Đêm khuya là một khoảng thời gian tuyệt vời, vào lúc này, muốn trốn tránh cái gì hoặc đối mặt với cái gì cũng sẽ không làm người ta xấu hổ. Đêm nay không có trăng sáng, càng thích hợp cho việc trộm cắp hoặc câu dẫn phụ nữ đàng hoàng.
Bóng đêm như nước, đường quốc lộ quanh co bên núi Dương Vĩ được bao phủ bên trong một tầng ánh sáng lờ mờ, bốn phía ầm ĩ tiếng người. Đây cũng không phải đường quốc lộ vòng qua núi, cũng không dốc ngược, là một con đường uốn lượn như ruột dê, lúc này trên đường hoàn toàn trống không, một chiếc ô tô đi qua cũng không có, phía bên kia quốc lộ kéo thẳng vào yên lặng và biến mất trong màn đêm…
Vừa đến gần thì thấy, một đầu quốc lộ đã có hơn 20 chiếc xe máy đã sửa chữa lại đang đỗ một cách rất hoành tráng.
Thanh niên bây giờ đều thích chơi những thứ thanh âm lớn, đa số các xe ở đây đều là quãng xung, từ V2 đến PGM4 version 4, thậm chí còn đến NSR500, âm thanh vốn đã khá lớn lại bị tháo ống bô ra đổi thành hai hoặc bốn sợi các bon tăng tốc độ, không đến một vạn một nghìn vòng tuyệt đối không đổi chắn.
Những những chiếc xe có âm thanh khiến xe đẩy cũng phải xấu hổ này bị phun nhuộm thành đủ loại màu sắc, còn có các loại hình đầu lâu lưỡi hái tử thần hay cờ hải tặc các loại, vô cùng phong cách. Tiểu lưu manh đầu tóc màu sắc sặc sỡ ở bốn phía đứng gần nhau càng tăng thêm sức mạnh, nhìn qua quả thật là khiến người ta cảm thấy thanh xuân rực lửa.
Đương nhiên, nếu cái này mà tính thành thanh xuân… thì ý nghĩa của thanh xuân đại khái là chỉ một đám thanh niên đang phát xuân.
Núi Dương Vĩ dần dần sôi trào, đây là một phong cảnh ở ngoại ô thành phố J. Cuộc đua xe ngầm nho nhỏ này lại có hơn mấy trăm người tụ tập đến xem, đa số người vừa nhìn qua đã biết không phải thứ gì tốt, đều kéo bè kết phái duy trì đội hình phong thủy bảo địa hét lên lớn tiếng, động tác tay chân rất lỗ mãng, chỉ thiếu là không đánh nhau với đội đối địch.
Từ những tiếng hò hét điên cuồng của các cậu chàng tàn bạo cô em đanh đá, cùng với những lá cờ màu sắc khó có thể nhìn ra đang lay động, có thể nhìn thấy trong số hai mươi mấy tay đua chỉ có vài người là dân tự do, còn lại hơn mười người kia đều là thuộc năm nhóm khác nhau.
Có bốn người mặc trang phục đua xe màu đỏ tên đoàn xe Cấp Tốc, ba người mặc quần áo màu đen thuộc đoàn xe Siêu Tốc, còn ba đoàn xe khác theo thứ tự tên là đoàn xe Thần Tốc, đoàn xe Khoái Tốc, đoàn xe Mãnh Tốc. Chân tướng thực sự chính là, đám người này đều là lưu manh không có văn hóa, từ tên đoàn xe bọn họ đặt là có thể thấy được.
Đám lưu manh này vốn bận bịu đánh lộn tranh nhau cái bô, sau lại không biết vì sao lại thích đi đua xe, vì thế bang phái biến thành đoàn xe, mua xe đi đua, tiền thắng để sửa xe, sửa xe xong tiếp tục đi đua xe, mãi đến một ngày xe hủy nhân vong mới thôi.
Trong tiếng động cơ ầm vang, phần đông các cô gái mới lớn vẫn chưa trưởng thành hét rầm lên như phát điên, có cô còn khoa trương hơn, lập tức cởi áo ra, chỉ mặc bra múa may ở ven đường.
Chỗ này thật giống với những gì Cao Tiếu nói, chỉ cần tay đua lãnh khốc xuất hiện, không ít các em gái lập tức nghỉ cơm, chỉ hận không thể lấy thân báo đáp.
Một tên nhóc chắc là tay mới của đoàn xe Siêu Tốc nhìn cô em điên cuồng bên cạnh, ánh mắt đều thẳng ra, chuẩn bị biểu diễn tại chỗ một chút, phóng khoáng vểnh đầu lên. Chỉ thấy thằng nhãi này vặn tay ga về sau rồi buông ly hợp ra, bởi vì không có lốp nóng nên lập tức ngã oạch xuống đất, đoán chừng sẽ khá đau.
Sau đó người bay này từ mặt đất nhảy lên, liều mạng đi nhấc xe máy, kết quả chiếc xe kia quá nặng, thế nào cũng không nhấc lên được, có thể tượng tượng được vẻ mặt bên trong cái mũ bảo hiểm của người này khó coi đến độ nào. Sau đó cậu ta bỏ ý định đỡ xe đi, đứng ở bên đường, mờ mịt nhìn về phía trước. Tuy nhiên, kỳ dị chính là sau khi gã nhìn một lúc thì tháo xuống chiếc mũ ARAI giá trị xa xỉ, ném mạnh xuống đất lộ ra khuôn mặt xanh mét, hơn nữa còn nói ra một câu làm người ta rất có cảm giác thân thiết – Thánh Mahler ơi!
Cách thời điểm trận đấu bắt đầu còn có hai phút, trọng tài đều đã chuẩn bị kỹ càng.
Đột nhiên một trần ồn ào lớn từ quốc lộ truyền tới, xung quanh chợt yên tĩnh lại.
Sau đó, ở chỗ ngoặt phía trước xuất hiện một lực xuyên thấu cực mạnh, theo sát phía sau chính là tiếng gào thét của không khí bị xé trách. Mà trong một chớp mắt đó, một chiếc xe màu đen đã đánh tan yên lặng trên đường, mang theo uy thế hắc ám lớn chạy tới…
Một chiếc Speed Triple Triumph đen cực kỳ kiêu ngạo vểnh đầu đứng ở vị trí phía trên, chủ xe đội mũ bảo hiểm nhìn không thấy tướng mạo, thân hình thon dài kiện mỹ dưới tà áo trắng lộ ra một loại khí thế ngạo mạo. Sau lưng hắn là một cô nàng dáng người bốc lửa mặc tây trang, rất nhiều người có kỳ vọng cao với chủ chiếc xe này.
Cao Tiếu ở nơi xa nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt có chút kích động, thầm than lão đại quả nhiên chính là lão đại, lái chiếc xe nổi tiếng thế giới, còn mang theo một cô gái khêu gợi như vậy.
Tuy không nhìn thấy khuôn mặt cô nàng, nhưng không cần nghĩ cũng biết nhất định là một đại mỹ nữ.
Trực tiếp ném một xấp tiền cho trọng tài, Thường Nhạc quay đầu lại nói mấy câu với Tây Môn Khinh.
Trọng tài đếm tiền, sau đó kinh ngạc nói:
- Cậu muốn chở người để thi đấu?
Rất tự nhiên phóng khoảng đẩy kính mũ lên, Thường Nhạc lộ ra nửa khuôn mặt, trong mắt hiện ra một chút hào quang khiến lòng người kinh sợ khiếp đảm, thản nhiên hỏi ngược lại:
- Chẳng lẽ không thể?
- Đương nhiên có thể, nhưng…
Trọng tài nhìn ánh mắt lạnh lùng của Thường Nhạc, vẫn là không nói nữa. Chở người đua đương nhiên là ảnh hưởng đến tốc độ, nếu chủ xe không thèm để ý, gã để ý làm gì. Dưới cái nhìn của gã, anh chàng công tử này hơn phân nửa là vì muốn tạo uy phong trước mặt mỹ nữ ngồi sau lưng, thắng thua căn bản không thành vấn đề.
Người xem bên cạnh thấy Thường Nhạc không ngờ lại chở người để đua, lập tức nản lòng thoái chí, sau một trận những âm thanh thổn thức, mọi người rất nhanh đã mất đi lòng tin vào nhân vật thần bí này.
Trọng tài để mỗi người đi đến vị trí riêng của mình, chỉ đợi tiếng ra lệnh vang lên là trận đấu sẽ bắt đầu!
Thường Nhạc đột nhiên quay đầu lại, dịu dàng nói:
- Anh hai, ngồi chắc nhé, lần này em chơi thật!
Tây Môn Khinh nghe vậy thì ôm chặt lấy Thường Nhạc, rất lưu manh nói:
- Trông cậy cả vào em, vượt qua toàn bộ những thằng này đi!
Thường Nhạc cười gật đầu, đội mũ bảo hiểm vào, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm phía trước.
Trên thực tế, hắn ở đang thỏa thuê hưởng thụ ma sát của vòng tay phóng khoáng và hai đôi chân nóng bỏng tạo nên, phần lưng chạm vào thứ mềm mại, eo và mông cũng bị Tây Môn Khinh kẹp chặt lấy, vô số nhiệt lưu từ thân thể đối phương truyền đến.
Điểm chết người chính là trên người anh hai này lại như có như không hương thơm vừa giống nam lại giống nữ, làm cho người ta có một loại khoái cảm vô cùng kích thích. Lúc trước lái xe nhanh còn chưa cảm nhận được, hiện tại sau khi tất cả yên lặng trở lại, cái loại cảm giác này… thực mẹ nó thoải mái!
Sau khi tất cả các xe nhanh chóng rời khỏi, Thường Nhạc mới từ từ khởi động. Bộ dạng phản ứng chậm chạp này khiến hư thanh vang lên khắp bốn phía.
Chỉ một số ít những người trong nghề ánh mắt đột nhiên sáng lên, động tác của Thường Nhạc vô cùng chuyên nghiệp và đẹp đẽ, chiếc Speed Triple Triumph tính năng vốn cực kỳ biến thái rơi vào tay hắn lại phảng phất chút linh tính, lấy một loại thoát độ mây bay nước chảy lưu loát sinh động chạy như bay đi.
Trong nháy mắt, Thường Nhạc đã vượt qua vài tay đua khác, rất nhanh đuổi theo mấy chiếc xe ở vị trí dẫn đầu, chiếc xe Speed Triple Triumph màu đen nhanh như chớp lưu lại một bóng dáng tựa như ảo mộng trên đường… Những người đứng xem lúc này mới ý thức được tình thế nghiêm trọng và đi hỏi thăm lai lịch về con ngựa đen này. Rất nhiều tên cá cược ở bên ngoài đấm ngực dậm chân, dự cảm bất thường tràn ngập trong lòng họ. Mà vài tên đã đặt cược lên người Thường Nhạc thì thiếu chút cười đến sái cả hàm…
- Em trai, em thật trâu bò, còn lợi hại hơn lão đại anh!
Tây Môn Khinh ôm chặt Thường Nhạc, hưng phấn kêu to, hai quả núi lại chen lấn chen lấn sau lưng Thường Nhạc…
Động lực mạnh hơn!
Nhanh chóng lao vào khúc quanh!
Vượt qua tất cả mọi người!
Đây là khẩu hiệu kiêu ngạo của Speed Triple Triumph nước Anh, trôi chảy mà thoải mái điều khiển, tính thực tế ưu việt, hệ thống chính xác, phóng ra hình thế di chuyển, động cơ mạnh mẽ và hệ thống phun nhiên liệu không bị quấy nhiễu. Những loại xe như xe thể thao, xe việt dã, SUV có thể có kỹ năng nâng bánh sau lên trước… đều không điên cuồng hơn chiếc xe này!
Mà Thường Nhạc dường như là chủ nhân trời sinh của chiếc xe này, loại tốc độ bão táp cực nhanh tấn công thị giác quả thực còn khoa trương hơn trò chơi đua xe.
Dorothy trong The Wizard of OZ đã từng nói – chuyến đi tử thần! Những lời này dùng để hình dung Thường Nhạc bây giờ, quả thật không quá đáng!
Chiếc xe máy màu đen chạy thành một đường thẳng, ở phía trước còn có ba chiếc xe khác, một chiếc Honda màu lam, một chiếc Yamaha màu đỏ và một chiếc Suzuki màu trắng… Trên đường thẳng thì tốc độ của mấy chiếc xe là ngang nhau, nhưng mọi người đều biết rõ, một khi tiến vào góc cua, cao thấp liền được phân rõ ràng.
Bất luận là đua xe gì, dù là xe máy hay các cuộc đua khác, kinh nghiệm lái xe, góc cua cùng các thao tác kỹ xảo tuyến đi và cản xa quyết định tất cả. Trên đường thẳng, tất cả các xe đều đủ mã lực để chạy như điên, nhưng sau khi tiến vào góc cua, đó mới là lúc thể hiện trình độ lái xe.
Chiếc xe Triumph màu đen với tốc độ như bay không chút lắc lư khiến người ta hồn nhiên quên mất phía sau hắn còn chở một người khác. Giờ khắc này, hắn đã tới gần chiếc Yamaha YZF-450F màu đỏ, hai xe gần như đồng thời vào cua.
Không thể không nói, kỹ thuật của chủ nhân chiếc Yamaha màu đỏ cực kỳ thành thục, vào cua đều có bài bản hẳn hoi, nhưng lúc vào cua lại kéo góc hơi rộng. Ngay trong nháy mắt này, chiếc Triumph màu đen không chút giảm tốc mà vọt tới, tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn… Tây Môn Khinh ở phía sau hưng phấn thét lên chói tai, chỉ cảm thấy thân hình điên cuồng nghiêng đi, chân như sát xuống mặt đất phát ra tiếng vang "xuy xuy", phỏng chừng bắp chân đều có thể tiếp xúc thân mật với mặt đất khiến trầy da.
Sau khi liên tiếp vào hai góc cua, khi tiến vào đường thẳng, ánh vào mắt mọi người là hình ảnh ba chiếc xe uy vũ chạy song song, tim mọi người đều nhảy lên đến tận cổ họng!
Thường Nhạc ở giữa, dưới sự công kích của hai đối thủ hai bên không hề lộ vẻ cuống quít, cũng không vội dẫn đầu. Mà thái độ lấy tĩnh chế động, dường như đang trêu chọc hai người còn lại, lại giống như căn bản không để bọn chúng vào trong mắt!
Bên trái là chiếc Honda CRF450R màu lam, chiếc xe này liên tục lập kỷ lục mới trên off road, nghe nói lái nó có cảm giác tự do và thoải mái như ở nhà. CRF từng liên tục giành giải thưởng lớn suốt 4 năm, được xưng là xe việt dã hoàn mỹ nhất! Chiếc xe này sau khi được chủ nhân cải tạo thì càng không thể chịu nổi, âm thanh giống như xe đẩy, tiếng vang này đã hù không ít người.
Người thanh niên áo đen lái xe nhìn có vẻ cực kỳ phóng khoáng, nhìn qua thì có vẻ như là người tự do, cũng không thuộc về bất cứ đoàn xe nào trong số 5 đoàn xe ngu dốt kia.
Bên phải là một chiếc Suzuki RM-Z450 mà trắng, "Nếu không thể đánh bại nó, vậy hãy hưởng thụ nó" – đây là tôn chỉ khi chế tạo RM-450, năm đó RM-450 và Honda CRF450R là hai chiếc xe duy nhất có thể chống lại xe việt dã, cũng là một trong những tân sủng mới của cửa hàng, rất nhiều người lái qua nó xong thì đều mặt mày hớn hở khi nói về nó. Nguồn tại http://Truyện FULL
Vừa nhìn quần áo của chủ xe này là biết, người này là Đội trưởng đoàn xe Siêu Tốc hoành tráng hò hét khi nãy!
Phiêu di!
Không chỉ xe đạp mới có thể chơi phiêu di, xe máy cũng có thể!
Trên miệng góc cua tối đen như mực, chiếc Triumph màu đen phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, lốp xe ma sát với mặt đất tạo ra tiếng thét chói tai, vô số tia lửa bắn ra… Đa số người xem đều nhắm chặt hai mắt lại, theo lẽ thường, lập tức sẽ xảy ra thảm án xe hủy nhân bay.
Vài tiếng kinh hô truyền đết, lập tức vô số tiếng than thở và hoan hô phát ra từ nội tâm!
Chỉ thấy chiếc Triumph màu đen sau khi áp sát xuống mặt đất thì bỗng dưng bay lên, ở giữa không trung vẽ ra một đường pa ra bôn đẹp đến tận cùng, lấy điệu bộ cực kỳ hoa lệ vững vàng hạ cánh xuống đất, thân xe hơi chút chấn động trong chốc lát, lập tức lại trở nên vô cùng phong cách cuốn bụi mà đi.
- Em trai, anh yêu em chết mất!
Tây Môn Khinh giống như bà điên hét lên điên loạn, nếu không phải là bởi vì đội mũ bảo hiểm, cô nhất định sẽ hung hăng tặng cho Thường Nhạc một nụ hôn nóng bỏng!
Chủ xe Suzuki màu trắng ở phía sau ăn phải khói bụi do Triumph đen để lại, đơn giản tắt máy dừng xe, bỏ qua việc đuổi theo, trong mắt tràn đầy sùng kính. Đây là một loại sùng bái tuyệt đối với cường nhân, giờ phút này, Đội trưởng đoàn xe Siêu Tốc dường như trở thành tín đồ!
Thường Nhạc lúc này hơi hơi nhíu mày, hắn đánh giá thấp chủ chiếc xe Honda màu trắng kia. Tốc độ của tên kia cũng là không giảm khi vào cua, nhanh như chớp hoa mỹ hiện lên, không ngờ đồng thời tiến lên với Thường Nhạc. Nếu Thường Nhạc không phải người lái xe mà nói, vượt qua tên nhóc này là chuyện khó, nhưng Thường Nhạc trước giờ luôn không thích tìm bất kỳ cớ gì để che đậy sai lầm của mình. Kéo đủ mã lực, có chủ ý chở theo người cũng phải vượt qua kẻ giấu tài không để lộ kia.
Người sáng suốt đều nhìn ra được, hai người bây giờ ở trong cuộc thi đều đã dốc hết sức rồi. Đối với những người điên cuồng mê xe mà nói, ai thắng ai thua không còn quan trọng nữa, quan trọng là bọn họ có thể xem cuộc đua trước nay chưa từng có ở thành phố J, thậm chí có thể được xưng tụng cấp cao thủ Thế Giới quyết đấu.
Bốn phía kích động, không ngừng qua lại nhanh như chớp, thưởng thức cảnh tượng chỉ có trong nháy mắt này, hiểu được khoảnh khắc cảm động, thể nghiệm tinh thần bất khuất cứng cỏi phấn khởi mênh mông… Đây chính là thứ tất cả những người yêu xe theo đuổi nhất!
Chiếc Honda trắng hướng về phía trước cắt qua phía chân trời một đường sáng, mãnh liệt lao đến, lấy tốc độ nhanh nhất tiến về phía vạch đích.
Mà chiếc Triumph đen lại giống như tử thần giáng lâm, toàn bộ trời đất dường như bị một tầng mây đen che đậy, đợi cho đến khoảng khắc vạn vật hoảng sợ thần phục, bóng đen hoàn toàn bị xé mở, một đường ánh sáng xông ra từ trong vực sâu hắc ám!
Tất cả mọi người đều được mở rộng tầm mắt, hai chiếc xe không ngờ đồng thời xông qua vạch đích!
Lông mày trọng tài nhăn lại, bây giờ thì phải phán như nào đây? Cuộc đua xe ngầm ở núi Dương Vĩ chưa bao giờ xuất hiện tình huống hai chiếc xe cùng cán qua vạch đích, mà cuộc đua xe ngầm này lại không giống đua xe chuyên nghiệp cấp thể giới, không có cameras theo dõi, cũng không có ai có thể khẳng định chính xác ai là người dẫn đầu trong không phẩy mấy giấy, điều này khiến người ta thật khó xử.
Trong tiếng nổ vang, Triumph đen dừng lại, Thường Nhạc tháo mũ bảo hiểm xuống, bốn phía mạnh mẽ vang lên các loại tiếng thán phục, rất nhiều người cùng có loại cảm giác kinh diễm. Vốn cho rằng người lái xe này chính là một người khoảng hơn hai mươi tuổi thành thục, không ngờ chỉ là một thanh niên đẹp trai hơn mười tuổi, điều này khiến rất nhiều người khiến suýt thì rơi cằm xuống đất ngay tại chỗ.
Còn may, những người này đều không biết thân phận của Thường Nhạc, nếu không chắc chắn đêm nay sẽ mất ngủ.
Đột nhiên, tiếng thán phục càng mãnh liệt truyền đến. Dường như đã bị không khí lây nhiễm, Tây Môn Khinh cũng tháo mũ bảo hiểm xuống, một khuôn mặt mê người cùng mái tóc ngắn và dáng người mạn diệu, còn có cả loại khí chất của đại tỷ lưu manh, khiến tất cả các cô gái nhảy dựng lên tại chỗ, rất nhiều tên lưu manh cũng không nhịn được mà mơ màng ra hàng nghìn hàng vạn cảnh.
- Tôi thua!
Âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo mà bình tĩnh truyền đến, cũng không có bao nhiêu dao động cảm tình. Thanh niên lái chiếc xe màu trắng đi xuống, tháo mũ bảo hiểm, tóc dài đón gió, khuôn mặt hơi hơi lạnh lùng cao ngạo lộ ra dưới ánh sao, cặp con ngươi thâm thúy khiến người ta nhìn không thấu kia đang nhìn Thường Nhạc, bên trong đó có vẻ thản nhiên và khâm phục.
- Sở thiếu gia?
Người vây xem xung quanh phát ra một trận kinh hô, làm con trưởng của lão đại xã hội đen phía Nam, người ra ngoài lăn lộn gần như không ai không biết Sở Phi Dương. Gã là nhân vật cấp thần tượng trong suy nghĩ của tất cả những người trẻ tuổi, cũng là hoàng tử thế giới ngầm mà mọi người đều biết!
Thường Nhạc đồng dạng nhìn Sở Phi Dương, lộ ra nụ cười tà mị, lại nói nhỏ mấy câu bên tai Tây Môn Khinh, chiếc Triumph đen đột nhiên chấn động, trong tiếng nổ vang thật lớn cuốn bụi mà đi.