Thiếu Gia Phúc Hắc Săn Vợ Yêu

Chương 15: Dẫn chương trình tạm thời (2)




Edit: Pé Heo

Beta: Nguyệt Dao

Nhìn thấy cô không tỏ vẻ gì, vị kia trong lòng là vừa vội vừa tức, nhưng mà cũng không thể cưỡng cầu người ta, cho nên chỉ có thể nhìn về phía ‘tuyển thủ hạt giống’: Tiểu Bối.

Tiểu Bối vừa thấy tổ trưởng nhìn về phía mình, đầu liền liên tục lắc mạnh, kém chút nữa là đem đầu lắc rơi xuống đất, sau đó cô nàng thật "nghĩa khí" nhìn về phía Bạch Thù, "Tôi học chỉ chuyên học khoa phát thanh, đối với ăn nói căn bản không thạo, Bạch Thù rất lợi hại , đã không ít lần làm người dẫn chương trình, lúc trước chuyên mục “mục tiêu và khoảng cách” cô ấy cũng là một trong số mấy người cạnh tranh cho vị trí dẫn chương trình, hơn nữa thành tích thi viết siêu cấp vĩ đại, nhưng chỉ có bởi vì bộ dạng khuôn mặt rất đẹp, vào thời điểm phỏng vấn bị chủ khảo nói cô ấy không phù hợp với hình tượng của chương trình nên mới bị điều đến nơi này."

Tiểu Bối nói liên miên cằn nhằn một đống lớn, sau ót Bạch Thù ót chảy xuống vô số dòng hắc tuyến….(-.-lll)

Cô giật mình vì cái người lúc bình thường phản ứng trì độn hơn cả cô giờ phút này lại có thể tự nhiên đối đáp nhanh nhẹn khéo léo từ chối tổ trưởng tổ phụ trách chuyên mục “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính”, thậm chí chậm rãi mà nói, còn đem nàng lôi lên đoạn đầu đài.

Cái tên Tiểu Bối không có lương tâm này, khổ tâm cô bình thường đối với cô ta tốt như vậy.

Vì thế, vị tổ trưởng kia vỗ vỗ bả vai Bạch Thù "Bạch Thù, đây chính tiếc mục vấn đáp và thu hình vô cùng quan trọng của đài truyền hình chúng ta, nếu cô hoàn thành nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ nói với Siren viết vào đánh giá thực tập của cô loại xuất sắc."

Điều kiện này làm cho Bạch Thù thả lỏng, dù sao Siren tỷ vừa mới uy hiếp sẽ viết vào đánh giá của cô loại kém a!

Tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” thấy Bạch Thù có chút thả lỏng, tiếp tục không ngừng cố gắng thuyết phục: "Cô không tin sao? Cô không tin tôi thuyết phục được Siren, tôi và cô ấy là chị em tốt, tôi tin tưởng cô ấy vẫn sẽ cho tôi một chút mặt mũi."

Bạch Thù tiếp tục suy tư rốt cuộc vẫn là mặc kệ mọi chuyện.

Tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” đã nói chuyện điện thoại xong , đây quả thật là cung đã lên dây không thể không bắn ra.

"Vị đồng nghiệp của tôi ơi, cô chẳng lẽ nhẫn tâm nhìn tỷ lệ người xem của chương trình tài chính – kinh tế của đài truyền hình chúng ta vẫn kém hơn so với tiết mục của 2 đài truyền hình khác hay sao?" Dùng lợi ích dụ dỗ bất thành, cô ta bắt đầu đi đường kể khổ, quanh co ba đường bảy lối, đến cuối cùng trực tiếp có kết luận, "Nhiệm vụ gian khổ này giao cho cô, tôi tin tưởng cô nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc."

Bạch Thù 囧, ngay cả sức lực vươn tay cũng không có, "Nhưng mà tôi còn rất nhiều nhiệm vụ a ..."

"Tôi giúp cô." Nháy mắt, văn phòng không ít người trăm miệng một lời.

Này, nhóm người này thật ăn ý!

Cho nên Bạch Thù chỉ có thể ghé vào trên bàn, rầu rĩ nói "Được."

Tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” nghe thấy đáp ứng của cô, nháy mắt vui vẻ dâng trào, sau đó đem một phần tài liệu phỏng vấn và hướng triển khai kế hoạch giao cho cô, "Cám ơn cô, bây giờ tôi đi kêu chuẩn bị xe cho cô, sau khi hoàn thành xong tôi mời cô đi uống trà sữa." Nói xong, cô ta đem cái thân hình mập mạp rời đi.

Bạch Thù đứng thẳng tại chỗ, nháy mắt hóa đá, các đồng nghiệp khác cũng vui vẻ đi chỗ khác.

Bạch Thù nhìn bản kế hoạch phỏng vấn trong tay, chỉ cần nhìn theo mà làm, hình như cũng không có gì quá khó. Dù sao cũng không phải chưa từng làm MC, lần này vấn đáp coi như 1 sự trải nghiệm cũng được.

Bạch Thù ngồi xuống, đem bài viết thả lên bàn, Tiểu Bối liền lập tức tiến đến trước mặt Bạch Thù, Bạch Thù đẩy cô nàng ra, "Đi đi đi, cô cái đồ vô lương tâm đáng chết này."

Tiểu Bối "Cạc cạc" cười hai tiếng, sau đó mở bản thảo phỏng vấn ra, đột nhiên lớn tiếng thét chói tai, bày ra bộ mặt vô cùng đáng tiếc. Sau đó liều mạng lay động bả vai Bạch Thù, kích động như cũ nói, "A a a a a, như thế nào là hắn, như thế nào là hắn a! A a a, như thế nào là hắn! Như thế nào người muốn phỏng vấn nhân lại là hắn!"

Là ai a, làm cho cái cô nàng một lòng nghĩ muốn đem cuộc phỏng vấn này đưa cho người khác nháy mắt hối hận muốn giơ chân?

Bạch Thù không khỏi sinh ra nghi hoặc, sau đó đẩy cái đầu đang bị khủng hoảng của Tiểu Bối ra, lấy lại bài viết cô nàng vừa coi, trên mặt có 1 hàng chữ viết ta nhảy vào mắt cô: 【 bản kế hoạch phỏng vấn đề tài nhân vật: Lí Tô Mặc, Tổng giám đốc tập đoàn Phong Khiêm 】

Bây giờ, Bạch Thù cũng phải hối hận giơ chân . Lí Tô Mặc, dựa vào, phỏng vấn ai không làm, lại muốn phỏng vấn Lí Tô Mặc! Không được, cô không muốn làm chuyện này!

Chỉ nghĩ đến cùng ngồi đối mặt với Lí Tô Bạch hơn 2 giờ đồng hồ, Bạch Thù liền gấp đến độ giơ chân.

Mà Tiểu Bối như trước cũ tại chỗ hối hận giơ chân, một bên giơ chân, một bên nước mắt nước mũi giàn giụa, " Ngọc Hoàng đại đế của tôi ơi, tôi tự nhiên đem cơ hội tốt như vậy vứt bỏ, ô ô, tôi thế nào lại ngu như vậy! Cô như thế nào lại độc ác như vậy a... Vì sao muốn cho tôi biết bản kế hoạch phỏng vấn nhân vật là Lí Tô Mặc! T^T "

"Nếu không, Tiểu Bối, cô thay tôi..." Bạch Thù nói còn chưa nói hết, đã bị một cái thanh âm nữ tử trung khí mười phần cắt ngang, "Vị đồng nghiệp kia, mau ra đây, tôi đã kêu taxi tới cho cô rồi a."

Bên kia tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” trên mặt vui vẻ rạo rực đi tới, không để ý Bạch Thù phản đối, trực tiếp đem bản thảo phỏng vấn nhét vào trong lòng Bạch Thù, liền lôi kéo cô ra bên ngoài.

"Cái kia trưởng phòng a, phỏng vấn này, thật xin lỗi , tôi không thể đi."

Vị tổ trưởng kia khuôn mặt đang nguyên đang vui sướng nháy mắt đóng băng dày 3 thước, làm độ ấm xung quanh đột nhiên giảm xuống 3 độ. Bạch Thù nhìn thấy trình độ biến đổi sắc mặt trong nháy mắt, quả nhiên những người trong giai cấp lãnh đạo đều không phải kẻ dễ bắt nạt. Khó trách người xưa có câu: gần vua như gần cọp. Mặt dù trước mặt không phải vua, nhưng so với vua còn khủng bố hơn, bởi vì người này chân chính là một hổ cái - cọp mẹ.

"Vị đồng nghiệp này, cô có biết cô lật lọng sẽ làm cho đài truyền hình chúng ta bị ảnh hưởng hay không?" Cô ta lớn tiếng nói, "Hôm nay cô muốn cũng phải đi, không muốn cũng phải đi, bằng không tôi trực tiếp nói với Siren phê vào đánh giá thực tập của cô loại kém!"

TMD! Còn có người dùng chuyện này để uy hiếp người khác như vậy sao! Cô ta dựa vào cái gì mà cô không đi cô ta liền cho ta viết vào đánh giá thực tập của cô loại kém a, dựa vào cái gì? Lửa giận trong lòng Bạch Thù “tách” một tiếng bùng lên hừng hực a!

Sau đó tổ trưởng chuyên mục “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” lại nhẹ nhàng thấm thía nói "Vị đồng nghiệp này, kỳ thật phỏng vấn rất đơn giản, cô cũng không cần khẩn trương, các cô là thực tập sinh, nên làm nhiều việc hơn, tích lũy kinh nghiệm, đối với tương lai các cô mới có nhiều lợi ích."

Nha, làm lãnh đạo quả nhiên đều là một loại giống nhau vừa đánh vừa xoa, vừa thể hiện uy quyền vừa ban phát độ lượng a! Hé ra mồm mép biết ăn nói liên thanh như súng máy, xả một cái là làm cho người ta không có thời gian để nói.

Tiếp theo tổ trưởng kia lại mỉm cười nói "Không cần quá khẩn trương, cứ xem như cùng người bình thường nói chuyện phiếm là được!" Sau đó cô ta ngẩn đầu nhìn đồng hồ trên tường, kinh hô một tiếng, "Ai nha, còn nói thêm cái gì nữa, mau mau, lái xe taxi đã chờ đến sắp mất kiên nhẫn rồi."

Người này vừa nói, một bên vừa dùng sức đem Bạch Thù đẩy đi.

Tiểu Bối đứng tại chỗ cắn khăn tay nhỏ bé, mắt lóe sáng, hướng tới Bạch Thù vẫy tay, "Bạch Thù, cô đi đi, tôi với anh ấy nhất định vô duyên, nhưng mà cô nhớ kỹ phải nhìn anh ấy nhiều hơn vài lần, sau đó về kể lại cho tôi nha, còn phải chụp hình anh ấy vài tấm mang về cho tôi đó…..”

Bạch Thù thân mình cứng đờ, người lại bị tổ trưởng đẩy mạnh một cái lảo đảo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.