Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 28: Ngọc Đỏ Của Hoàng Long






“Anh nói dối, trên đời này sao lại có người phụ nữ như thế được? Nhưng màkhông sao, anh cảm thấy đời này, Vương Duyệt tôi rời khỏi anh thì sẽ không tìmđược người đàn ông khác phải không?” Vương Duyệt lạnh lùng nhìn Thượng Ất,trong ánh mắt tràn đầy sự khiêu khích.“Vương Duyệt có bạn trai à, anh ta làm nghề gì thế?”“Còn làm gì nữa, một là có quyền thế, không thì cũng có gia tài bạc triệu chứsao! Mọi người ngẫm lại thân phận củaVương Duyệt xem, bạn trai của cô ta saocó thể là người bình thường được chứ?”Mọi người bàn tán ầm ĩ, không ghen ghét thì là hâm mộ, nhao nhao nhìn về phíangười đàn ông đi cùng đang đứng phái sau Vương Duyệt.“Hừ, mấy người đúng là ngu xuẩn và nông cạn! Vương Duyệt tôi là người ham mêtiền tài à? Nói cho mấy người biết, bạn trai tôi có bằng cấp của hai ngành vàđang học tiến sĩ tại một trường đại học danh tiếng, vừa dịu dàng chu đáo lạinghe lời, tôi muốn anh ấy làm gì thì anh ấy sẽ làm cái đó, vô cùng cưng chiềutôi! Em nói đúng không, Hồ Hoa Dương?”Ngữ khí của Vương Duyệt vô cùng ngạo mạn, trong đó còn mang theo tia khoekhoang, Vương Duyệt khá hài lòng với người đàn ông mình mới quen biết được vàingày đang đứng sau lưng.

So với mấy công tử bột thích dựa hơi thì Hồ Hoa Dươnglại dịu dàng, chu đáo, học rộng tài cao, vô cùng phù hợp với thân phận tiến sĩđại học danh tiếng của anh ta.“Cái này… Em nói đúng! Trách nhiệm của anh là chăm sóc em mà, em nói cái gìthì chính là cái đó!”Hồ Hoa Dương lắc đầu đi đến trước mặt mọi người, cười khổ nói với Thượng Ất:“Thượng Ất tiên sinh, nhiệm vụ anh giao cho tôi đúng là không dễ hoàn thànhmà!”“Ha ha, vất cả cho anh rồi lão Hồ, kiên trì một chú, sắp kết thúc rồi!” ThượngẤt cười khẽ, cho Hồ Hoa Dương một ánh mắt cảm thông và khích lệ.Hắn không ngờ Hồ Hoa Dương lại có kỹ năng tán gái tốt như vậy.

Chỉ mới có bangày thôi mà Vương Duyệt đã công nhận thân phận bạn trai của anh ta, còn dẫnanh ta đến trường hợp công khai như thế này nữa.


Xem ra, làm người phải biếtchọn đúng đường mình đi, Hồ Hoa Dương bán nhà, bán tới mức sắp thất nghiệp màtán gái lại thuận buồm xuôi gió như vậy, đúng là không biết nên nói anh tathích hợp với cái nào hơn nữa!“A, lão Hồ, hai người quen nhau à?”Vương Duyệt vô cùng nhạy bén, cô ta nhạy cảm bắt lấy điểm quan trọng trong lờinói của hai người rồi dùng ánh mắt nghi ngờ quét qua, hi vọng có thể phát hiệnchân tướng.“Quen, là đồng nghiệp cũ!”Thượng Ất khoác tay ra hiệu cho Hồ Hoa Dương đừng nói ra chân tướng.

Vả mặtcông khai thì rất thoải mái nhưng Thượng Ất sẽ có lợi ích gì đây? Khiến VươngDuyệt mất mặt hay là càng thêm hận mình?Đối với sự sắp xếp của Vương Duyệt, Thượng Ất cũng chỉ làm theo tâm trạng củamình, hắn chưa từng muốn đối phương biết ơn mình.

Nếu như nhất định muốn biếtý nghĩ thật sự trong lòng Thượng Ất thì Thượng Ất chỉ hi vọng không cần phảihi sinh mạng sống của người quen trong tận thế thôi.Tận thế, không phải chỉ có hủy diệt mà còn để lại một tia hi vọng tương ứngvới sự hủy diệt kia.“Thùng thùng, thùng thùng!” Đúng lúc này, bên ngoài nhà truyền tới tiếng gõcửa, âm thanh gấp gáp mà nặng nề để lộ ra sự lo lắng và nóng nảy của người gõ.“Mở cửa nhanh lên, tôi là Hoàng Long đây!”Hoàng Long đã trở lại!Tinh thần của Thượng Ất chấn động, Hoàng Long có thể thuận lợi trở về có nghĩalà thuốc kích hoạt đã tới tay, bây giờ chỉ cần phải xem số lượng là bao nhiêuthôi, không biết có nhiều như hắn mong đợi không.

Nhưng mà nghe giọng nói củaHoàng Long thì hình như có chuyện gì đó đã xảy ra mới khiến cho người đàn ôngđầy bản lĩnh này lo lắng như thế.“Có chuyện rắc rối rồi! Thời điểm tôi trở về thì thấy bên ngoài có rất nhiềungười lạ, còn có xe của cảnh đặc nhiệm và có chó nghiệp vụ nữa.

Tôi cảm thấychuyện hôm qua cậu làm đã bại lộ rồi!”Vừa vào cửa, trên mặt Hoàng Long chính là vẻ nghiêm trọng, đồng thời, cậu tacòn thăm dò nhìn bên trong phòng, khi ánh mắt rơi vào trên người Nhạc Nhạc thìsắc mặt lo nghĩ hơi hòa hoãn một chhút, giọng nói nghiêm túc nói với ThượngẤt:“Vắc - xin cậu muốn ở trong xe thương vụ đậu ở cổng nhưng mà đáng tiếc là LợiHổ cũng đã giữ lại một số lượng lớn, tôi mang về cho cậu không được nhiều, chỉcó mấy trăm ống thôi.

Trong cốp xe còn có môt số tiền, hai người dẫn đứa nhỏtrốn đi, nơi này cứ giao cho tôi! Yên tâm đi, có Hoàng Long tôi ở đây thìkhông ai có thể đuổi kịp hai người!”Khi đã kết nghĩa, Hoàng Long tựa như đã quét sạch toàn bộ sự u ám trước đó củamình, khí chất của binh vương đều thể hiện ra không hề để lại chút nào.Vừa dặn dò, Hoàng Long vừa đẩy Thượng Ất ra, đi vào trong nhà rồi cẩn thận ômlấy Nhạc Nhạc, trong ánh mắt chính là tia lưu luyến và tình cảm.


Hắn ta nhanhchóng hôn một cái nhẹ nhàng lên trán Nhạc Nhạc, tay lại móc ra một khối ngọcmàu đỏ rồi nói với Trần Phóng:“Em dâu à, hôm nay là ngày đầy tháng đặc biệt của Nhạc Nhạc! Anh là cha nuôicủa nhóc, khối ngọc này xem như là quà anh tặng cho Nhạc Nhạc.

Anh có đượckhối ngọc này trong một lần làm nhiệm vụ trên một ngọn núi, bên dưới một câytùng màu đỏ, mấy năm nay anh cũng có tìm người coi thử thì ai cũng nói khôngbiết rõ phẩm chất của ngọc, chỉ có một vị giáo sư đại học nói là hoa văn trênngọc và tế tự thần linh viễn cổ có quan hệ, kêu anh hãy cố gắng trân trọngkhối ngọc này, còn nói ngọc này sẽ mang tới may mắn cho người đeo nó.

Em đừngghét bỏ nó, hãy cất giữ giúp cho Nhạc Nhạc! Nếu như chuyện hôm nay có thể giảiquyết êm xuôi thì anh nhất định sẽ đi tìm cả nhà em, anh còn muốn dẫn con nuôicủa anh đi chu du khắp thhế giới mà!”Hoàng Long nở nụ cười, chỉ trong thoáng chốc, người đàn ông trung niên có nướcda đen này lại để lộ ra bộ dạng hạnh phúc như một đứa trẻ.

Có vẻ Hoàng Longnày không xem Nhạc Nhạc như con nuôi mà coi bé như con ruột của mình.

Vì đểcho Thượng Ất có nhiều thời gian dẫn Nhạc Nhạc trốn đi, Hoàng Long đã chuẩn bịcho tình huống xấu nhất, không chừng đây chính là di vật cuối cùng mà hắn tadành tặng cho Nhạc Nhạc.“Người lạ không rõ thân phận à? Cảnh sát? Ngọc đỏ? Hoàng Long…”Tin tức đột ngột xuất hện khiến Thượng Ất có chút bối rối, Hoàng Long là binhvương nên nấu hắn nói bên ngoài có vấn đề thì chắc chắn không sai.

Xem ra hômqua, chuyện mình giết cảnh sát cướp súng, còn giam giữ ba người Triệu Lệ Quyênvẫn bị rò rỉ ra ngoài.


Thượng Ất chỉ không ngờ cảnh sát sẽ tới nhanh như vậy,vốn dĩ Thượng Ất nghĩ là chỉ cần qua buổi trưa hôm nay, tận thế giáng xuống,xã hội hỗn loạn thì sẽ không có ai để ý chuyện này, có lẽ hắn nghĩ quá dễdàng, chắc thân phận của đám người bị giam dưới tầng hầm kia không đơn giản.Nhưng điều này cũng không qua trọng, còn không tới nửa tiếng nữa là tận thếbuông xuống, khi đó thì sinh vật sẽ bị thoài hóa, mãnh thú xuất hiện, đừng nóilà mười mấy cảnh sát, cho dù là mấy trăm thì Thượng Ất cũng không lo lắng.Thứ khiến Thượng Ất động tâm chính là khối ngọc thạch màu đỏ có khắc hoa vănviễn cổ kia.Nhìn khối ngọc hình tròn đỏ như lửa kia, ký ức trong quá khứ giống như thủytriều tràn vào trong đầu, Thượng Ất còn nhớ rõ là từng có người nhắc tới việcHoàng Long vốn dĩ có thể có dị năng mạnh mẽ, thuần tịnh như vậy cũng là nhờkhối ngọc kia.

Khối ngọc kia giúp Hoàng Long từ một người sống sót bình thườngtrở thành vị dị năng giả vô địch mà mọi người khát vọng, chỉ dựa vào một khẩusúng là có thể giết chết vô số thú thoái hóa, trở thành vị thần tồn tại tronglòng rất nhiều người sống sót.Chẳng lẽ đó chính là khối ngọc trong truyền thuyết… mà khối ngọc trước mắt nàylại được Hoàng Long tặng cho Nhạc Nhạc?Nhất thời, Thượng Ất nhìn chằm chằm khối ngọc màu đỏ kia, cảm thấy miệng đắnglưỡi khô, tâm trạng cực kỳ điên cuồng.

Đây là một cơ hội hiếm có, khối ngọcnày có khả năng sẽ biến hắn trở thành một dị năng giả mạnh mẽ.

Nếu hắn đoánđúng thì đến lúc đó, hắn sẽ xưng bá tận thế, thành lập căn cứ, có thể thànhlập một thiên đường thật sự ở tận thế cho con trai.

Thượng Ất cũng không cầnlo lắng vợ con sẽ bị thú thoái hóa tổn thương, hắn có thể đứng ở trên đỉnh củacăn cứ người sống sót, được vô số người hâm mộ, ghen ghét, kính ngưỡng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.