! Nguyên nhân ngươi có thể tu luyện là do có cao nhân phía sau tương trợ sao?"
"Đúng vậy!" Mạc Thiên nói.
"Vậy vị tiền bối này là ai? Ta nhất định phải cảm ơn hắn."
"Người sư tôn này không cho ta nói, cho nên ta không thể nói cho cha được."
"Thì ra là vậy! Nhưng cũng đúng, những vị tiền bối sẽ không thể cho người khác biết danh tính dễ dàng được, ta đã đắc tội rồi!"
"Nhưng thực lực của hắn ta có thể nói cho cha, ông ấy có thể điều khiển được cả không gian!"
"Cái gì! Điều khiển không gian! Đây không phải kỹ thuật mà chỉ Võ Tôn mới có thể làm sao?" Mạc Tiếu chấn kinh, không thể tin được.
"Có lẽ là vậy, con cũng không biết ông ấy cường đại cỡ nào."
"Ha ha ha, không cần phải nghĩ tới a! Không cần nghĩ tới, con trai của Mạc Tiếu ta lại có ngày gặp được kỳ ngộ thế này, quá tốt rồi, quá tốt rồi, cha mừng cho con đấy!"
"Vậy cha bây giờ có thể nói cho con biết ai là người đả thương người không?"
"Cũng không hẳn là hắn đánh ta, có thể gọi là trả thù đi! Sắc mặt Mạc Tiếu tối sầm lại nói.
"Đến cùng là chuyện gì xảy ra?"
"Ngươi kích động, chậm rãi nghe ta nói, ta sẽ nói cho người tất cả, kể cả mẹ ngươi cũng nói cho ngươi."
"Cha, mẹ rốt cuộc là ai, bây giờ mẹ đang ở đâu?"
"Ngươi đừng vội, ta sẽ từ từ nói cho ngươi, ngươi biết Thiên Long Thành không!"
"Biết, đó là 1 trong tứ đại Vương Thành-Thiên Long Thành của Thiên Phong Đế Quốc, trấn thủ vùng Nam Bộ Thiên Phong Đế Quốc của chúng ta, mà Thành chủ Thiên Long Thành là Hạ Hầu Vũ là người nổi bật nhất, được gọi là Trấn Nam Vương, vì đế quốc lập công vô số, đếm không xuể, là cơ sở để Thiên Phong Đế Quốc chúng ta kiêu ngạo."
"Không nghĩ ngay cả những điều này đều biết, ngươi nói không sai, nhưng thứ ta muốn nói là mẹ ngươi là con gái của thành chủ Thiên Long Thành-Hạ Dao, cũng là thê tử của ta."
"Cha nói mẹ là con gái của Trấn Nam Vương, cha đang nói đùa sao?" Mạc Thiên hiện ra vẻ mặt không tin.
"Cha không có lừa con, nếu như con không tin thì thôi vậy."
"Con tin chứ, nhìn cha nghiêm túc như vậy nên ta tin, nhưng có điều không đúng! Nếu mẹ là con gái của Trấn Nam Vương, địa vị cao quý thì sao có thể tới nơi này chứ?"
"Cái này là chuyện từ mười sáu năm trước, năm đó ta và mẹ ngươi đều là đệ tử của Thiên Phong Học Viện, năm đó ta thiên phú khủng bố, không đến 20 tuổi liền tiến vào Võ Linh Cửu Giai Cảnh giới, mẹ ngươi thiên phú kém một chút, Cảnh giới chỉ có Võ Linh Lục Giai, tại một lần đi lịch luyện, ta vô tình cứu được mẹ ngươi, cứ như vậy, mẹ ngươi thích ta, ta cũng thích mẹ ngươi, chúng ta cứ như vậy yêu nhau."
"Nhân Bất Phong Lưu Uổng Thiếu Niên, đạo lý này ngươi hiểu(Ta không hiểu a-.-), chúng ta cũng coi là mới biết yêu, ở chung với mẹ ngươi 3 năm thì mẹ người mang thai! Mạc Tiếu nói, có chút ngượng ngùng."
"Cha, có phải là Trấn Nam Vương biết con gái mình mang thai, ảnh hưởng danh tiếng nên mới ra tay phế bỏ cha!"
"Cũng giống như vậy, nhưng khác biệt là sau khi mẹ ngươi sinh ra ngươi, Trấn Nam Vương mới biết nhưng lại không phải Trấn Nam Vương phế ta, mà là con trai cả của Trấn Bắc Vương-bây giờ là Huyết Hổ tướng quân phế ta, mẹ ngươi cũng vì vậy nên bị Trấn Nam Vương nhốt lại, từ nay về sau không cho chúng ta gặp lại."
"Huyết Hổ tướng quân, chẳng lẽ là thủ lĩnh đội Cấm Quân cường đại của Thiên Phong Đế Quốc, mà Huyết Hổ có đội quân này, khi nói nếu khiêu chiến với các nước láng giềng có thể nhẹ nhàng dành chiến thắng!"
"Đúng vậy, chính là người này!"
"Nhưng chuyện này đâu có gì liên quan đến Huyết Hổ đâu?"
"Bởi vì mẹ ngươi năm đó chính là hôn thê của Huyết Hổ."(Giựt vợ người ta chưa giết mày là may rồi-.-)
"Nếu là như vậy, Tại sao Huyết Hổ chỉ phế bỏ cha! Đáng lẽ phải giết cha vô số lần, thậm chí diệt hết tất cả người Mạc Gia mới đúng chứ! Thế nhưng vì cái gì mà chỉ phế bỏ ngươi là xong rồi!"
"Chính là nhờ mẹ ngươi cầu xin Trấn Nam Vương mới không giết ta, để Trấn Nam Vương bảo hộ Mạc gia chúng ta, không giết đám người Mạc Gia chúng ta, nhưng cái giá là mẹ ngươi nguyện ý vĩnh viễn không gặp chúng ta, mãi mãi ở bên trong Thiên Long Thành."
"Nghe đến đó, Mạc Thiên trầm mặc, trong ánh mắt hiện lên sát ý kinh khủng, sát ý dành cho Huyết Hổ."
"Ngươi không nên trách Trấn Nam Vương, ông ấy là ông ngoại ngươi, hắn thân là vua của một nước, xảy ra chuyện như thế hắn đã dùng hết lòng để giúp đỡ rồi."
"Thế nhưng thân là vua một nước, cứ như vậy để con gái của mình đau đến không muốn sống, để đứa cháu ngoại này bị khinh bỉ, đây chính là ngươi nói hết lòng quan tâm giúp đỡ sao?"
"Thiên Nhi, sự tình ở trong đó, liên lụy rất rất nhiều, có lẽ một ngày nào đó con có thực lực cường đại, ta sẽ nói hết tất cả!" Mạc Tiếu giấu diếm 1 ít chuyện nói.
"Cái này ta biết, Trấn Nam Vương đối với chúng ta như vậy, ta không có ý kiến, nhưng ông nội, gia tộc đối với chúng ta như vậy, có phải hay không quá không công bằng!" Mạc Thiên nói, sát ý lại nổi lên.
"Thiên Nhi, ngươi phải biết, ở thế giới võ giả này lấy cường giả vi tôn, cha ngươi là phế nhân, lại suýt chút nữa để Mạc gia bị diệt, ngươi lại là phế phẩm không thể tu luyện, bọn họ đối với chúng ta như vậy cha có thể hiểu, mà ông nội ngươi đã làm rất tốt đối với hai tên phế vật chúng ta."
"Cha hiểu, thế nhưng con không hiểu, thế giới tu luyện, Thất Tình Lục Dục, nếu như ngay cả những thứ này cũng không có, còn gì là thế giới tu luyện, tu luyện vì cái gì!"
"Được rồi, đây cũng là do thực lực định đoạt, nếu như con có thực lực cường đại, sẽ thay đổi hết tất cả, thế giới này chính là như vậy, cũng có lẽ, ngươi biết nói ông nội ngươi khó xử, ngươi liền hiểu."
"Có lẽ cha ngươi nói đúng, nếu như ta thực lực đột nhiên Vũ Hoàng, đoán chừng Mạc Gia sẽ nghe theo lời ta, sai đâu đánh đó!"
"Ngươi có thể nghĩ như vậy ta rất vui mừng, cũng hi vọng ngươi nỗ lực Tu luyện, làm thay ta những việc ta không thể làm!"