Thiên Kim Báo Thù

Chương 1: Làm mẹ kế của anh




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chỉ có Vu Thiếu Tuấn, từ một góc đứng dậy, trợn mắt hét lên với Lâm Sở Sênh

Lâm Sở Sênh giương mắt nhìn Vu Thiếu Tuấn, vẫn thong thả ghi con số lên chi phiếu, sau đó giao cho người phụ nữ ngồi bên cạnh, “Hợp tác vui vẻ!”

“Hợp tác vui vẻ!” Người phụ nữ cẩn thận cất chi phiếu đi

Lúc đứng lên, cô ta nhìn Vu Thiếu Tuấn bằng ánh mắt khiêu khích, lắc lắc cái eo thon, vòng hông như đánh võng đi ra khỏi cửa hàng.

“Lâm Sở Sênh, rốt cuộc cô muốn làm gì?” Giọng nói của Vu Thiếu Tuấn như rít qua kẽ răng, giận dữ nhưng phải cố nhịn lại

Anh ta nắm tay thành quyền đập xuống bàn trước mặt Lâm Sở Sênh

Cốc cà phê trên bàn lắc lư,3chỉ suýt chút nữa, chút nữa thôi là nắm đấm của Vu Thiếu Tuấn đã nện lên người Lâm Sở Sênh.

“Sao thế, anh cũng tới uống cà phê à? Ngồi xuống đi, lần này tôi mời anh.” Ngược lại với sự giận dữ của Vu Thiếu Tuấn, Lâm Sở Sênh phong thái ung dung, thậm chí còn giơ tay gọi phục vụ

“Cho anh này một cốc cà phê, không thêm sữa, không thêm đường, càng nguyên chất càng tốt.” Lâm Sở Sênh từ tốn nói

Cô định nói càng đắng càng tốt nhưng lại đến đầu môi, lại mạnh mẽ đổi sang từ khác tao nhã hơn.

Lúc phục vụ bê cà phê tới, Vu Thiếu Tuấn tức giận gạt đổ cốc cà phê

“Cạch” một tiếng, mọi người ghé mắt nhìn

“Để ý hình tượng chút đi!”0Lâm Sở Sênh không vui nhìn lướt qua Vu Thiếu Tuấn rồi đứng lên tỏ vẻ áy náy với phục vụ, “Xin lỗi, tâm trạng của bạn tôi không tốt, thật có lỗi.” Dứt lời, cô chân thành cúi người chín mươi độ xin lỗi phục

vụ.

Sau đó, cô ngồi xổm xuống, cùng phục vụ quét dọn sạch sẽ nước cà phê đổ trên sàn và mảnh vỡ của cốc

Vu Thiếu Tuấn chợt kéo cánh tay cô lại

“Lâm Sở Sênh, cô bớt ông nói gà bà nói vịt” với tôi đi

Tôi biết cô tìm người phụ nữ này tới là không có ý tốt, cô cho người cố ý tiếp cận ba tôi.” Vu Thiếu Tuấn càng nói càng tức giận, lực trên tay cũng dần mạnh lên

Nhìn cái vẻ nghiến răng nghiến lợi của5anh ta như thế nếu bây giờ không phải xã hội pháp trị, anh ta nhất định sẽ bóp chết Lâm Sở Sênh.

Lâm Sở Sênh hừ lạnh, giật mạnh cánh tay ra khỏi tay Vu Thiếu Tuấn, cố chấp giúp đỡ phục vụ dọn sạch vết bẩn trên sàn.

Những người xung quanh vốn có ấn tượng tốt về thái độ của Lâm Sở Sênh, bây giờ lại vì lời nói của Vu Thiếu Tuấn mà chỉ trỏ cô, có lẽ bọn họ coi cô là loại gái âm mưu

Sau khi dọn dẹp xong, Lâm Sở Sênh ngồi lại vị trí của mình, nhẹ nhàng khuấy cốc cà phê trước mặt, “Là tôi thì sao? Anh dám làm em rể của tôi thì tôi dám tìm phụ nữ quyến rũ ba anh, làm mẹ kế4của anh.” Giọng nói của cô lanh lảnh vang dội!

Sắc mặt Vu Thiếu Tuấn khó coi tới cực điểm

Anh ta vốn đang hùng hổ nhưng vì lời nói của Lâm Sở Sênh mà bỗng có chút trở nên bất đắc dĩ

“Tôi và Tiêu Tiêu không kiềm lòng nổi.” Vu Thiếu Tuấn dùng lời nói thâm tình để che giấu sự thật là anh ta đã phản bội cổ

Lâm Sở Sênh gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, thậm chí còn tán thành, “Tôi tin anh, tin anh và Tiểu Tiểu là không kiềm lòng nổi, nhưng tôi càng tin ba anh và người phụ nữ đó cũng là không kiềm lòng nổi.”

Chát, mặc dù Lâm Sở Sênh không có bất cứ động tác nào nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được cái tát đánh9bằng ngôn ngữ này vô cùng vang dội

Thậm chí, người xung quanh còn không nhịn được vỗ tay cổ vũ

Đối xử với người đàn ông cặn bã như vậy, nhất định phải đáp trả lại bằng một cách ngang ngược! Vu Thiếu Tuấn siết chặt tay thành quyền

Bây giờ anh ta vô cùng hối hận, sớm biết có ngày hôm nay thì năm năm trước anh ta nên tự tay bóp chết người phụ nữ này

Lâm Sở Sênh cũng đang suy nghĩ về chuyện của năm năm trước

Khi đó, cổ và Vu Thiếu Tuấn yêu nhau được hai năm, Vu Thị gặp khó khăn, cổ hao hết tâm lực giúp Vu Thị vượt qua khủng hoảng

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Vu Thiếu Tuấn đã cặp kè với Lâm Tiêu Tiêu, em gái cùng ba khác mẹ của cô.

Anh ta lừa cô lên con đường núi, nơi có một vụ tai nạn xe cộ đã được mưu tính trước đang chờ cô

May mắn, dưới chân núi là biển, càng may mắn hơn là ông trời có mắt đã để có được cứu

Năm năm rồi, cô trở thành nữ vương kinh doanh của trùm doanh nghiệp Thẩm Thị, một lần nữa đứng trên vùng đất này.

Hận, Lâm Sở Sênh hận sâu đậm! “Lâm Sở Sênh, cô sẽ phải hối hận!” Vu Thiếu Tuấn bước lên một bước, dùng âm thanh chỉ có hai người họ nghe được, gằn từng chữ: “Nếu cô không chịu dừng tay, tôi đã có thể giết cô lần thứ nhất thì cũng có thể giết cổ lần thứ hai!”

Cả câu nói này đều tràn ngập giọng điệu chết chóc

Lâm Sở Sênh không hề nhúc nhích, thậm chí còn nhìn Vu Thiếu Tuấn bằng ánh mắt thương hại, “Nếu tôi là anh, tôi sẽ lo lắng cho thận của ba anh xem ăn có tiêu được hay không trước

Đừng để đến lúc xảy ra chuyện, ngay cả di chúc cũng không kịp lập, Vu Thị rơi vào nhà khác, vậy thì bi kịch rồi.”

Lâm Sở Sênh từ từ giơ tay lên rồi đẩy mạnh Vu Thiếu Tuấn ra, kéo dài khoảng cách giữa hai người.

“Cô!”

Vu Thiếu Tuấn chỉ tay vào người Lâm Sở Sênh, lời nói như kẹt lại trong cổ họng, một chữ cũng không bật ra được

Lâm Sở Sênh bưng cà phê lên, tao nhã nhấp một ngụm: “Cô cái gì mà cô! Nghe nói hôm nay ba anh và mẹ anh nhận giấy ly hôn

Sao anh không đi xem thử, chẳng may ba anh kích động nhận luôn giấy kết hôn thì sao? Thì cũng tốt mà nhỉ, quen là được rồi, có hẳn hai người mẹ.”

“Con khốn!”

Vu Thiếu Tuấn vốn đang tức giận, đầu lại ong lên

Chẳng trách anh ta điều tra lâu như vậy mà vẫn không có chút manh mối, đến hôm nay thì đột nhiên lại tóm được manh mối

Đây rõ ràng là Lâm Sở Sênh cố ý, cố ý dẫn anh ta tới đây để ba anh ta có thể thuận lợi ly hôn.

Thật độc ác!

“Chờ đã!”

Thấy Vu Thiếu Tuấn muốn đi, Lâm Sở Sênh đột nhiên gọi anh ta lại

Cô đứng lên, đi từng bước về phía anh ta.

Vu Thiếu Tuấn còn đang suy nghĩ không biết Lâm Sở Sênh muốn nói gì

Kết quả, cô vung tay, tát mạnh lên mặt anh ta một cái.

Chát!

Tiếng tát vang dội lại một lần nữa thu hút sự chú ý của mọi người.

“Tôi muốn cho anh cái tát này từ lâu rồi!”

Năm năm trước, trên xe không chỉ có cô ngồi, mà còn có em trai Hạo Nhiên của cô

Nguyện vọng duy nhất của mẹ trước khi chết là mong cô chăm sóc thật tốt cho em trai

Tất cả là vì Vu Thiếu Tuấn, vì quá tin tưởng anh ta nên mới thành ra hại Hạo Nhiên.

“Cô!”

Sắc mặt Vu Thiếu Tuấn lập tức biến thành màu gan lợn

Anh ta đè lửa giận xuống nhưng nó lại vọt ra ngay, anh ta bất chấp nơi này là đâu, xông vào bóp cổ Lâm Sở Sênh

“Tốt nhất là anh bóp chết tôi, nếu không..

tôi bảo đảm sẽ khiến anh hối hận, sau này Vu Thị muốn hợp tác với Thẩm Thị, nhất định sẽ khó như lên trời.” Rõ ràng cô đã phải có sức để nói đến chữ cuối cùng, vậy mà cô vẫn liều mạng dùng sức để lời nói cho có khí thể.

Vu Thiếu Tuấn từ từ buông tay

Lâm Sở Sênh của bây giờ không chỉ là con gái nhà họ Lâm mà còn là nữ vương kinh doanh của Thẩm Thị

Anh ta không đủ lực chọc vào cô! Vu Thiếu Tuấn căm hận bỏ đi, bước chân mất tự nhiên, loạng choạng thấy rõ

Khóe môi Lâm Sở Sênh từ từ cong lên, trong lòng vui vẻ không gì sánh được

Giờ mới chỉ là bắt đầu mà thôi, cô nhất định sẽ khiến cho bọn họ phải trả giá đắt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.